- Thiên Cổ đỉnh, không nghĩ đến còn thật tồn tại ở trong Cổ tộc!
Lăng Tiếu thầm nghĩ ở trong lòng.
Đây nhưng là một trong chín đại Thiên Đỉnh, xếp hạng vị trí thứ bảy, là truyền thừa thần đỉnh của Cổ tộc.
Lúc đó Lăng Tiếu tìm được chỉ bất quá là Thánh giai phảng chế Thiên Cổ đỉnh mà thôi.
Cổ tộc có thể đem Thiên Cổ đỉnh này truyền cho nhi tử Phượng Lăng Thiên của hắn, đây hienernhieen là chứng tỏ Cổ tộc thật lòng muốn lưu Phương Lăng Thiên lại, đem hắn trọng điểm bồi dưỡng rồi.
- Chuyện của Thiên nhi ta luôn luôn không quản, lời của ta thì hắn chưa chắc đã nghe, ngươi có thể thuyết phục hắn là được, hắn quyết định cái gì ta không để ý!
Lăng Tiếu buông buông tay nói.
Xác thật nhi tử của hắn từ nhỏ đã có chủ kiến, loại đại sự này vẫn là do nhi tử hắn đến quyết định là tốt rồi.
- Có lời này của ngươi là được rồi, Tiểu Thiên nhất định sẽ ở lại bên trong tộc chúng ta đấy!
Hồ Công rất là khẳng định mà nói
- Ừ, hi vọng là như thế, ta bây giờ muốn đi gặp Thiên nhi, không biết có thuận tiện hay không?
Lăng Tiếu đáp một tiếng rồi hỏi.
- Ha hả, có cái gì mà không thuận tiện, đi thôi, tiểu tử kia còn muốn trở về Thiên Long địa vực đó! Ngươi đến vừa lúc.
Hồ Công cười mỉm đáp.
Thiên Độc phong, có bách độc chi vật đang sinh tồn.
Độc Xà, Độc Nghĩ, Độc Hạt... Rất nhiều loại thánh thú có độc tính cường đại ở chỗ này, bất quá chúng nó đều chỉ là độc vật phụ thuộc, chân chính độc liệt nhất thì là Cổ Vương!
Chỗ này có mấy đầu Cổ Vương đều đạt tới tồn tại thập nhất giai, lại càng không thiếu thập giai, cửu giia, chúng nó đều là cắn nuốt những độc vật này mà sống.
Ở chỗ này tràn ngập các loại mùi vị lạ, chính là cái gốc để hấp dẫn bách độc.
Trong phương viên mấy trăm tòa sơn nhạc bao quanh Thiên Độc phong là cấm địa của Cổ tộc, Cổ thuật cùng thực lực không đạt đến cảnh giới nhất định căn bản không cách nào thích ứng mà đi tới gần được.
Hôm nay Lăng Tiếu đang cùng Hồ Công hàng lâm đến thượng không Thiên Độc phong.
Lăng Tiếu nhìn xuống rất nhiều là độc vật, đều là cảm thấy một trận cảm giác ác tâm phiên giang đảo hải.
Nhưng mà hắn lại thấy một thiếu niên giống như hắn ở chỗ này có thể thoải mái di động, thậm chí đuổi theo những độc thánh thú kia chạy loạn bốn phía.
- Ta nói Xà huynh, Nghĩ huynh, Hạt huynh ba vị các ngươi đừng chạy loạn a, ta chỉ là muốn một điểm huyết tinh độc nha của các ngươi mà thôi, lại không giết các ngươi, gấp cái gì!
Thanh niên kia nhanh chóng mà truy kích độc vật đang chạy trốn ở phía trước mà kinh quát lên.
Thanh niên anh tuấn này trên người lắc lư một đầu kim sắc thánh thú tựa như cổ tựa như thôn, mang theo một cỗ cảm giác vô cùng yêu dị, thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới cao cấp Thần Vương, mà hắn nhìn lại còn chưa tới hai trăm tuổi, loại thiên tư này ở trong Thiên vực đều là hết sức khó gặp.
Nhìn thân ảnh sung mãn sức sống kia, Lăng Tiếu vô cùng thỏa mãn mà cười lên.
Nhi tử này của hắn từ nhỏ đến lớn đều cực kỳ hư đốn, đến hôm nay đều là người làm cha cũng vẫn là như thế, cũng thiệt thòi cho Bạch Nguyệt Mai có thể phóng túng được hắn như thế.
Hắn không khỏi vui mừng Lăng Vũ, Lăng Trạch hai cái hài tử kia không yêu thích đùa bỡn độc vật giống như Phượng Lăng Thiên, bằng không độc vật trong thiên hạ này đều muốn tao ương rồi.
- Tiểu Thiên hài tử này thiên sinh chính là tài liệu luyện cổ, hơn nữa hắn còn là thân hoài Kim Tàm Cổ chi thể, là thể chất khó gặp tôn quý nhất của Cổ tộc ta, hắn lưu lại ở trong tộc ta, thành tựu Chí tôn thần vị không xa rồi, hơn nữa còn sẽ thống ngự vạn cổ thành tựu một đời Cổ Vương mới!
Hồ Công nhìn Phượng Lăng Thiên vô cùng hài lòng mà nói.
Cổ tộc nhân dù không ít, nhưng loại thể chất giống như Phượng Lăng Thien lại là không có, cho nên sau khi lão phát hiện ra Phượng Lăng Thiên liền lập tức hướng tộc nhân tuyên bố phong hắn làm Thiếu tộc trưởng rồi.
- Hi vọng như ngươi nói đi, dù sao hắn thích làm cái gì đều tùy hắn đi, hắn biết mình cần gì, ta cũng hi vọng Hồ Công ngươi đừng cường hành lưu hắn, bằng không chỉ nhận được phản ngược!
Lăng Tiếu khuyên bảo một tiếng, liền hướng tới phương hướng Phượng Lăng Thien lướt qua.
Lăng Tiếu áp chế cảnh giới tu vi, bất thình lình hướng về Phượng Lăng Thiên đánh lén xuất thủ, Băng Hà quyền giống như là tật vũ đầy trời hạ xuống.
Phía sau đầu Phượng Lăng Thiên có tiếng gió, phản ứng tương đối nhanh nhẹn, Kim Tàm Cổ Vương hư ảnh phía sau người đột nhiên quang mang đại thịnh, có từng pheiens phòng ngự hậu giáp giống như là gai xương chợt hiện, sinh sôi đem phòng ngự của hắn đề cao mấy lần, đủ đẻ đem người đánh lén mà đến chấn bay.
Hắn nhưng phát hiện người đến phía sau chỉ bất quá là tu vi trung cấp Thần Vương, thua xa so với hắn rồi!
Chỉ là khi quyền kình của đối phương đánh vào phía sau lưng của hắn thì phòng ngự Kim Tàm Cổ Vương của hắn cư nhiên bị sinh sôi đánh nát.
Chỉ cảm thấy một cỗ băng hàn chi ý truyền tới, một cỗ kình lực cường đại trực tiếp xông vào phía sau lưng hắn, một quyền đem hắn kích bay đến hộc máu.
Không cần hoài nghi, đây chỉ là một kích lực lượng của trung cấp Thần Vương, nhưng mà lại uẩn hàm cảnh giới vô thượng quyền ý, hơn nữa kỹ xảo oanh đánh tương đối tinh diệu, vừa dịp tránh qua chỗ phòng ngự cường đại nhất của Kim Tàm Cổ Vương kia.
- Ngươi cho là phòng ngự của ngươi rất kiên hậu sao? Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, vĩnh viễn không nên quá tự tin..., không nên đem phía sau lưng để lại cho địch nhân, ngươi đây là đang tìm chết!
Lăng Tiếu sâu kín mà nói một tiếng, tiếp theo lại giống như quỷ mị hướng về phía Phượng Lăng Thiên xuất thủ.
Hắn như cũ áp chế cảnh giới, chỉ lấy lực lượng trung cấp Thần Vương đối phó với Phượng Lăng Thiên, nhưng mà lực lượng đánh ra lại là một điểm cũng không thua kém so với cao cấp Thần Vương.
- Cha!
Phượng Lăng Thiên tung mình xông lên kinh hỉ quát.
Chỉ là Lăng Tiếu lại sẽ không hạ thủ lưu tình đối với hắn, Băng Hà quyền nhất hướng vô dịch mà đánh ra, một cỗ lực lượng băng hàn phong tỏa tứ phương, đem rất nhiều băng tinh ngưng kết ở chung một chỗ, sinh sôi đem mấy ngàn thước ở phía trước Phượng Lăng Thiên đều đóng băng lại.
Phượng Lăng Thiên không ngờ tới cha hắn sẽ đến chỗ này, nhưng mà hắn cũng biết cha hắn là đang khảo nghiệm chiến lực của hắn, hắn không dám chậm trễ, lực lượng cao cấp Thần Vương kia dâng lên, hư ảnh Kim Tàm Cổ ở phái sau lưng hắn một lần nữa ngưng thật, lờ mờ có một cỗ vương giả chi khí yêu dị phát tán ra.
Hắn hét lên một tiếng, kim quyền xuất kích, từng tầng kim hậu giáp mang theo mũi nhọn bao trùm ở trên quyền đầu của hắn, tập hướng phụ thân hắn, đồng thời cũng mang theo quyền ý xuất kích, có thể lực động Thần Vương đỉnh phong!
Phượng Lăng Thiên những năm này đều là đi nam xông bắc, kinh qua vô số hiểm cảnh, mài luyện một thân chiến lực cường đại.
Lực lượng bây giờ của hắn so với lúc trước Lăng Tiếu ở đồng giai một điểm đều không yếu.