Ngày văn nghệ sắp đến mà tôi cũng chẳng biết nên hát bài gì. Lớp phó văn thể thì lo nhảy nhót với nhóm nhảy, cũng bận rộn. Thế là tôi phải tự nghĩ.
Tôi có tính tự lập rất cao nên cũng không phàn nàn, tự lực cánh sinh làm lẽ sống.
Nhưng hát là hát cho tập thể, chọn bài nào đây. Hồi nhỏ tôi hát toàn cô giáo chọn bài, đưa bài nào thì tập bài đó. Lớp tôi giờ thì thầy giáo chủ nhiệm, mà thầy phải làm bên đoàn nên hơi bận. Mà có hỏi thầy cũng như không, chắc chắn sẽ nhận được câu: “Hỏi lớp phó đi em“.
Haiz...tốn hết cả nước miếng.
Đang vò đầu bức tai suy nghĩ thì nghe thấy tiếng cằn nhằn của thằng Huy:
- Mày lại lên cơn à?
- Ừ tao muốn điên lên rồi đây.
- Sao bị gì?
Cả nhóm lại chụm lại chỗ tôi.
- Tao không biết hát bài gì bây giờ hết.
- Tao nói rồi bản chất không thông minh thì làm sao mà nghĩ ra được_lại là cái giọng vô duyên truyền kiếp của thằng ngồi cạnh.
- Mày không để miệng mày ra da à.
- Miệng mày cần da hơn tao đấy.
- Chọc lủng họng bây giờ.
- Rạch lủng da bây giờ.
- Hai đứa mày câm cho tao nhờ được không?
Thằng Tiến tức giận.
Ơ hay, phải nói một mình thằng cha vịt đực cướp họ này thôi chứ. Tôi đâu có gây sự trước, tôi hiền lành lắm cơ mà.
Tôi nghĩ là chắc kiếp trước tôi chưa được cãi nhau với hắn nên giờ mới làm bạn để cãi nhau với thằng miệng đàn bà này.
- Hai đứa mày gặp nhau là lại gây sự. Yêu nhau luôn đi cho thiên hạ thái bình _Con Phương lại dịp lên tiếng.
- Không bao giờ_tôi và hắn phản đối.
- Đó, hợp nhau thế mà, nói cũng cùng nhau_Huy lên tiếng.
- Xin lỗi, yêu con Hân không có trong từ điển của tao.
Chảnh hơn cả con dog nhà hàng xóm. Làm như mày có giá lắm không bằng. Mà tôi thấy hắn ít khi cãi nhau với ai ngoài tôi hết. Thằng điên.
- Cho không tao cũng không cần nhá.
- Không dám không cần á.
- Hứ.
- Thôi im đi, con Hân xem mấy bài này đi_con Hương đem điện thoại cho tôi.
Toàn là bài hát về thầy. Chắc con này nhớ thầy. Ờ cũng đúng, tiết chủ nhiệm nào cũng vắng mặt thầy hết. Hôm nay cũng vậy.
Tôi cầm đọc qua.
- Tao hát bài “Người Thầy” nha?
- Mày hát thấy gớm ai thèm nghe.
- Mày có im ngay không_vừa nói tôi vừa nhét tờ giấy nháp vào miệng hắn luôn_đồ lắm lời.
- Mày hát bài này luôn đi, tao thám thính rồi, không ai hát bài này đâu_Hương nháy mắt.
- Được_tôi cười tươi, haha cuối cùng cũng chọn được bài.
- Mày sáng chói quá, tao nhìn không rõ.
Thằng Tiến lại bắt đầu bày trò.
- Hát cho tụi này nghe thử đi.
Mấy đứa này lại đưa cái bộ mặt giống quỷ của tụi nó ra để năn nỉ. Nhìn mà phát tởm.
- Thôi được roài, bây giờ bổn cô nương sẽ hát cho tụi chúng mày thưởng thức. Khỏi cần cảm kích.
- Chúng thần xin đa tạ. Mà mấy đứa nhảy “hại điện” cũng ra nhảy thử xem nào.
Bây giờ đến cả lớp hùa theo.
Tôi nhẩm lời vài lần rồi cầm điện thoại bước lên luôn, tại có thuộc đâu. Tôi bước lên bục giảng và bắt đầu “hót“.
”Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa...”
Kết thúc bài hát mà chẳng có thằng cha con mẹ nào vỗ tay hết. Khinh thường bổn cô nương à.
- Mấy đứa mày trúng gió à. Ca sĩ hát xong mà im vậy đó_tôi hằn học.
- A hay hay quá. Tụi tao tưởng tiên nữ hát nên không dám hò hét. Vỗ tay tụi mày_chúng nó khi nào cũng vậy.
- Nịnh bợ, tao không hát cho tụi mày nghe nữa đâu.
Tôi bước về chỗ để mặt chúng nó nhảy múa trên sân khấu ảo. Nhìn cũng rất giống cuộc thi nha.
Đang trong tư thế oai hùng bước xuống bỗng nhiên...
- Oái..á...á..
Thằng cha nào mất dại để dây cặp chắn ngay giữa đường, làm bổn cô nương vấp phải. Tội thân tôi.
Mà sao người không về đất mẹ mà vẫn đứng hiên ngang vậy ta. Hơi đau chút xíu nhưng mà ôi, sao tôi té trúng cái gì mà ấm ấm thế ta.
Tôi mở mắt sờ vật thể lạ hình như vật thể này có màu trắng, có cái túi nhỏ nữa này. Giống giống....
- Con này dê tao à. Lợi dụng ôm tao à? Sờ sờ gì ngực tao mày?
- Khùng_ tôi đẩy hắn ra_khi không đứng giữa đường làm gì? _tôi xoa mũi đau lườm thằng lớp trưởng.
- Tao thích thì đứng. Nếu tao không đứng đây thì mày hết cả răng ăn cháo rồi nghe con. Bày đặc. Mà đầu mày làm bằng sắt à, đau chết được_hắn xoa ngực.
- Làm bằng vàng mạ kim cương đó mày.
- Hèn gì ngu.
- Mày...thằng điên.
- Cứ nói tiếp đi, lát cứ việc đi bộ.
Thằng cờ hó, dám hăm dọa. Khổ thân tôi, xe đạp tôi hư rồi, ba tôi nói khi khác sẽ mua xe mới. Khi khác của ba lâu quá rồi ba ơi.
Thế là từ hôm ăn kem với anh Kha đến giờ tôi đều đi xe ké. Gần tuần òi.
Tôi thấy mình mặt hơi bị dày thật. Hồi trước thì tao không cần, tao không thèm mà bây giờ lại đi xe hắn, năn nỉ nữa mới ghê.
Lần đầu năn nỉ hắn hắn cũng không cho tôi đi ké đâu, nhưng tôi Anh ơi anh ơi mấy lần thì hắn chịu luôn, chắc hắn bị sắc đẹp của tôi quyến rũ rồi. Haha. (thật ra hắn nói sến quá chịu không nổi. Tôi nghe xong cũng rất là đau lòng).
Quay lại hiện tại phũ, tiếp tục:
- Anh ơi, cho tao về cùng đi nha, có gì sau này có gì tao sẵn sàng giúp mày.
- Có một câu nói hoài. Tao là tao rất tốt với mày đó.
Tốt tốt cục shit. Chị đây nhẫn nhịn mày đến khi có xe mới thôi nha thằng chó kia. Gừk.
- Mày tốt tao biết rồi. Cho đi đi.
- Được rồi. Nể tình mày cùng họ với tao đó.
Thằng này cũng để ý cùng họ à? Tôi cứ tưởng mình tôi suy nghĩ khùng khùng săm soi họ này họ kia thôi chứ, hóa ra cũng có đứa dở hơi giống tôi. Haha, có đồng loại. Mà không phải loại thường đâu nha.
Ngồi xuống nghĩ cũng thấy hên, mới nãy khi tôi “ôm” đất “ấm”, đứa nào cũng lo xem nhảy nên chẳng có đứa nào nhìn thấy hết, không tụi nó lại phóng đại “ôm” lãng xẹt thành “ôm” lãng mạn thì khổ.
------------;--;
- Mẹ ơi con lấy bộ váy mẹ cho con bữa trước để mai con hát nha, chiều con ra lấy nha.
- Ừ.
Đó là cuộc đối thoại của mẹ với tôi hôm qua. Tại tôi có nhắm chiếc váy ở shop nhà tôi, ừ mẹ tôi bán quần áo. Thích chưa. Khi nào có đồ đẹp thì cứ kì kèo với mẹ.
Bây giờ tôi bắt đầu chuẩn bị tối nay hót này. Nói chuẩn bị chứ tôi có chuẩn bị gì đâu, tắm rửa sớm rồi lên trường thôi. À mà đúng rồi....
- Anh hai ơi!_giọng ngọt hơn bao giờ hết.
- Hỏi gì thì vô phòng tao ngồi chờ chút đi._anh tôi nói vọng từ phòng tắm.
- Cái gì nói đi_anh tôi lau tóc bước ra.
- Chở em đến trường đi.
- Không được tao mắc đi với bạn rồi. Lát tao chở về thì được.
- Không chở thì thôi. Mà anh định đi đâu mà mặc đẹp vậy.
- Anh mày hôm nay làm cựu học sinh, có góp tiết mục, nên phải đẹp trai chớ em_vừa nói vừa vuốt tóc nữa mới gớm chứ.
- Bài gì?
- Tụi tao sẽ làm nhóm Bức Tường thứ 2.
Oẹ. Cứ thích tự sướng.
- Nhớ khi về đón em.
Trời ơi giờ ai chở tôi đây. Gọi đứa nào cũng mắc hết. Thân tôi lá ngọc cành vàng thế này mà đi bộ à. Sao giờ.
- Anh đi nha bé.
Bé con me, tôi giờ không đến trường thì làm sao đủ thời gian chuẩn bị đây.
Có ai đó bấm chuông, anh 2 sao hôm nay lịch sự vậy trời, chắc là quên cái gì đây.
- Quên cái....
Tôi đang vừa mở cổng vừa nói thì ngậm miệng luôn khi thấy người trước mặt.
- Có đi không?
Hả, thằng điên này, mày dở chứng à? Sao lại đến đây?