Thám Tử Tuổi Học Trò

Quyển 2 - Chương 9: Magic show from the dead




Sau một hồi không phát hiện được gì từ phía cảnh sát thì một số người đã giải tán đi về phòng.Nam và Phương Yến là một trong số đó.Trên đường trở lại phòng mình chợt có một người hỏi

"Ngoài kia có chuyện gì vậy cháu? Chú đang tắm thì nghe tiếng súng nên vội vã tắm nhanh để ra đây" Người đàn ông đó nói,ông ta cao to,giọng nói ồm ồm,người và đầu vẫn còn ướt.Ngườh nồng nặc mùi X-Men tuy nhiên Nam ngửi thấy mùi mặn gì đó

"Không có gì ngoài việc tên chủ nhân nhóm L.T.Y tự sát thôi" Nam nói rồi bước về phòng

"Mọi chuyện trở nên hấp dẫn rồi đó" Nam quay sang Phương Yến,chợt thấy cô ấy đang đăm chiêu suy nghĩ "Cậu đang nghĩ cái gì vậy?"

"Những điều mà cậu suy luận được" Yến đáp

"Bận tâm điều đó làm gì,quên chuyện đó đi"

"Quên là quên thế nào được.Tớ hay có tính tò mò và nếu không được giải thích thấy khó chịu lắm"

"Thôi được rồi tớ sẽ giải thích" Nam nói,dừng nghỉ để lấy hơi "Qua thái độ và cách ăn nói cho thấy ông ta là người đa nghi và khinh thường người nghèo.Tay có vết trai sạm chứng tỏ là đã viết nhiều và lãnh đạo mọi người làm theo ý mình trong bữa ăn vừa nãy nên ông ta là một người thường xuyên chỉ đạo người khác.Suy ra ông ta làm giám đốc của một công ty nào đó.Ngoài ra,ông ta mặc bộ Com-Lê trong một chuyến đi chơi chứng tỏ ông ta rất nghiêm nghị.Cà-Vạt thắt chặt thể hiện sự giận dữ.Nếu ông ta là người cẩu thả thì sẽ thắt Cà-Vặt lỏng lẻo.Khi con người giận giữ họ thường trút giận lên thứ gì đó.Ông ta bực tức với vợ con thì tại sao lại còn tổ chức chuyến đi.Chứng tò ông ta đang bị thua lỗ.Ông ấy không đeo nhẫn cưới vì không có vết hằn của việc đeo nhẫn nhưng tại sao hôm nay lại đeo nhẫn,chỉ có thể hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của hai người.Đôi giày cũ là kỉ niệm ngày cưới của một dịp nào đó.Bà vợ vẫn vui vẻ chứng tỏ ông ấy chưa nói với bà vợ công ty mình thua lỗ.Tiếp theo là đến người vợ ông ta.Vẫn qua thái độ và cách nói chuyện là biết ngay bà ấy là một người niềm nở.Bà ấy sống ích kỉ vì bản thân mình.Bà ta không quan tâm đến chồng con mình bởi khi còn yêu nhau,người phụ nữ sẽ luôn là người thắt Cà-Vặt cho người đàn ông.Ngoài ra thấy chồng mình buồn bực mà không hề hỏi thăm vì vậy bà ấy vẫn không biết công ty chồng bà thua lỗ.Tay bà có đeo nhẫn nhưng không giống nhẫn của người đàn ông chứng tỏ bà ấy không biết chuyến đi này tổ chức kỉ niệm ngày cưới của hai người.Vì khi cưới nhau,nhẫn họ mua là cặp nhẫn đôi,nếu hiểu hôm nay là ngày kỉ niệm ngày cưới thì bà ấy sẽ có ý thức đeo nhẫn giống như ông chồng.Có lẽ bà đã bị hớp hồn bởi mấy cái trò vô bổ để chăm sóc nhan sắc.Tóc mềm,mượt và xoăn khiến cho mình có suy đoán tóc được làm ba lần trên tuần.Nước hoa là loại mới nhất được đặt hàng chuyển từ Pari về.Chứng tỏ bà chỉ nghĩ đến bản thân,chăm sóc mình bằng đồ đắt tiền mà không nghĩ đến chồng con.Còn cậu con trai bị cận là do chơi Game và nhắn tin quá nhiều.Nếu học giỏi đến nỗi cận thì đã không thuê gia sư.Thí nghiệm mình làm với nó đã chứng minh điều đó" Một bài thuyết trình đủ để hại não người ta.Nhưng Phương Yến lại vui vẻ khi nghe xong

Sau đó Nam đang định nói thêm điều gì thì một tiếng súng vang lên phía bên phải của tàu,nơi lối ra để bước lên mặt tàu "Có lẽ nào..." Nam lo ngại.Và đúng như điều nó lo ngại.Lại thêm có mộ xác chết.Cái xác nằm giữa nhà.Trên sàn có dấu chân ướt.Nam lần theo dấu chân đó và thấy một điều bất ngờ là nó dẫn đến chỗ người đàn ông tự sát kia "Chẳng nhẽ hung thủ đã nhảy xuống biển" Nó trở vào hiện trường và thấy tay thám tử Long và cảnh sát đang ở đó.Nạn nhân chết do một phát bắn chí mạng vào giữa trán,dẫn đến tử vong.Trên bàn lại có hai cốc nước.Ở đằng sau gáy không có vết sưng

"Ma,ma! Ma đã thực hiện vụ này" Phương Yến tỏ vẻ sợ hãi nói với Nam

"Ta có một cách để xác minh xem có phải do tên đã tự sát kia thực hiện không" Long nói

"Cách gì?" Viên cảnh sát nói

"Người đàn ông ở phòng số 27.Chắc chắn ông ta có để lại dấu vân tay ở một số đồ trong phòng.Chỉ cần so với dấu vân tay trên khẩu súng là xác định được thôi" Nam nói thay hộ Long

Sau đó cảnh sát bảo đội pháp y làm theo lời Nam nói.Và kết quả là dấu vân tay trùng khớp nhau

"Không thể nào.Hắn ta chết rồi cơ mà" Nam nghĩ

"Đúng là trò ảo thuật" Long nói

Và tấm rèm cửa bị gió thổi xuống.Trên đó có dòng chữ màu đỏ "MAGIC SHOW FROM THE DEAD" (Màn ảo thuật đến từ người chết)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.