Cưới cùng Hoa Hiểu Quế vẫn là không thể nào đem tiếng lòng của hắn nói ra, mang theo giọng nói cố gắng nói.
- A, vậy... Ngươi cũng bảo trọng.
Võ Tư Tuyết mang theo nụ cười miễn cưỡng nói.
Hoa Hiểu Quế gật đầu, chuyển thân muốn rời đi.
Bỗng nhiên, một trận mùi thơm đánh tới, hắn đã bị một đạo thân thể mềm mại ôm lấy.
Hoa Hiểu Quế cả người đều cứng lại!
- Tiểu Tuyết ngươi...
Hoa Hiểu Quế chỉ cảm thấy đầu óc của mình ngừng hoạt động, ngay cả nói cũng không nói ra được.
Bất kể đợi bao lâu, ta nhất định sẽ chờ ngươi trở lại.
Trong mỹ mâu của Võ Tư Tuyết phát ra nước mắt không muốn nó.
Sau đó, nàng đẩy Hoa Hiểu Quế ra xoay người bỏ chạy.
Hoa Hiểu Quế nhanh chóng xoay người nhìn lại bóng hình xinh đẹp càng lúc càng xa kia, toàn tâm đều tràn đầy hạnh phúc, tràn đầy năng lượng.
Hắn hướng về phương hướng của Võ Tư Tuyết hô to:
- Tiểu Tuyết ta yêu ngươi, ngươi nhất định phải chờ ta trở lại!
Giờ khắc này, hắn rốt cục đem ý ngượng ngùng xấu hổ trọng nội tâm phóng ra, dũng cảm nói ra lời vẫn muốn nói của chính mình.
Võ Tư Tuyết ở không xa một bên lau nước mắt, một bên hiện ra nụ cười hạnh phúc.
...
Cát Bối Hân đi theo Lăng Tiếu!
Hoa Hiểu Quế cũng đi theo Lăng Tiếu!
Bọn họ cùng nhau bước đến truyền thâu trận ở Vạn Thú thành, mấy người lại từ Vạn Thú thành đến Nam Thiên thành.
Sau đó trải qua mấy cái chuyển điểm, sau đó tổng cộng chạy hơn một tháng, cuối cùng đã tới Cổ thành.
Sau khi đến Cổ thành, Lăng Tiếu thiếu chút nữa bị tình cảnh nơi này làm sợ hết hồn.
Nhìn đám người lui tới nơi này, nhìn tất cả linh thú xuất nhập, nhìn cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, Lăng Tiếu thiếu chút nữa cho là đến nhầm thành trì rồi.
- Tiếu, nơi này chính là tổ địa của tộc ta sao?
Phượng Tiêm Vận hỏi.
- Ta nghĩ hẳn là vậy đi!
Lăng Tiếu gật đầu đáp.
Nhớ ngày đó ở nơi này một mảnh không khí trầm lặng, hôm nay bất quá là gần hai năm, lại liền trở nên náo nhiệt phồn hoa như thế, điều này khiến cho Lăng Tiếu có chút khó có thể tin.
Võ giả ở các nơi lui tới nơi này, khi rảnh rỗi có thể nhìn thấy người của Cổ tộc đi lại ở chỗ này, hiển nhiên Đại tế ti cùng Tàn Báo đã mang theo tộc nhân thuận lợi đi tới Cổ Tế thành rồi.
Lăng Tiếu không chần chờ mang theo mấy người chạy tới phủ thành chủ.
Sau khi tới phủ thành chủ, nơi này cũng là rực rỡ hẳn lên rồi.
Hai gã tráng hán đứng ở trước cửa bộ dáng rất là uy vũ, để cho người bên cạnh không dám dễ dàng nhích tới gần.
Khi Lăng Tiếu cùng Phượng Tiêm Vận đi tới, một gã tráng hán giữ của trong đó quát to:
- Người tới là người phương nào?
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Thỉnh thông bá cho thành chủ của các ngươi, nói là Lăng Tiếu tới chơi.
Hộ vệ trông chừng đại môn căn bản không nhận ra Lăng Tiếu, cho nên hắn khách khí theo sát đối phương nói chuyện.
Tráng hán giữ của kia lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Ngài... Ngài thật là Lăng Tiếu đại nhân?
Lăng Tiếu sửng sốt một chút, tiếp theo gật đầu nói:
- Ừ, ta chính là Lăng Tiếu, ta với nhóm thanfhc hủ các ngươi có quen biết.
- Tham kiến Lăng Tiếu đại nhân.
Hai người đợi Lăng Tiếu nói xong, lập tức hướng về phía Lăng Tiếu hành lễ thăm hỏi nói.
Một người trong đó nói:
- Thành chủ đã phân phó, sau khi Lăng Tiếu đại nhân trở về không cần thông báo, ta đây liền dẫ ngươi đi vào.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Thải Hà Nguyệt đã sớm làm tốt phân phó, lúc này cười cười liền cùng Phượng Tiêm Vận đi vào.
Đi tới trong đại sảnh thành chủ, Thải Hà Nguyệt, Độc Hạt Tử cùng Đại tế ti ba người đều ở đây.
- Thành chủ, Lăng Tiếu đại nhân trở lại.
Hán tử giữ của kia tiến lên hành lễ nói.
Thải Hà Nguyệt trong nháy mắt từ chỗ ngồi của mình đứng lên, kích động nhìn Lăng Tiếu ở nơi cửa đi tới.
Lăng Tiếu cười hướng nàng gật đầu, sau đó đi tới bên cạnh Đại tế ti thăm hỏi nói:
- Gia gia, ta cùng Vận nhi trở lại.
- Ha ha, mới vừa rồi còn đang đàm luận về các ngươi, không nghĩ tới các ngươi đã trở lại rồi, tới đây, cho ta xem cháu ngoan của ta.
Tâm tình của Đại tế ti tựa hồ rất tốt.
Lúc này, Độc Hạt Tử lập tức tiến lên hướng về phía Lăng Tiếu hành lễ nói:
- Ra mắt thiếu gia, Thiếu phu nhân.
Lăng Tiếu hài lòng gật gật đầu nói:
- Lão Độc các ngươi làm tốt lắm, mới vừa rồi ta còn tưởng rằng đến nhầm thành trì rồi.
- Đây đều là công lao của phu nhân.
Độc Hạt Tử đáp.
Sau đó Đại tế ti mang theo Phượng Tiêm Vận cùng tiểu Lăng Thiên trở về trong phòng nói chuyện, Độc Hạt Tử cũng thức thời lui ra.
Thải Hà Nguyệt lập tức liều lĩnh nhào tới trong ngực của Lăng Tiếu:
- Phu quân, ta rất nhớ ngươi!
Gần hai năm không gặp, tư niệm của Thải Hà Nguyệt đối với Lăng Tiếu quả nhiên là càng ngày càng sâu rồi.
Lăng Tiếu ôm nữ nhân chín mọng này ở trong ngực, một đoan nhiệt hỏa liền dâng lên.
- Nguyệt nhi, ta cũng rất nhớ ngươi!
Lăng Tiếu dồn dập nói một tiếng, môi dày lập tức hôn lên môi ngọc của Thải Hà Nguyệt.
Hai người đem tư niệm của song phương hóa thành hành động, lẫn nhau sờ soạng đối phương.
- Phu quân ôm ta trở về phòng!
Gương mặt kiều diễm của Thải Hà Nguyệt đều sắp muốn nhỏ ra máu rồi, nàng bị khơi dậy dục vọng nồng đậm khẩn cấp đối với Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu không có đáp lời, mà là dùng hành động đáp lại lời nói của Thải Hà Nguyệt.
Hai người trở về trong phòng, không hề có bất kỳ do dự nào, song song đem quần áo trên người đánh cho xơ xác.
Hai người rất nhanh quấn lại với nhau, từng đạo thanh âm cao trào ở trong phòng càng không ngừng quanh quẩn.
Cũng không biết qua bao lâu, thanh âm kia mới dần dần lắng xuống.
Thải Hà Nguyệt giống như tiểu nữ nhân uốn ở trong ngực của Lăng Tiếu, trên mặt mang theo nụ cười hài lòng nói:
- Phu quân, ta không muốn lại rời xa ngươi!
Lăng Tiếu đáp nhẹ nói:
- Ừ, lần này trở về ta dẫn ngươi cùng đi, chúng ta đi Trung vực xông xáo, thành lập địa bàn của chúng ta.
- Thật, thật tốt quá, bất kể ngươi đi đâu ta cũng muốn cùng ngưi ở chung một chút.
Thải Hà Nguyệt hưng phấn mà nói.
Lăng Tiếu khẽ vuốt gương mặt xinh đẹp của nàng thương tiếc nói:
- Nguyệt nhi cực khổ ngươi rồi!
Tuy nói nữ nhân này là hắn đoạt tới được, nhưng mà nữ nhân xinh đẹp như vậy hắn nói không thích đó là giả dối, hơn nàng nàng vẫn là thích hắn như vậy, hắn dĩ nhiên sẽ không phụ bạc nàng.
- Phu quân tại sao nói như vậy?
Thải Hà Nguyệt không rõ hỏi.
- Nếu không có ngươi, Cổ thành cũng không có hôm nay a!
Lăng Tiếu đáp.
- Ha hả, đây cũng không phải là công lao của ta, mà là công lao của ngươi!
Thải Hà Nguyệt cười nói.
- Như thế nào?
Lăng Tiếu sửng sốt một chút hỏi.
Cho nên Thải Hà Nguyệt liền giải thích một phen.
Kỳ thật là trước kia Lăng Tiếu cùng Đường gia, Nam Cung gia, Tân gia cùng với Thiết Lặc bộ lạc đặt xuống quan hệ, tất cả đều là bởi vì dưới sự trợ giúp của ba thế lực này mới có hôm nay.
Hơn nữa, Lăng Tiếu lúc trước lưu lại tứ, ngũ giai đan dược đấu giá thoáng cái đã hấp dẫn đông đảo thế lực lớn của Nam Vực tới đây cạnh tranh.