Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 320: Đại La Thiên Lệnh (1)




Mỗi chữ mỗi câu đều như thể hồ quán đính, khảo vấn lấy nội tâm cùng thần hồn của Khương Tư Nam.

Nhưng mà Khương Tư Nam không chút do dự, nói thẳng:

- Ta đời này Tu Chân luyện đạo, sở tu chính là thủ hộ chi đạo, thủ hộ tất cả người ta quan tâm, ta đi chính là đỉnh phong chi lộ, đi vô thượng đại đạo đỉnh phong nhìn vũ trụ mênh mông!

- Thủ hộ chi đạo? Đỉnh phong chi lộ? Chẳng lẽ ngươi không cảm giác cả hai rất mâu thuẫn sao? Đại Đạo độc hành, vốn là một tịch liêu chi lộ, chỉ có một người nhấm nháp cô độc đến mức tận cùng, bỏ xuống hết thảy mới có thể đạt tới đỉnh phong, quá nhiều cảm tình phàm tục ràng buộc, thì không cách nào đạt tới đỉnh phong!

Người áo xanh nói, như đang thở dài, hoặc như lầm bầm lầu bầu.

- Tu Chân luyện đạo, cực hạn chi lộ là phi thăng thành tiên, trường sinh bất tử, nhưng nếu bỏ xuống hết thảy, ngay cả người mình yêu thương quý trọng cũng không để ý, vậy Trường Sinh có tác dụng gì? Bất tử có tác dụng gì?

Khương Tư Nam nói khẽ, trong ánh mắt mang theo cố chấp, phảng phất như có hỏa diễm đang lóe lên.

- Hơn nữa, ai nói thủ hộ chi đạo liền không cách nào đạt tới đỉnh phong? Tiền nhân không thể đạt tới, không phải nói hậu nhân liền không cách nào đạt tới!

Người áo xanh nở nụ cười, có một loại vui vẻ nhẹ nhõm thoải mái.

- Nhưng mà hiện tại con đường phía trước đã đứt, ngươi làm sao tu đạo?

Khương Tư Nam không chút do dự nói:

- Lộ đã đứt, vậy thì một lần nữa mở một con đường, dù sao Đại Đạo 3000, tất cả đều có thể thông hướng đỉnh phong, cổ nhân khai sáng con đường, là chỉ đường cho hậu người, nhưng mà ai có thể xác định con đường của cổ nhân nhất định là con đường chính xác?

- Lộ đoạn, phá vỡ thiên địa này là được? Tốt, ha ha ha...

Người áo xanh cười ha ha, không còn có loại khí tức mênh mông thần bí, phảng phất như một người bình thường.

Theo nụ cười của hắn, hư không chung quanh chậm rãi vỡ tan, thân ảnh của Khương Tư Nam bị một đạo trường hồng bao vây lấy bay ra, lần nữa xuất hiện ở trong Tiên Duyên Điện.

- Chúc mừng ngươi, ngươi đã thông qua được nhập môn ba cửa khảo hạch, chính thức trở thành đệ tử Đại La Thiên Tông ta!

Diệp Tông Đạo cười tủm tỉm nói.

- Trình sư đệ, Lâm sư đệ, các ngươi ở đây quan sát người khảo hạch khác, ta muốn dẫn Khương Tư Nam đi gặp chưởng giáo Chân Nhân!

Diệp Tông Đạo nhìn Trình Khôn cùng Lâm Giác nhàn nhạt phân phó một câu, sau đó quay đầu ý bảo Khương Tư Nam, đi ra Tiên Duyên đại điện.

- Diệp trưởng lão, chưởng giáo Chân Nhân muốn gặp ta sao?

Khương Tư Nam nửa thật nửa giả hoảng sợ nói, sắc mặt lộ ra thần sắc vô cùng mừng rỡ.

Tuy hắn biết rõ mình ở ba cửa khảo hạch biểu hiện quả thật không tệ, nhưng mà có thể đạt tới trình độ để cho chưởng giáo Chân Nhân gặp mình, vẫn để cho hắn bất ngờ.

Diệp Tông Đạo nhìn hắn ôn hòa cười nói:

- Không muốn lo lắng, kỳ thật nhập môn ba cửa khảo hạch là chưởng giáo Chân Nhân thiết hạ, ở đây nhất cử nhất động hắn đều biết rõ, ngươi biểu hiện kinh diễm, thiên tư tuyệt thế, một hồi gặp chưởng giáo Chân Nhân không thể nói trước cũng sẽ được hắn thu làm thân truyền đệ tử...

Hai người đáp mây bay ra Tiên Duyên Điện, nhắm về phía địa phương tiên quang lượn lờ kia.

Trên hư không, có một Thiên Cung cự đại, mênh mông, hùng vĩ cùng phong cách cổ xưa, mênh mông cuồn cuộn vài trăm dặm, như một tòa Thiên Không Thành, tản ra khí tức tuyên cổ bất hủ, lượn lờ ở trong tiên quang cùng Linh vụ, thoạt nhìn mờ ảo mà tường hòa.

Khương Tư Nam cũng sợ hãi thán phục không thôi, hắn nhìn ra tòa Thiên Cung này dĩ nhiên là một chí bảo, có khắc Huyền Không đại trận, có thể đưa cả đại thành lên hư không, cũng không biết cần lực lượng cường đại cỡ nào, hắn không dám cảm tưởng.

- Hắc hắc, tòa Đại La Thiên Cung này không tệ, có thể câu thông thời không khác, hấp thu Linh khí vị diện vô tận, nếu ngươi có thể ở chỗ này tu luyện, như vậy Hồng Mông Tạo Hóa Kinh của ngươi có lẽ có thể mở càng nhiều không gian huyệt khiếu nữa!

Long Hoàng cười nói, ở trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp lâu như vậy, hắn đối với Khương Tư Nam tu luyện kinh văn cũng có hiểu rõ nhất định, sợ hãi thán phục loại Tiên Kinh này, nhưng mà chỉ có thể trông mà thèm, không có Bản Nguyên chi lực trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp Trúc Cơ, những người khác căn bản không cách nào tu luyện.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một vẻ kỳ dị, âm thầm nhẹ gật đầu, đi theo đằng sau Diệp Tông Đạo, tiến vào Đại La Thiên Cung.

Đây là một kiến trúc hùng vĩ, điêu lan ngọc triệt, Bạch Ngọc bình đài, Tiên Hạc linh vượn bôn tẩu, thoạt nhìn tràn ngập khí tức Tiên gia.

Trước mặt là một cung điện bàng bạc mênh mông, không biết kéo mấy trăm trượng, trước mắt có một loại Linh trận huyền ảo, để cho người thoạt nhìn có một loại thị giác trùng kích, cảm giác mênh mông mà thần bí.

Ngoài cung điện, trên sách có ba cổ triện: Đại La điện!

Đây là địa phương Đại La Thiên Cung chưởng giáo Chân Nhân cùng một đám Thái Thượng trưởng lão nghị sự, là trọng địa hạch tâm của Đại La Thiên Tông!

Khương Tư Nam đi theo Diệp Tông Đạo, chậm rãi đi vào trong Đại La điện, lập tức có một loại khí tức phong phú tràn ngập ra, trong đại điện phảng phất như có mấy chục viên mặt trời sáng chói, mỗi một cái đều vô cùng cuồng bạo, Khương Tư Nam biết rõ những cái này khẳng định đều là cường giả siêu cấp của Đại La Thiên Tông, giờ phút này ánh mắt đều nhìn chăm chú đến Diệp Tông Đạo cùng Khương Tư Nam.

Trên mặt Diệp Tông Đạo lộ ra thần sắc khẩn trương, quy củ đi đến trong đại điện hành lễ thật sâu nói:

- Chưởng giáo Chân Nhân, các vị Thái Thượng trưởng lão, Khương Tư Nam đã đến!

Khương Tư Nam ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh, phảng phất như khí tức mãnh liệt bành trướng chung quanh, không có ảnh hưởng mình chút nào.

Ở phía trên, ngồi xếp bằng một thanh niên thanh y, mày kiếm tóc mai, khuôn mặt nho nhã, thoạt nhìn như người bình thường, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên, đôi mắt vô cùng thâm thúy, phảng phất như có tinh thần tiêu tan, cảnh tượng thế giới diễn sinh thoáng hiện.

Mà hai bên là hai hàng người, ước chừng hai ba mươi người, đều là khí tức cường đại, như thần dương sáng chói, có lão giả, có mỹ phụ, có thiếu niên, có trung niên, đều dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam thoáng cái liền phát hiện, người áo xanh ở cao nhất kia, bất ngờ là mình ở cuối Vấn Tâm Lộ, gặp được thân ảnh kia.

- Nguyên lai hắn là Chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông!

Trong nội tâm Khương Tư Nam nói nhẹ.

Giờ phút này, chưởng giáo Chân Nhân Phong Thiên Quân nở nụ cười, thanh âm du dương mà dễ nghe, nói với mọi người:

- Chư vị, các ngươi xem kẻ này như thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.