Thần Cấp Triệu Hoán Sư

Chương 18: Một cái gọi là Harry Potter thế giới




Triệu Thiên Dương không hề biết mình về tới nhà bằng cách nào, vì trong đầu hắn vẫn còn mải mê suy nghĩ.

“Thật không ngờ, đi vào cái này ma pháp thế giới, thân phận của ta, lại được an bài như vậy,có ý tứ a.”

Hắn lắc đầu, nhìn có vẻ rất giống một ông cụ non, kì thực, không hề phù hợp với vẻ bề ngoài của mình.

"Jack, anh đang nghĩ gì thế? "

Hermione tò mò, hướng cái đầu nhỏ về phía hắn hỏi.

"Không có gì, chỉ là, anh đang suy tư đến vài thứ mà thôi!"

Triệu Thiên Dương cười cười, xoa nhẹ đầu cô bé đáp.

Bây giờ, hắn đã quen thuộc với cái thân phận mới của mình rồi. Là một cái cô nhi, một đứa con của anh em kết nghĩa nhà ông bà Granger, được nhận nuôi sau khi ba mẹ mất vì một tai nạn xe cộ.

Thật sự, ban đầu hắn cũng khá kinh ngạc về sự trùng hợp như thế. Đối với Harry Potter, cả tiểu thuyết lẫn điện ảnh, hắn đều có một tình cảm riêng biệt dành cho nó.

Khi còn ở địa cầu, trước lúc thi cấp 3, bộ phim này, hắn xem đi xem lại rất nhiều lần. Mà, nữ nhân vật chính, Hermione Jean Granger, gọi tắt là Hermione thôi, là cô gái mà hắn thích nhất.

Nhưng vì chỉ là điện ảnh, bản thân hắn duy trì cái gọi là yêu mến, ngoài ra, nữ diễn viên Emma Watson đóng vai đó cũng hết sức phù hợp.

Có điều, coi đi coi lại rất nhiều lần, hắn cũng nhận ra một vài điều không tốt lắm. Cái kia nữ tác giả bên Âu khu xây dựng tình tiết cùng nhân vật khá ổn, tuy nhiên, chồng của Hermione sau này, cũng là bạn thân của Harry Potter – Ron Weasley, hắn cho chính là không xứng đáng.

Mà không chỉ riêng Triệu Thiên Dương, rất nhiều người đọc, thậm chí cả tác giả cũng đã từng thừa nhận, cho hai người đó kết hợp lại chính là một sai sót của bà.

Nắm lại hay bàn tay nhỏ, Triệu Thiên Dương nhìn nhìn một chút bên cạnh đang chơi đùa Hermione, lòng thầm nghĩ:

“ Không biết thế giới này, có thật sự tồn tại hay không. Nhưng chỉ bằng một phần kí ức tuổi thơ trong lòng của anh, anh muốn có em, Hermione.”

Và cũng không kẻ nào có đủ khả năng cướp đi cô bé từ tay của hắn. Kể cả Voldemort hay Dumbledore.

“Nhưng nói đi nói lại. Năm nay cũng là sinh nhật thứ mười một của cả hai đứa, nếu tính ra, cả mình và Hermione đều sẽ gia nhập Hogwarts, thật là, có chút mong chờ a."

Nếu tính về tuổi tác, hắn và Hermione hiện tại chỉ là ngang nhau. Tất nhiên không nói tới việc hắn bị thu nhỏ lại.

Nhưng cái kia bối phận làm hắn trở thành một người “anh “ chính cống. Mà lại, hắn ẩn ẩn cảm giác được, hai ông bà cũng rất vừa mắt hắn, hình như đã tuyển định hắn làm con rể rồi thì phải.

"Jack, Hermione, mau lại đây dùng bữa tối, ba mẹ đã nấu xong xuôi hết rồi."

Bà Granger lớn tiếng nói vọng vào bên trong.

Hắn quay sang, nhìn Hermione, cười cười. Sau đó, hai đứa cùng nhau tung tăng chạy ra.

Bên bàn ăn, ông Granger đang đọc một phần tạp chí, nói về một chút tin tức trong ngày. Thấy hai đứa đến, ông đặt tờ báo xuống, ngỏ ý cả nhà đã có thể ăn cơm.

Triệu Thiên Dương nhìn xung quanh, tay bốc lấy một miếng sandwich, nhét vào mồm, ăn nghiến ngấu.

Hắn thích cái cảm giác gia đình này, dù đây chỉ là thân phận giả tạo. Nhưng điều đó,có lẽ cũng không hề quan trọng nữa.

Bữa tiệc tối cũng cực kì phong phú, có chút ánh nến lung linh trên bàn, ông Granger đang nhấp khẽ một ly rượu vang đỏ cùng vợ. Hermione thì nghịch nghịch tóc của hắn.

“Nếu như, toàn bộ, đều trôi qua yên bình như vậy, thật là tốt biết bao.”

Hắn thầm nghĩ. Bỗng, cánh tay áo hắn hơi kéo xuống, như có ai giật. Triệu Thiên Dương nhìn sang bên cạnh, Hermione đôi mắt sáng, đen láy, đang chăm chăm nhìn hắn.

“Sao lại nhìn anh dữ thế, bộ trên mặt anh có dính gì à? “

Triệu Thiên Dương ngờ ngợ sờ tay lên mặt mình.

"Không có đâu, chỉ là, Jack, chúng ta lên nghiên cứu cái kia ma pháp tiếp được không? "

Hermione mặt đầy ngóng trông, nhỏ giọng hỏi.

Nói đến ma pháp, Triệu Thiên Dương mới nhớ ra. Hình như hắn, đầu độc cô em gái này hơi sớm thì phải.

Tính đến giờ, Triệu Thiên Dương cũng đã ở nơi đây được ba tuần. Mà trong khoảng thời gian này, hắn gặp khá nhiều chuyện li kì, tất nhiên là đều xoay quanh Hermione.

Và tất nhiên, hắn nhận ra, đó là Harry Potter thế giới độc hữu năng lực.

Ma pháp!

Thông qua khá nhiều lần quan sát, hắn phát hiện được, cái này chủng loại ma pháp, đều xuất ra từ tinh thần lực.

Đối với người bình thường, hay thậm chí là con người thông minh, não bộ cùng IQ của họ rất phát triển, nhưng lĩnh vực thần bí về tinh thần, lại không hề thấy. Nó giống như là, giác quan thứ sáu của loài người vậy, tồn tại đâu đó thật sâu trong tâm linh.

Nếu nói đến phù thủy thuần huyết cùng phù thủy xuất thân từ Muggle, cả hai đều là tương đồng mà thôi. Mà lại, hắn cảm thấy phù thủy Muggle thật sự giỏi hơn rất nhiều so với thuần huyết.

Đơn giản, chính là do huyết thống. Dẫu cho, ma pháp liên quan đến tinh thần cùng não bộ, huyết thống cũng là một yếu tố rất quan trọng trong việc thức tỉnh ma lực. Vì khi đó, ma lực sẽ được chứa đồng thời trong đại não cùng tích trữ ở cơ thể. Bởi vậy, những cái kia thuần huyết phù thủy thật sự có quá lớn ưu thế so với dân Muggle.

Huống hồ gì, trong những lần quan sát cùng thử nghiệm đó, hắn phát hiện ra, Hermione tinh thần lực đặc biệt mạnh.

Tuy nhiên, nó lại thiên hướng về cường hóa bộ não, hay nói cách khác là trí tuệ. Cũng chính lẽ đó mà trong truyện, cô bé có khả năng học tập cùng thích nghi rất nhanh.

- "Jack, anh mau đến đây!"

Hermione lên giọng, cắt ngang suy nghĩ của hắn:

" Mau dạy em cách sử dụng ma thuật đi!"

Giọng cô bé vô cùng háo hức, khuôn mặt hưng phấn chờ đợi hắn.

"Được thôi, nhưng em có nhớ giao kèo giữa hai chúng ta không? "

Triệu Thiên Dương cười tà hỏi.

"Hứ, Jack gian xảo, lại muốn bắt nạt em!"

Hermione đỏ mặt nói: " Coi chừng người ta tố cáo ba mẹ đó."

"Hic, em nỡ lòng nào!"

Triệu Thiên Dương vẻ mặt đáng thương bảo:

“ Cái này ma pháp chính là hiện tượng siêu nhiên, anh không hề dấu giếm, dốc túi truyền thụ lại, cuối cùng còn bị em đe dọa nữa.”

"Hừ, ai bảo hồi đó lừa gạt người ta, lại còn … khiến cho em … mở ra thân thể để anh kiểm tra nữa chớ."

Hermione tức giận nói, nhưng giọng cô bé càng lúc càng nhỏ,mấy từ cuối cùng ngay cả Triệu Thiên Dương cũng khó khăn lắm mới nghe được.

Hắn nhẹ bước đến bên cô bé, nắm tay, thì thầm:

“Cái này giao kèo, rất công bằng mà, huống hồ gì lúc đó, chính là em sợ hãi đến nhờ anh nha.”

"Không cho nói nữa."

Hermione bịt mắt lại kín như bưng, sau đó hơi hé một mắt ra, yếu ớt đạo:

“ Anh, không được kể cho bất cứ ai chuyện này đó.”

Triệu Thiên Dương sáng mắt ra, lập tức trả lời:

“ Tất nhiên, đây là bí mật giữa hai người mà, phải không Hermione.”

Vừa nói, hắn lại nháy mắt mấy cái.

"Ưm."

Cô bé nhỏ giọng, sau đó, bước đến bên cạnh hắn, hơi nhướng người, đôi môi mỏng dính kia chuẩn bị thân lên má hắn một cái thì bỗng …

Triệu Thiên Dương quay đầu lại. Hai khuôn mặt lập tức sát liền nhau, hắn ẩn ẩn nghe được mùi thơm dịu nhẹ tỏa ra từ dáng người nhỏ nhắn của cô bé.

Bây giờ, nhìn cô như vậy thôi, nhưng mấy năm nữa, Hermione liền sẽ biến thành một cái công chúa đích thực, một con thiên nga trắng xinh đẹp mà ai cũng phải sửng sốt. Lần này, hắn chiếm lợi tức trước a.

Bởi vì cái kia đột ngột quay đầu của hắn, Hermione liền không kịp phản ứng, thân thể chưa kịp tự chủ, hai đôi môi đã dính vào nhau.

"Ư...!"

Hai mắt cô bé mở to ra, có chút kinh hoàng. Triệu Thiên Dương thậm chí còn nghe được tiếng tim đập bình bịch trong lòng cô.

Đây hắn là nụ hôn đầu tiên của Hermione, mà đó cũng là lần đầu của hắn.

“Phù, phù.”

Hai cánh tay nhỏ của Hermione hơi cứng lại, sau đó, cô bé bỗng ý thức được việc mình đang làm. Nhưng, mạnh mẽ đôi tay, tuy nhỏ bé lại cực kì vững chắc, giữ chặt bờ eo nhỏ của cô, không buông ra.

Một giây ….

Mười giây ….

Một phút ….

Hai khuôn mặt mới từ từ tách nhau ra. Triệu Thiên Dương nhìn xuống cái kia đỏ mọng khuôn mặt, làm hắn lại muốn hôn thêm một lần nữa. trong nguyên tác, Hermione có hàm răng cửa khá to, và đó cũng là điều bất lợi của cô bé.

Tuy nhiên hắn, đã dùng “Thôn Thiên Quyết “ chữa lại hai cái răng đó. Và tất nhiên, cũng là một hồi giao dịch. Nhưng gọi là dụ con nít đúng hơn.

Hắn lúc ấy, cũng đã suýt hôn được cô bé, nhưng cuối cùng, cũng chỉ là thân nhẹ qua. Vì lúc đó,Hermione đối với hắn còn có chút kháng cự.

Nhưng trải qua một vài sự kiện ma pháp, cái kia kháng cự cũng đã tiêu tan mất rồi. Hắn bây giờ, trong lòng cô bé, là trụ cột đúng nghĩa. Bởi vậy, hành động “ hôn sâu “ vừa rồi mới không bị nháo ra trò.

Quả nhiên các bậc "tiền bối " đi trước đã cho ra kinh nghiệm xương máu quá quý giá. Muốn tán gái thì phải từ từ a, nhất là loli thì phải nuôi từ bé mới dễ "ăn được "!

Thâm tình nhìn Hermione một lúc, hắn cúi đầu nhẹ giọng, nói với cô bé:

“Anh thích em.”

Biểu lộc của cô nhóc bây giờ cực kì đáng yêu. Khuôn mặt đỏ chót, cúi thấp đầu xuống, như muốn trốn tránh ánh mặt của Triệu Thiên Dương, Hermione lí nhí:

“ Jack, chúng ta còn quá nhỏ. Anh muốn việc đó, để khi lớn được không? “

“Ách.”

Triệu Thiên Dương khuôn mặt đen thui, cái này Châu Âu cô gái, cũng trưởng thành quá sớm a. Hắn thề là hắn không hề có mục đich đó.

Nhưng mà, nếu cô bé nghĩ vậy, hắn cũng không muốn bào chữa, chỉ là, hắn không thể phụ cô nữa.

“Hermione.” –

Triệu Thiên Dương nhỏ giọng gọi:

“ Vào phòng anh đi.”

Nói xong, không để cô kịp trả lời, hắn đã bế bổng nàng vào.

Đặt Hermione lên giường nằm, hắn cười cười:

“ Anh không làm gì đâu, chẳng qua, nếu thì nghiệm bên phòng em, lại dễ bị ba mẹ phát hiện thấy. Ngoài ra.” – Hắn cúi đầu thấp xuống, hôn nhẹ vào môi cô bé.

Hermione chỉ “ Ưm “ một tiếng, nhắm mắt lại không phản kháng.

“ Chúng ta dễ thân mật hơn, đúng không, em gái.”

P/S: Viết cái chương ni hack não vkl ra, vừa muốn miêu tả tình tiết cho sinh động chút, lại không muốn để mn phản cảm với nhân vật chính. Bởi vậy, miêu tả có chút tà ác tí, nhưng sẽ không vượt quá giới hạn a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.