Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 97: Nguy cơ hàng lâm




Phương Tình Tuyết tự nhiên cười cười, đôi má ửng đỏ, lui về phía sau vài bước, nhẹ nhàng đứng lên, quần áo bồng bềnh, mái tóc rối tung ở bên hông, da thịt thắng tuyết, người như ráng ngũ sắc, xinh đẹp không gì sánh được.

- Tình Tuyết, hai ngày nay nha đầu Vũ Điệp kia chạy đi đâu rồi?

Khương Tư Nam có chút kì quái hỏi, Khương Vũ Điệp là người dính hắn nhất, ưa thích chạy đến chỗ hắn, nhưng mà hai ngày này hắn vội vàng luyện đan, Khương Vũ Điệp vậy mà không có đến xem hắn.

Phương Tình Tuyết nghe vậy khẽ mĩm cười nói:

- Nàng nha, gần đây trên đường Chính Dương mở một Trú Nhan Trai, bán một ít Linh Dược luyện chế thành thuốc mỡ, nghe nói đối với da thịt rất có chỗ tốt, nha đầu kia cũng say mê, hai ngày nay một mực chạy qua bên kia, sáng sớm hôm nay, bằng hữu của nàng tới tìm nàng, hai người cùng đi Trú Nhan Trai rồi!

- Trú Nhan Trai?

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, khẽ cười nói:

- Chỉ sợ là một ít thủ đoạn của Luyện Đan Sư, bất quá như vậy xác thực có thể hấp dẫn rất nhiều nữ hài tử, bất quá tại sao Tình Tuyết ngươi không đi?

Phương Tình Tuyết mỉm cười, đoan trang mà nhã nhặn.

- Ngày hôm qua ta đã nhìn qua, không có gì ly kỳ, ta vẫn là lưu lại phục thị thiếu gia quan trọng hơn!

Khương Vũ Điệp một thân quần trắng bồng bềnh, dung nhan xinh đẹp, tựa như tiên nữ cao quý, dẫn tới rất nhiều người trên đường cái ghé mắt.

Ởbên người nàng là một thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt, xem ra lớn hơn nàng hai ba tuổi, dáng người đầy đặn, chập chờn sinh tư, mắt to ngập nước, bờ môi hồng nộn, thoạt nhìn cũng cực đẹp.

Hai người ở trên đường líu ríu, cao hứng bừng bừng, mấy thị vệ theo thật sát sau lưng, ánh mắt cảnh giác nhìn quét bốn phía.

Thiếu nữ bên người Khương Vũ Điệp là Bạch Linh, ngày bình thường cùng Khương Vũ Điệp quan hệ tốt nhất, lúc này đây hai người đang đi về phía Trú Nhan Trai.

Bạch Linh có phụ thân là đương nhiệm Binh Bộ Thị Lang Bạch Khai Nghiệp, Bạch Khai Nghiệp là một người rất thông minh, quật khởi rất nhanh, từ một tiểu quan ở bộ binh lại làm lên, rất sớm trước kia liền thấy được quyền thế của Võ Thành Vương phủ, để cho nữ nhi của mình tiếp cận Khương Vũ Điệp, mình cũng kiệt lực hướng về Khương lão gia tử dựa sát vào.

Tuy Lão gia tử không thích hắn khéo đưa đẩy, nhưng Bạch Khai Nghiệp làm việc xác thực rất tốt, có chút thực lực, ở phương diện này lão gia tử rất chú trọng người hiện thực, vì vậy ở dưới lão gia tử đề bạt, Bạch Khai Nghiệp từ một tiểu quan lại một mực thăng cho tới bây giờ, có thể nói vô cùng vinh quang.

Bạch Linh cũng rất thông minh, minh bạch dụng tâm của phụ thân, đối với Khương Vũ Điệp cũng thật tốt, như một tỷ tỷ chiếu cố, bởi vậy Khương Vũ Điệp đối với nàng cũng rất tín nhiệm cùng ỷ lại.

Trên đường Chính Dương, người đến người đi, cực kỳ náo nhiệt, người bán hàng rong rao hàng âm thanh không dứt bên tai, hai người một đường đi dạo, chỉ cần nhìn thấy ăn ngon, thú vị đều ngừng chân.

Khương Vũ Điệp cảm thấy rất vui vẻ, trước kia đều một mực buồn tẻ tu luyện, có rất ít cơ hội ra ngoài, lúc này đây cùng hảo tỷ muội Bạch Linh đi ra dạo phố, làm cho nàng vô cùng vui vẻ.

Lúc này đây nàng đi ra ngoài, liền dẫn theo hai hộ vệ Hậu Thiên Cửu Trọng, nếu như không phải còn nhớ rõ lão gia tử nhắc nhở, nàng mới không muốn mang hai gia hỏa chướng mắt đi ra.

Hai người rất nhanh liền đi tới trước mặt một cửa hàng ba tầng, sơn son lưu kim, ngoài cửa có một tấm bảng rồng bay phượng múa viết ba chữ to.

Trú Nhan Trai!

Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh hai ngày trước đã tới hai lần, bởi vậy quen việc dễ làm, xuyên qua lầu một đám người dày đặc, trực tiếp đi tới lầu hai.

Trú Nhan Trai vừa khai trương không lâu, liền hấp dẫn rất nhiều nữ hài tử của Ngọc Kinh Thành đến, trong đó lầu một là thuốc mỡ linh tài giá cả so sánh tiện nghi, bởi vậy người cũng tối đa, lầu hai thì là một ít linh vật so sánh cao đẳng, bình thường đều là có thân phận địa vị nhất định mới có thể đi vào, về phần lầu ba thì không đối ngoại mở ra.

Người ở lầu hai ít đi rất nhiều, trong tủ đàn mộc quý báu, để rất nhiều bình ngọc tinh sảo cùng hương hộp, đẹp đẽ quý giá, bên cạnh còn có giới thiệu công hiệu.

Vừa nhìn thấy Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh đến, có một mỹ phụ ước chừng hơn ba mươi tuổi, phong độ tư thái yểu điệu đi tới, trên mặt treo đầy dáng tươi cười.

- Vũ Điệp quận chúa, Bạch tiểu thư, các ngươi đã tới.

Khương Vũ Điệp đối với mỹ phụ cười nói:

- Phùng chưởng quầy, hôm nay có sản phẩm gì mới không?

Bạch Linh cũng cười nói:

- Phùng di, Vũ Điệp nhà của chúng ta đến nơi này chính là cho ngươi mặt mũi, thứ đồ tầm thường cũng đừng có lấy ra, lấy ra tinh phẩm của bọn ngươi đi.

Đến hai lần, Khương Vũ Điệp cùng chưởng quầy cũng coi như nhận thức, mỗi một lần đều đề cử cho mình một ít Linh phẩm bảo dưỡng tốt, hiệu quả xác thực rất không tồi.

Trung niên mỹ phụ vũ mị cười nói:

- Hai vị yên tâm, đề cử cho các ngươi tuyệt đối đều là đồ tốt nhất trong tiệm chúng ta, hôm nay Đan sư đại nhân chúng ta xác thực vừa nghiên cứu ra vài loại Linh Dược trú nhan Thượng phẩm, đợi ta cầm đến cho các ngươi xem.

Nàng lắc lắc mông đẹp đầy đặn đi lên lầu ba, một thân tơ lụa lòe lòe sáng lên, cũng không lâu lắm, nàng liền nâng một cái khay đi xuống.

Trên khay để một cái hộp màu vàng kim óng ánh cùng một bình ngọc hồng nhạt.

Con mắt của Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh sáng ngời, tràn đầy thần sắc mong đợi.

Trung niên mỹ phụ đã đi tới, tay cầm cái hộp, đối với hai người khẽ mĩm cười nói:

- Cái hộp thuốc mỡ này là Đan sư đại nhân ngày hôm qua vừa rồi luyện chế, gọi Sương Tuyết Lộ, dùng mấy chục loại Linh Dược, đối với da thịt nữ hài tử có chỗ tốt rất lớn, hơn nữa hiệu quả hết sức rõ ràng, hai người các ngươi có thể thử một lần!

Nói xong, trung niên mỹ phụ mỉm cười, mở hộp ra, bên trong là thuốc mỡ màu lam nhạt, mùi thơm ngát xông vào mũi, uyển như tinh thần, óng ánh sáng long lanh, màu sắc tinh khiết.

Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh xem xét, lập tức liền lộ ra một tia si mê.

Hai người dựa theo trung niên mỹ phụ nói, dùng ngón út vén lên một đoàn thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên hai tay, mặt cùng trên cổ.

Sương Tuyết Lộ bôi lên gương mặt, lúc đầu mát lạnh, đón lấy thì có một loại nhiệt lưu nhàn nhạt bắt đầu khởi động, khuôn mặt của Giang Vũ điệp như hoa, trong trắng lộ hồng, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.

Nàng cảm giác được toàn thân tê tê dại dại, có một loại cảm giác khác.

- Cảm giác không tệ a!

Phu nhân ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, sau đó cầm lên một bình ngọc khác, đổ ra một viên Linh Đan màu hồng phấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.