Đại sư huynh đây là làm sao vậy?
Ngày thường trong cả Thanh Huyền Tông, huynh ấy không phải người cao lãnh nhất, có nguyên tắc nhất, có phong cách nhất sao? Sao lại không nói hai lời đã gia nhập hàng ngũ, cùng tiểu hài tử Trúc Cơ kỳ đoạt linh khí rồi?
“Đại sư huynh…”
“Thất sư huynh, Đại sư huynh đã đi đầu làm tấm gương rồi, huynh còn không đuổi kịp sao?”
Quý Tử Trạc giật giật khóe miệng, đây tính là cái gì tấm gương chứ, đây là có thể học sao? Bọn họ thân là người đã có tu vi cao nên ra dáng…
Hắn còn chưa nói thầm trong lòng xong, liền nhìn thấy Diệp Linh Lang bẹp miệng, từng giọt nước mắt xôn xao rớt xuống, sợ tới mức Quý Tử Trạc chân tay luống cuống.
“Muội đã hiểu rồi, Thất sư huynh là khinh thường muội, không muốn cùng muội tu luyện. Cũng đúng thôi, huynh một Kim Đan kỳ cao cao tại thượng, muội một Luyện Khí kỳ nhỏ bé hèn mọn. Một khi đã như vậy…”
Diệp Linh Lang nói đến một nửa, Quý Tử Trạc đã vèo một cái ngồi xuống, trong khoảnh khắc nhắm mắt tu luyện, một loạt động tác nhanh như tia chớp, Diệp Linh Lang nói cũng chưa nói xong, nửa đoạn sau cũng không cần phải nói nữa.
Quý Tử Trạc mới vừa ngồi xuống, Diệp Dung Nguyệt so với vừa rồi càng cau mày hơn, lại một người có tu vi cao cùng đến đoạt linh khí, linh khí bên người nàng lại có một phần chảy qua cách vách, linh khí càng ngày càng loãng.
Diệp Linh Lang nhìn thấy hai vị sư huynh nghe lời như vậy, nàng vui mừng lau nước mắt một phen.
“Người một nhà thì phải giống nhau, muội tới gia nhập với các huynh nha!”
Vì thế, Diệp Linh Lang cũng đi theo ngồi xuống, nhắm mắt lại bắt đầu hấp thu linh khí.
Lại một người gia nhập làm Diệp Dung Nguyệt càng thêm không xong, cả khuôn mặt đều hiện ra thống khổ.
Vốn dĩ đột phá Trúc Cơ đã rất khó, bây giờ còn có nhiều người như vậy cùng nàng đoạt linh khí, càng trở nên càng khó hơn.
Nàng vốn dĩ dự tính chính mình một canh giờ có thể kết thúc, hiện tại… Cũng không biết hôm nay có thể hay không.
Diệp Dung Nguyệt nội tâm là thật sự hỏng mất, trên đời này sao lại có loại người như Diệp Linh Lang chứ? Trước kia lúc ở Diệp gia sao lại không phát hiện chứ?
Lúc này Tạ Lâm Dật đang ở cách đó không xa, nhìn tình huống bên này cũng gấp gáp vô cùng.
Vừa rồi hắn bị thương trạng thái không tốt, chỉ có thể trơ mắt nhìn sư muội một người đứng ra chịu áp lực, hiện tại hắn đã khôi phục năm sáu phần, tuyệt đối sẽ không lại trơ mắt nhìn nàng chịu khi dễ.
Vì thế, hắn đi đến trước mặt Diệp Dung Nguyệt, dùng bùa chú của Thất Tinh Tông ở bên người nàng bày một trận pháp.
“Trời ạ, đây là Tụ Linh Trận của Thất Tinh Tông chúng ta đúng không? Phù văn này rất quý, cần rất nhiều điểm mới có thể đổi một lá!”
“Đúng vậy, Tụ Linh Trận này chỉ có đệ tử Kim Đan kỳ trở lên mới có thể đổi được, lại còn chỉ có thể được một tấm, vì phòng ngừa tu vi tới lúc đột phá, xung quanh linh khí lại không đủ nồng đậm khiến đột phá thất bại.”
“Đại sư huynh thật sự để ý sư muội mà, hắn đối với nàng cũng thật tốt, quá làm người hâm mộ rồi. Có hắn trợ giúp, sư muội lần này nhất định có thể đột phá thành công, nhất định sẽ cho Thất Tinh Tông ta tranh đủ thể diện.”
Tụ Linh Trận có hiệu lực, linh khí chung quanh nhanh chóng tụ tập lại đây, Diệp Dung Nguyệt biểu tình lập tức thả lỏng xuống.
Nhìn thấy biểu tình của Diệp Dung Nguyệt thả lỏng thoải mái, Tạ Lâm Dật tươi cười sủng nịnh với nàng, dù phát sinh chuyện gì, hắn nhất định sẽ dốc hết sức đối tốt với nàng.
Diệp Dung Nguyệt dùng Tụ Linh Trận, linh khí quanh người chẳng những sẽ không bị cướp đi, ngược lại còn sẽ cuồn cuộn không ngừng tụ lại đây.
Mà Bùi Lạc Bạch cùng Quý Tử Trạc tu vi cao, bọn họ hấp thu linh khí năng lực cũng lợi hại hơn nhiều, Tụ Linh Trận đối với bọn họ không ảnh hưởng lắm.
Như vậy tất cả áp lực đều đổ về Diệp Linh Lang bên này, nàng gần như không cảm giác được quanh thân linh khí, không hổ là nữ chủ, bất luận tình huống nào đều có người ra đỡ.
Diệp Linh Lang thở dài, đang suy xét có nên tạm thời từ bỏ hay không.
Đột nhiên, nhẫn trên tay động một chút, Huyền Ảnh vèo một tiếng từ bên trong bay ra, dùng âm thanh chỉ có nàng nghe được, chỉ vào mũi nàng tức giận mắng.
“Đoạt linh khí đều đoạt không lại người ta, ngươi sao lại vô dụng như vậy hả? Đối diện chơi tâm cơ thủ đoạn, ngươi chẳng lẽ sẽ không dùng sao? Cục tức này mà cũng có thể chịu? Cùng nàng đoạt nhanh lên!”
“Ta chỉ là một nữ phụ phản diện, đâu ra nhiều thủ đoạn cùng nữ chủ đoạt chứ…”
Diệp Linh Lang còn chưa nói xong, chỉ thấy Huyền Ảnh chợt lóe sáng, tất cả linh khí xung quanh nhanh chóng ào ào tràn lại đây.
Trong nháy mắt kia, bên người nàng linh khí so với lúc nãy còn nồng đậm gấp đôi, so với bất kỳ người nào ở đây đều phải kiêu ngạo hơn.
Nguyên bản ở dưới mõm đá có linh khí ít hơn phía trên, lúc Tụ Linh Trận bày xong thì phần lớn linh khí đều bị đoạt đi rồi, tông môn đệ tử phía dưới đã có một nửa từ bỏ tu luyện, dứt khoát ngồi ở bên cạnh nghỉ ngơi, nhân tiện xem kịch vui.
Kết quả thanh kiếm kia của Diệp Linh Lang vừa ra, linh khí phía dưới là hoàn toàn mất sạch, vì thế mấy người cuối cùng kiên trì cũng dứt khoát từ bỏ.
Mặt trên thần tiên đánh nhau, bình thường đệ tử ở dưới căn bản không thể trêu vào, vẫn là cùng nhau xem diễn đi.
Mà lúc này, Bùi Lạc Bạch cùng Quý Tử Trạc vốn dĩ không bị Tụ Linh Trận ảnh hưởng, hiện tại lại bị Huyền Ảnh ảnh hưởng rồi, không thể không nói, thượng cổ linh kiếm này thật sự hung dữ mà.
Nhưng hai người bọn họ lại ăn ý không có từ bỏ mà là tiếp tục tăng lớn lực hấp thu, bởi vì hiện tại bọn họ không phải cùng Trúc Cơ kỳ đệ tử đoạt linh khí, mà là cùng một thanh thượng cổ linh kiếm đối kháng, đây không phải kí©h thí©ɧ hơn nhiều sao?
Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ lỡ chứ?
Hai người bọn họ tăng mạnh hấp thu, áp lực lại đi tới Diệp Dung Nguyệt bên này.
Lúc cảm nhận được, Diệp Dung Nguyệt suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, suýt chút nữa lại đau sốc hông.
Nàng đã dùng tới Tụ Linh Trận của đại sư huynh rồi, sao còn đọat không lại chứ? Với độ dày linh khí này, tốc độ lại muốn chậm hơn nữa, một canh giờ khẳng định không được rồi, lúc này, nàng thật sự rất muốn khóc.
Muốn khóc, nhưng không thể khóc.
Linh khí đoạt không lại vậy chỉ có thể đua thiên phú, càng là hoàn cảnh gian nan mới càng có thể hiện ra sự ưu tú của mình, càng là như vậy nàng càng muốn là người thứ nhất đột phá đi đánh mặt mọi người, làm Diệp Linh Lang kia biết linh khí dù nhiều cũng vô ích, dù đưa hết cho phế vật như nàng ta thì cũng chỉ có thể lãng phí mà thôi!
Suy nghĩ như vậy một lúc, Diệp Dung Nguyệt nghẹn hồi lâu càng thêm nỗ lực.
Cứ như vậy, rất nhiều người ở dưới đài liền nhìn bốn người ở nơi đó đoạt linh khí, đoạt nhiều nhất chính là Diệp Linh Lang, dư lại ba người không sai biệt lắm chia đều.
Mặc dù Diệp Linh Lang đoạt linh khí nhiều nhất, nhưng mà linh khí xung quanh ba người kia cũng xem như tương đối nồng đậm, bởi vì bốn người bọn họ đã đem tất cả linh khí ở khu vực này kéo hết lại đây, những người khác thì một giọt cũng không còn.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, có đệ tử đi săn yêu thú trở về, có đệ tử đi hái linh thảo cũng trở về, còn có đệ tử đi dạo vài vòng cuối cùng trở về.
Bốn người bọn họ vẫn như cũ ở trên mõm đá kia kiên định, ai cũng không từ bỏ, nhưng ai cũng không có động tĩnh.
Liền như vậy mãi cho đến buổi chiều, khi ánh hoàng hôn chiều tà hắt lên trên mặt đất, rốt cuộc có người mở mắt ra trước.
“Mau xem! Có người kết thúc rồi!”
Một tiếng kinh hô, đem tất cả các đệ tử đang ở phụ cận dạo quanh đều hấp dẫn về.
Đợi cả ngày, bọn họ đều đang đợi giờ khắc này chứng kiến kỳ tích.
Mà hiện tại, kỳ tích thật sự xuất hiện!