Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1151: Nhiều Hơn Mười Điểm!




Bọn hắn đều nghiêm túc nhìn một đời trẻ tuổi của các tông môn và thế gia bên dưới, sắc mặt tràn đầy biểu lộ không đồng nhất.

Ở đây nhất hưng phấn không ai qua được Cốc Long Hưng.

Từ sau khi kiến thức qua sự bất phàm của Lăng Tiếu, hắn đối với ngoại viện Lăng Tiếu này quả thật tin tưởng mười phần, muốn bảo trì vị trí trước kia chắc hẳn không khó, nói không chừng còn có thể nâng cao một bước nữa

Đến lúc đó, chỗ ngồi của hắn có thể dịch chuyển lên trước một chút rồi.

Nghĩ đến đây, hắn liền đặc biệt vui vẻ!

Trang Du Sinh ở bên cạnh hắn hỏi:

- Lão hưng thấy ngươi hưng phấn như vậy, hẳn Cốc gia các ngươi có mười phần nắm chắc lưu lại sao?

Trang gia và Cốc gia có thể nói là đồng bệnh tương liên, hai nhà trước kia cũng là luyện dược thế gia bài danh phía trên ah!

- Ha ha, đó là đương nhiên, ta đối với những tiểu tử này quả thật tin tưởng mười phần ah!

Cốc Long Hưng cười nói.

- Aizz, xem ra các ngươi mời được một ngoại viện tốt, đây có thể là một lần cuối cùng Trang gia chúng ta ngồi ở chỗ này rồi, quả nhiên là một đời không bằng một đời, mặt mo đều mất hết.

Trang Du Sinh chán nản nói.

Tuy nói Trang gia bọn hắn cũng mời ngoại viện, nhưng trình độ đệ tử nhà mình có hạn, bản thân cũng không có bao nhiêu lòng tin.

Liễu gia đã xuống dốc từ lâu giờ lại một lần nữa thể hiện ra thực lực kinh người, cái này khiến Trang gia bọn hắn cảm thất cực kỳ lực bất tòng tâm.

Cốc Long Hưng cũng không biết nên an ủi thế nào, chỉ có thể thấp giọng nói:

- Có lẽ còn có chuyển cơ cũng không chừng!

- Hắc, lão Hưng ngươi dứt khoát làm bạn với Du Sinh không phải tốt hơn sao?

Một lão giả ở cách một vị trí mở miệng cười lạnh nói.

Cốc Long Hưng sắc mặt lạnh xuống nói:

- Ta ngược lại rất muốn ah, bất quá ta nghĩ ta tạm thời không có cơ hội này rồi!

Lão giả kia khinh thường đáp:

- Sao lại không có cơ hội chứ, cơ hội này đang ở ngay trước mắt, Cốc gia các ngươi không có bất kỳ cơ hội nào, cho dù là mời ngoại viện cũng vậy.

Lão giả này là người của Hoàn Nhan gia, Hoàn Nhan Liệt.

Hai nhà là đối thủ một mất một còn, tự nhiên xem song phương không vừa mắt rồi.

- Ha ha, ta biết rõ ngươi rất muốn thấy Cốc gia chúng ta bị loại, bất quá ngươi không có cơ hội này đâu, nói không chừng cuối cùng bị loại lại là Hoàn Nhan gia các ngươi đấy!

Cốc Long Hưng mỉa mai ngược lại nói.

Hoàn Nhan Liệt đang muốn nói gì đó thì lão giả trung tâm đã mở miệng nói:

- Các ngươi đừng cãi nữa, xem tỷ thí đi!

Lão giả này là trưởng lão Dược Môn, cũng là người đại biểu cao nhất của Đan Minh, hắn mở miệng, những người khác tự nhiên cũng không dám lên tiếng nữa.

. . .

Luyện Dược Sư ở bốn phía đều hưng phấn nhì những thiên tài của các thế lực luyện dược trong tràng.

- Mau nhìn, những chân truyền đệ tử của Dược Môn kia, xem bọn hắn luyện đan thật nhẹ nhàng thoải mái, không hổ là đầu lĩnh Đan Minh ah!

- Không phai rsao, người ta có nội tình vài vạn năm, cũng không phải đùa, bất quá mấy người Đan Tông cũng không kém hơn bọn hắn, nếu không phải cất bước muộn, chỉ sợ cũng sớm vào hàng mười tám phương thế lực lớn rồi.

- Ân, ngoài hai nhà bọn họ ra, người khác cũng cũng không tệ, so với chúng ta quả thật cao minh hơn nhiều lắm.

- Mau nhìn, mau nhìn vị yêu nghiệt kia của Dược Môn kìa, tốc độ luyện dược thành vũ thật nhanh ah, chỉ trong chớp mắt đã luyện hóa được mấy chục gốc linh thảo, quá biến thái rồi.

- Thánh nữ Đan Tông kia cũng vậy, tốc độ nhanh đến thần kỳ, xem ra bọn hắn đã sớm đạt đến lục phẩm chi cảnh, những thứ này với bọn hắn chỉ là trò đùa.

- Bên kia người của Hồi Thiên Tông và Viêm Tộc cũng rất mạnh, chỉ là hơi chậm một bậc.

. . .

Trong nháy mắt, hơn một canh giờ qua đi.

Ở giữa sân đã lục tục có tiếng tạc lô vang lên..

Yêu nghiệt kia của Dược Môn và thánh nữ Đan Tông cơ hồ cùng lúc luyện xong đan dược, bọn hắn cũng cùng thời khắc đó chứa đựng đan dược đưa đến trên quan đài.

Nam anh tuấn, nữ mỹ mạo, đi cùng một nhau như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ vậy.

Mà nam quả thật thực cũng có ý với nữ, chỉ là nữ lại không thèm quản đến.

- Tư Tư, đã lâu không gặp, ngươi vẫn lợi hại như vậy!

Nam nhân rất là tiêu sái tùy ý nói.

Loại dáng cười như tắm gió xuân này có thể khiến cho bất kỳ nữ nhân nào cũng đều phải mê say.

Chỉ là nữ nhân ở bên lại nhìn thẳng hắn nói:

- Có lợi hại hơn vẫn không thể nào hoàn thành xong nhanh hơn ngươi!

- Ha ha, nam nhân cũng không thể bại bởi nữ nhân được!

- Nữ nhân cũng không nhất định bại bởi nam nhân.

- Hy vọng đi, vậy thì xem xem chúng ta ai đạt được cao nhất!

Nam nhân giang tay ra đáp.

Nữ nhân háo thắng nói:

- Tuyệt đối là ta!

Hai người đồng thời đưa đan dược lên, để mười người bắt đầu cho điểm.

Trưởng lão đại biểu Dược Môn ở trung tâm, cũng là minh chủ Đan Minh dẫn đầu nhận lấy đan dược do hai người đưa tới.

Hắn sau khi quan sát đan dược của hai người liền phi thường hài lòng gật gật đầu nói:

- Dược Môn Hỏa Trần luyện thành Huyết Khí Đan một khỏa, Tấn Vương Đan hai khỏa, Nhập Vương Đan ba khỏa, đan sắc thượng giai, phẩm chất thượng đẳng; Đan Tông Tần Tư Huyết Khí Đan một khỏa, Tấn Vương Đan hai khỏa, Nhập Vương Đan ba khỏa, chất lượng cũng là thượng giai; hai người đều không ăn gian, ta đánh giá hai người bọn họ tổng hợp chia thành 29 điểm, chư vị có gì dị nghị không?

Dứt lời, hắn còn đưa đan dược vào tay tên trưởng lão đại biểu Đan Tông.

Cuối cùng những người khác đều đồng ý với lời trưởng lão Dược Môn, xác định hai người bọn họ đều được 29 điểm.

Hỏa Trần và Tần Tư đều đi qua một bên, chờ kết quả của đồng môn.

- Tư Tư chúng ta mỗi lần đều là kỳ phùng địch thủ, khó chia trên dưới ah!

Hỏa Trần nhìn nữ nhân ở bên cạnh khẽ thở dài.

Tần Tư rất cường thế nói:

- Yên tâm, ở cửa ải cuối cùng ta nhất định sẽ vượt qua ngươi!

Hỏa Trần tựa hồ vĩnh viễn đều sẽ không tức giận vậy:

- Tư Tư ngươi làm bạn lữ của ta, ngày sau chúng ta khẳng định có thể tấn thăng đến Bát phẩm chi cảnh, như vậy chúng ta cùng nhau nhất định có thể trở thành một đoạn giai thoại, ngươi nói sao?

Tần Tư không có bất kỳ tâm tình kích động nào cả nói:

- Trừ phi ngươi có thể kéo xa chênh lệch giữa ta và ngươi, khiến cho ta cảm thấy nhìn lên, bằng không. . . Ta không thể nào đáp ứng ngươi.

Hỏa Trần cười khổ một cái, lắc đầu không nói thêm gì nữa.

- Ồ!

Lúc này Tần Tư đột nhiên phát ra một đạo thanh âm kỳ dị, tựa hồ phát hiện ra thứ gì khiến hắn cảm thấy hứng thú vậy.

Hỏa Trần theo ánh mắt Tần Tư nhìn đi, cuối cùng dừng lại trên người một người, ánh mắt của nàng cũng theo đó trở nên kinh ngạc.

Tiêu điểm bọn hắn tụ tập đương nhiên là Lăng Tiếu rồi.

Chỉ thấy bộ dáng luyện đang phong khinh vân đạm kia thoạt nhìn cực kỳ phiêu dật linh động, mỗi một động tác đều hồn nhiên tự nhiên, không có chút cảm giác đông cứng hoặc ngốc trệ nào cả, khiến người thoạt nhìn có một loại hương vị xuất thần, phảng phất mỗi một cái động tác, từng biểu lộ của hắn đều tự nhiên như vậy, đồng thời lại ẩn chứa một loại đại thế cấp bậc tông sư ở bên trong.

Không chỉ hai người bọn họ chú ý tới, mà ngay cả đám người Đan Minh ngồi trên quan đài cũng đều chú ý tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.