Đây là một thanh đoản kiếm, nó chỉ dài ba tấc, toàn thân màu bạc, mặt trên còn có đường vân đang phát sáng.
Đây là pháp khí niệm lực, sau khi thúc dục sẽ có tốc độ gấp sáu lần vận tốc âm thanh, nhanh đến mức kinh người.
Đáng tiếc, Thất hoàng tử còn chưa ném ra, hắn dựa vào niệm lực khu động, mặc dù có hiệu quả đánh bất ngờ nhưng tốc độ không thể đạt tới cực hạn, bằng không, tốc độ gấp sáu lần vận tốc âm thanh rất đáng sợ.
Lăng Hàn cười cười, mặc dù hắn ra tay cũng không có khả năng cứu trở về, hắn còn có thể làm việc khác.
Hắn há miệng phun ra một thanh kim kiếm.
Đinh!
Kim kiếm đâm vào đoản kiếm, đoản kiếm hơi cong và đã mất đi chính xác, cũng xẹt qua bên tai Lăng Hàn.
- Cái gì!
Thất hoàng tử kinh hãi, ngươi có thể phun phi kiếm ra từ miệng? Ngươi là người gánh xiếc hay sao?
Thanh đoản kiếm cắm vào cây cột sau lưng Lăng Hàn, nó vẫn đang lắc lư.
Hiển nhiên không phải bảo vật như Thiên Văn ngọc, bằng không, nặng vạn cân cũng không cần nặng vạn cân, chỉ cần nặng vài cân, sử dụng tốc độ gấp sáu lần vận tốc âm thanh đập trúng, bảo đảm cột đá cũng tan nát.
Đương nhiên, từ kim kiếm va chạm thì biết, thanh kiếm này chỉ nặng chừng hai lượng, rất nhẹ, bằng không cũng không thích hợp sử dụng niệm lực khu động.
Kim kiếm phi thường sắc bén, hơn nữa rất kiên cố, nó sẽ không đâm vào trụ đá mà là chém đứt cả trụ đá.
Cho nên, mặc dù không trân quý bằng Thiên Văn ngọc nhưng nó cũng là pháp khí niệm lực.
- Điện hạ, ngươi muốn hành thích phủ chủ Ngoại Vụ phủ sao?
Lăng Hàn từ tốn nói.
Đây là tội rất nặng, Ngoại Vụ phủ do Trần Phong Viêm khâm điểm thành lập, nếu truyền ra tin tức Thất hoàng tử ý đồ hành thích phủ chủ Ngoại Vụ phủ, đừng nói hắn không thể nhúng chàm vào hoàng vị, thậm chí bản thân sẽ bị thu đi thân phận hoàng tử, biếm thành bình dân.
- Hồ ngôn loạn ngữ!
Thất hoàng tử lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn giam cầm bổn vương, cô vương chỉ tự vệ mà thôi.
- A, điện hạ nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi.
Lăng Hàn lại ra tay, hắn đã động thủ thực sự, bộc lộ rõ thực lực, Thất hoàng tử không thể chống lại hắn.
Thất hoàng tử cường đại nhất chính là niệm lực, hắn hiện tại chỉ có sử dụng niệm lực làm vũ khí phản kích Lăng Hàn.
Đáng tiếc, điểm mạnh nhất của hắn lại không thể làm gì Lăng Hàn niệm lực, song phương đánh ngang tay, nói đến chiến lực, Thất hoàng tử là đối thủ của Lăng Hàn?
Không tới mười chiêu, Thất hoàng tử đã bị Lăng Hàn bắt lấy.
Lăng Hàn nghĩ tới hoàng tử này am hiểu niệm lực, nếu trói buộc tay chân hắn, hắn sẽ thoát khốn dễ dàng, hắn cầm lấy mảnh vỡ mộ bia đập vào đầu Thất hoàng tử.
Ba, Thất hoàng tử ôm hận hôn mê.
Ngày thứ hai, Lăng Hàn nhốt Thất hoàng tử vào trong lồng, đặt trước cổng Ngoại Vụ phủ thị chúng, cũng ghi rõ tội trạng của Thất hoàng tử.
Lăng Hàn còn phát ra tối hậu thư với các hoàng tử khác, bảo bọn họ nộp lên những thứ mình đã chiếm đoạt, bằng không, chờ Ngoại Vụ phủ đến thanh toán, Thất hoàng tử chính là vết xe đổ.
Sau khi biết được tin tức, toàn bộ đế đô đều xôn xao.
Đối với Lăng Hàn, tất cả mọi người chỉ đánh giá bằng một chữ, đó là “phục”.
Không phục không được, gia hỏa này quá to gan lớn mật, dám ra tay với Thất hoàng tử.
Phải biết từ khi truyền ra tin tức Trần Phong Viêm chính là Hóa Linh Chân Quân, dân chúng càng kính ngưỡng Thánh Hoàng, hóa người Thiên Hải tinh cũng có tồn tại cường đại như thế.
Chính vì như thế, địa vị nhiều hoàng tử nước lên thuyền lên.
Nhưng bây giờ thì sao?
Lăng Hàn dám ra tay với hoàng tử, hơn nữa còn không phải chỉ đánh một tận mà là giam lại thị chúng.
Ngươi làm như thế, thật sự cho rằng Trần Phong Viêm sẽ nuông chiều ngươi?
Đại hoàng tử và các hoàng tử hoàng tôn vô cùng tức giận, bọn họ là một thành viên trong đoàn thể đặc thù, Lăng Hàn dám ra tay với lão Thất, hắn cũng dám ra tay với bọn họ.
Không thể nhịn!
...
Vào thời điểm đế đô sôi trào, Lăng Hàn vô cùng nhàn nhã rời khỏi đế đô, hắn đi tới Thất Sát tông.
Đây là tông môn đầu tiên bọn họ ghé thăm, tông chủ tên là Bàng Hải Phong, hắn là cường giả Trúc Thiên Cơ.
Các tông môn quy thuận trước đó, tông chủ chỉ là cường giả Trúc Nhân Cơ, cho nên, nếu như lần này có thể thu phục Thất Sát tông, việc này có ý nghĩa phi phàm.
- Ngươi làm thế với Thất hoàng tử, không sợ chọc bệ hạ không cao hứng?
Bích Tiêu công chúa hỏi, hai người đều đi bộ.
Kỳ thật Bích Tiêu công chúa hiện tại đã có năng lực ngự khí phi hành nhưng nàng vừa đạt được thanh chiến chùy, đầu tiên, nàng vẫn chưa thể vận dụng thuần thục, thứ hai, mỹ nữ điều khiển chiến chùy phi hành, hình tượng quá cay mắt.
Dù sao ngự khí phi hành cũng không nhanh hơn nàng đi bộ bao nhiêu, chỉ cần không có nhân tố địa hình, đi bộ không khác gì phi hành.
Lại nói, nàng bay được, Lăng Hàn nên thế nào?
Cùng đi bộ thôi.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Không có việc gì, bệ hạ rất anh minh, khẳng định sẽ thông cảm nỗi khổ tâm của ta.
Bích Tiêu công chúa lắc đầu:
- Mặc dù bệ hạ vô cùng coi trọng ngươi nhưng ngươi phải biết, bệ hạ và Thất hoàng tử mới là người một nhà, ngươi chung quy chỉ là người ngoài.
Lăng Hàn cười đê tiện, Trần Phong Viêm dám tức giận với hắn?
Luận bối phận, hắn chính là thúc thúc của Trần Phong Viêm, thay Trần Phong Viêm quản giáo một đứa con bất hiếu thì tính là gì?
Trần Phong Viêm dám ra tay với hắn, khi Hầu ca thoát khốn, bảo đảm sẽ đánh mông vị Thánh Hoàng này nở hoa.
- Thế nào, lo lắng cho ta sao?
Lăng Hàn vừa cười vừa nói.
Bích Tiêu công chúa hừ một tiếng:
- Ngươi tốt xấu gì cũng là phủ chủ Ngoại Vụ phủ, sợ sau khi ngươi chết, Ngoại Vụ phủ sẽ biến mất, chẳng phải ta cũng thất nghiệp?
- Ha ha, quan tâm ta thì nói thẳng đi, nhân duyên của ta rất tốt.
Lăng Hàn cười nói.
Bích Tiêu công chúa trợn mắt, nói:
- Ngươi nhân duyên tốt? Không nên chọc cười ta có được hay không?
Đi đế đô hỏi xem, ai bị người ta hận nhất, đáp án nhất định là Lăng Hàn.
Lăng Hàn hít một tiếng:
- Không bị người đố kị mới là kẻ tầm thường.
Bích Tiêu công chúa gặp Lăng Hàn còn có thể dễ dàng như thế nói đùa, chỉ có thể cho là hắn quả thật có niềm tin tuyệt đối, xử trí Thất hoàng tử sự tình cũng sẽ không mang đến cho hắn phiền toái.
Sau khi hai người đi vài ngày, Thất Sát tông đã nằm ngay trước mặt.
Tông môn bình thường hoặc xây dựng trên núi, hoặc xây bên bờ sông, dựa vào núi, ở cạnh sông, Thất Sát tông lại xây dựng trên bình nguyên, việc này rất kỳ quái.
Lần này cũng chỉ có Lăng Hàn và công chúa Yêu tộc tới, bọn hắn đi tới cổng, tự báo thân phận, muốn gặp Bàng Hải Phong.
Thất Sát tông đã bao quanh toàn bộ bình nguyên, với tư cách là địa bàn tông môn, nghiêm cấm người thường tới gần, cho dù dân chăn nuôi ở lại nơi này cũng bị ép rời đi.
Một lát sau, một nam tử dáng người thon gầy đi tới, hắn nhìn lướt qua hai người Lăng Hàn, lãnh đạm nói:
- Gia sư đang bế quan tu luyện, hai vị chờ một năm nửa năm lại tới đây.
Một năm nửa năm?
Lăng Hàn cười ha ha:
- Không nên sai lầm, chúng ta đại biểu Huyền Bắc quốc, đại biểu Ngoại Vụ phủ đến đây, không phải cầu kiến Bàng Hải Phong! Bảo hắn đi ra đi, nếu không chúng ta sẽ san bằng Thất Sát tông!