Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 208: Tiêu Thiên Đức




Động phủ trước mặt Lý Kim Long lập tức nổ tung, loạn thạch bay tứ tung, có một đạo hào quang sáng chói phóng lên trời, một lão giả khuôn mặt uy nghiêm, pháp lực toàn thân vô cùng cường đại, ánh mắt thâm thúy, như có thể nhìn thấu sinh tử.

Hắn mặc đạo bào thanh sắc, toàn thân tiên quang lượn lờ, đỉnh đầu hiển hóa ra một vòng Đại Nhật sáng chói, có một nửa sắp ngưng tụ thành thực chất, đâm vào mắt người đau nhức, khí tượng kinh người.

Tiêu Thiên Đức một tay thò ra, Lý Kim Long cảm giác được toàn thân đều bị Thiên Địa đại thế đè ép, không có một chút sức phản kháng, lập tức như con gà con, bị Tiêu Thiên Đức xách lên không trung.

- Nói, Tuấn nhi làm sao?

Thanh âm của Tiêu Thiên Đức già nua mà lạnh lùng, như Thiên Lôi ở bên tai Lý Kim Long ầm ầm rung động.

Trong nội tâm Lý Kim Long rùng mình, cảm thấy Tiêu Thiên Đức vô cùng cường đại, trong nội tâm hơi có chút lo lắng.

Nhưng hắn vẫn ổn định lại tâm thần, giả bộ như một bộ thập phần khẩn trương mà khủng hoảng, vội vàng nói:

- Đại trưởng lão, ngươi không biết a, Võ Thành Vương Phủ Khương Viễn Sơn vậy mà cùng người Tinh Thần Điện cấu kết, thiết hạ bẫy rập bắt ta cùng thiếu gia, về sau Mộ Thần đi điều tra cũng không thể may mắn thoát khỏi, đồng dạng bị bắt!

- A? Vậy ngươi làm sao đào thoát?

Tiêu Thiên Đức mặt không biểu tình, ánh mắt sáng quắc, lăng lệ ác liệt phảng phất như có thể xem thấu nội tâm của Lý Kim Long.

Trong nội tâm Lý Kim Long càng thêm cảnh giác, tinh thần tập trung cao độ, không dám lộ ra một tia sơ hở, vội vàng trả lời:

- Đại trưởng lão, ta không phải tự mình trốn về, mà là bị bọn hắn thả lại, người Tinh Thần Điện nói, muốn mạng của thiếu gia cùng Mộ Thần, nhất định phải dùng một tòa Linh Thạch mạch khoáng, cùng mấy ngày hôm trước chặn giết Thiên Tinh bảo thuyền lấy được đồ vật gì đó trao đổi!

- Bọn hắn làm sao đoán được là ta phái người tiến đến cướp đoạt Tín Ngưỡng Chi Lực?

Ánh mắt của Tiêu Thiên Đức biến ảo bất định, đối với người Tinh Thần Điện cảm thấy nổi giận, đồng thời trong lòng cũng nghiêm nghị, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra người Tinh Thần Điện sẽ đoán được vài ngày trước hành động kia là hắn sai sử.

Nhưng mà để cho hắn cảm thấy phiền muộn chính là, chẳng những Tín Ngưỡng Chi Lực không có cướp được, còn hao tổn mấy cao thủ, cuối cùng chỉ cướp được một chiếc Thiên Tinh chiến thuyền.

- Người Tinh Thần Điện còn nói...

Lý Kim Long có chút ấp úng, lộ vẻ do dự.

Tiêu Thiên Đức có chút không kiên nhẫn được nữa, trừng mắt, giận dữ hét:

- Còn nói gì?

- Bọn hắn còn nói, muốn cho thiếu gia cùng Mộ Thần sống, Đại trưởng lão phải một người mang theo địa chỉ Linh Thạch mạch khoáng cùng kiện đồ vật kia, tiến về Bạch Mã Thành!

Trong lòng Lý Kim Long cười lạnh, càng bội phục thiếu gia, không nghĩ tới thiếu gia vừa đoán liền trúng, Tín Ngưỡng Chi Lực quả nhiên là lão già này phái người cướp đoạt.

Bất quá vừa nghĩ tới trò hay kế tiếp, Lý Kim Long cũng cảm giác được thoải mái không thôi.

- A? Tinh Thần Điện lại đặt địa điểm ở Bạch Mã Thành? Chỉ sợ là vì để cho ta an tâm! Nhưng mà để ta một người đi, đó là không có khả năng!

Tiêu Thiên Đức lạnh lùng cười cười, nhanh chóng đưa tin, cũng không lâu lắm, liền triệu tập ba mươi mấy cao thủ khí tức cường đại, trong nội tâm Lý Kim Long cả kinh, biết rõ lão hồ ly này quả nhiên không dễ bị lừa, hơn ba mươi người vậy mà tất cả đều là cao thủ Chân Thiên Cảnh!

- Ngươi, phía trước dẫn đường!

Tiêu Thiên Đức nhìn Lý Kim Long, ánh mắt lạnh thấu xương mà thâm thúy, thẳng đến phía sau lưng Lý Kim Long đổ mồ hôi, hắn mới dời ánh mắt đi.

Trong nội tâm Lý Kim Long thầm mắng một tiếng, rốt cục thở dài một hơi, biết rõ vượt qua kiểm tra rồi.

Tiêu Thiên Đức nghênh ngang, trực tiếp tế Thiên Tinh bảo thuyền ra, ngân quang sáng chói kéo dài qua hư không, chở mọi người phá không mà đi.

Giờ phút này, ở trong Càn Nguyên Tông, trên một ngọn núi bình thường, có một lão giả râu tóc bạc trắng, tiên phong đạo cốt, xếp bằng ở trên vân hải, chung quanh mây mù lượn lờ, toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức thoát trần, phảng phất như dung ở trong trời đất, mờ ảo mà tường hòa.

Giờ phút này hắn mở mắt, ánh mắt thâm thúy như tinh không, mang theo một tia khí tức tang thương, nhìn thoáng qua phương hướng Tiêu Thiên Đức đi xa.

Bạch Mã Thành, trong tế đàn cực lớn, tuy Tứ Tướng Tinh Thần Đại Trận uy lực bất phàm, nhưng lại căn bản không làm gì được Khương Tư Nam, lập tức liền vượt qua đi ra.

Hắn cắt xuống đầu lâu của A Bố Nhĩ Tư, đây là đầu sỏ giết Tam thúc của mình, Khương Tư Nam muốn mang về tế điện.

Tiêu Tuấn bị Khương Tư Nam cách dùng lực trói buộc tu vi toàn thân, ngay cả nói chuyện cũng không thể, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nhìn Khương Tư Nam.

Tuy người bộ dáng trước mắt rất rõ ràng là Đại sư huynh của mình Mộ Thần, nhưng Tiêu Tuấn vẫn có thể cảm nhận được hắn tuyệt đối là Khương Tư Nam, cỗ khí tức kia để cho hắn ký ức vẫn còn mới mẻ, khắc cốt minh tâm.

- Không phải sợ, tiểu sư đệ của ta, một hồi ngươi có thể nhìn thấy phụ thân của ngươi Tiêu Thiên Đức rồi!

Khương Tư Nam đút cho hắn một viên linh đan, sau đó mỉm cười, vác Tiêu Tuấn ở trên thân thể, bay ra ngoài Bạch Mã Thành.

Sau lưng tòa tế đàn kia, Khương Tư Nam đã cảm giác được một tia khí tức không gian nhộn nhạo, tản mát ra hào quang sáng chói, hẳn là Hà Trạch đã tới rồi!

Một nam tử đầu đầy sợi tóc ngân sắc bay múa, từ trong tế đàn bước ra, khí tức toàn thân ngập trời, mang theo phẫn nộ cùng sát cơ, trong ánh mắt hắn lạnh như băng, phảng phất như muốn đông lại hư không.

Hà Trạch liếc mắt liền thấy được Hà Vũ khí tức không còn, lập tức hai mắt liền đỏ lên, hắn ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, như Thiên Lôi ở toàn bộ Bạch Mã Thành nổ vang, hết thảy mọi người đều vô cùng kinh hãi, toàn thân run rẩy.

Trên người Hà Trạch tản mát ra hào quang sáng chói, pháp lực mãnh liệt như biển, thần hồn chi lực bắn phá, lập tức liền thấy được Khương Tư Nam lưng cõng Tiêu Tuấn, chạy vội về phía trước.

Hơn nữa đạo bào Càn Nguyên Tông trên người Khương Tư Nam, tăng thêm một tia oán khí của Hà Vũ ở lại trên người hắn, lập tức liền để cho Hà Trạch minh bạch hết thảy.

- Tạp chủng Càn Nguyên Tông, chạy đi đâu?

Dưới chân Hà Trạch có một thanh cổ kiếm, phụt lên kiếm quang, khí tức kinh người, như một tia chớp ngân sắc, điên cuồng đuổi giết về phía Khương Tư Nam.

Mà Hà Trạch mang đến những cao thủ Chân Thiên Cảnh kia, tất cả đều khống chế phi kiếm, thúc dục pháp lực đến mức tận cùng, đồng thời đuổi giết đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.