Đi sâu vào khu vực trong cùng là khu vực ăn uống.
Ở đây các nhà hàng cao cấp được mở ra đông nghẹt, bên cạnh đó còn có cả các dịch vụ vui chơi đủ thể loại, từ các trò chơi tiêu khiển, cá cược, cờ bạc, thi đấu Thần đài….
Ở mỗi nhà hàng nơi này đều được giám sát bởi Giám Quan Bảo cụ.
Nghe nói, bảo cụ này tiền thân của nó đã có cách đây từ vạn năm trước.
Khi đó con người sử dụng một loại năng lượng được gọi là điện năng để điều khiển bảo cụ này ghi lại mọi hình ảnh của con người trong một khu vực nhất định.
Nhưng từ sau thời kì biến đổi của lục địa, loại năng lượng có tên điện năng kia cũng không thể sử dụng được nữa.
Chỉ cần ai tạo ra loại năng lượng này, ngay lập tức sẽ kích phát nổ bạo trong phạm vi lớn.
Có thể ngang với sát thương toàn lực của cường giả Phá Thần cảnh.
Vì vậy điện năng cũng biến mất khỏi sự nghiên cứu của tam giới.
Lúc này, Dương Long cùng Thiên Nhi đang nắm tay nhau đi thẳng đến khu vực bán đồ tươi sống.
Thiên Nhi nằng nặc đòi ăn gà nướng nên cũng chỉ có nơi này có bán loại Bạch Long Kê ngon nhất trong các loại gà ở Thần Cảnh đại lục này.
Sở dĩ loại gà này có tên Bạch Long Kê bởi tất cả chúng đều có bộ lông màu trắng. Bên cạnh đó chân của nó không có 3 chi trước 1 chi sau như những giống gà bình thường.
Chân của nó lại có 5 chi, vảy trên chân lại giống hệt như Long lân trong truyền thuyết.
Thịt thì lại rất dai ngon, còn bổ xung lượng lớn chân khí tinh thuần phù hợp cho Thần giả bổ xung tinh lực trong quá trình tu luyện.
“ Ay, đây không phải vị kì tài nghìn năm khó gặp của Dương gia, Dương Long, Dương công tử sao. Thất kính, thất kính.”
Lúc này, bất chợt từ trong một tửu điếm đi ra 3 thanh niên chừng khoản 14-15 tuổi.
Người vừa nói chuyện là kẻ cầm đầu trong 3 người này.
Nhìn qua có thể thấy hắn cũng là một tu sĩ, cả thân hình rắn chắc, dù quần áo hắn đang bận có vẻ khá rộng nhưng cũng không che giấu được cơ thể vạm vỡ của hắn.
Trên tay hắn lúc này đang cầm một chiếc quạt giấy, bên trên còn vẽ những hình ảnh lăng loàn của một đôi nam nữ.
Vừa nói hắn lại vừa nhìn chằm chằm vào chiếc quạt vẻ chiêm ngưỡng.
Đi sau hắn cũng là 2 người, nhưng 2 người này lại khá đối lập nhau, một ốm trơ xương, còn một kẻ mập hơn cả một chiếc lu lớn đựng nước.
Lúc này cả 3 đang nhìn sang Dương Long 2 người với ánh mắt bất thiện.
Gã đi đầu còn cố ý nhìn từ đầu tới chân của Thiên Nhi với ánh mắt dâm tà có thể thấy rõ.
Tuy Thiên Nhi lúc này chỉ mới 12 tuổi, nhưng cũng đã bắt đầu đến giai đoạn phát triển.
Tuy không nẩy nở, lòi lõm như những cô nương đã phát triển hoàn toàn khác, nhưng bây giờ nhìn Thiên Nhi cũng đã ra dáng một mỹ nhân mà ai nhìn cũng muốn được yêu thích nàng.
“ Này 3 tên ác bá của Ninh gia các ngươi, hôm nay lại muốn gây sự với chúng ta phải không.?
Lần trước nhận giáo huấn chưa đủ sao? Hay lần này lại muốn ta cho các ngươi ăn đòn?”
Thiên Nhi vừa nhìn thấy 3 tên này thì trên mặt đã hiện ra vẻ chán ghét.
Hai tay thì đã nắm chặt lại như muốn xông lên liều mạng với bọn chúng.
Nhưng may mắn có Dương Long ở bên cạnh kéo nàng lại, nếu không đường phố lúc này đã hoãn loạn với đám thiếu niên này rồi.
“ Hôm nay 3 người các ngươi lại muốn đánh nhau à? Nghĩ các ngươi là đối thủ của bọn ta sao? ”
Dương Long im lặng nãy giờ bây giờ mới lên tiếng.
Với 3 kẻ này thì hắn cũng chẳng khách khí làm gì. Cả 3 tên kia đều được người dân trong thành Lạc Hồng đặt cho cái biệt hiệu là Tiểu Tam Vương Ác Bá.
Tuy cả 3 đều không phải dạng giết người như rơm rạ, nhưng đều là những kẻ chuyên đi trêu ghẹo các cô gái xinh đẹp.
Ngang tàng, hống hách, thường xuyên phá hoại công việc của những người dân thiện lương trong thành.
Nhưng bởi vì gia thế của Ninh gia tại Lạc Hồng thành này, có thể nói là dười một người trên vạn người nên cũng chẳng ai đánh chủ ý giết gà dọa khỉ 3 người bọn họ.
Ngay cả Thiên Nhi, dù Đinh gia xếp trên Ninh gia một bậc cũng từng bị 3 kẻ này trêu ghẹo,
lần đó Thiên Nhi dùng sức một người đánh cả 3 ngã lăn, còn bị trói vào giữa trấn thị chúng khiến người người đều thấy hả hê.
Vì vậy lúc này bắt gặp được Dương Long và Thiên Nhi đi đến cả 3 mới lại kéo đến tính trêu chọc 2 người.
Sở dĩ lần trước họ bị đánh bại là bởi tu vi của bọn họ đều thua Thiên Nhi.
Cô lúc đó đã đạt đến Thiên Khí cảnh Đỉnh Phong.
Đến cảnh giới này nội khí của cô đã hoàn toàn được tái tạo lại và biến thành Thiên Khí, mang theo cả đại đạo mà bản thân cô tự lĩnh ngộ được.
Ở Thiên Khí cảnh nhất trọng, tu sĩ sẽ bắt đầu phát họa các kí hiệu đại đạo mà bản thân lĩnh ngộ được vào đan điền.
Ở Thiên Khí nhất trọng thiên sẽ bắt đầu khắc các đại đạo cơ sở vào ngoại điền.
Có thể hình dung đan điền của Thần giả bây giờ giống như một quả cầu thủy tinh, mà bản thân Thần giả phải sử dụng nội khí như một con dao khắc.
Việc thành công hay không phải xem bản thân của kẻ đó có bao nhiêu lĩnh ngộ về các kí hiệu đại đạo trong thiên địa.
Có rất nhiều kí hiệu đại đạo khác nhau, có thể nói mọi nguồn năng lượng, vật chất trên thế gian đều bắt nguồn từ một kí hiệu đại đại hoặc một tổ hợp đại đạo để tạo thành thực thể.
Ngay cả linh hồn thể cũng là một tổ hợp những kí hiệu đại đạo có thể nói là cao cấp nhất tạo thành.
Ở Thiên Nhi, tuy là nhân tộc nhưng lại mang trong mình dòng máu của Phượng Hoàng, hóa thân của hỏa Thần Thú, Hỏa Phượng Hoàng.
Là Thần Thú có bản lĩnh thông thiên, tương truyền sức chiến đấu của nó có thể ngang với chân long nhất tộc.
Vì vậy kí hiệu đại đạo đầu tiên cô lĩnh ngộ, được cô khắc bên ngoài của đan điền mang đại đạo của chân Hỏa.
Sức nóng khủng bố có thể sánh ngang với cực hạn của chân Dương Nhật lực. ( sức nóng bên trong mặt trời).
Khi đã thành công khắc kí hiệu đại đạo vào ngoại điền, lúc này nội khí của bản thân sẽ dần biến đổi, mang theo hơi thở của kí hiệu đại đạo.
Nhưng dẫu lĩnh ngộ được, thì ngoại điền cũng chỉ có thể khắc được tàn thư của kí hiệu đại đạo mà không phải hoàn chỉnh.
Việc này không ai có thể giải thích được, kí hiệu đại đạo càng cao cấp thì tỉ lệ khắc dấu vào đan điền thành công càng thấp.
Cho đến khi đã hoàn thành một nữa của kí hiệu đại đạo, muốn khắc tiếp phải tiến vào nội điền và hoàn thành nửa còn lại.
Thành công khắc hoàn chỉnh kí hiệu đại đạo của bản thân ở cả nội, ngoại điền thì sẽ bắt đầu dung hợp, tấn cấp vào Thiên Khí tam trọng.
Lúc này Thần giả sẽ vận dụng thần năng của đại đạo phù hiệu mà cường hóa nội khí.
Quá trình này diễn ra rất lâu, Thiên Nhi là một thiên tài của Đinh phủ từ cổ chí kim nhưng vẫn mất 5 tháng để hoàn thành quá trình dung hợp này.
Đó đã là nhờ sự thúc giục của Dương Long, nếu không với bản tính ham chơi của nàng thì làm sao có thể bế quan tận 5 tháng liền chứ.
Sauk hi hoàn thành quá trình dung hợp giữa nôi khí và đại đạo phù hiệu, nội khí lúc này sẽ mang theo kí hiệu đại đạo này mà công kích đối thủ.
Được Thần giả gọi là Thiên Khí.
Còn lúc này tam huynh đệ ác bá của Lạc Hồng thành cả gan gây hấn với Dương Long 2 người cũng bởi vì bọn họ cũng đã tấn cấp Thiên Khí cảnh tam trọng.
Dù rằng bản thân họ được xem là những kẻ lêu lỏng, nhưng không thể phủ nhận rằng họ cùng đều là những thiên tài.
Lúc này khuôn mặt 3 người bọn họ đã trở nên âm trầm, kẻ đầu lĩnh trong 3 người cũng đã bỏ đi vẻ cợt nhả thường thấy ở hắn.
“ Đúng vậy, hôm nay huynh đệ bọn ta muốn Đinh Thiên Nhi và cái tên được goi là thiên tài ngươi phải xin lỗi bọn ta vì hành động ngông cuồng các ngươi đã từng làm với 3 huynh đệ bọn ta “.
Lão đại của họ lên tiếng, hắn gọi là Ninh Vương, là con trưởng của Ninh gia.
Hai kẻ còn lại cũng là đệ đệ của hắn, kẻ ốm yếu kia gọi là Ninh Lực, còn ngược lại kẻ có thân hình khủng bố kia lại gọi là Ninh Nhã.
Có thể thấy, khả năng đặt tên của gia chủ Ninh gia không được tốt cho lắm.
Thiên Nhi lúc này trên khuôn mặt lại hiện lên một nét cười châm chọc.
“ Thế nào, lại còn muốn chúng ta xin lỗi 3 người vô sỉ các ngươi, nếu không phải lần trước mắt chó của các ngươi trêu chọc phải ta, thì bổn tiểu thư cũng chẳng buồn mà đi lăng mạ các ngươi.
Còn lần này, lại là các ngươi trên chọc ta trước, nhưng hôm nay bổn tiểu thư đang vui, không chấp nhặt với các ngươi, cút đi.
Lần sau đừng để ta gặp lại các ngươi, nếu không ta gặp một lần, đánh một lần, đánh các ngươi thành đầu heo.
Để xem Ninh gia có bảo vệ được các ngươi không.”
Nghe thấy sự xem thường từ Thiên Nhi, ánh mắt của cả 3 huynh đệ kia như muốn té ra lửa.
Lúc này, Ninh Lực mở miệng hướng về phía Dương Long:
“Này thiên tài 5 năm một cảnh giới, có giám đánh với ta một trận không, tuy rằng cảnh giới ta cao hơn ngươi một chút, nhưng với những kẻ được gọi là thiên tài như ngươi chắc không vấn đề gì chứ? “
Vừa nói, hắn vừa hếch cái cằm nhọn hoắt da bọc xương của hắn lên thách thức.
Không đợi Dương Long trả lời, hắn lại buông lời thách thức lần nữa:
“ Bổn công tử đây là chính nhân quân tử, ta không thèm so đo với nữ nhi, để không bị người khác nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu, ta chỉ dùng một tay để tiếp chiêu với ngươi.
Nếu ngươi thua thì phải quỳ xuống, xin lỗi 3 huynh đệ bọn ta, sau này phải gọi 3 người bọn ta là Lão đại, ngay cả tiểu cô nương, Thiên Nhi tiểu thư cũng phải vậy. Hắc hắc. Thế nào, có dám đánh cược với ta hay không thiên tài.”
Vừa nói, hắn vừa kéo dài 2 chữ thiên tài kia ra thật dài hòng làm kích động Dương Long, trên mặt thì mang theo một nụ cười lạnh, nhưng bây giờ ánh mắt của Dương Long lại âm trầm quan sát tên gầy còm Ninh Lực này.
Bên trong tay áo, Dương Long đang cầm một khối kim loại màu vàng, dài chừng một gang tay, hình trụ được cắt gọi tỉ mỉ,
còn phía trên được gắn với một miếng ngọc màu đen tuyền, loại ngọc này khá cao cấp, được gọi là Hắc Khảm thạch, bên ngoài kim trụ cùng với hắc ngọc còn có khắc thêm một trận văn phức tạp.
Lúc này Dương Long đang ra sức truyền nội khí vào bên trong của khối kim trụ.
Chỉ khoản 5s sau, trên mặt của hắc ngọc đã hiện lên 4 chữ " Thiên Khí Tam Trọng ".
Bảo cụ này được gọi là Trắc Cảnh cụ, là một Bảo Cụ Thiên Khí cảnh nhất trọng dùng để kiểm tra cảnh giới của kẻ địch.
Có thể phát hiện chính xác tu vi của Thần giả dưới Phá Thần cảnh.
Sở dĩ Dương Long có thể sử dụng vượt cảnh bảo cụ là bởi hắn có nguồn nội khí cao gấp mấy lần người thường, nên việc sử dụng Trắc Cảnh cụ này cũng không tốn quá nhiều công sức.
Đổi lại là người khác có lẽ bây giờ đã bị hút cạn nội khí mà hôn mê rồi.
Nhìn thấy 4 chữ kia, trên mặt của Dương Long cũng trở nên nghiêm nghị.
Cao hơn một cảnh giới lớn, hắn muốn thắng đối thủ e rằng rất khó.
Dẫu vậy, như nghĩ đến điều gì đó, lúc này trên mặt của Dương Long lại hiện ra một nét cười nham hiểm.
“ Được thôi, nhưng nếu ta thắng thì các ngươi làm được gì cho 2 người chúng ta đây? “
Vừa nói, Dương Long vừa nhếch mép nhìn về phía Ninh Lực.
“ HaHaHa, Dương Long, có phải ngươi lâu quá không tấn cấp nên bị ngốc rồi không. Nhân Lực cảnh cũng muốn thắng ta? Ngươi muốn tiến vào danh sách thiên tài của Lạc Hồng thành đến cuồng rồi à? “
Vừa nói hắn vừa nhìn về Dương Long vẻ khinh miệt.
Dương Long trên mặt vẫn là một nụ cười nhạt, nhưng ánh mắt lại sáng lên như sắp đạt được mục đích của mình.
“ Thế nào, ngươi sợ, nếu ta thắng ngươi, ngươi không cần quỳ gối với 2 người chúng ta làm gì.
Dưới chân nam tử có dát vàng, ta cũng không muốn gây thù với những kẻ rảnh rỗi như các ngươi.
Đổi lại nếu ta thắng ngươi, từ nay 3 huynh đệ các ngươi phải gọi ta cùng Thiên Nhi là Đại ca cùng Đại tỉ, chúng ta sai các ngươi đi đông, các ngươi không được đi tây.
Nhưng các ngươi yên tâm, người làm Đại Ca như ta vừa nhân từ, đức độ lại soái ca như này, sẽ không kêu các ngươi đi chết đâu. “
***Còn Nữa***