Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL*Oành!!!*
Hơn hai trăm chùm sáng khổng lồ đường kính ít nhất hơn năm mét cùng với ngàn ma tộc lấy tốc độ cao nhất xung phong mạnh va chạm.
Giữa không trung, mười ba đoàn sáng trắng trong suốt hoàn toàn dung hợp vào người hắn. Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Pháo hoa thật rực rỡ."
Đúng thế! Thật là một cảnh tượng mỹ lệ pháo hoa rực rỡ.
Thình lình tập thể oanh kích khiến đám ma tộc không kịp né tránh. Dù tốc độ của chúng có nhanh hơn nữa thì vượt qua được ánh sáng không? Cho nên chúng bản năng dốc sức phòng ngự.
Trong quá trình xung phong, các cường giả cấp tám bay đằng trước, tám mươi Ma Long chiến đội do cường giả đẳng cấp cao ba đại chủng tộc tổ thành thì ở hậu phương.
Phòng ngự ma tộc đụng với Ma Đạo đại pháo oanh kích, đó là sự bùng nổ chói mắt cỡ nào chứ!
Vô số ánh sáng đủ màu nở rộ trên không trung. Bầu trời thậm chí ngưng kết thành một quả cầu khổng lồ, nguyên tố phong bạo khủng bố ở trong quả cầu tàn phá.
Thật nhiều cường giả ma tộc bị oanh kích ném bay đi. Những kẻ đó đều là lực phòng ngự còn có thể chặn lại không bị đánh thành phấn vụn. Ma tộc tu vi yếu chút hoặc ở vị trí trung tâm hơn hai trăm Ma Đạo đại pháo oanh kích thì không may mắn như thế.
Nếu từ chỗ thật xa nhìn toàn bộ Ngự Long quan, vậy nó tựa như một nòng pháo tạc nổ đám ruồi bọ.
"Grao!!!"
Lần này Ma Thần Hoàng thật sự bị chọc giận, cự long ngàn mét ở trên Nghịch Thiên Ma Long Trụ đen vàng bay ra, phun khí đen vàng hướng về chiến trường. Khoảng cách hơn mười mét thế mà trong chốc lát đã tới rồi. Sắc đen vàng mãnh liệt cùng nguyên tố phong bạo tàn phá va chạm vào nhau, chẳng ngờ nghiền nát được nguyên tố phong bạo.
Không thể nghi ngờ, Ma Đạo đại pháo công kích bùng phát đợt đầu là có uy lực lớn nhất. Thế xung phong hung mãnh của ma tộc cứng rắn bị chặn lại.
Ngàn ma tộc cấp tám xung phong trước nhất có một phần tư chết trong đợt bắn khủng bố này. Người bị thương số lượng hơn một nửa.
Trong tất cả Ma Đạo đại pháo, có vài chùm sáng cuồng bạo nhất. Mạnh mẽ nhất là chùm sáng màu xám, chẳng những tạc nổ bảy, tám ma tộc cấp tám, cuối cùng còn rơi vào người một Nghịch Thiên Ma Long. Lấy lực phòng ngự khủng bố của Nghịch Thiên Ma Long thêm vào Nguyệt Ma, Tinh Ma trên lưng, thế mà không cản nổi một kích kia. Nghịch Thiên Ma Long trọng thương, Nguyệt Ma, Tinh Ma trên lưng thế nhưng bị giết chết. Khí thế xám này không ngờ là lực lượng tử vong.
Ma Đạo đại pháo có thể bùng phát ra uy lực như vậy, ma tinh cung cấp ma lực tất nhiên không phải vật bình thường. Nói chính xác hơn, đó là Vương Miện Ma Thần của Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp.
Bốn Ma Vương Ác Ma tộc tranh giành quyền kế thừa Tử Linh Ma Thần chính là bởi vì Vương Miện Ma Thần không truyền thừa. Nhưng lấy tu vi và địa vị của chúng trong Ác Ma tộc, chỉ cần được phần đông chấp nhận là có thể miễn cưỡng kế thừa địa vị ma thần. Chúng tuyệt đối không ngờ rằng, Vương Miện Ma Thần của Tát Mễ Cơ Nạp nhưng lại bị Liên Bang Thánh Điện làm thành nhiên liệu Ma Đạo đại pháo.
Mặt khác mấy Ma Đạo đại pháo uy lực cực mạnh có nhiên liệu đều là Vương Miện Ma Thần ma tộc, còn có những công kích thuộc tính hắc ám, sử dụng ma tinh tất nhiên đều đến từ ma tộc.
Dù là Long Hạo Thần hay đám cao tầng hội nghị Liên Bang Thánh Điện đều biết rõ, ngay mặt so đấu thì nhân loại tuyệt đối không phải đối thủ của ma tộc. Tất nhiên họ phải dùng cách đặc biệt đối phó với Ma Thần Hoàng. Dưới tình huống tin tức hoàn toàn bị chặn, Ma Đạo đại pháo tập thể bùng nổ, phút chốc đánh phủ đầu các cường giả ma tộc đỉnh cao Ma Thần Hoàng mang đến.
Tuy điều này còn chưa đủ dao động căn bản của cường giả ma tộc này, nhưng ít ra đem đến uy hiếp lớn cho chúng, còn nổ nát sĩ khí của chúng.
Nguyên tố phong bạo tan biến, ma tộc lại tụ tập một chỗ, không xông lên nữa. Rất nhiều ma tộc trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Hai trăm Ma Đạo đại pháo, nhân loại chuẩn bị quá đầy đủ rồi.
Ma Thần Hoàng giận dữ đã đến cực điểm, liếc ánh trăng tím trên không trung xa xôi, nhoáng người lên, y đã hiện ra từ Nghịch Thiên Ma Long Trụ.
"A Gia Lôi Tư, sau khi kết thúc trận chiến này, ta muốn ngươi cho một lời giải thích." Giọng Phong Tú nổ vang bên tai Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nhưng không một ai khác nghe thấy.
Trong trận chiến quan trọng này, lực lượng Nguyệt Ma tộc chiếm một phần ba, bây giờ không phải lúc trách tội A Gia Lôi Tư. Triệt để đập tan phòng ngự Ngự Long quan mới là việc vô cùng quan trọng.
Hai trăm Ma Đạo đại pháo Ngự Long quan đã bắt đầu đợt bổ sung năng lượng thứ hai. Có ma tinh cấp chín bổ sung, tất nhiên chúng nó sẽ không đơn giản chỉ bùng nổ uy lực một lần. Có lẽ đợt sau tác dụng của chúng không lớn như mới bắt đầu, nhưng ít ra có sức uy hiếp to lớn trên chiến trường.
Nhưng Phong Tú không cho chúng nó cơ hội bùng nổ. Giữa không trung, y chỉ bước ra một bước, ngay sau đó, vượt qua tất cả cường giả ma tộc, đi tới đằng trước nhất. Con rồng vàng đen phía xa vẫn đang gầm rống. Giây phút này, trong đôi mắt Phong Tú cũng lóe tia sáng đen vàng chói mắt.
Mái tóc đen sau lưng xoay tròn như mặt trời đen sắc ám kim trong mắt Phong Tú lấp lánh, áo dài hoa quý không gió tự bay. Khi y xuất hiện đằng trước tất cả ma tộc thì không khí có vẻ bình tĩnh như vậy, ngay cả khung trời cũng tĩnh lặng lại.
Khoảnh khắc Ma Thần Hoàng Phong Tú động thì Long Hạo Thần cũng động.
Vĩnh Hằng giáp mang đến đôi cánh trắng muốt to lớn giương ra. Ngay sau đó, hắn ngừng giữa không trung cách Phong Tú năm trăm mét.
Bốn mắt nhìn nhau, lãnh đạo nhân loại và lãnh tụ ma tộc nhìn nhau. Long Hạo Thần trong thoáng chốc bị khí thế của Phong Tú áp chế.
Chân chính đối diện Ma Thần Hoàng giận dữ mới cảm nhận được y đem đến áp lực mạnh cỡ nào. Phong Tú bây giờ cho Long Hạo Thần cảm giác như đối mặt biển rộng, mênh mông vô bờ, sâu không đo được.
Nhưng dĩ nhiên hắn không cam lòng bị áp chế. Chỗ ngực Long Hạo Thần, Vĩnh Hằng Thần Thạch tỏa ra ánh sáng xanh biếc, tiếng tim đập rõ ràng vang lên. Phút chốc, khí thế của Long Hạo Thần bùng nổ. Màu xanh tràn ngập hơi thở sự sống nhanh chóng khuếch tán, đối đầu với khí thế sắc đen vàng của Ma Thần Hoàng.
"Ngươi không ngăn cản được ta." Ma Thần Hoàng lạnh lùng nói, sau đó nâng lên tay phải hướng Long Hạo Thần, vươn ra ngón trỏ tay phải.
Nhìn động tác của y, Trái Tim Vĩnh Hằng của Long Hạo Thần bỗng co rút. Lúc trước, trong tháp Tinh Ma, Ma Thần Hoàng là dùng cách này đánh chết hắn! Hủy đi trái tim của hắn!
Nhưng hoảng hốt chỉ trong khoảnh khắc, đôi tay Long Hạo Thần nắm lấy Vĩnh Hằng kiếm giơ cao qua đầu, chỉ hướng Ma Thần Hoàng phía xa. Vĩnh Hằng Lĩnh Vực và Quang Thần Lĩnh Vực kết hợp, phát ra một vòng vầng sáng xanh biếc. Cùng lúc đó, thân thể hắn biến mất trong màu xanh kia.
Vĩnh Hằng Tam kiếm, Vạn Vật Hồi Phục.
Đầu ngón tay phải của Ma Thần Hoàng sáng lên, là một đoàn sáng sắc đen vàng chỉ cỡ nắm tay. Nhưng trong ánh sáng này xuất hiện tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, giống như là trong quả cầu nhỏ xíu phong ấn một con rồng to lớn.
"Grao grao!!!"
Sóng âm khủng bố ngay sau đó bùng nổ từ đầu ngón tay Ma Thần Hoàng. Con rồng ngàn mét phía xa làm bộ dạng gầm rống hướng chiến trường, nhưng thanh âm rõ ràng phát ra từ đoàn sáng ở ngón tay Ma Thần Hoàng.
Trong sóng âm khủng bố, Vạn Vật Hồi Phục của Long Hạo Thần tựa như bong bóng xanh bị thổi phồng. Khi bong bóng phồng tới cực hạn thì bỗng nổ tung.
Sóng âm đánh hướng Ngự Long quan, Long Hạo Thần không tỏ ra yếu thế ch ém một nhát kiếm hướng Ma Thần Hoàng. Nhát kiếm lấp lánh ánh sáng trắng trong suốt khẽ kêu ù ù. Chính tiếng vù vù kỳ lạ này khiến Long Hạo Thần không bị tiếng rồng ngâm quấy nhiễu.
Màu trắng trong suốt của Vĩnh Hằng kiếm trông thật tinh khiết óng ánh, nhưng không hề tỏa ra một chút kiếm quang. Thoạt nhìn là một nhát kiếm cực kỳ đơn giản, dường như không khác gì chiến sĩ bình thường cấp hai, ba vung tay chém.
Nhưng, chính là nhát kiếm vô cùng đơn giản, không một chút hoa lệ này khiến Ma Thần Hoàng rung động.
Y lập tức co lại ngón tay sửa thành nắm đấm đánh hướng nhát kiếm của Long Hạo Thần.
*Keng!!!*
Quyền kiếm va nhau nhưng lại phát ra tiếng sắt thép va chạm. Long Hạo Thần người chấn động, vầng sáng trắng lấy thân thể hắn làm trung tâm khuếch tán. Người Ma Thần Hoàng thì chợt rút lui ra trăm mét.
Trừ điều đó ra, trung tâm vị trí hai người va chạm không có bất cứ linh lực nào tràn ra.
Bên Ngự Long quan, các cường giả nhân loại đều ngừng thở. Họ biết rõ Long Hạo Thần có thể chặn được Ma Thần Hoàng hay không chính là điều quan trọng nhất trong cuộc chiến này. Nếu hắn thua, vậy nhân loại không còn lực lượng đấu tranh với Ma Thần Hoàng được nữa. Mặc kệ họ chuẩn bị đầy đủ cỡ nào, kết quả cuối cùng vẫn không thể thay đổi.
Không chỉ là bên nhân loại, coi như là trong ma tộc cũng có kẻ bởi vì cú va chạm này mà căng thẳng đến tim ngừng đập. Bởi vì đối với chúng, Long Hạo Thần có thể chặn được Ma Thần Hoàng hay không cũng rất quan trọng.
Ma Thần Hoàng vén vạt áo dài của mình, bên dưới áo dài hoa quý thế nhưng có vết rách dài một mét. Nắm đấm của y chẳng thể hoàn toàn chặn một kiếm của Long Hạo Thần.
Hơn nữa trên mu bàn tay phải của y có một vệt máu mỏng, vệt máu này đang chậm rãi khép lại.
Gật đầu với Long Hạo Thần, Ma Thần Hoàng mỉm cười nói.
"Tốc độ trưởng thành của ngươi đúng là kinh người. Chân lý Lĩnh Vực Vi Ta thêm vào nhát kiếm ẩn chứa kỹ năng lĩnh vực. Rất tốt, ta khen ngợi ngươi. Trong tộc ta có thể đối diện nhát kiếm của ngươi mà an toàn rút lui không quá năm người. Hèn chi ngươi có tự tin cả gan khiêu chiến với ta. Nhưng sợ là Ma Đạo đại pháo của ngươi đã toàn bộ tắt lửa."
Không sai, lúc trước tất cả Ma Đạo đại pháo đang tích súc lực lượng ánh sáng biến ảm đạm. Long Hạo Thần không cần quay đầu lại nhìn, dựa vào tinh thần lực cường đại của bản thân, hắn có thể cảm nhận được chỗ đó xảy ra điều gì.
Tất cả người khống chế Ma Đạo đại pháo đều bỏ mình trong tiếng rồng ngâm vừa rồi. Hắn cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn chặn lại một kích của Ma Thần Hoàng. Hai bên va chạm, hắn vẫn là thua. Nhưng nếu không phải có hắn ngăn cản, vậy không chỉ là người chết đi, sợ rằng Ma Đạo đại pháo rắn chắc cũng bị chấn vỡ trong tiếng rồng ngâm.
Long Hạo Thần biết rất rõ mình dốc sức ra một chiêu, một chiêu lấy Thần Quang Viên Vũ khúc ẩn chứa trong Vĩnh Hằng kiếm nhưng vẫn thất bại. Dù thua không rõ ràng nhưng thực lực của Ma Thần Hoàng vẫn cho hắn cảm giác ngửa đầu nhìn. Bởi vì y chưa sử dụng Ma Thần Hóa, uy lực Nghịch Thiên Ma Long Trụ rõ ràng cách hắn dốc hết sức mạnh đối phó thật xa.
Ma Thần Hoàng nhẹ nhàng nói.
"Việc nơi này để thuộc hạ làm đi, chúng ta đi lên trên chơi nào. Thật lâu không ai có thể khiến ta hứng thú như vậy, chỉ dựa vào điều này ngươi nên thấy tự hào."
Nói xong Ma Thần Hoàng hóa thành luồng sáng đen vàng bay lên trời. Long Hạo Thần không kém cạnh gì, đôi cánh sau lưng vỗ đập, dấy lên vệt sáng trắng trong suốt.
Lãnh đạo hai bên cùng lên trời, mở ra chiến trường thuộc về họ. Đối với ma tộc, đây là điều không thể tin. Bởi vì chúng chưa từng nghĩ có ai dưới tình huống một chọi một đối kháng với Ma Thần Hoàng được. Đối với nhân loại thì lại là thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì Long Hạo Thần thật sự có thể ngăn chặn Ma Thần Hoàng, đem đến niềm tin rất lớn cho họ.
Trong khi lãnh đạo hai bên bay lên trời, chiến tranh giữa nhân loại và ma tộc cũng toàn diện triển khai. Không cần Ma Thần Hoàng ra lệnh, bao gồm Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần, toàn bộ mười chín ma thần đều tham gia vào chiến đấu, dẫn dắt đại quân ma tộc đi hướng Ngự Long quan.
Ánh sáng của Nghịch Thiên Ma Long Trụ không vì Ma Thần Hoàng bay lên trời mà chuyển hướng. Ánh sáng đen vàng vẫn bảo vệ tất cả ma tộc. Có thể nói là nếu không có Nghịch Thiên Ma Long Trụ bảo vệ, mới rồi Ma Đạo đại pháo bắn chùm chắc chắn sẽ mang đến tổn thất càng lớn hơn cho ma tộc.
Cường giả nhân loại cũng tập thể ra tay, ngang nhiên nghênh đón đại quân ma tộc. Hai bên triển khai va chạm toàn diện.
Không thể không nói Long Hạo Thần đã đem đến tác dụng cực lớn cho trận chiến tranh này. Chính bởi vì hắn hữu hiệu ngăn cản Ma Thần Hoàng mới khiến Ma Đạo đại pháo không triệt để bị hủy. Con người chết rồi có thể có người khác lại sử dụng Ma Đạo đại pháo. Mặc dù so với người cũ thì mới lạ chút, chỉ bằng vào hai trăm Ma Đạo đại pháo phụ trợ, hai bên vừa mới bắt đầu va chạm mà đã giữ thế cân bằng.
Trong sáu mươi ba vị Anh Hùng Vĩnh Hằng, trừ chín vị đã bỏ mình, Anh Hùng Vĩnh Hằng còn lại đều tập trung tại đây. Chính vì có họ tồn tại, hơn năm mươi cường giả lĩnh vực, hơn mười vị có năng lực Lĩnh Vực Vi Ta, cộng thêm hai đỉnh cấp chín bậc bảy, thế mới khiến cường giả nhân loại có năng lực đụng độ cùng ma tộc.
Chiến đấu kịch liệt chưa từng có.
Thúc Vịnh Tiêu tìm tới Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, Tiêu Hoắc là Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc.
Vốn nên ngược lại mới đúng, nhưng Ngõa Sa Khắc là Đại Dự Ngôn sư, thích khách đối với y không có bất cứ uy hiếp gì. Dù lực công kích của Thúc Vịnh Tiêu mạnh cỡ nào, mỗi lần công kích bị đối thủ dự đoán ra vị trí thì nó có thể phát huy ra sức chiến đấu bao lớn?
Bởi vậy Thúc Vịnh Tiêu và Tiêu Hoắc mới trao đổi vị trí. Thúc Vịnh Tiêu giằng co cùng Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Tiêu Hoắc thì bám chặt Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc.
Chiến đấu giữa hai bên ngay từ đầu đã vào trạng thái gay cấn.
Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, tất cả cường giả cấp chín đều tự tìm tới ma thần. Thải Nhi đã trước tiên xuất hiện trên chiến trường. Nàng cùng mười hai Thánh Vệ hợp tác bám chặt ba ma thần.
Chiến đấu kịch liệt nhất không phải mấy chỗ này mà là cuộc chiến giữa Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn kỵ sĩ Long Tinh Vũ cùng với Trụ Ma Thần thứ bảy ma tộc, có mái tóc đỏ và dáng người vạm vỡ, Chiến Cuồng Ma Thần A Nan.
Hai người là đối thủ cũ, cho tới nay đều là Long Tinh Vũ thua A Nan một chút. Lại lần nữa gặp lại cừu nhân đỏ mắt, vừa lên liền giết túi bụi.
Nghênh đón các ma thần khác đều là Anh Hùng Vĩnh Hằng cấp chín bậc năm. Tinh Không Thần Thánh kỵ sĩ Dương Hạo Vũ thì dẫn dắt cường giả nhân loại chặn Ma Long chiến đội. Trong phút chốc ngoài Ngự Long quan đã triển khai trận thánh chiến toàn diện.
Long Hạo Thần cùng Ma Thần Hoàng bay cao hơn ba ngàn mét thì Ma Thần Hoàng mới ngừng lại. Long Hạo Thần ngừng cách y vài trăm mét.
Lúc trước khi bay lên thì tâm tình Long Hạo Thần đã hoàn toàn lắng đọng, mặc kệ Ngự Long quan và ma tộc chiến đấu kết quả thắng bại cuối cùng thế nào, kết quả quyết định thánh chiến vẫn là cuộc chiến giữa hắn và Ma Thần Hoàng. Nếu hắn thua, vậy không cần nói, nhân loại không còn ai chặn được Ma Thần Hoàng. Ngược lại nếu Ma Thần Hoàng thua, vậy cho dù bên Ngự Long quan bại, hắn vẫn có cơ hội xoay chuyển. Trước khi chiến tranh bắt đầu thì Long Hạo Thần đã ra lệnh, nếu thật sự không thể chặn được cường giả ma tộc có thể di chuyển theo chiến lược, tạm thời từ bỏ Ngự Long quan.
Còn trong Ngự Long quan, kỳ thực để lại số người không nhiều. Trong chiến đấu đỉnh điểm này, kỵ sĩ và các chiến sĩ bình thường vốn không đem đến tác dụng quá lớn. Tất cả đã rút về bên Kỵ Sĩ Thánh Sơn, xây dựng phòng tuyến thứ hai. Một khi đằng trước tiến hành chiến lược di chuyển, có thể dựa vào đại trận ma pháp quang hệ Kỵ Sĩ Thánh Sơn chống đỡ một đoạn thời gian. Hơn nữa hắn hoàn toàn có lý do tin rằng, chỉ cần cuộc chiến giữa hắn và Ma Thần Hoàng kéo dài đủ lâu, dù cho kết cuộc cuối cùng là lưỡng bại câu thương, chiến thắng cuộc thánh chiến vẫn là nghiêng về phía hắn. Tổ chức Nguyệt Dạ còn chưa phát huy ra tác dụng mấu chốt nhất.
"Long Hạo Thần, mãi đến lúc này ngươi còn chấp mê bất ngộ sao?" Ma Thần Hoàng khoanh tay đứng, dường như y chẳng hề quan tâm chiến tranh bên dưới chút nào.
"Ta chấp mê bất ngộ?" Long Hạo Thần buồn cười nhìn Ma Thần Hoàng. "Không biết tại sao lần này gặp lại bệ hạ, dường như tâm lý bệ hạ hơi lạ. Hoặc nên nói có phải là tu luyện quá độ đầu óc có vấn đề?"
Ma Thần Hoàng đối mặt Long Hạo Thần châm chọc không hề tức giận.
"Đầu óc ta xảy ra vấn đề? Long Hạo Thần, không lẽ ngươi cho rằng ta chỉ bởi vì ngươi có thiên phú, năng lực như hiện nay nên mới đối với ngươi như vậy? Không lẽ ngươi cho rằng lấy thực lực hiện tại của ngươi, thật có khả năng đối đầu với ta sao? Ta vẫn luôn nhẫn nhịn ngươi là có lý do."
Long Hạo Thần ngẩn ra. Hắn không ngờ bay lên trời, Ma Thần Hoàng không trước tiên ra tay mà ngược lại ẩn ý sâu xa nói chuyện với hắn. Không biết tại sao, biểu tình và giọng Điệu của Ma Thần Hoàng khiến trong lòng hắn có cảm giác bất an.
"Là nguyên nhân gì?" Long Hạo Thần lạnh lùng hỏi.
Tại đây kéo dài thời gian là có lợi cho hắn, tất nhiên sẽ không vội liều mạng cùng Ma Thần Hoàng.
Ma Thần Hoàng mỉm cười nói.
"Nhìn ra được ngươi rất tự tin vào trận chiến này. Biết rõ thực lực kém hơn ta mà vẫn có gan một mình đối mặt, chỉ sự can đảm đó đã là đương thời không ai sánh kịp. Trước khi nói ra nguyên nhân, hãy để ta nói về sự tự tin của ngươi đi. Nếu ta không đoán sai, sự tự tin của ngươi chắc là đến từ A Gia Lôi Tư, thậm chí là Ngõa Sa Khắc?"
Ma Thần Hoàng vừa thốt lời, Long Hạo Thần toàn thân chấn động. Hắn thật sự không thể kiềm chế cảm xúc biến đổi, càng tuyệt đối không ngờ Ma Thần Hoàng sẽ dùng giọng điệu nhẹ nhàng như vậy nói những lời đó với hắn.
Mắt Ma Thần Hoàng lóe tia sáng lạnh lẽo.
"A Gia Lôi Tư, hay cho A Gia Lôi Tư! Là huynh đệ ta tin tưởng nhất lại đặt bẫy ta!"
"Đông Nam quan chiến bại, Vạn Thú quan chiến bại, Liên Bang Thánh Điện các ngươi chuẩn bị có chút quá đầy đủ, thậm chí tốc độ nhận được tin tức vượt xa ta rất nhiều. Nếu không phải ở trong ma tộc ta có nội gián, truyền nhiều tin tức cho ngươi, còn khiến tin bên ta bế tắc, các ngươi sẽ có thành quả như vậy sao? Trong tộc ta, có gan và năng lực làm như vậy chỉ có A Gia Lôi Tư, Ngõa Sa Khắc, Tát Mễ Cơ Nạp và Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo. Mà luôn theo bên cạnh ta phụ trách quân tình chính là A Gia Lôi Tư. Quả là huynh đệ tốt của ta! Chỉ là ta không rõ làm vậy có gì tốt cho hắn? Không lẽ hắn còn muốn ngư ông đắc lợi ư?"
Long Hạo Thần sau ngắn ngủi rung động thì cảm xúc đã bình ổn lại.
"Ma Thần Hoàng dù sao vẫn là Ma Thần Hoàng! Sau một chuỗi biến cố lập tức tìm ra căn nguyên vấn đề. Nhưng ta rất tò mò là người không chút sốt ruột sao?"
Trên mặt Ma Thần Hoàng lộ nụ cười nhẹ nhàng, xem bộ dáng đúng là không chút sốt ruột.
"Tại sao ta phải vội? A Gia Lôi Tư phản bội đúng là khiến ta rất đau lòng, thậm chí Ngõa Sa Khắc rất có thể bởi vì hắn mà xuất hiện thay lòng. Nhưng ngươi cho rằng chỉ vậy đã dao động được gốc của ta sao? Ngươi còn chưa hiểu thấu ma tộc. Ta nói cho ngươi biết, trước khi ngươi đánh bại được ta, ít nhất là trước khi ta lộ ra dấu hiệu thất bại, hai người kia tuyệt đối không dám công khai phản bội ta. Ngươi cho rằng ba chữ Ma Thần Hoàng là kêu chơi thôi sao? Chỉ cần ta vẫn là cường giả số một đại lục này, vậy không ai dám ngang nhiên phản bội ta. Còn về vấn đề xử lý bọn chúng, đợi bên này kết thúc chiến tranh rồi giải quyết không muộn. Ta tin tưởng cho dù A Gia Lôi Tư hợp tác với các ngươi thì cũng chỉ là hữu hạn. Nếu hắn dám được ăn cả ngã về không thì đã chẳng chờ tới bây giờ."
Long Hạo Thần trái tim chìm xuống. Ma Thần Hoàng quá tự tin, sự tự tin của y ảnh hưởng tâm lý hắn.
Không sai, Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư chính là lãnh đạo chân chính tổ chức Nguyệt Dạ, chính bởi vì có A Gia Lôi Tư dẫn dắt mới có tổ chức khổng lồ như vậy trong ma tộc. Nếu không thì sao tổ chức này giấu diếm được Ma Thần Hoàng chứ?
Lúc trước Nguyệt Dạ lộ ra tin tức Ma Thần Hoàng muốn đối phó hắn chính là A Gia Lôi Tư cố ý thả ra. A Gia Lôi Tư không hy vọng hắn chết mà mong muốn hắn dẫn dắt nhân loại, có thể chân chính đối đầu với Ma Thần Hoàng.
Bản thân A Gia Lôi Tư cũng có huyết thống nhân loại, hơn nữa sau khi y trưởng thành thì chịu văn hóa nhân loại ảnh hưởng càng sâu sắc, cùng lúc đó ngày càng căm ghét thân phận ma tộc của mình. Cho nên mới xuất hiện tình huống phi tử y sủng ái nhất là nhân loại. Nhưng dù là trong nội bộ Nguyệt Ma tộc, tâm phúc chân chính của A Gia Lôi Tư chỉ có một phần ba mà thôi, kẻ biết đến bí mật này càng cực kỳ ít ỏi. Y không thể không cẩn thận! Y muốn lật đổ Ma Thần Hoàng thống trị, nhưng lại vô cùng sợ hãi Ma Thần Hoàng. Chính bởi vì gần với Ma Thần Hoàng nhất nên y cũng hiểu rõ nhất sự khủng bố của Ma Thần Hoàng.
Chẳng qua lần đó Ma Thần Hoàng và Tinh Ma Thần gài bẫy Long Hạo Thần thật quá cẩn thận, tình huống mấu chốt cuối cùng chính A Gia Lôi Tư cũng không biết. Khi y và Ma Thần Hoàng cùng trở về Tâm thành thì biết có vấn đề rồi. Nhưng khi đó y luôn cùng Ma Thần Hoàng một chỗ, không thể truyền ra được tin tức gì, dẫn đến Long Hạo Thần chết trận.
Trong mấy năm Long Hạo Thần "chết", chẳng những Nguyệt Dạ mai danh ẩn tích, A Gia Lôi Tư cũng khống chế tổ chức của mình càng bí ẩn hơn. Y biết, chỉ sợ đã không còn cơ hội phát động.
Nhưng y không ngờ là Long Hạo Thần không chết mà còn trở thành chủ tịch Liên Bang Thánh Điện, điều này đem đến cơ hội mới cho y. Lúc đó y lấy Nguyệt Dạ làm người liên lạc, bắt đầu bỏ vốn liếng hết sức ủng hộ Long Hạo Thần. Nếu không phải có A Gia Lôi Tư từ bên trong sắp đặt, tin tức của Ma Thần Hoàng làm sao bế tắc như vậy? Tất cả vấn đề mấu chốt đều sẽ không hay biết gì?
Nhưng chính như Ma Thần Hoàng Phong Tú đã nói, nhiều năm tích lũy uy nhiếp khiến A Gia Lôi Tư không dám bỏ vốn nhất chín nhì bù, chân chính phản kháng Ma Thần Hoàng trên chiến trường. Y nhất định phải nghĩ cho tộc nhân của mình. Trừ phi Long Hạo Thần đánh bại Ma Thần Hoàng, đại cục đã định, nếu không thì y sẽ không dễ dàng lật lọng.
Nhìn ánh mắt Long Hạo Thần dưới mặt nạ, Ma Thần Hoàng nói.
"Tâm kế của ngươi rất cẩn thận, có một điểm ngươi làm chính xác. Đối với cuộc chiến tranh này, điểm mấu chốt ở chỗ ngươi cùng ta. Ngươi có thể đánh bại ta, vậy thì nhân loại tất thắng, hơn nữa sự thống trị đại lục sáu ngàn năm nay của tộc ta sợ rằng sẽ kết thúc. Ngược lại nếu ngươi thua, vậy tất cả trở về quỹ tích vốn có. Nhân loại sẽ bị ta hết sức đè ép, ta thậm chí sẽ không cho chức nghiệp giả nhân loại trên cấp sáu xuất hiện nữa."
Long Hạo Thần bình thản nói.
"Bệ hạ đừng mắc công nói nhiều lời vô dụng, hiện tại nên nói nguyên nhân lúc trước người nêu lên đi."
Nụ cười trên mặt Ma Thần Hoàng càng đậm.
"Đương nhiên phải nói rồi. Nếu không thì ta làm sao khiến ngươi thần phục ta đây?"
Long Hạo Thần lạnh lùng nói.
"Giờ là ban ngày, người không cần nằm mơ."
Ma Thần Hoàng không thèm để ý Long Hạo Thần châm chọc.
"Kỳ thực ngươi phế đi A Bảo cũng tốt, coi như trải bằng con đường cho chính ngươi. Ngươi rất thông minh, lần thánh chiến này, nhân loại có thể toàn diện thắng lợi, có thể nói ngươi chiếm ít nhất trên ba mươi phần trăm công lao. Còn dùng sức mạnh bản thân ngăn chặn ta, cho nhân loại các ngươi tranh thủ đủ cơ hội, thật không tệ. Đáng tiếc người thông minh thiên tính vạn tính đã tính sót một điều, chỗ ngươi thất bại cũng là điểm quan trọng nhất. Tại sao ta nhìn ngươi bằng con mắt khác? Tại sao lúc trước khi ta giết ngươi thì thống khổ như vậy, không cam lòng như vậy? Tất nhiên không phải bởi vì ngươi có thiên phú, mà là…"
Nói đến đây y tạm ngừng, sau đó đôi mắt luôn híp bỗng mở to.
"Mà là vì trên người của ngươi chảy xuôi huyết mạch thuộc về ta!"
Ma Thần Hoàng vừa thốt lời, Long Hạo Thần chỉ thấy ngực như bị búa tạ đập trúng, chớp mắt lùi trăm mét. Vĩnh Hằng giáp tỏa ra ánh sáng trắng dao động cực kỳ không ổn định, trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc.
Long Hạo Thần không bao giờ ngờ được Ma Thần Hoàng sẽ nói ra lời như vậy, hắn bản năng nâng Vĩnh Hằng kiếm trong tay.
Nhưng Ma Thần Hoàng không nhân dịp hắn chấn động tinh thần mà công kích hắn. Y vẫn giữ bộ dáng phía trước, ánh mắt nhìn hắn càng thêm dịu dàng.
Tóc đen tung bay, Ma Thần Hoàng khuôn mặt tươi cười nhìn hắn.
"Mặc kệ ngươi ưu tú đến đâu, cố gắng thế nào cho nhân loại, ở trong mắt ta đều là ngươi đang chứng minh năng lực của mình với ta. Bây giờ ngươi nên hiểu tại sao ta sẽ nói, khi lần đầu tiên gặp ngươi thì ta đã xem ngươi thành người thừa kế thứ hai rồi chứ? Bây giờ tất nhiên đã không phải, ở trong lòng ta, hiện tại ngươi là người thừa kế thứ nhất của tộc ta. Ngươi rất thông minh, có trí tuệ, có năng lực. Nhưng mặc kệ năng lực của ngươi mạnh cỡ nào thì trong người vẫn chảy dòng máu của ta. Chúng ta vốn là người một nhà. Ngươi tưởng tượng xem, nếu ngươi ta bắt tay nhau, trên đại lục còn có lực lượng nào chống lại được? Chỉ cần ngươi muốn ta đều có thể giúp ngươi đạt được. Thánh Ma đại lục này vốn chính là của chúng ta. Ngươi là thánh, ta chính là ma, chúng ta vốn là một nhà."
"Câm mồm!!!" Long Hạo Thần hét to. "Người nói xạo! Ta không tin!!!"
Ma Thần Hoàng khẽ cười nói.
"Có tin hay không thì đây vẫn là sự thật. Ngươi nhớ lại mỗi một lần chúng ta gặp nhau đi. Nếu không phải trên người ngươi chảy dòng máu của ta thì ngươi đã sớm chết rất nhiều lần. Tại khu Ma quan, lần đầu tiên ta gặp người. Lần thứ hai ta thấy ngươi là ở Nguyệt Ma cung, lúc đó ngươi hóa trang thành thị nữ của Nguyệt Dạ. Khi đó ta liền biết quan hệ giữa ngươi và cô ta không giống bình thường. Nhưng ta vẫn chưa ra tay với ngươi, cũng không bắt ngươi về cung, là bởi vì ta đang chờ, chờ đợi ngươi lớn lên. Khi người có đầy đủ năng lực khiến ta chú ý, vậy thân phận người thừa kế thứa hai của ngươi cũng vững vàng. Chỉ là ta không ngờ tốc độ trưởng thành của ngươi nhanh đến vậy, càng có thiên phú kinh người. Xem ra huyết mạch nhân loại và ma tộc kết hợp càng thêm ưu tú!"
"Không, không, ta không tin!" Trong lòng Long Hạo Thần dấy lên sóng cuộn biển gầm.
Từ lúc chưa đến mười tuổi thì hắn đã quyết chí trở thành một kỵ sĩ. Hai mươi năm qua trải qua biết bao đau khổ, vô số lần ngã xuống, vô số lần bò lên, qua lại ở ranh giới sống chết, trưởng thành trong chiến tranh. Từng bước một đi tới hôm nay, rốt cuộc trở thành người đứng đầu, chủ tịch Liên Bang Thánh Điện, Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ. Có thể nói cuộc đời hắn dựa vào cố gắng của mình, thêm vào đủ may mắn mới đi tới hôm nay.
Giờ phút này, khi ma tộc và nhân loại đụng độ phút cuối, tự cho rằng hắn phải quyết chiến với vua của ma tộc thì lại biết được trên người mình chảy dòng máu ma tộc, huyết mạch thuộc về Nghịch Thiên Ma Long tộc. Sự đả kích này đối với hắn thật là quá nặng nề, quá nặng rồi.
Mặc kệ tâm chí của Long Hạo Thần có vững vàng bao nhiêu, giây phút này hơi khó khống chế cảm xúc. Nếu điều Ma Thần Hoàng nói là sự thật, vậy bao nhiêu năm nay hắn cố gắng coi như là gì? Kẻ trước mắt mang đến rất nhiều tai nạn cho nhân loại, ác ma hai lần phát động thánh chiến nhưng lại là của mình…
Long Hạo Thần không dám nghĩ, hắn chỉ thấy đầu đau muốn vỡ ra. Hắn nhìn Ma Thần Hoàng, chiến ý trong lòng đã biến thành cảm xúc phập phồng. Thậm chí hơi thở của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không cách nào áp chế tâm tình hắn biến đổi.
Nhìn bộ dáng của hắn, Ma Thần Hoàng rất vừa lòng nói.
"Ngươi làm rất nhiều việc, ta cũng đích thực có nhiều sai sót. Nhưng chỉ cần có một việc là đúng, vậy lúc trước nhân loại làm mọi thứ đều uổng phí. Ta biết ngươi không muốn tin, nhưng mặc kệ ngươi tin hay không thì đây là sự thật."
"Ta đã cẩn thận điều tra lai lịch quá khứ của ngươi. Ngươi không phải lớn lên tại Thánh thành hay Ngự Long quan, đúng không? Ngươi đến từ Odin trấn, đại khái là một trấn nhỏ nhân loại gần Vạn Thú quan. Thuở nhỏ cùng mẫu thân Bạch Nguyệt nương tựa lẫn nhau. Phụ thân của ngươi, Long Tinh Vũ cùng các ngươi thất lạc lâu mười năm, sau đó mới tìm đến các ngươi. Ta nhớ thuộc hạ từng báo tin tức có nói Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn kỵ sĩ Long Tinh Vũ từng xuất hiện gần Odin trấn, còn giết một đám cường giả tộc ta. Chắc khi đó hắn đã tìm đến các ngươi, còn bắt đầu truyền dạy kỹ năng kỵ sĩ cho ngươi. Vậy ngươi có nghĩ tới không, tại sao phụ mẫu của ngươi tách ra? Mẹ ngươi biết rõ Long Tinh Vũ là Thần Ấn kỵ sĩ, ở tại Ngự Long quan, tại sao nàng không mang ngươi đi tìm hắn?"
Nghe lời của Ma Thần Hoàng, sắc mặt Long Hạo Thần càng lúc càng tái nhợt.
"Khoảng ba mươi năm trước, một năm trước khi ngươi sinh ra, ta vô tình gặp mẫu thân ngươi, mang nàng về Ma Hoàng cung sinh hoạt với ta một đoạn thời gian. Sau đó nàng dùng cái chết uy hiếp, nói sao cũng không chịu tiếp tục sinh hoạt tại ma tộc. Bất đắc dĩ ta mới đưa nàng về Liên Minh Thánh Điện. Mẫu thân người là một trong vài người đàn bà ta yêu nhất trong đời, thậm chí còn vượt qua cảm tình ta đối với Lãnh Tiêu. Nếu ta không đoán sai, sau khi nàng quay về Liên Minh Thánh Điện chắc không biết nên làm sao đối diện phụ thân ngươi, nên mới ở ẩn trong Odin trấn. Cho nến cái ngày Long Tinh Vũ đến tìm các ngươi mới thôi. Bạch Nguyệt không thể đối mặt với Long Tinh Vũ chính là bởi vì ta, cũng có một phần vì ngươi. Nếu ngươi còn chưa tin, vậy hãy để chúng ta nghiệm chứng huyết mạch máu mủ tình thâm đi. Không có gì càng gần hơn quan hệ huyết mạch."
Nói xong Phong Tú nâng tay lên, một giọt máu tím sậm chậm rãi chảy ra khỏi miệng vết thương trên mu bàn tay. Y là cố ý không để vết thương khép lại. Máu chậm rãi bay ra, trong lúc bay, một tia khí đen và khí xanh từ bên trong bóc tách ra. Khi giọt máu bay tới trước mặt Long Hạo Thần thì chỉ còn lại màu tím trong suốt.
Ma Thần Hoàng Phong Tú đem tất cả thuộc tính trong máu mình bóc tách, chỉ còn lại lực lượng huyết mạch tinh khiết nhất.
Long Hạo Thần ngơ ngác đưa ngón trỏ lên môi cắn nát, một giọt máu đỏ thắm lấp lóe sắc vàng chảy ra. Giống hệt Ma Thần Hoàng, chậm rãi bay lên, tách ra thuộc tính quang minh.
Khi giọt máu đỏ thậm tiếp xúc với giọt máu tím trong suốt, hai giọt máu cùng nở rộ tầng ánh sáng kỳ lạ. Ngay sau đó, không ngờ chậm rãi dung hòa.
Long Hạo Thần ngẩn ngơ. Máu dung hòa ý nghĩa như thế nào, hắn biết rất rõ, không lẽ là…