Thần Cảnh Đại Lục

Chương 13 : Khảo Nghiệm Trọng Sinh (2).




Hắn đã từng xem qua một số cổ tịch ghi lại.

Những thượng cổ di tích truyền thừa được phát hiện thường được những đại năng lưu lại một đạo tàn niệm.

Thường dùng để thông báo một số thông tin cho những tộc nhân đời sau.

Lúc này, Dương Long không hề có sự lựa chọn nào, thực tế hắn chỉ có một đường để chọn.

Đó là phải thông qua cái khảo nghiệm gì đó của giọng nói ban nãy.

Trấn tĩnh tâm thần lại, Dương Long đưa mắt nhìn xung quanh, thần niệm phát ra thăm hỏi.

“ Xin hỏi đại nhân, nơi này là nơi nào? Khảo nghiệm mà ngài nói là gì?, Sao ta lại đến được nơi này? ”

Cho đến hiện tại, đã qua 6 năm ở nơi hắc địa này, nhưng Dương Long vẫn chỉ có một thắc mắc mãi không có lời giải đó là “ Nơi này là đâu?” và “Tại sao hắn lại đến được nơi này?”.

Có thể nói hắn là điển hình cho một câu ngôn truyền là: “ Chết cũng không biết tại sao mình chết.”

Nhận được thần niệm của Dương Long truyền ra, giọng nói kia không có chút phản ứng nào.

Mãi một lúc sau, giọng nói của lão giả đó lại vang lên.

“ Nơi này gọi là Hắc Thần đài, tử hồ phía trên kia gọi là Tử Vong Hồ.

Hồ này được bản Thần tích súc từ lĩnh ngộ của ta, tụ tập gần như tất cả tử vong đạo của nghìn tinh cầu để hình thành nên hải hồ này.

Nơi này của ta ẩn chứa cả cơ duyên, lẫn nguy hiểm.

Nếu vượt qua được nguy hiểm thì sẽ một bước đạp chân lên đại đạo.

Còn nếu ngươi là một kẻ phế vật thì một bước đi sai, vĩnh viễn vô vọng luân hồi.

Còn vì sao ngươi đến được nơi này thì sau này ngươi sẽ tự có câu trả lời.”

Giọng nói này già nua, lại nghe rất trầm ấm, nhưng sự trầm ấm đó nó lại đi sâu, trùng kích vào tận cùng của linh hồn.

Dương Long hơi rùng mình một cái, lúc này hắn nhớ lại tất cả những gì giọng nói kia vừa nói.

“ Hắn tự xưng là Thần? Trời ạ… đây là nơi nào vậy?

Trên đời này thật sự có thần ư? Chẳng lẽ đây là nơi truyền thừa của vị Hồn Thần năm xưa?

Không! Ta từng nghe nói Hồn Thần chủ tu tinh thần lực ẩn chứa kí hiệu đại đạo của Thái Dương.

Tử Vong đạo và Chân Dương đạo là ở 2 thế giới khác nhau, hoàn toàn không phải truyền thừa của Hồn Thần.”

Lúc này, trong đầu Dương Long chứa bộn bề những câu hỏi lên quan đến nhân vật thần bí tự xưng Thần này.

Lúc này Dương Long đang định hỏi Danh Tự của vị đại nhân vật này thì giọng nói già nua lại vang lên.

“ Khảo nghiệm sinh tử, chỉ có một vòng duy nhất.

Bản thân ngươi đã có thể lĩnh ngộ Tử Vong quy tắc, nếu ngươi có thể chiến thắng đối thủ mà ta đề ra, ngươi sẽ vượt qua thử thách.

Nếu thất bại, vĩnh viễn biến mất khỏi tam giới, truyền thừa của ta, không phải ai cũng có thể nhận được.”

Nghe được lời nói này, Dương Long bất giác hoảng hồn. Cái này cũng chẳng phải là quá khắc nghiệt a, bản thân Thần giả nào cũng phải ít nhất nhận thất bại một vài lần mới đứng được trên đỉnh của võ đạo.

Ngay cả vị kinh tài tuyệt diễm Hồn Thần vạn năm trước, cũng từng bị ma tộc truy sát chạy Đông sang Tây, phải mất hơn 2 năm mới nhặt được mạng về.

Còn bây giờ hắn lại bị áp đặt vào một cuộc chiến sinh tử mà bản thân hắn không có bất kì quyền lựa chọn nào.

“ Cái này cũng quá là hiếp người nhân từ rồi”. Chép miệng mắng một cái, ánh mắt Dương Long lúc này tuy ở dạng hồn thể nhưng vẫn ánh lên chiến ý.

Nếu đã không có sự lựa chọn thì hắn hoàn toàn không có gì phải sợ hãi nữa chứ.

“ Nhưng nếu cảnh giới của đối thủ cao hơn ta thì phải làm sao?” Lúc này, Dương Long lại phải suy nghĩ đến cảnh giới.

Bản thân hắn tu ra tinh thần lực nhưng vẫn chưa hề có học tập bất kì một kĩ năng công kích bằng tinh thần nào.

Bây giờ nếu gặp đối thủ có cảnh giới cao hơn, lại am hiểu thần kỹ thì chẳng phải bản thân hắn gặp cảnh ngàn cân treo sợi tóc sao.

Như hiểu được suy nghĩ của Dương Long, giọng nói thần bí kia lại vang lên trong tinh thần của hắn.

“ Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ căn cứ theo tu vi tinh thần hiện tại của ngươi để khảo nghiệm. Sẽ không làm khó ngươi.”

Nghe được lời này, Dương Long suýt chút nữa chửi thề. “Nói không làm khó nhưng lại cho hắn sinh tử chiến, này chẳng phải là phong cách không lý lẽ của những kẻ coi trời bằng vung sao.”

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Dương Long vẫn thở ra một hơi thoải mái, tuy hắn chẳng phải tài giỏi gì, nhưng ở cùng cảnh giới, kẻ khác muốn thắng hắn thì cũng không phải dễ a.

Giọng nói kia không nói gì nữa, nhưng lúc này, ở giữa quảng trường lại đột nhiên hiện ra một vầng sáng xanh bích lục cực kì chói mắt.

Càng khiếp sợ hơn, một trong 2 cái đồ án hình rồng ở giữa kia lúc này đã bắt đầu biến hóa.

Một con rồng bích lục cự đại, thân dài hơn trăm mét, cả người long lấn sáng chói, khuôn mặt thì thần uy lẫm lẫm, 2 cái sừng dài cũng cả mét rồi.

Tiếng rồng ngâm vang rền cả khu quảng trường, 4 cái Long trảo đạp trên không trung, lúc này 2 cái Long nhãn to như cái bát lớn đang nhìn thẳng về phía Dương Long.

Càng khiếp sợ hơn, lực áp bách mà nó tỏa ra làm linh hồn của Dương Long cảm thấy nguy hiểm tột độ, không rét mà run.

Phải biến, hồn thể của hắn lúc này có thể so với Thiên Vương cảnh, còn tinh thần lực cũng có thể sánh ngang với Phá Thần cảnh a.

Nhưng lúc này cảm giác của hắn giống như bị cả một ngọn núi đè lên thân hình, lúc này hắn lại muốn chửi thề cái lão già xưng Thần hóa Thánh kia.

“ Này mà cũng gọi là rất công bằng ư? Ta kinh”.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Dương Long vẫn tập trung tinh thần, đây là sinh tử chiến, nếu hắn khuất phục thì chắc chắn sẽ trầm luân vĩnh viễn, vạn kiếp bất phục.

Lúc này, Dương Long thu liễm lại tinh thần lực đang tỏa ra xung quanh, đối thủ quá cường đại, nếu hắn sử dụng thần hồn đi thăm dò e rằng đạo thần hồn đó sẽ lập tức bị đánh nát.

Đến lúc đó, Thần Hồn bị hao tổn, Hồn Thể không đạt đỉnh phong thì hắn càng khó có cơ hội để thay đổi được cục diện này.

Một tiếng “ Bắt Đầu Đi “ không biết từ hướng nào vang lên, ngay lập tức, đầu Chân Long khủng bố kia phi thẳng về phía Dương Long, lúc này, một đạo ánh sáng bích lục từ Long nhãn bắn ra.

“Vù” phát đã tới trước mặt Dương Long. Hoảng hồn, Dương Long vội nhảy sang trái một bước, đạo sáng kia vọt qua bên cạnh hắn, lúc này Dương Long vội đưa tử vong đạo ra bên ngoài để bảo vệ cơ thể.

Càng khiến hắn kinh sợ hơn, lúc này, xung quanh đạo ánh sáng bích lục kia chỉ tỏa ra những quang mang nhè nhẹ nhưng lại làm màn phòng ngự của Dương Long lung lay sắp đổ.

Còn kèm theo cả những tiếng “xèo xèo”.

“ Cái này cũng quá cường đại rồi, đây là công kích gì mà có thể phá hủy được những kí hiệu Tử Vong của ta?”

Một câu hỏi lớn lại đặt ra trong lòng của Dương Long, Tử Vong đạo được xếp vào những đại đạo thiên địa hàng đầu.

Nếu không phải gặp được cơ duyên như Dương Long, tiến thẳng vào khu vực trôi nổi đầy kí hiệu tử vong đạo thì hắn có tu luyện cả đời cũng đừng mơ lĩnh ngộ được Tử Vong chi đạo.

Nhưng bây giờ, một đạo ánh sáng bích lục kia đi qua, tuy chỉ là ảnh hưởng từ dư âm của công kích nhưng nó lại có thể khiến vòng phòng ngự Tử Vong chi đạo của Dương Long xuýt chút là đổ vỡ.

Đây là điều Dương Long không thể nào tin được a.

Lúc này như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt Dương Long lại quay sang nhìn về phía vị trí điểm đến của đòn công kích kia.

Lúc này nơi đó được bám xanh lục cả một vùng rộng vài chục mét.

Càng kinh khủng hơn, những tảng đá nơi đây mang theo tử vong chi đạo lúc náy cũng như băng lạnh gặp nước nóng, “xèo xèo” lên rồi toàn bộ bị phá hủy.

Lúc này ánh mắt của Dương Long trợn tròn, miệng lắp bắp:

“ Kia…. Kia không phải là Sinh ẩn chi đạo đấy chứ? Điều này sao có thể, một nơi tràn đầy thiên địa đại đạo tử vong, lại có tồn tại một cường đại địch thủ mang Sinh ẩn chi đạo. cái này phải là thủ bút lớn như thế nào mới làm được điều này.”

Không đợi Dương Long có thời gian suy nghĩ về Sinh ẩn đại đạo. Con Chân Long kia sau đòn công kích đầu không thành công lập tức chuyển hướng sang vị trí của Dương Long vừa tránh né.

Miệng của nó mở rộng, to như cái miệng giết, có thể thấy những cái răng trong suốt như thủy tinh to như cổ tay.

Một đạo bích lục hỏa mang theo hơi nóng khủng bố phun ra, bay thẳng đến nơi Dương Long vừa tránh đạo công kích lần trước.

Lúc này, Dương Long vẫn nhanh chân, chạy nhanh về phía vị trí gần của Chân Long bích lục kia, như một đạo thiểm điện, tránh thoát được Sinh ẩn hỏa mà Chân Long phun ra.

Nếu người khác nghĩ Sinh ẩn chi đạo mang theo sinh mệnh lực sẽ không gây ra được sát thương thì hoàn toàn sai lầm.

Ở căn nguyên của tất cả các đại đạo trong thiên địa, hay còn được gọi là những kí hiệu đại đạo, thì dù là đại đạo nào, ẩn chứa bên trong nó là lực lượng gì thì cũng đều có đặc điểm chung đó là cuồng bạo.

Đặc biệt khi trong cơ thể Dương Long có ẩn chứa thiên địa tử vong chi đạo lại càng là nguy hiểm.

Nếu để 2 đại đạo là khắc tinh của nhau gặp nhau, thì hồn thể của Dương Long sẽ biến thành chiến trường để 2 đại nhân vật công kích, lúc đó ngay cả cơ hội làm ma hắn cũng không có.

Lúc này, lợi dụng hình thể to lớn của Chân Long, Dương Long phi thân chạy thẳng xuống vị trí dưới đầu của nó hòng lợi dụng góc khuất.

Nhưng 2 mắt của Chân Long không nhìn thấy, không có nghĩa là nó không biết được vị trí của Dương Long, nên nhớ cả 2 người lúc này đều là Hồn Thể, hoàn toàn sẽ không bị hạn chế bởi các giác quan a.

Ngay lập tức, một cự trảo ập thẳng về phía Dương Long, những cái móng vuốt mang theo Sinh ẩn đạo cứ lập lòe phóng thẳng tới.

Ngay lập tức, lúc này ánh mắt Dương Long sáng lên, một chiếc tiểu chuy ( đao nhỏ) màu tím được Dương Long cầm trên tay.

Đao này được hình thành hoàn toàn do Dương Long sử dụng tử vong chi đạo tạo thành, nếu nói Sinh ẩn đạo là khắc tinh của Tử Vong đạo thì điều này cũng có thể nói ngược lại.

Bản thân Dương Long đã từng tìm hiểu qua một số điển tịch thời thượng cổ có ghi lại rằng, Chân Long chủ yếu sẽ mạnh mẽ về man lực, có thể nói là mạnh nhất man lực trong tất cả thần thú.

Đặc biệt là 4 cái long trảo thì càng khủng khiếp hơn về lực sát thương.

Vì vậy Dương Long chấp nhận đánh liều, muốn tấn công trực diện với Chân Long này thì hắn chỉ có thể tránh né những vị trí có tập trung mạnh mẽ của tinh thần lực.

Mà long trảo chính là vị trí tập trung tinh thần lực yếu nhất.

Lúc này, long trảo hạ xuống rất nhanh, những móng vuốt đã chuẩn bị co lại gắp vào Dương Long, Lúc này, Dương Long không những không tránh né mà còn trực tiếp tay cầm chủy thủ đâm thẳng vào long trảo.

Một lực phản chấn cường đại sinh ra sau lần tiếp xúc này, đẩy Dương Long bật ra, bay thẳng ra sau cả trăm mét lúc này hắn mới rơi xuống đất.

Toàn thân Dương Long chấn động, một kích kia của chân Long tuy đã bị hắn cản lại nhưng lực phản chấn cũng khiến hắn bị thương khá nghiêm trọng.

Vết thương này không giống như bị thương thể xác. Mà nó ảnh hưởng trực tiếp đến thần thể của Dương Long.

Một cảm giác mệt mỏi cao độ ập đến.

***Còn Nữa***


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.