- Không kém hơn vạn người, bên ngoài do Tấn trưởng lão mang theo người đánh thẳng vào, nếu như chỉ là tổ chức Sát Thiên tới thì chúng ta không sợ, chỉ là nghe nói đại quân Tiếu Ngạo Cung sắp tới rồi, cho nên mời chư vị trưởng lão đi ra tọa trấn!
Người nọ nói.
- Khá lắm, xem ra Tiếu Ngạo Cung cho tổ chức Sát Thiên không ít chỗ tốt, lại dám dùng mấy con chuột này tấn công chúng ta.
Tả Toàn thì thào tự nói.
- Tất cả mọi người cùng ta đi ra nghênh địch, dựa vào thực lực môn đồ Hắc Ma Môn của chúng ta thì giết chúng không còn manh giáp.
Kỳ thật Tả Toàn lúc này nội tâm bồn chồn, vừa nghĩ tới Lăng Tiếu có thần long thì cũng có chút e sợ, trong lòng nói thầm.
- Hẳn là phu nhân sợ Tiếu Ngạo Cung nên mới âm thầm rời khỏi?
Hắn không cảm tưởng suy nghĩ, hôm nay người ta binh lâm thành hạ, nếu không đi ra ngoài thì đúng là phải nghĩ biện pháp bỏ trốn rồi.
Tả Toàn ngẫm lại hình như mình còn chưa ngồi vào vị trí môn chủ đâu, cảm thấy hắn khát vọng nghe cái tiếng "Tả môn chủ" nữa!
Nhưng mà đúng lúc Tả Toàn vừa định ngồi lên chủ vị, một đạo tiếng nổ to lớn vang lên.
Cả đại điện không ngừng rung động, Tả Toàn khẩn trương nhìn ra ngoài.
Bờ mông của hắn vừa tiếp xúc với ghế môn chủ và còn chưa ngồi vững đã rung mạnh mẽ.
- Phát sinh chuyện gì!
Tả Toàn lúc này quát lên.
- Tả môn chủ, có người công kích không gian chi địa.
Một gã Thánh giả thấp giai kinh hô.
Âm thanh của hắn vừa rơi xuống, lại nghe tiếng vang "Oanh long" vang lên.
- Nhanh... Đi ra xem!
Tả Toàn cả kinh kêu một tiếng, dẫn đầu bay ra bên ngoài.
Người trong điện đều ra ngòai.
Bốn phía chung quanh của Hắc Ma Môn bị không gian chi địa che đậy, mà không gian chi thạch chôn bên dưới cũng vỡ vụn.
Hắc Ma Môn kiến tạo không gian chi địa không ngừng bị oanh kích.
Lăng Tiếu dẫn theo năm ngàn người bay trên không Hắc Ma Môn.
Lăng Tiếu lạnh lùng nói:
- Giết sạch chúng cho ta!
Sau khi Lăng Tiếu ra lệnh, tất cả mọi người từ trên không toàn lực oanh kích xuống thì các loại năng lượng oanh kích mạnh mẽ giáng xuống, người của Hắc Ma Môn cũng bị chấn kinh.
Hắc Ma Môn đại kinh, lúc này thi triển thủ đoạn bảo vệ nó.
Tả Toàn quát:
- Đều sững sờ làm gì, toàn bộ công kích cho ta, tiêu diệt chúng đi.
Thuận theo Tả Toàn ra lệnh, những người này đều tỉnh ngộ và vội vàng công kích.
Trong Hắc Ma Môn có một vạn võ giả cùng xông ra ngoài, tập hợp lại là thế lực cực kỳ to lớn.
Nhìn bọn họ vội vàng nghênh chiến, căn bản không có chút ưu thế nào, ngược lại bị Tiếu Ngạo Cung kích sát không ít.
Trong Hắc Ma Môn còn bốn tên Thánh giả cũng đi sau đi lên.
Lăng Tiếu lập tức dẫn Cổ Lôi Triệu Động, Cổ Giang, Hô Duyên Mã và Minh Phong Mỗ Mỗ tiến lên ứng chiến.
Hắc Ma Môn cũng có Thánh giả trung giai là Tả Toàn, ba người còn lại là Thánh giả thấp giai, mà Tiếu Ngạo Cung bên này Cổ Lôi, Triệu Động là Thánh giả trung giai, b người còn lại là Thánh giả thấp giai, thực lực chênh lêch không nhỏ.
Sát Thiên thì ở lại bên nười Lăng Tiếu không có ra tay.
Lăng Tiếu nghi hoặc nghĩ thầm:
- Vì sao không thấy Hắc Ma ra tay?
Lần này Lăng Tiếu mang theo toàn bộ tinh nhuệ, đúng là không có ý định cho Hắc Ma Môn cơ hội nào cả, càng nghĩ càng cảm thấy phải tiêu diệt Hắc Ma báo thù cho Tàn Báo, nhưng mà không có phát hiện người đâu cả.
Đại chiến vô cùng kịch liệt, máu tươi tung tóe, tứ chi gãy cụt.
Tiếu Ngạo Cung bên này nhân thủ ít nhưng mà có Long Quy và Mãnh Nam ra tay, môn đồ Hắc Ma Môn bị đồ sát đơn phương.
Mà lúc này Tàn Báo cũng đi ra, giống như xem người Hắc Ma Môn trở thành phản đồ, tha hồ giết chóc, trong miệng càng không ngừng quát ầm lên.
- Hắc Ma tiểu súc sinh, cút ra cho bổn đế.
Lúc đó hắn đối đãi với Hắc Ma như cha con, mặc dù huấn luyện hà khắc nhưng mà cũng vì tốt cho hắn, không nghĩ đến cuối cùng lại rơi vào kết cục bị phản bội.
Cho dù như thế nào ác khí trong lòng của hắn cũng không giảm, hắn hận không thể bầm Hắc Ma thành vạn đoạn.
Mặc kệ hắn kêu réo như thế nào, Hắc Ma từ lúc bắt đầu đã không có xuất hiện qua.
Mà môn đồ Hắc Ma Môn càng ngày càng suy sụp
Hắc Ma Môn bốn đại Thánh giả có hai người bị giết, có hai người thì trọng thương bị bắt giữ, nhất định trở thành một trong những hộ vệ trung thành nhát của Lăng Tiếu.
Sau khi diệt tổng bộ của Hắc Ma Môn xong, Lăng Tiếu cũng vây quanh Hắc Ma Môn lại, cùng người Sát Thiên bên ngoài ngoại ứng nội hiệp thanh lý toàn bộ tàn dư khác.
Hắc Ma Môn từng huy hoàng nhất thời đã bị xóa tên như vậy!
Mà tổ chức Sát Thiên có nhiều sát thủ như vậy chết cũng không ít, người còn thừa lại cũng bị Lâm Minh khống chế.
Trong bốn đại thế lực bị Tiếu Ngạo Cung công kích và tiêu diệt, tất cả mọi người trong trung vực đều khiếp sợ.
Càng có không ít thế lực cho rằng Tiếu Ngạo Cung muốn nhất thống trung vực, cũng chuẩn bị tốt phải kết minh chống lại, càng có người đi tới Linh Vũ Các xin giúp đỡ, hy vọng Linh Vũ Các có thể phái người đi ngăn cản hành vi giết chóc của Tiếu Ngạo Cung.
Trước không nói Linh Vũ Các bên kia có phản ứng như thế nào, có một tin tức kinh người truyền ra ngoài.
Tổ chức Sát Thiên bởi vì hiệp trợ Tiếu Ngạo Cung vây công Hắc Ma Môn, chết thương thảm trọng do đó tuyên bố giải tán tổ chức, trong trung vực từ nay trở đi sẽ không có tổ chức Sát Thiên tồn tại nữa.
Tin tức này cũng oanh động không nhỏ.
- Hẳn Lăng cung chủ tự nhận mình thiên hạ vô địch sao? Không ngờ diệt nhiều thế lực như thế, hẳn Tiếu Ngạo Cung có thể thống nhất trung vực?
- Âu Dương gia, Quỷ U Tông, Cổ gia, Hắc Ma Môn, Sát Thiên, không một thế lực nào không phải uy tín lâu năm, không ngờ trong một năm ngắn ngủi đã xong đời, Tiếu Ngạo Cung này có bao nhiêu nhân mã và cường giả?
- Xem ra Linh Vũ Các không phái người ra thì tràng phong ba này khó bình tĩnh.
- Vốn có hai mươi thế lực lớn, hôm nay chỉ còn lại có mười lăm thế lực lớn, thời tiết ở trung vực rốt cuộc đã thay đổi sao?
Trong Linh Vũ Các, hai đại thánh sư đang gọi đồ nhi bảo bối của mình vào.
- Sư phụ triệu đồ nhi tới có chuyện gì không?
Hoa Hiểu Quế ngữ khí đạm mạc hỏi Phong Chinh.
- Tiểu tử, có người nào nói chuyện với sư phụ như ngươi không?
Thái Sử Quân ngồi bên cạnh Phong Chinh tức giận quát Hoa Hiểu Quế.
- Sư thúc, ta nói vậy có gì không đúng?
Hoa Hiểu Quế hỏi ngược lại.
- Ha ha, xem ra trong lòng của ngươi tức giận không nhỏ nha, ta thừa nhận trước đó là do vi sư không đúng, nhưng mà vi sư không thể không cân nhắc vì đại cục, Linh Vũ Các chúng ta một khi tương trợ thế lực, như vậy sẽ có người hiểu lầm, Thiên Thông trưởng lão cũng cắn chặt không buông!
Phong Chinh cười giải thích một câu, tiếp theo lại nói:
- Mặc kệ các ngươi trong lòng nghĩ như thế nào, ta cũng không ngó ngàng tới, chờ sau này ngươi từng trải tự nhiên sẽ hiểu khó xử của vi sư, bây giờ ta chỉ muốn hỏi hai ngươi, tiểu tử Lăng Tiếu muốn làm cái gì?