Nhìn tràng cảnh không thể tưởng tượng nổi này, Dương Long thật sự không muốn tin vào mắt mình.
Đây chỉ là một tiếng hót của ảo ảnh “ Lạc ” mà thiếu nữ kia phát ra, nhưng một tiếng hót tưởng chừng đơn giản ấy lại làm cho cả tứ đại thần thú phải chấn thương.
“ Này cũng quá mạnh mẽ rồi.” Dương Long hít một ngụm khí lạnh, Lúc này trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình ảnh về mỹ nhân tuyệt thế này.
“ Rốt cuộc nàng ta là ai, sức mạnh kinh khủng kia của nàng ai có thể địch nổi, còn cả quang ảnh Lạc Thần trên người nàng nữa. Chẳng lẽ nàng là vị Lạc Thần kia?
Không đúng, cổ tịch có ghi lại, Lạc Thần là hình dạng của một loài chim, có hình dạng gần như Khổng Tước, lại gần giống Thiên Nga, mang trong mình đó là tất cả các lực lượng thiên địa của thế gian, cả thân hình của Lạc Thần là tập hợp của tất cả những tinh tú trên bầu trời. Nhìn vào đó chẳng khác gì nhìn vào một dải ngân hà.
Nhưng thiếu nữ này lại khác, thiếu nữ này lại mang hình hài của nhân tộc, nhưng còn quang ảnh Lạc Thần kia là như thế nào? Hay đó là hình dạng Thần Kỹ nàng tu luyện ra? ”
Những câu hỏi liên tiếp được đặt ra trong đầu Dương Long, rồi lại chính hắn đi phủ nhận những giả thuyết mà hắn đã đặt ra.
Lúc này, tinh thần hắn tiếp tục chìm vào nơi kí ức kia đang chiếm giữ trong Hồn Thể của hắn, chỉ có tìm hiểu hết đoạn kí ức này hắn mới may ra tìm được đáp án khiến bản thân hài lòng.
Hình ảnh của thiếu nữ và tứ đại thần thú lại hiện lên.
Lúc này, tứ đại thần thú đâu còn cái uy phong lẫm lẫm kia nữa, Thanh Long lúc này có vài cái long lân ( vảy rồng) đã vì lực lượng của tiếng hót kia mà tróc ra, còn Chu Tước thì cái đuôi dài hơn 50m rực cháy ngọn thiên hỏa lúc này cũng bị cụt mất đến một nửa.
Nhìn Chu Tước thê thảm lúc này làm Dương Long lại nghĩ nó rất giống những con tiểu kê ( gà nhỏ) hay bị hắn nướng cho Thiên Nhi ăn. “ Phải chăng là họ hàng gần?” suy nghĩ này ngay lập tức hiện trong đầu hắn.
Nhìn qua Bạch Hổ, lúc này nó lại càng thê thảm hơn, lúc tiếng “Lạc” vang lên cũng là lúc Bạch Hổ theo thói quen phát ra tiếng gầm chấn động trời xanh, vì vậy mà hàm răng của nó cũng vì vậy mà bị lực lượng thần bí từ tiếng hót kia làm cho rơi mất mấy cái, vẫn còn dính máu ở xung quanh miệng.
Còn Huyền Vũ thì đã bơi trở lại vị trí cũ, nhưng lúc này nó lại đang rúc mình trong cái mai rùa dày cộm kia, thỉnh thoảng lại thò đầu ra nhìn về phía nhân vật đã chấn cho nó phun máu.
Vị thiếu nữ kia bây giờ vẫn còn đang nhắm nghiền 2 mắt, khuôn mặt hoa ngọc của nàng lúc này như đang chịu đựng thống khổ gì đó, hai tay nõn nà liên tục kết xuất những ấn kí kì lạ.
Ngay sau đó, dòng thác ngũ sắc hơn trăm mét lúc này tạo thành một quả cầu nước hơn 10m không ngừng xoay tròn, tiến đến bao phủ lấy nàng, lúc này khí tức của nàng thời điểm này cũng thu liễm lại, quang ảnh Lạc Thần kia cũng biến mất, cả người nàng hiện ra một tầng hắc ám khí tức khiến tứ đại thần thú kia giật thót, cảm giác được nguy hiểm nên tất cả vội bay ra xa để không phải chịu thiệt như lần trước.
Còn nữ nhân kia thì được quả cầu ngũ sắc bao phủ vào bên trong, nhưng hắc khí tỏa ra trong cơ thể nàng càng lúc càng nồng đậm, đến nỗi tràn ra cả bên ngoài của quả cầu nước.
Mỗi nơi hắc khí đi qua, nước ngũ sắc lập tức phát ra những tiếng xèo xèo rồi bốc hơi sạch sẽ, dòng thác kia phải cuồn cuộn đổ về phía nàng mới giữ cho quả cầu không bị hắc khí làm cho tiêu thất.
Tình cảnh giằng co này kéo dài đến hơn một canh giờ, lúc này một vụ nổ kinh khủng bắt nguồn từ quả cầu nước ngũ sắc kia lan rộng ra, chỉ trong nháy mắt, trừ phiến đá tại vị trí thiếu nữ kia đang ngồi ra, thì xung quanh hơn trăm mét tất cả đất đá đều bị san thành bình địa.
Ngay cả dòng thác ngũ sắc lúc trước không hề bị phản chấn khi “ Lạc ” cất tiếng hót kia lúc này cũng vì vụ nổ mà văng ra tung tóe, ngay cả nước tích trữ trong hồ cũng vì thế mà bốc hơi sạch sẽ. Còn tứ đại thần thú vì nhanh chân nên cũng tránh thoát một kiếp nếu không có lẽ cũng bị lực trùng kích vụ nổ lần này đánh cho trọng thương.
Sau vụ nổ phát sinh, nhân ảnh của thiếu nữ cũng hiện ra, cả người nàng bị bao phủ bởi một tầng hắc vụ che kín cả thân hình, thiếu nữ kia bất chợt hét lên một tiếng, một quang ảnh hắc ám từ trong cơ thể nàng bay ra, có hình dáng giống hệt như thiếu nữ này. Nhưng cả thân hình, da thịt đều bị bao phủ bởi một làn hắc khí. Còn khuôn mặt thì không hề có ngũ quan. Nói chính xác hơn thì đây chỉ là một " hắc vụ hình người " thoát ra từ thân thể của thiếu nữ kia, thứ còn sót lại chỉ là hình dáng uyển chuyển giống nàng nàng mà thôi.
Hình người hắc khí ngay khi thoát ra từ cơ thể thiếu nữ thì bay lên cao, nở ra một tràng cười đinh tai nhức óc, mang bộ dáng sung sướng nhìn về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ áo vàng ngay khi làn hắc vụ thoát ra khỏi cơ thể thì lập tức phun ra một ngụm máu đỏ tươi, ướt đẫm cả quần áo, khuôn mặt hồng hào xinh đẹp như tiên nữ lúc trước bây giờ đã chuyển sang tái nhợt.
Nàng ngước lên cao, nhìn về phía thân ảnh hắc khí kia. Đôi mắt tỏ vẻ thất vọng. Lúc này, hắc khí nhân ( người tạo thành từ khói đen) mở một tràng cười lớn hướng về phía thiếu nữ áo vàng nói.
“ ‘ Cơ ’, ta phải cảm ơn ngươi, phải nói nhờ ngươi mà ta mới được thành hình, sức mạnh này, thần trí này thật sự là điều trăm vạn năm nay ta cần có. Luân Ma ta rốt cuộc cũng có ngày tự thành một thể độc lập hahaha ”.
Vừa nói, hắn lại vừa cười lớn sung sướng, vừa đưa khuôn mặt không có mắt mũi của mình tự nhìn khắp cả người, cái đầu còn liên tục gật gật ra vẻ như rất hài lòng với hình hài đó.
Nghe được câu nói của ‘hắc khí nhân’ tự xưng là Luân Ma kia, khuôn mặt của nữ nhân mà theo Luân Ma vừa gọi nàng là ‘ Cơ ’ lúc này đã toát lên một vẻ giận dữ.
Ánh mắt của nàng trở nên sắc bén, còn mang theo một chút hối hận. Lúc này, cả người nàng mở ra một tầng quang mang vàng chói, quần áo trên người nàng bay lên phần phật, 2 tay nàng bắt đầu kết xuất những ấn kí quái dị, Dương Long cố gắng mở rộng tinh thần mà cũng không thể nhớ nổi phương pháp kết xuất những ấn kí này của nàng.
Ngay sau đó, một tấm lưới lửa theo những ấn kí của nàng kết thúc, vô thanh vô tức xuất hiện trên bầu trời, hướng thẳng đến Luân Ma, muốn tóm gọn hắn vào trong. Cũng ngay lúc này, “ Cơ ” cũng đứng thẳng dậy, phóng người bay thẳng đến vị trí của Luân Ma.
Một chưởng ấn theo tay của nàng phóng ra, thiên địa đại đạo hợp thành hình dạng một ngôi sao, bay thẳng đến nơi Luân Ma, giáp công trực diện với hắn.
Lúc này Luân Ma lại nở một nụ cười rùng rợn tâm thần, hắn đưa 2 tay ra trước ngực duỗi 2 tay thẳng xuống vị trí của ‘ Cơ ’ nữ nhân, còn khuôn mặt của hắn thì lại xuất hiện một cái động nhỏ.
Từ bên trong cái hắc động nhỏ đó phun ra một ngọn lửa đen tuyền, không hề bị pha lẫn với bất kì màu sắc nào khác. Ngọn hắc hỏa này bay thẳng lên đón đỡ cái lưới lửa đang muốn trùm xuống kia.
Lại một vụ nổ lớn vang lên, lực trùng kích từ chưởng ấn của Luân Ma và Cơ nữ lúc này phát tán ra 4 phương 8 hướng. Mặt đất bên dưới cũng vì vụ nổ này nứt ra, tạo thành một vực sâu không thấy đáy. Trùng kích lan rộng đến mức tứ đại thần thú lúc này đã cách xa đến hơn 1 dặm vẫn bị chấn bay ra thêm một đoạn.
Khoản cảnh gần 2 dặm xung quanh Cơ nữ và Luân Ma lúc này không hề xuất hiện bất kì một bóng dáng sinh cơ nào. Hoàn thành biến vùng đất này trở thành một tử địa.
Cơ nữ sau lần giáp chưởng kia bị chấn bay ra hơn trăm mét, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, còn vị Luân Ma kia chỉ bị chấn ngược lại khoản 50m đã có thể đứng vững, luồng hắc vụ bao quanh hắn cũng không hề hỗn loạn. Chứng tỏ trong lần giao phong này, Luân Ma đã chiếm ưu thế.
Cũng trong lúc đó, trên bầu trời, hắc hỏa cùng hỏa võng ( lưới lửa) giằng co nhau, cả 2 cùng thôn phệ lẫn nhau rồi cùng tiêu thất trong không khí. Luân Ma nhìn về phía Cơ nữ phát ra một tràng cười ma quái, mở giọng chế giễu.
“ Cơ, ta là vì ngươi mà sinh, nhưng sức mạnh của ta thì ngươi không có khả năng có thể chống lại. Thế gian này tương lai sẽ do Luân Ma ta thống trị hahaha, ta sẽ để ngươi cảm thấy tự hào vì đã góp phần dựng dục ra một tuyệt thế thần lực như ta. Còn bây giờ, nể tình ngươi đã tạo cơ hội để ta chính thức thành hình, Luân Ma ta sẽ cho ngươi một mạng, chỉ cần ngươi chấp nhận trở thành thê tử của ta. Lúc đó cả 2 chúng ta sẽ cùng nhau làm chủ của cả vạn giới.”
Luân Ma vừa nói vừa cười như một kẻ điên loạn, nhưng lúc này không ai giám kinh nhờn kẻ có vẻ như điên loạn này, chỉ một kích vừa rồi cũng đủ thấy, sức mạnh của Cơ nữ là không thể áp chế được hắn.
Cơ nữ nghe thấy những lời kia thì hoàn toàn không đáp trả lời nói của Luân Ma, 2 tay nàng lại nâng lên, cùng lúc đó, trong tinh không, mở ra một cánh cửa chói mắt.
Từ cánh cửa đó, một thứ vũ khí có hình dạng giống như một chiếc nỏ xuất hiện. Hình dạng chiếc nỏ này hoàn toàn không thể nào nhìn rõ, xung quanh nó tỏa ra một tầng hào quang đỏ rực, giống như một thanh kim loại vừa được lấy ra từ trong hỏa diệm sơn.
Ngay khi thần nỏ này xuất hiện, không khí xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, nhưng trái ngược với Dương Long nghĩ rằng thần nỏ này mang hỏa thuộc tính, thì lúc này không khí xung quanh nó lại không ngừng bị đóng băng.
Thấy Cơ nữ lấy ra băng nỏ, lúc này Luân Ma cũng đã trở nên thận trọng, hắn tự nhận rằng chính nhờ Cơ nữ mà hắn sinh, nên những thần vật mà Cơ nữ sử dụng lúc này, hắn cũng hoàn toàn có thể biết được sự lợi hại.
Còn ở bên phía Cơ nữ, khuôn mặt nàng lúc này vẫn không có một chút gợn sóng, ánh mắt vẫn sáng như ngàn sao, tâm thần vẫn không bởi vì sức mạnh của Luân Ma mà sợ hãi.
Tay nàng cầm lấy Băng Nỏ, lúc này, cả người nàng bất chợt lại nổi lên một tầng lửa tím bao phủ lấy nàng, một tay của nàng đưa lên cao, hàng loạt băng tiễn xuất hiện được nàng đặt vào trong thần nỏ.
Nhìn qua, Dương Long hoảng hồn bởi hắn phát hiện, số lượng băng tiễn đặt vào thần nỏ có đến hơn ngàn cái, bên trong những mũi tên nhìn giống như băng nhưng không biết làm từ chất liệu gì này còn có một dòng nước màu đỏ chảy trong đó.
Hai tay của Cơ nữ lúc này đã buông băng nỏ ra, nó lơ lửng trước mặt của nàng, còn nàng lúc này thì 2 mắt nhắm lại, một vầng sáng xuất hiện trên đỉnh đầu của nàng, quang ảnh “ Lạc ” lại lần nữa hiện ra.
Ngay khi quang ảnh Lạc hiện ra thì những mũi tên kia như sống lại, năng lượng cuồng bạo khủng khiếp đến mức dù chỉ nhìn thấy thôi cũng khiến Dương Long như muốn ngất đi.
Cuồng phong nổi lên khắp nơi, quang ảnh Lạc Thần lại hướng bầu trời cất lên tiếng hót vang vọng, ngay lập tức, hơn ngàn mũi tên được gắn ở băng nỏ liền phóng ra, mà xung quanh nơi nó đi qua lại tỏa ra 2 tầng trùng kích, một tầng hỏa, một tầng băng.
Băng Hỏa cùng xuất, nhưng hoàn toàn lại không vì thế mà làm giảm uy lực của những mũi tên đó, thậm chí Dương Long cảm nhận rằng nếu hắn hiện tại chỉ cần đứng ở khoản cách trăm dặm gần vị trí của trận chiến kia thôi, thì uy áp mà nghìn mũi thần tiễn kia tỏa ra cũng đã toàn diệt sinh cơ của hắn rồi.
Cũng trong lúc đó, Ma Luân cả thân hình bất động nhìn về phía ngàn mũi tên đang phá không bay đến vị trí của hăn kia, ngay khi khoản cách đến khoản trăm mét lúc này hắn mới bắt đầu hành động.
Cả thân hình hắn trở thành một làn hắc vụ, nhưng không phải tiêu thất đi mà lại bắt đầu mở rộng ra tạo thành một hắc động rộng hơn trăm mét. Nhìn vào nó giống như một cái cánh cửa không gian.
***Còn Nữa***