- Sư bá có thể nói rõ một chút không?
Đường Cương Lĩnh vẫn tương đối lý trí khắc chế cảm xúc của mình.
- Cũng đúng, các ngươi cũng không biết chuyện xảy ra một năm qua ở bên ngoài, đều cố gắng tu luyện.
Phong Chinh lúc này vỗ trán một cái, tiếp theo mới nói:
- Âu Dương gia, Quỷ U Tông, Cổ gia cùng với Hắc Ma Môn đều bị Tiếu Ngạo Cung tiêu diệt, mà tổ chức Sát Thiên vô duyên vô cớ giải tán cũng có liên quan tới Tiếu Ngạo Cung, bây giờ không ít thế lực đang yêu cầu Linh Vũ Các chúng ta can thiệp với Tiếu Ngạo Cung, ngăn cản bọn họ lại tạo ra giết chóc, cho nên ta muốn hỏi các ngươi tiểu tử Lăng Tiếu đang muốn làm gì? Có phải muốn thống nhất trung vực không?
Phong Chinh hỏi lời này thập phần nghiêm túc, lúc này Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh cũng sợ hắn.
- Sư phụ, hẳn là Linh Vũ Các ra tay với lão đại sao?
Hoa Hiểu Quế khẩn trương hỏi.
Đường Cương Lĩnh cũng chờ đợi Phong Chinh trả lời.
Hắn và Đường Cương Lĩnh gia nhập Linh Vũ Các thì dần dần hiểu thế lực của Linh Vũ Các khổng lồ bao nhiêu, nếu như Linh Vũ Các thật muốn đối phó Tiếu Ngạo Cung, hai người bọn họ cũng khó xử.
- Nếu như Lăng Tiếu tiểu tử này vẫn tiếp tục như vậy, Linh Vũ Các không có khả năng đứng nhìn.
Phong Chinh nói.
Hoa Hiểu Quế vội vã nói:
- Không... Sẽ không, lão đại gần đây ân oán rõ ràng, hắn sở dĩ diệt các thế lực kia đều bởi vì bọn họ từng khó xử lão đại, lão đại lúc này mới tiêu diệt bọn chúng, chỉ cần người khác không đi chọc lão đại, hắn tuyệt đối sẽ không khó xử người khác!
Hoa Hiểu Quế rất hiểu cách làm người của Lăng Tiếu, lập tức làm đưa ra phản ứng.
Đường Cương Lĩnh cũng gật đầu, nói:
- Đúng vậy a sư bá, lão đại luôn tuân thủ quy tắc ‘ người không phạm ta, ta không phạm người, nếu ngươi phạm ta, ta trả gấp mười lần ’, ta cũng tin tưởng lão đại sẽ dừng thôi, hắn tuyệt đối không có dã tâm thống nhất trung vực.
Thái Sử Quân hừ lạnh nói:
- Các ngươi còn trẻ tuổi, không có biết khoái cảm khi nắm giữ quyền lực, nói không chừng Lăng Tiếu này tâm tư biến hóa, muốn nhất thống trung vực, muốn xây dựng hoàng triều cũng không biết chừng.
- Không có khả năng, lão đại hắn hắn không có tâm tư này, lão đại hướng tới là Thiên Vực!
Hoa Hiểu Quế vội vàng phản bác.
Phong Phiến cùng Thái Sử Quân đều nhìn nhau, Phong Chinh lúc này vuốt râu cười nói:
- Thì ra dã tâm của tiểu tử này không nhỏ nha, lại muốn đi vào Thiên Vực, thực sự là không biết sống chết!
Nói xong hai người vẫy tay cho hai đệ tử lui ra.
Từ lời của Hoa Hiểu Quế thì hai người biết rõ Lăng Tiếu cũng không có dã tâm nhất thống trung vực, Linh Vũ Các tự nhiên cũng không ra tay đối phó Tiếu Ngạo Cung.
Nhưng mà hai người cũng sinh lòng hân thưởng ý chí của Lăng Tiếu, rõ ràng dám đi tới nơi mà Thánh giả mới có thể đi, thực sự là phách lực không nhỏ.
Tiếu Ngạo Cung diệt sạch mấy thế lực cũng không có hành động thêm gì nữa.
Lăng Tiếu xác thực không có ăn no dư mỡ đi thống nhất trung vực, hắn căn bản không có tâm tư sáng tạo hoàng triều gì đó.
Lúc đó hắn thành lập Tiếu Ngạo Cung cũng là tìm nơi sống yên ổn cho mình mà thôi.
Chỉ cần người khác không trêu chọc hắn, hắn cũng không có hứng thú đi tiêu diệt người khác làm gì.
Đại địch của Tiếu Ngạo Cung cơ bản đã bị tiêu diệt, địa vị của Tiếu Ngạo Cung cũng tăng lên thế lực có thể so sánh với Linh Vũ Các, ngay cả Dược Môn cũng bị đè xuống.
Là một tông môn có hai thánh dược sư thì đây là chuyện khó chịu cỡ nào.
Tiếu Ngạo Cung bắt đầu bước vào giai đoạn phát triển vững vàng.
Mà Long Nữ không tình nguyện mang theo một đám "Thiên binh thiên tướng" quay về long cung.
Đông Phương gia, Phong gia cùng với Vạn Hoa Tông đều phái người mang tài liệu thú đan và linh thảo luyện chế bát phẩm đan dược Thành Thánh Đan tới, cuối cùng chúng nữ đều được Lăng Tiếu luyện chế Thành Thánh Đan, ba nhà nhanh chóng có thêm ba Thánh giả, thực lực tăng lên rất lớn.
Về phần Tiếu Ngạo Cung bên này có Thánh giả tạm thời không có tăng nhiều, nhưng mà bất luận Huyền Đế nào tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn đều nhận được Thành Thánh Đan bước qua đại quan Thánh giả.
Đương nhiên tất cả bọn họ phải làm ra cống hiến không nhỏ cho tông môn.
Thuận theo thanh danh Tiếu Ngạo Cung đại chấn, Phong Vân Thành cũng thành một trong những thành trì giao dịch phồn hoa nhất, mua bán giao dịch cũng tăng lên nhiều.
Mà khu bán đấu giá của Phong Vân Thành càng nóng bỏng.
Tiếu Ngạo Cung mỗi cách một ít thời gian lại mang không ít thứ cao cấp ra bán đấu giá, lại thêm có Dao Thanh Mẫn là nữ thủ tịch bán đấu giá mê người, không nghi ngờ càng hấp dẫn hứng thú của nhiều người
Về phần Lăng Tiếu cũng trở thành nhân vật truyền thuyết, thanh danh tăng lên không kém gì sư phụ Tà Đế năm xưa, thậm chí càng ép thẳng vào bốn đại truyền thuyết.
Không phải nói vũ lực của Lăng Tiếu đã vượt qua bốn tiền bối, mà là hắn tuổi chưa tới năm mươi đã sáng tạo ra Tiếu Ngạo Cung, một đường quét sạch các hướng, diệt bốn thế lực uy tín lâu năm, chấn kinh trung vực, còn có một điểm hắn chính là bát phẩm luyện dược sư trẻ tuổi nhất từ xưa tới ny, chỉ từ điểm này hắn đã là truyền kỳ rồi.
Cộng thêm chiến tích dĩ vãng của Lăng Tiếu thì hắn nổi danh trong trung vực là quá dễ dàng.
Hắn chính là thần tượng mà các người trẻ tuổi trong trung vực cúng bái, càng là tình nhân trong mơ của các thiếu nữ.
Thân là truyền kỳ Lăng Tiếu cũng không có chút tự ngạo, hắn biết mình chưa tới mức vô địch trung vực.
Hắn từng nghe sư phụ của hắn nói trên Thiên Vực còn có thần, cất tay nhấc chân là có lực lượng hủy thiên diệt địa, căn bản không phải thường nhân có thể tưởng tượng được.
Cho nên hắn vẫn lấy mục tiêu này làm cố gắng.
Còn Vân Mộng Kỳ chính là một tâm nguyện chưa hoàn thành của hắn, sinh thời không tìm thấy nàng thì hắn áy náy vạn phần.
Lúc hắn nhàn nhã không tránh được tìm kiếm các kiều thê vui đùa.
Cũng không nói trong nội tâm Lăng Tiếu chỉ yêu một mình Vân Mộng Kỳ, chỉ có thể nói Vân Mộng Kỳ trong lòng hắn chiếm tỷ lệ rất lớn, ai bảo hắn là nam nhân trọng tình nghĩa chứ.
Sau khi tất cả yên ổn lại, Lăng Tiếu dẫn theo nữ nhân Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt, Cát Bối Hân, Bạch Vũ Tích, Vi Đại Nhi, Băng Nhược Thủy, Dao Thanh Mẫn, Ngọc Liệt Diễm, Vũ Mị Nương, Đông Phương Tinh bắt đầu chu du xem phong thổ của trung vực.
Mỗi một lần bọn họ đi qua thành trì nào đó đều có một ít kẻ không lượng sức đùa bõn nữ nhân của hắn, kết quả không cần nói cũng biết.
Mà có ít người từng hân hạnh nhìn thấy Lăng Tiếu thì nhận ra Lăng Tiếu, nơi đó lạp tức oanh động.
Bất kể là võ giả hay bình dân đều vây quanh, càng không ngừng reo hò la tên của Lăng Tiếu, giống như Lăng Tiếu chính là thần minh mà bọn họ tôn sùng trong lòng.
Cuối cùng Lăng Tiếu không thể không dẫn chư nữ hoảng sợ bỏ chạy, hắn sợ một điểm chính là ánh mắt của bọn họ có thể cưỡng gian hắn cả ngàn lần.
Chúng nữ đều lấy chuyện này ra giễu cợt Lăng Tiếu.
Chúng nữ có thể thấy Lăng Tiếu đối mặt thiên quân vạn mã không sợ hãi.