Vừa tuyên bố tỷ lệ thành đan của Hoa Hiểu Quế thì Nam Cung Thường Nhạc tươi cười yếu ớt, xem ra rất hài lòng với biểu hiện của Hoa Hiểu Quế.
Xác thực Hoa Hiểu Quế vừa nhập tông một năm, liền từ nhất phẩm Luyện dược sư tăng lên tới nhị phẩm Luyện dược sư, hơn nữa tỷ lệ thành đan ngoài bảy thành, thiên phú có thể nói là bất phàm.
Phải biết rằng ba tên đệ tử Dương An đều hơn ba mươi tuổi, tiến tông cũng đã có không ít năm, mà Hoa Hiểu Quế mới mười tám tuổi, so sánh cả hai thì ai cũng thấy ai xuất sắc hơn.
- Lão đại đến ngươi, nhìn ngươi tràn đầy như vậy, chắc hơn tám thành đấy.
Hoa Hiểu Quế phi thường khẳng định.
Lăng Tiếu cười cười từ chối cho ý kiến.
Tên chấp sự kiểm kê số lượng đan dược của Lăng Tiếu.
Ai ngờ hắn đếm một lần lại đếm một lần, thần sắc thập phần cổ quái.
Nam Cung Thường Nhạc bất mãn nói:
- Đếm thế nào rồi?
- Đã đếm xong!
Tay của tên chấp sự run rẩy, buông toàn bộ đan dược xuống nói ra.
- Lăng Tiếu, tổng cộng luyện chế năm trăm khỏa đan dược, không có hao tổn, tỷ lệ thành đan mười thành.
Lời này vừa ra trong đại điện lập tức tĩnh mịch một lúc, tất cả mọi người dùng thần sắc không dám tin nhìn qua Lăng Tiếu.
Vài tên đệ tử Dương An trong lòng thầm mắng.
- Thằng này nhất định ăn gian.
Nhưng mà Hoa Hiểu Quế vẻ mặt sùng bái hoảng sợ nói ra.
- Lão đại quá biến thái!
- Chút chuyện nhỏ mà thôi.
Lăng Tiếu thấp giọng đáp.
Vì một khối trung phẩm huyền tinh, Lăng Tiếu cũng sẽ không lưu thủ.
Mặc dù nói huyền tinh trong không gian giới của mình không ít, thế nhưng mà loại vật này đến Linh Sư giai thì không đủ.
Nam Cung Thường Nhạc hài lòng nói:
- Tốt, Lăng Tiếu ngươi rất không tồi, Trần Chương cũng xuất sắc, các ngươi phải cố gắng không ngừng, mau chóng đột phá đến Tam phẩm chi cảnh biết không? Những người khác cũng không được lơ là.
Mọi người đều ứng một tiếng, sau đó chấp sự cấp huyền tinh cho mọi người, chỉ có Tề Siêu không đủ bảy thành nên không có, thần sắc xấu hổ khó coi.
- Lăng Tiếu lưu lại, những người khác tán đi.
Nam Cung Thường Nhạc tuyên bố.
Rất nhanh trong đại điện chỉ còn lại có Nam Cung Thường Nhạc cùng Lăng Tiếu.
- Lăng Tiếu ah, không thể ngờ tiểu gia hỏa ngươi lại cho ta kinh hỉ lớn như vậy, rõ ràng không lãng phí chút nào, cho dù là Tam phẩm Luyện dược sư cũng không có tỷ lệ thành đan như ngươi đâu!
Nam Cung Thường Nhạc híp mắt nhìn qua Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhẹ khẽ chấn động, trong nội tâm nghi hoặc:
- Chẳng lẽ sư phó nhìn ra?
- Đây đều là công lao do sư phó bình thường dạy bảo!
Lăng Tiếu đáp.
Nói thật ra Nam Cung Thường Nhạc cùng Mộc Hòe hai vị sư phó, nhất là Mộc Hòe đối với Lăng Tiếu không bụng cái gì, mà Nam Cung Thường Nhạc thì tốt hơn với Hoa Hiểu Quế, chỉ nhìn bình thường Nam Cung Thường Nhạc nhiều đặt nhiều tâm tư vào Hoa Hiểu Quế là biết rõ.
Nhưng mà Lăng Tiếu cũng không chú ý nhiều như vậy, Nam Cung Thường Nhạc cũng truyền thụ không ít tâm đắc luyện đan cho hắn.
- Đây là do ngươi cố gắng mà thôi, chắc hẳn chờ ngươi đột phá Linh Sư giai thì ngươi sẽ thành tựu Tam phẩm chi cảnh.
Nam Cung Thường Nhạc khẽ thở dài.
Nhớ ngày đó hắn tuổi như Lăng Tiếu cũng chỉ là Luyện dược sư vừa xuất đạo a, so sánh với Lăng Tiếu thì thiên phú kém quá xa, nhưng mà không biết Lăng Tiếu đi được bao nhiêu xa.
Một ít thiên tài thời điểm ban đầu vô cùng kinh diễm, thế nhưng mà đến hậu kỳ lại làm cho người ta thất vọng, mượn Liễu Đông mà nói, hắn chính là một ví dụ rất tốt.
Cũng có không ít thế hệ vắng vẻ không nghe thấy, đến hậu kỳ mới quật khởi như sao băng, đây chính là có tài thành đạt muộn.
Tuy nói người trước không nhất định yên lặng, nhưng mà mọi sự có khác.
Nam Cung Thường Nhạc tự nhiên không hy vọng Lăng Tiếu chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, hắn đã thu Lăng Tiếu làm đồ đệ, dễ nhiên là muốn Lăng Tiếu vượt qua hắn, mà hắn càng chú ý Hoa Hiểu Quế phát triển, đó là xuất phát từ tâm.
- Đệ tử tự nhiên sớm ngày thành tựu Tam phẩm chi cảnh, nhất định không phụ kỳ vọng của sư phó.
Lăng Tiếu đáp, trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ:
- Bước tiếp theo là trùng kích Tứ phẩm chi cảnh a.
- Ân, ngươi có suy nghĩ như vậy là tốt, hiện tại bảo ngươi lưu lại là có chuyện phân phó ngươi đi làm, không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Nam Cung Thường Nhạc nói.
- Sư phó cứ việc phân phó.
Lăng Tiếu đáp, trong nội tâm cũng nghi hoặc khó hiểu.
Nam Cung Thường Nhạc gật gật đầu, sau đó ném đồ vật cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu tiếp được, thình lình phát hiện đây là một chiếc nhẫn.
- Đây là không gian giới, vốn phải tới đệ tử chân truyền mới cấp cho, nhưng mà tình hình hiện tại gấp gáp, ban thưởng sớm cho ngươi vậy, ngươi tích một giọt máu vào đó, nó sẽ tự động nhận chủ.
Nam Cung Thường Nhạc giải thích,
- Không gian giới?
Lăng Tiếu sững sờ kinh ngạc một hồi.
Hắn không nghĩ tới Nam Cung Thường Nhạc lại ban thưởng cho hắn không gian giới trân quý như vậy.
Nam Cung Thường Nhạc nhìn qua biểu lộ kinh ngạc của Lăng Tiếu thì cười nói:
- Đúng vậy, nhiệm vụ lần này là cho ngươi mang Băng Hàn Đan đưa đến lửa Diễm Hỏa Cốc, giao đan dược cho Chu sư thúc của ngươi, ngươi cùng đi theo các sư huynh và sư tỷ.
Lăng Tiếu sững sờ khó hiểu hỏi:
- Tại sao sư phó phái ta đi? Vạn nhất xảy ra chuyện gì...
Thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, lời này đúng vậy.
Nam Cung Thường Nhạc vô duyên vô cớ cho hắn không gian giới vô cùng trân quý, đưa đan dược không phải chuyện đơn giản.
- Đây là Mộc sư phó của ngươi hướng tông chủ thỉnh cầu, bằng không thì chuyện tốt bực này làm sao rơi vào người của ngươi.
Nam Cung Thường Nhạc cười nói.
- Mộc sư phó...
Trong lòng Lăng Tiếu cảm động không hiểu.
Trong mắt người khác thì Mộc Hòe là người keo kiệt, nhưng mà trong mắt Lăng Tiếu hái là người hùng hồn đáng yêu.
Nam Cung Thường Nhạc bảo Lăng Tiếu mang toàn bộ Băng Hàn Đan cùng với mấy trăm phần linh thảo luyện chế Băng Hàn Đan đi.
- Tuy nói trên đường sẽ có sư huynh sư tỷ phụ trách an toàn, nhưng mà nhiệm vụ lần này không được thất bại, giáp phòng vệ này xem như lễ vật nhỏ của vi sư.
Trong tay Nam Cung Thường Nhạc lóe lên, xuất hiện một cái áo giáp.
Lăng Tiếu nhìn qua cái áo giáp này và phát hiện nó là huyền khí.
- WOW, xem ra nhiệm vụ lần này không nhẹ ah!
Lăng Tiếu tiếp nhận vệ giáp, trong lòng nghĩ thầm.
- Hộ tống đan dược là một chuyện, chuyện khác chính là ngươi ở Diễm Hỏa Cốc phụ giúp các sư thúc và sư huynh luyện chế Băng Hàn Đan, việc này đi tới đó cần hia tháng, Mộc sư phó hy vọng ngươi lần này đi ra ngoài có thu hoạch, sau khi trở về có thể khắc chế tâm ma, sau đó đột phá Linh Sư giai.
Nam Cung Thường Nhạc đi tới trước mặt Lăng Tiếu vỗ vai một cái.
- Đệ tử quyết không phụ hai vị sư phó sự phó thác.
Lăng Tiếu trịnh trọng đáp.
Nhiệm vụ lần này kỳ thật vô cùng đơn giản, chỉ là hộ tống đan dược, nhưng lại có người chiếu ứng, chắc hẳn không có gì ngoài ý muốn, đến chuyện sau đó chỉ là luyện chế Băng Hàn Đan thôi.