Trát Lạp tựa con cá luồn lách trong đám nhu khách. So với Trần Mộ, nàng đối với các loại thủ đoạn của đám nhu khách này quen thuộc hơn nhiều. Trước đây, những nhu khách Thuẫn Nhận lưu này còn không thể gây khó dễ cho nàng, huống chi hiện tại thực lực của nàng đã tăng lên nhiều lắm.
Đám nhu khách Thuẫn Nhận lưu vừa bị sát khí cuồng bạo hung tàn của Trần Mộ mà táng đởm kinh hồn, nên sĩ khí giảm sút, thực lực suy giảm nhanh chóng. Rất nhanh, bọn họ lại càng kinh hoảng mà phát hiện, kỹ thuật bách chiến bách thắng của bọn họ đối với nữ nhân này không có bất luận tác dụng gì. Nàng tựa hồ có thể trong sát na tìm được khe hở phối hợp của bọn họ. Thiên Tinh đằng trên tay nàng tựa như trở thành tối giả, lạnh lẽo vô tình đoạt mệnh!
Thuẫn Nhận lưu có rất nhiều người gia nhập vào quân đội, những đệ tử này lại đem chiến thuật phối hợp mang về cho bản phái. Ban đầu bọn họ chỉ tìm cách để cho các sư đệ muội đi ra dễ tìm được một chức vị mà thôi, không nghĩ tới Thuẫn Nhận lưu rất nhanh phát hiện ra những chiến thuật phối hợp này có thể giúp bọn họ chiến thắng các tông phái khác.
Cho nên chiến thuật này đã trở thành vương bài của Thuẫn Nhận lưu. Nhu khách nhập môn phải học tập một ít chiến thuật phối hợp cơ bản. Dần dần qua vài năm, các đồng môn thậm chí có thể chiến thắng đồng nghiệp trong quân đội trong chiến đấu, đến giờ nó đã trở thành nhân tố trọng yếu trong Thuẫn Nhận lưu. Lần này chính là vì đối thủ quá cường đại, nhu khách Thuẫn Nhận lưu lập tức không chút do dự dùng thủ đoạn đáng tin cậy nhất.
Nhưng mà, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, vương bài tựa hồ cực đại này lại không dùng được. Bọn họ cảm thấy tuyệt vọng. Bọn họ không cách nào hiểu được.
Bọn họ không biết, hai năm Trát Lạp theo Trần Mộ, hai người để có thể tại Bách Uyên sống sót đã dùng hết mọi biện pháp, trong đó chiến thuật chính là thứ cực kỳ hữu hiệu để lấy yếu thắng mạnh! Mà thật phù hợp đó là Trần Mộ am hiểu một phần về chiến thuật, Trát Lạp đối các loại chiến thuật cũng đồng dạng dần trở nên quen thuộc. Phối hợp của Thuẫn Nhận lưu trong mắt nàng không đáng giá một xu.
Nàng sử dụng thành thạo quỷ dị khó lường, hiệu suất kinh người. Trong nháy mắt, một lượng lớn nhu khách Thuẫn Nhận lưu bị gục xuống. Trong số này, chỉ có một phần rất ít là bị Thiên Tinh đằng giết chết, tuyệt đại đa số đều bị nàng dùng sợi đằng màu vàng nhạt trên cổ tay giết chết.
Bốn sợi đằng màu vàng nhạt, mỗi một sợi dài chừng 7 – 8 cm, chúng tựa như bốn con rắn vàng nhạt nhỏ xíu, quỷ dị luồn lách trong đám nhu khách Thuẫn Nhận lưu. Tốc độ của chúng nó cực nhanh, kim quang chợt lóe là bắn ra một chùm mưa máu!
Căn cứ Trần Mộ nghiên cứu, kết cấu bên trong của Nhuyễn Kim đằng giống như cấu vân dùng để phi hành tự nhiên. Những cấu vân tự nhiên mà hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ này có hiệu suất sử dụng năng lượng vượt xa các loại cấu vân của khí lưu tạp ở liên bang Thiên Du. Nó có thể sinh ra phản lực để phi hành rất mạnh, hơn xa tạp khí lưu, là cấu vân tiên tiến nhất để phi hành mà Trần Mộ đã từng nhìn thấy cho đến nay. Trên tay các nhu khách chủ tu nhuyễn đằng, Nhuyễn Kim đằng là vũ khí công kích từ xa tốt nhất.
Ngoại trừ bốn sợi Nhuyễn Kim đằng, còn có tám sợi màu sắc khác nhau, là những sợi đằng nhỏ bé và đẹp hơn nữa, có lẽ phải nói là những sợi tơ nhỏ mới chính xác. Những sợi tơ màu này là những sợi tơ lấy từ lông cánh của chim Ban Khổng, mỗi một sợi đều cực nhỏ không gì sánh được. Bình thường Trát Lạp đều cuộn chúng tại các ngón tay của nàng, chỉ trừ ngón cái.
Chim Ban Khổng là một loại phi cầm nguy hiểm mà khó đối phó. Trần Mộ cùng Trát Lạp để giết chết con Ban Khổng này đã phải trả giá bằng việc cả hai cùng bị thương. Vũ khí lợi hại nhất của nó là những sợi tơ nhỏ có màu sắc khác nhau trên cánh. Mỗi loại tơ có màu khác nhau này đều sở hữu một cấu vân tự nhiên tuyệt đối khác biệt, cho nên chúng nó cũng có những đặc tính hoàn toàn bất đồng.
Sợi tơ màu hồng có thể hình thành một tầng năng lượng có nhiệt độ độ cực cao, nó thậm chí có thể nhẹ nhàng xuyên thủng lồng năng lượng bốn sao.
Sợi tơ màu xanh lục bên trong có vô số những túi độc cực nhỏ. Những túi độc này có thể sinh ra khí độc được nén cao độ.
Sợi tơ màu trắng tựa như một sợi cực nhỏ nhưng lại có điện áp siêu khủng, nó tạo ra dòng điện cực mạnh, đến ngay cả Trần Mộ cũng phải trợn mắt líu lưỡi.
Bốn sợi Nhuyễn Kim đằng, tám sợi tơ lông cánh chim Ban Khổng, lại thêm sợi Thiên Tinh đằng đã tạo thành một trường cắn xé hiệu suất cực kỳ cao.
Mạc Tang cùng Cáp Trát Khắc mang theo một đám hộ vệ vào trường giác đấu. Thế nhưng, không một ai chú ý đến Trát Lạp, ánh mắt mọi người tựa như bị nam châm hấp dẫn, tất cả đều tập trung lên cuộc chiến hai người giữa Trần Mộ với lão đầu.
Lão đầu mắt trợn tròn, các sợi tóc bạc trắng trên đầu đều dựng thẳng đứng, nhưng động tác tay lại cực kỳ chậm rãi đến mức không gì sánh được, thuẫn Yên Liên Nhận Diệp trên tay lão nặng tựa ngàn cân, mỗi một cử động đều phải hao hết toàn thân khí lực mới thực hiện được!
Từ lồng ngực lão nặng nề phun rống ra một tiếng: "Đi!", thuẫn Yên Liên Nhận Diệp được bao trong một khối màu xanh ngọc tuột khỏi tay, chậm rãi hướng tới Trần Mộ bay đến. Tốc độ của nó cực kỳ chậm đến mức không gì sánh được, chậm như rùa bò vậy.
Một cỗ cảm giác nguy hiểm cực mạnh đột nhiên toát ra trong lòng Trần Mộ. Trát Lạp đang chiến đấu cũng giật mình, không nhịn được quay đầu lại thoáng nhìn chiến cuộc.
Trong trạng thái Linh Thức, vô số những phân tích tính toán từng chi tiết nhỏ bé hình thành một chuỗi xuất hiện, cảm giác nguy hiểm trong lòng không có bất luận dấu hiệu chậm lại, mà trái lại càng bùng phát dự dội!
Thần tình của Trần Mộ ngưng trọng đến mức trước nay chưa từng có. Hai năm qua, hắn hầu như mỗi ngày đều phải đối mặt với đủ loại chiến đấu. Nếu không thể thắng thì có thể chạy trốn, nhưng cũng có những lần ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, giãy dụa mà sống sót trong những trường đấu ác liệt, Trần Mộ đối với nguy hiểm có độ mẫn cảm cực kỳ kinh người. Dưới kích thích của cảm giác nguy hiểm cực mạnh, tinh thần của hắn tập trung chưa từng có, năng lực phân tích dưới trạng thái linh thức trong nháy mắt được đẩy đến mức tận cùng.
Chăm chú nhìn chằm chằm vào thuẫn Yên Liên Nhận Diệp đang chậm rãi phi hành, Trần Mộ vẫn không nhúc nhích.
Một tiếng "o o" từ không đến có dần dần vang lên. Tiếng "o o" này nhanh chóng lớn lên thành tiếng "ông ông" ngân dài không dứt. Tiếng "ông ông" càng lúc càng lớn, chỉ trong một hai giây, toàn bộ đấu trường đều có thể nghe thấy rõ ràng tiếng "ông ông" này. Đây là tiếng động do thuẫn Yên Liên Nhận Diệp chấn động cao tần mà phát ra, mà nó vẫn còn đang lớn dần!
Đá vụn trên sàn nhà tựa như bị một lực lượng vô hình hấp dẫn, từ từ rời khỏi mặt đất chậm rãi bay lên. Ở dưới lớp nạ Mặt Quỷ, sắc mặt Trát Lạp đại biến. Toàn bộ trường giác đấu tất cả đều bắt đầu bị chấn động theo thuẫn Yên Liên Nhận Diệp, trong đó cũng bao gồm cả nàng, máu của nàng tựa như không được cơ thể khống chế mà bắt đầu chấn động!
Bị ảnh hưởng không chỉ có mình nàng, đám nhu khách Thuẫn Nhận lưu trên mặt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, bọn họ đứng sững tại chỗ, ngẩn ra như tượng. Nếu như nhìn kỹ có thể thấy rõ được thân thể, cốt cách các bộ phận cơ thể bọn họ cũng không chịu sự khống chế mà bắt đầu chấn động. Bọn họ hoàn toàn mất đi khống chế đối với thân thể của mình!
Đám hộ vệ bên mình Mạc Tang sắc mặt nhất tề biến đổi. Gã sơn nhân tháo cây côn đen buộc trên lưng, cây hắc côn vừa rơi xuống tay gã, lập tức xoè ra, hóa ra là một lá Bồ màu đen. Những người cũng ào ào xuất ra vũ khí của mình bảo vệ Mạc Tang.
Cáp Trát Khắc vẻ mặt cũng ngưng trọng, nhưng y không hành động gì, chỉ chăm chú nhìn hai người.
"Hừ!" Trát Lạp kêu lên một tiếng, Thiên Tinh đằng cuộn lại quay về, quấn lên cánh tay, thắt lưng, chân của nàng. Đến lúc đó cảm giác rung động mất tự chủ mới biến mất, nàng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa được nửa giây, ánh mắt của nàng lại không tự chủ mà rơi lên người Trần Mộ.
Thuẫn Yên Liên Nhận Diệp vẫn như cũ thong thả phi hành trong không trung, thế nhưng không ai dám có nửa phần coi thường nó. Nó tựa như một tâm chấn, dẫn phát tất cả xung quanh nó cùng chấn động theo. Cách xa nó như vậy mà còn bị ảnh hưởng, từ đó có thể thấy được tần suất chấn động của nó kinh khủng đến mức nào.
Trần Mộ dám khẳng định, bất luận đồ vật gì đụng tới cái khối sắc bén chậm như rùa này đều sẽ bị chấn động phá nát trong chớp mắt. Thân thể của chính mình cũng vậy, bất luận bộ vị nào chạm vào này khối xanh sắc bén này, chắc chắn trong vòng chưa đến 0.1 giây sẽ bị phá hủy toàn bộ, toàn bộ cơ thể cùng những gì có trên người tất cả đều bị phân hủy thành từng phân tử!
Nhưng.., trong ánh mắt Trần Mộ lóe ra một luồng sáng!
Hắn bỗng nhiên cúi đầu, dứt khoát cởi bỏ bao tay năng lượng trên cánh tay phải.
Xoảng xoảng, đinh đang!
Toàn bộ bao tay năng lượng bằng kim loại rơi trên mặt đất, lúc này tiếng ong ong đã tựa như tiếng gió bão xé rách không khí trong trường giác đấu, mấy tiếng ‘đinh đinh đang đang’ kia không một ai chú ý, ngoại trừ lão đầu.
Cam Mễ Kỳ sắc mặt tái nhợt, đây là một kích toàn lực của lão. Nếu như thuẫn Yên Liên Nhận Diệp không đánh trúng Trần Mộ, nó sẽ không ngừng dẫn dắt tần suất chấn động tăng lên. Dẫn đến toàn bộ trường giác đấu sẽ thành một phần mộ khổng lồ, lúc đó tất cả mọi người không cách nào chạy thoát, kể cả chính lão!
Vì sao phải cởi bỏ găng tay? Lão trong lòng nghi hoặc không gì sánh được, chẳng lẽ là xin hàng sao?
Bỗng nhiên lão nhìn thấy ánh mắt của Trần Mộ, trong lòng nhất thời giật mình. Sai rồi! Đồng tử chợt co rút lại như kim châm, lão nhìn chằm chằm vào khối hộp trên cổ tay đối phương.
Trần Mộ cũng đồng dạng cảm nhận được thân thể bị mất tự chủ mà chấn động, điều này tuy làm cho hắn cảm thấy khó chịu, nhưng còn chưa tới mức khiến cho Trần Mộ mất đi khả năng khống chế cơ thể. Từ lúc tiêu hóa được Tiêu Thanh, độ cứng rắn của thân thể Trần Mộ đã đạt tới mức độ kinh khủng.
Nhưng quan trọng hơn là, bây giờ điều Trần Mộ phải làm chính là cần vận dụng cảm giác. Hít sâu một hơi, hắn ta nhẹ nhàng vung tay phải.
Vô số những hạt năng lượng đen trắng tựa như từ hư vô chậm rãi xuất hiện bảo phủ toàn bộ trường giác đấu!
Lúc này tất cả mọi người đều khẩn trương. Nhóm hộ vệ của Mạc Tang người người như lâm phải đại địch, không ai biết những hạt năng lượng nhỏ bé này thực sự có tác dụng gì. Ngay cả Cáp Trát Khắc vừa mới có biểu hiện bình tĩnh cũng lộ vẻ đề phòng.
Những hạt năng lượng đen trắng được sắp xếp thành hàng lối bồng bềnh giữa không trung như hình thành một thế giới tĩnh lặng mà tràn đầy kỳ dị.
Như cảm thụ được chấn động càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí một số hạt năng lượng cũng đã bị ảnh hưởng, kết cấu dường như có xu thế bất ổn định, Trần Mộ trong lòng âm thầm nghiêm nghị, không dám giữ lại bất luận cái gì, toàn lực phát động phản công!
Những hạt năng lượng bắt đầu đồng thời thay đổi, dưới sự dõi mắt của tất cả mọi người xung quanh, một luồng ánh sáng chói mắt mọi người xuất hiện.
Kỳ Lung Thiên Cát!
Các tia sáng giao nhau tạo thành một cái lồng vững chắc bao trọn lấy vùng sáng xanh của thuẫn Yên Liên Nhận Diệp vào trong. Mỗi một sợi trong lưới ánh sáng tuy rằng rất nhỏ, nhưng sắc bén kinh người. Cho đến bây giờ vẫn chưa gặp phải loại vật liệu nào mà không cắt được!
Nhưng là, những tia sáng bắt mắt này một khi tới gần thuẫn Yên Liên Nhận Diệp, nhất thời bị chấn động mà văng ra! Hơn một trăm tia sáng tạo thành lưới năng lượng, tất cả đều bị văng ra. Ngoại trừ tần suất chấn động có dấu hiệu bị khắc chế trong giây lát, còn lại không tạo thành bất cứ tổn thương gì đối với thuẫn Yên Liên Nhận Diệp.
Thuẫn Yên Liên Nhận Diệp vẫn như cũ thong thả và ổn định hướng Trần Mộ bay tới, tần suất chấn động sau khi bị khắc chế lại điên cuồng tăng lên, không khí xung quanh nó có dấu hiệu bị nghiền nát.
Tảng đá đè nặng trong lòng Cam Mễ Kỳ cuối cùng cũng được trút bỏ, những viên năng lượng kia đã xem ra không thể ngăn cản được thuẫn Yên Liên Nhận Diệp!
Trần Mộ mặc dù hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hoảng hốt chút nào. Hai năm vừa qua, tạo nghệ của hắn ta trên tấm tạp Song Cực chẳng lẽ lại không có chút tiến bộ nào cơ chứ?