Độc Ưng thật sự nghĩ mãi mà không rõ Lăng Tiếu vì sao không sử dụng vũ khí, nếu như sử dụng vũ khí, cho dù không thể giết chết Hắc Hùng, tối thiểu cũng có thể khiến nó bị thương a!
Lăng Tiếu không có giải thích với Độc Ưng, mà là nuốt mấy viên đan dược chữa thương rồi đả tọa.
Từng đoàn huyền lực không ngừng lưu chuyển, dược tính của đan dược theo huyền lực làm dịu tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng.
Sau khi trải qua một canh giờ, những thương thế kia của Lăng Tiếu lại khôi phục lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, Độc Ưng ở một bên thấy đến nghẹn họng trân trối, thật sự không thể tin được hết thảy trước mắt.
Một đêm đi qua, thương thế của Lăng Tiếu lại khôi phục.
Tiếp theo hắn lại ăn mấy khối thịt linh thú được phơi khô, trong cơ thể sinh ra nhiệt lượng nhỏ bé, vài tia huyền lực bị nạp nhập vào trong đan điền, cả người trở nên long tinh hổ mãnh lại.
- Đi, lại đi tìm con Hắc Hùng không may kia.
Lăng Tiếu ý chí chiến đấu sục sôi vỗ ngực nói.
Độc Ưng hết chỗ nói rồi, chẳng lẽ thiếu gia thích ngược đãi?
Lần này cũng không có ngoài ý muốn, Lăng Tiếu lại bị Hắc Hùng đánh cho gần chết.
Nhưng mà hắn mỗi hai ngày lại có thể khôi phục giống như kỳ tích.
Độc Ưng thật sự nghĩ mãi mà không rõ, chỉ bằng mấy viên Hồi Lộ đan cùng Dưỡng Khí đan kia làm sao có thể khôi phục được nhanh như vậy?
Độc Ưng nghĩ mãi mà không ra, liền không tiếp tục nghĩ nữa.
Liên tiếp mấy ngày Lăng Tiếu đều là tay không đối chiến như thế với Hắc Hùng, mỗi ngày thảm bại mà về.
Lần này, Lăng Tiếu trở lại địa phương nghỉ ngơi, đặc biệt cường điệu Độc Ưng hộ pháp, không được để cho bất kỳ linh thú nào tới quấy nhiễu hắn, đêm nay hắn muốn đột phá rồi!
Bóng đêm mông lung, thụ ảnh đưa qua đưa lại!
Một gã thiếu niên ước chừng 17, 18 tuổi ngồi ở trên một khối đá lớn, hắn một thân võ phục rách nát, vết máu loang lổ, vốn nên là thân thể bị trọng thương, tuy niên lại phát hiện ra thần sắc của hắn bình tĩnh chuyên chú như vậy, khiến cho người ta có một loại cảm giác phiêu miểu tinh, khí, thần đều đang thăng hoa, hoàn toàn không giống như bộ dáng bị trọng thương.
Quanh thân hắn phủ lên quang đoàn màu vàng nhạt, trên đỉnh đầu còn lộ ra bạch vụ nhàn nhạt, hết thỷ lộ ra vẻ thần thánh không thể xâm phạm.
Thiếu niên này chính là Lăng Tiếu muốn đột phá Tam Phân Quy Nguyên Khí đệ nhất tầng Nạp Khí.
Tam Phân Quy Nguyên Khí tổng cộng chia làm tam giai cửu tầng, đệ nhất tầng chính là Nạp Khí, đệ nhị tầng Thác Mạch, đệ tam tầng Khoát Huyệt. Hôm nay Lăng Tiếu đã đến điểm giới hạn của đệ nhất tầng Nạp Khí, chỉ cần lần này dẫn dắt thành công liền có thể đột phá đệ nhất tầng tiến vào đệ nhị tầng Thác Mạch rồi.
Lăng Tiếu bị Hắc Hùng tàn phá chừng mấy ngày, mỗi một lần đều là huyền lực dùng hết, ngoại thương cực kỳ nghiêm trọng, cân lạc không biết bị cắt đứt bao nhiêu cái. Nhưng mà hắn mỗi đêm đều lợi dụng Tam Phân Quy Nguyên Khí cùng Kim Cương Ngũ Biến quyết, lại phục dụng đan dược khiến cho thân thể lần nữa khôi phục, tiếp theo lại đi khiêu chiến Hắc Hùng.
Lần lượt kiệt lực khổ tu trọng thương, lần lượt hấp thu đan được cùng thịt của linh thú, đan điền trong cơ thể xuất hiện biến hóa, nguyên lai là khối không khí chỉ lớn bằng nửa nắm tay nhỏ dần dần ngưng tụ, đan điền giống như bọt biển cường lực hấp thu huyền lực toàn thân, từng sợi huyền lực nhũ bạch như từng mảnh nước hẹp dài hướng biển rộng hội tụ, càng không ngừng tràn đầy đan điền.
Đan điền khí đoàn so sánh với nguyên lai tăng lên một phần ba, bốn phía hình thành một cái khí đoàn không lớn không nhỏ, lộ ra vẻ cực kỳ thần kỳ.
Sắc mặt Lăng Tiếu một trận đỏ một trận xanh, cuối cùng lại hiện lên màu trắng, liên tục không ngừng như thế, trên mặt lại bình tĩnh trước sau như một, không một chút bởi vì biến hóa mà sinh ra bất cứ ba động gì.
Độc Ưng ở không xa thời khắc cảnh giác động tĩnh bốn phía, thỉnh thoảng lại quay đầu liếc về Lăng Tiếu đang tu luyện một chút, trong lòng đối với loại tinh thần đánh không chết này của Lăng Tiếu đặc biệt bội phục. Thiếu gia tính cách bền bỉ như thế, không thành châu báu chỉ sợ cũng khó khăn. Hắn không khỏi nhớ tới lúc trước thiếu gia ở Vẫn Thạch thành truyền lưu là thiên tài trăm năm khó gặp cùng với phế tài vẫn lạc nhanh nhất, hai cái so sánh với nhau, đến tột cùng là cái danh hiệu nào thích hợp hơn, hiện tại vừa xem đã hiểu.
Rất nhanh ba canh giờ đi qua.
Lăng Tiếu không khỏi phát ra một tiếng ngâm khẽ, huyền lực trong cơ thể đã toàn bộ hội tụ ở đan điền, chính là thời khắc huyền lực đưa trở lại kinh mạch, tiến vào đệ nhị tầng Thác Mạch chi cảnh rồi.
Huyền lực cuồn cuộn không dứt lần nữa từ trong đan điền khuếch tán, hướng những kinh mạch bế tắc không biết tên kia phóng đi, trong nháy mắt có mấy cái tiểu kinh mạch lập tức bị đả thông, những kinh mạch khác còn lại là vẫn không nhúc nhích.
Lăng Tiếu không có miễn cưỡng, trường khiếu một tiếng, lăng không nhảy lên, trên mặt đều là vẻ mừng rỡ.
- Tiến vào đệ nhị tầng rồi, thật là sảng khoái!
Lăng Chiến đều là vẻ đắc ý, cảm thụ được lực lượng vô cùng cường đại quanh thân, ngũ quan trở nên đặc biệt nhạy bén, phảng phất phụ cận bất kỳ gió thổi cỏ lay nào đều chạy không khỏi cảm ứng của hắn, đây chính là chõ tốt khi đột phá Tam Phân Quy Nguyên Khí mang tới. Mặc dù không có vì vậy mà đột phá cao giai Huyền Giả, nhưng mà hắn tin tưởng cách một bước kia đã không xa, chỉ cần sau khi hắn củng cố cảnh giới chính là ngày đột phá cao giai Huyền Giả.
Giờ phút này Độc Ưng nhìn Lăng Tiếu chỉ cảm thấy hắn trở nên càng thêm phong thần tuấn lãng, một thân y phục rách rưới cũng không thể che lại một cỗ khí chất phiêu dật linh động.
- Độc Ưng, lấy thịt tới cho ta!
Sau khi Lăng Tiếu hạ xuống, chỉ cảm thấy bụng trống rỗng, lúc này gọi Độc Ưng đem một ít thịt linh thú đã phơi khô kia lấy ra, hắn muốn ăn một bữa.
Độc Ưng không nói hai lời, lập tức đem thịt lấy ra. Hắn thật sự nghĩ mãi mà không hiểu vì sao thiếu gia có sức ăn lớn như vậy, mỗi một lần đều có thể ăn mười mấy cân thịt linh thú, chẳng lẽ nguyên nhân là tiêu hao quá lớn?
Hắn làm sao có thể biết Tam Phân Quy Nguyên Khí cùng Kim Cương Ngũ Biến quyết của Lăng Tiếu có thể từ trong thịt linh thú phân giải hấp thu huyền lực được. Chỉ sợ Lăng Tiếu chính miệng nói ra cũng không có người tin tưởng.
Nhưng mà sự thật đúng là như thế, mà bản thân Lăng Tiếu lại nhận thức thành tất cả mọi người ăn thịt linh thú đều có thể phân giải hấp thu huyền lục, cho nên hắn mãi cho đến ngày sau mới biết được, thì ra loại bản lĩnh thần kỳ này không phải là tất cả mọi người đều có được.
Lăng Tiếu ăn vào đêm khuya, nhổ ra một cái, sau đó hướng về phía Độc Ưng nói:
- Ngày mai giúp ngươi lấy Hắc Linh Chi để ngươi đột phá.
Nói xong nằm xuống đi ngủ.
Chỉ chừa Độc Ưng một người ở chỗ này không khỏi nở nụ cười.
Mặt trời lên, ánh dương quang tươi đẹp chiếu rọi, trời xanh không mây.
Lăng Tiếu tinh thần chấn hưng hướng cửa động Hắc Hùng giết tới.