Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1374: Về đến nhà (2)




Ánh mắt Mộng Tích Vân nhìn qua Phượng Lăng Thiên, sửng sốt nhìn qua đứa nhỏ mười năm trước gặp lại này, nhìn thấy nó có ba phần bóng dáng con mình, mà nó gọi nàng là "Nãi nãi ", đây không phải cháu của nàng thì còn ai chứ.

Mộng Tích Vân lúc này không khóc lại cười, nói:

- Ngươi là Thiên nhi, là bảo bối của ta?

- Đương nhiên là Thiên nhi, nãi nãi ngươi không nhận ra Thiên nhi sao?

Phượng Lăng Thiên lúc này buồn xo nói ra.

Mộng Tích Vân ôm Phượng Lăng Thiên vào lòng, lại vuốt ve đầu Phượng Lăng Thiên.

- Hảo hảo, vẫn là cháu ta nghe lời, về sau ngươi ở bên cạnh nãi nãi được không.

Lần này không chỉ con mình quay về, ngay cả cháu cũng quay về, Mộng Tích Vân vô cùng cao hứng.

- Tốt, các ngươi không nên đứng ở đây, vào nhà nói chuyện!

Lăng Chiến lúc này vui vẻ nói.

- Phụ thân nói đúng, vào nhà rồi nói!

Lăng Tiếu nói ra, hắn nhìn qua con mình và nói thầm.

- Xú tiểu tử này biết hống người ta, ngày sau địa vị của lão tử khó giữ rồi!

Vào lúc đoàn người vào trong Lăng gia thì Lăng Viễn cùng Lăng Thao đã đi ra đón.

- Thì ra là Tiếu nhi trở về, ha ha, khó trách tiểu hắc chạy nhanh như thế!

Lăng Viễn lúc này vui vẻ cười nói.

- Đến rồi, xú tiểu tử, nhanh cầm một viên Nhập Vương đan cho Tam thúc, bằng không đừng đi vào nhà!

Lăng Thao lúc này ngăn trước mặt Lăng Tiếu nói ra.

Lần trước Lăng Tiếu trở về sau đó lưu lại không ít thứ tốt cho Lăng Chiến phân phối cho Lăng gia, Lăng Trấn, Lăng Thương, Lăng Viễn đột phá lên Vương giai là nhờ vào Nhập Vương đan.

Chuyện này Lăng Thao cũng là biết rõ, hắn bây giờ là Linh Sư đỉnh phong, không thể chờ đợi được cần Nhập Vương Đan tiến giai.

- Lăng Thao ngươi bổn sự không nhỏ nha, lại dám uy hiếp Tiếu nhi!

Lúc này một tiếng quát to từ sau lưng Lăng Tiếu vang lên.

Lăng Chiến, Lăng Viễn và Lăng Thao nhìn qua âm thanh kia, chỉ thấy Lăng Hà bên cạnh Bạch Vũ Tích đi tới.

- Thái... Thái thượng trưởng lão!

Lăng Thao lúc này kinh hô.

Thái thượng trưởng lão, trong Lăng gia vĩnh viễn có đủ lực chấn nhiếp.

Lăng Thao nhìn thấy thái thượng trưởng lão về thì cung kính nói:

- Lăng Thao bái kiến thái thượng trưởng lão.

Lăng Chiến cùng Lăng Viễn lập tức nghênh đón, Mộng Tích Vân cũng theo sau, bọn họ thỉnh an Lăng Hà cực kỳ có uy vọng trong Lăng gia này.

- Thái thượng trưởng lão đã trở về, không nghĩ tới cùng về với Tiếu nhi!

Dẫn đầu nói chuyện là Lăng Viễn, hắn thân là tộc trưởng, nhưng mà đối đãi thái thượng trưởng lão vẫn phải tỏ đủ thành kính mới được.

Lăng Chiến ở bên cạnh nhìn ra dị trạng của Lăng Hà, cũng lạ lùng nói:

- Thái... Thái thượng trưởng lão, tu vị của ngài...

Người bình thường chỉ ẩn tàng khí tức, người khác chỉ nhìn ra tu vị nông sâu mà thôi, nhưng mà đan điền bị phế thì các phương diện khác vẫn biết được, nhất là nhìn thấy Lăng Hà bước chân không ổn, Lăng Chiến nghi hoặc hỏi một câu.

Lăng Hà thở dài nói;

- Không có gì, còn chưa chết được, Tiếu nhi có biện pháp trị cho ta!

Tiếp theo trừng Lăng Thao.

- Ngươi làm thúc thúc lại đùa nghịch vô lại, còn không nhanh tránh đường, có phải không đặt lão già ta vào mắt không.

Lăng Thao lúc này nào dám cản đường, vội vã tránh qua và cười khan.

- Thái thượng trưởng lão không nên nói thế, ta... Ta chỉ đùa với Tiếu nhi mà thôi, chỉ đùa mà thôi.

Đoàn người Lăng Tiếu đi vào trong nhà.

Tin tức bọn họ trở về làm Lăng gia nổ tung.

Toàn bộ Lăng gia đều vô cùng náo nhiệt.

- Thái thượng trưởng lão và thập tứ trưởng lão quay về, lập tức tập hợp hội nghị trưởng lão.

- Nhanh... Nhanh thông tri trưởng lão, nói thái thượng trưởng lão cùng thập tứ trưởng lão quay về.

- Cái gì, thái thượng trưởng lão cùng thập tứ trưởng lão cùng quay về, nhanh... Nhanh thỉnh an bọn họ.

- Thật tốt, hai trưởng lão quay về, thực lực Lăng gia chúng ta sẽ tăng thêm.

Người của Lăng gia vội vàng đi qua tiểu viện của Lăng Chiến.

Nếu không có người những người này thì sợ rằng tiểu viện đã bị sập.

Lăng Hà thân làm Lăng gia thái thượng trưởng lão, là định hải thần châm của Lăng gia, có hắn mới khiến Lăng gia không rời rạc; mà Lăng Tiếu xuất hiện và có thiên phú tuyệt đỉnh khiến toàn bộ Lăng gia cúng bái, có hắn ở đây thì đại biểu Lăng gia sẽ tiến vào thời đại huy hoàng, bây giờ Lăng gia có được tất cả không phải do hắn ủng hộ sao?

- Lăng Viễn, ngươi bảo bọn họ tán đi, đợi ngày mai lại họp hội nghị.

Lăng Hà lúc này phân phó Lăng Viễn.

- Dạ thái thượng trưởng lão!

Lăng Viễn nói.

Ngay sau đó Lăng Trấn và Lăng Thương còn có mấy trưởng lão đời trước của Lăng gia đi vào.

Dùng thân phận bọn họ tự nhiên có thể tiến vào trong tiểu viện này.

- Bái kiến thái thượng trưởng lão!

Lại nhìn thấy Lăng Hà thì cả đám cung kính cúi chào.

Trừ trưởng lão và chấp sự của Lăng gia không ngừng lởn vởn muốn gặp hai người ra, trong Vẫn Thạch Thành các thủ lãnh lớn nhỏ của các gia tộc cũng chấn động.

Hôm nay Lăng gia đã trở thành đệ nhất gia tộc của Vẫn Thạch Thành, càng là đệ nhất gia tộc trong phạm vi quản hạt của Tử Thiên Tông, bọn họ vô cùng kính sợ Lăng gia.

Bọn họ cũng biết Lăng gia có ngày hôm nay thì công lao của Lăng Tiếu cũng rất lớn.

Đó là do Lăng Tiếu trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất của Tử Thiên Tông đã truyền ra khắp các thành trì phạm vi thế lực của Tử Thiên Tông rồi, lại là cao phẩm luyện dược sư, thân phận này khiến người ta tôn sùng.

Bọn họ mượn cơ hội bái phỏng Lăng gia, đương nhiên là muốn kéo quan hệ với luyện dược sư rồi, nếu như có thể thu được một viên đan dược tinh phẩm thì gia tộc bọn họ sẽ có thêm Vương giai, vậy thì gia tộc sẽ phát đạt.

Không quản những chuyện khỉ gió này, nhưng mà sự thật luôn tàn khốc.

Đám người Lăng Tiếu trừ gặp những trưởng lão của Lăng gia ra thì không tiếp ai khác, cho Lăng Viễn tộc trưởng đi ứng phó.

Trong tiểu viện gia đình Lăng Tiếu lúc này luôn có tiếng cười đùa vui vẻ.

Vài ngày này Mộng Tích Vân vô cùng cao hứng.

Con và cháu đã quay về, con trai còn dẫn thêm ba con dâu mỹ mạo như hoa, hơn nữa Bạch Vũ Tích là con gái nuôi thì chẳng khác gì bốn con dâu.

Chiếu theo tình huống như vậy, trong nội tâm nàng muốn kim ngọc mãn đường đã không còn xa.

Nhưng mà nàng từ trong miệng Bạch Vũ Tích biết được con trai của mình cón có thêm nư nhân khác, trong lòng nàng vừa vui vừa lo.

Vui là nhiều con dâu, ngày sau còn sợ không có cháu bồng sao? Lo là con dâu quá nhiều, con nàng quản sao nổi, nếu nháo có chuyện thì không tốt rồi!

- Không được, mình làm mẫu thân phải giúp con mới được.

Mộng Tích Vân đã hạ quyết tâm, vì vậy nàng liền kéo Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt cùng Băng Nhược Thủy tới và phát huy lực lượng của bà bà.

Nhưng mà nàng còn chưa xuất khí lực ra lại phát hiện ba nữ rất vui vẻ với nhau, hơn nữa đều xưng là tỷ muội, không có vẻ gì là mình ganh tỵ cả.

Lúc này nàng mới biết mình quá lo lắng..., trong nội tâm nàng nói thầm.

- Xú tiểu tử này ở phương diện quản thê tử đúng là có nghề.

Trong phòng Lăng Thương kích động kêu lên.

- Tiếu nhi, ngươi nói ngươi đã thành lập tông môn, muốn mang theo Lăng gia chúng ta cùng tiến vào trung vực sống sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.