Chương 1077: Đây là sự thật
Đau đớn cấp chính, là cảm giác đau đớn khi cơn nghiện tái phát của kẻ nghiện ma túy!
Việc này đã vượt qua giới hạn chịu đựng đau đớn của con người Diệp Huyền Tân cười rút ngân châm ra.
Hai người như con gà trống thất bại trong trận đấu rũ cụp đuôi, há to miệng hít thở.
Đau tới nỗi đổ mồ hôi lạnh, quần áo bọn họ đều ướt nhẹp.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Diệp Huyền Tân: “Mau nói đi, đừng có chậm trễ để bố mẹ tôi còn nghỉ ngơi”
Sát thủ nam nói: “Chúng tôi… chúng tôi là sát thủ của tập đoàn sát thủ Thiên Sát.”
Tập đoàn sát thủ Thiên Sát?”
Diệp Huyền Tân hoài nghỉ tự hỏi một câu, lập tức tháo khăn che mặt của hai người xuống: “Hai người là đôi Kim Đồng Ngọc Nữ khiến người trong giới khiếp sợ sao?”
Hai người tò mò đánh giá Diệp Huyền Tân: “Anh cũng ở trong giới này sao? Hơn nữa còn là tiền bối à?”
Diệp Huyền Tân khẽ cười.
Thần Soaus, âm thâm duy trì trạng thái cân bằng của giới sát thủ ở Đại Hạ Kinh.
©ó thể nói, với bất kỳ tên sát thủ nào, anh cũng nảm rõ trong lòng bàn tay.
Chỉ cần anh muốn thì búng tay một cái là có thể tiêu diệt cả một tập đoàn sát thủ.
€ó điều, nói anh là tiền bối trong ngành này cũng không có gì đáng trách.
Diệp Huyền Tân thừa nhận.
Kim Đồng lẩm bẩm nói: “Chẳng trách khả năng do thám của anh còn tốt hơn cả chúng.
tôi: Diệp Huyền Tân nói: “Tiếp tục”
Kim Đồng nói: “Hai mươi năm trước, ông chủ tôi nhận được một nhiệm vụ tuyệt mật cấp SSS, hộ tống một đứa trẻ con còn đóng tã tiến vào khu vực đất liền.”
“Kết quả, nửa đường lại bị một đám kẻ địch không biết là ai đuổi giế “Ông chủ chúng tôi bị thương nghiêm trọng, tính mạng vô cùng nguy hiểm. Ở thời điểm quan trọng thì gặp được vợ chồng Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng”
“Hai người đó cứu tính mạng của ông chủ tôi, hơn nữa còn trị thương cho ông ấy”
“Lúc chia tay, ông chủ thấy vợ chồng Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng rất yêu thương đứa trẻ kia nên đã tặng nó cho bọn họ.
Diệp Huyền Tân: “Đứa trẻ đó chính là Từ.
Lam Khiết phải không”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Đúng là như vậy!
Sát thủ đáp.
Diệp Huyền Tần: “Tiếp tục nói đi”
“Từ Lam Khiết rốt cuộc có thân phận gì, tại sao việc hộ tống cô ấy lại là nhiệm vụ cấp SSS”
Ngọc Nữ nói: “Chúng tôi cũng không rõ lắm, mọi chuyện cụ thể thế nào, ông chủ cũng không nói với chúng tôi.”
iều, có một lần ông chủ uống say đã nói ra với chúng tôi, nói nếu để lộ thân thế của Từ Lam Khiết ra bên ngoài thì có thể nhận phải tai họa lớn.”
“Gần đây, tin tức cơ thể cô Từ Lam Khiết có thể chống lại trăm loại độc truyền ra ngoài khiến không ít người hoài nghi thân thế của cô ấy”
“Cho nên, vì bảo vệ bí mật này, ông chủ chúng tôi mới bảo chúng tôi xóa bỏ ký ức năm đó của Lý Khả Diệu, và Từ Huy Hoàng năm đó đi”
Diệp Huyền Tân: “Chỉ xóa bỏ ký ức của họ?”
Kim Đồng nói: “Đúng vậy. Ông chủ chúng tôi là người trọng tình trọng nghĩa”
“Vợ chồng Từ Huy Hoàng có ơn cứu mạng với ông chủ, nên ông chủ không muốn trực tiếp giết người diệt khẩu”
Diệp Huyền Tân nhìn về phía Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng: “Bố mẹ, hai người biết thân thế của Lam Khiết sao?”
Hai người họ lắc đầu: “Ông chủ bọn họ không nói cho bố mẹ biết.”
Diệp Huyền Tân thở dài: “Haiz, xem xem chỉ có thể đưa ông chủ các người tới để ông †a tự mình nói cho rõ ràng.”
“Bố mẹ, bố mẹ nghỉ ngơi đi, hai người này để con xử lý”
Lý Khả Diệu hỏi: “Huyền Tần, con sẽ không giết bọn họ chứ.”
Diệp Huyền Tân nói: “Yên tâm. Hai người này vẫn còn hữu dụng, con sẽ không giết bọn họ đâu”
Lý Khả Diệu nói: “Ừ, vậy thì tốt: “Đúng rồi Huyền Tân, về thân thế của Lam Khiết… con tạm thời đừng nói với con bé”
“Đứa trẻ này là người nhạy cảm, nếu như nói cho con bé biết sợ là nó nhất thời không chấp nhận được”
“Chúng ta từ từ nói cho nó sau.”
Đượ!
c Diệp Huyền Tân đồng ý nói: “Bố mẹ yên tâm, tuy Lam Khiết không phải con ruột của hai người, nhưng con vẫn xem hai người như: bố mẹ vợ và đối xử thật tốt với hai người.”
“Còn nữa, chuyện con không bị tàn phế, tạm thời bố mẹ cũng đừng để lộ ra ngoài”
“Hiện giờ có không ít kẻ thù ở trong bóng tối rình mò chúng ta, con muốn dẫn dụ bọn họ ra rồi quăng lưới bắt sạch”
Diệp Huyền Tân nhấc bổng hai người Kim Đồng Ngọc Nữ lên rồi rời đi, bước đi như bay.
Không lâu sau, anh đã đưa hai người ném vào nhà kho bỏ hoang ở ngoại thành nơi Bạch Mẫu Đơn đóng quân.