Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1159: Một người độc chiến ngàn vạn quân (1)




Sư Chung cũng âm trầm nói:

- Nói chuyện cần phải có chứng cớ! Nếu ngươi vu oan như vậy, chớ trách chúng ta không khách khí, đến lúc đó bắt giữ ngươi, giao cho Thiên Đế xử trí!

Tuy Thiên Đế Sơn Thiên Đế không hề giống như trước kia, cao cao tại thượng, có quyền sinh sát, nhưng hôm nay địa vị cũng cực kỳ siêu nhiên, nếu gặp được chuyện trọng đại, Thiên Đế vẫn có thể quyết đoán.

Thiên Đế thế hệ này, đúng là đương đại Tộc trưởng của Mộ Dung Cổ Tộc, hướng đến người nào, tự nhiên có thể nghĩ.

- Thiên Quỷ Kính từ đại chiến một vạn năm trước, hôm nay đã hỏng, từ Tiên Khí ngã xuống đến Linh khí Chí Tôn, hôm nay đã rất khó chữa trị rồi! Hơn nữa lại bị ta dùng thủ đoạn đặc thù luyện hóa, coi như là Thiên Quỷ tộc cũng không phát hiện được!

- Lúc ấy ở trong di tích, thời điểm ta được Thiên Quỷ Kính, chỉ có ba người các ngươi thấy được, nếu như không phải các ngươi mật báo, Chí Tôn Thiên Quỷ tộc làm sao có thể biết rõ Thiên Quỷ Kính ở chỗ của ta? Hơn nữa làm sao dám ngay ở trên đường chặn giết ta? Ba người các ngươi có thể giải thích cho ta thoáng một phát hay không?

Thanh âm của Khương Thái Xung rất cao, trong ánh mắt thần mang càng ngày càng hừng hực.

Mộ Dung Quán nhàn nhạt nhìn Khương Thái Xung, nói:

- Khương huynh, ba chúng ta cam đoan, tin tức nhất định không phải chúng ta để lộ! Hơn nữa Thiên Quỷ tộc cực kỳ quỷ dị, có được thiên phú không gian thần thông, có lẽ bọn hắn từ địa phương khác đã được biết tin tức, Khương huynh yên tâm, chúng ta nhất định sẽ tra được là ai để lộ tin tức, cho Khương huynh ngươi một công đạo!

- Ba người các ngươi dám hạ Thiên Đạo thệ ngôn sao?

Khương Thái Xung xùy cười một tiếng, chậm rãi nói.

Sắc mặt Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung âm trầm xuống, Chí Tôn uy áp khủng bố tràn ngập thiên địa, hạo hạo đãng đãng, để cho tất cả mọi người cảm giác được có chút không thở nổi.

Ngữ khí của Mộ Dung Quán trở nên lạnh như băng:

- Khương huynh, ngươi không nên khinh người quá đáng!

- Ha ha ha... Ta khinh người quá đáng? Các ngươi ngay cả Thiên Đạo thệ ngôn cũng không dám phát, còn nói không phải trong nội tâm có quỷ?

Khương Thái Xung trong tươi cười tràn đầy vẻ trào phúng nói:

- Đừng tưởng rằng ta không biết, các ngươi để lộ tin tức Thiên Quỷ Kính, thứ nhất là vì để cho Thiên Quỷ tộc đối phó ta, thứ hai cũng là để cho ta không tới cứu viện được, các ngươi có thể dễ dàng cướp đi Lôi Đế Tiên Kinh, quả nhiên là một mũi tên trúng hai con nhạn! Nhưng chẳng lẽ các ngươi cho rằng người Khương tộc ta, đều dễ khi dễ sao?

- Nhục người Khương tộc ta, giết giết giết!

Khương Vô Địch quát lạnh một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy phong mang lợi hại.

Trên hư không, hào khí càng ngày càng ngưng trọng, uy áp khủng bố tràn ngập, phảng phất như một hồi đại chiến hết sức căng thẳng sắp xảy ra.

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung, trong nội tâm tất cả mọi người hiểu rõ, chỉ sợ Khương Thái Xung nói là sự thật, ba người này vậy mà thật sự vì Lôi Đế Tiên Kinh, không tiếc bán đứng đồng tông!

Phải biết rằng, cấu kết dị tộc, vô luận là ở Thiên Đế Sơn hay toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới, đều bị người khinh thường, mỗi người đều phải tru diệt!

Nếu như ba người này thật sự chứng thực tội danh cấu kết dị tộc, vậy thanh danh của ba người bọn họ liền triệt để xú, đến lúc đó coi như là Thiên Đế Sơn cũng không dung được bọn hắn.

Nhưng trong lòng mọi người đều âm thầm đáng tiếc, loại chuyện này, Tam Đại Chí Tôn làm sao có thể đơn giản lưu lại tay cầm, cuối cùng không có khả năng bắt Chí Tôn Thiên Quỷ tộc đến đây đối chứng a.

Nhưng thù này thủy chung đã kết xuống rồi!

- Khặc khặc, thật sự là náo nhiệt a, mấy lão gia hỏa Thiên Đế Sơn, chẳng lẽ các ngươi là muốn đánh nhau sao?

Vừa lúc đó, trong hư không một tiếng trêu tức âm lãnh vang lên, hào quang lóe ra, xuất hiện hai trung niên nhân sắc mặt tái nhợt, một người mặc hắc y, một người mặc áo bào trắng, tràn ngập Quỷ Vụ nhàn nhạt, thoạt nhìn cực kỳ tà dị, nhưng khí tức mịt mờ mà cường đại, bọn hắn vừa xuất hiện, để cho tất cả mọi người nhịn không được rùng mình một cái.

- Hắc Bạch Vô Thường? Các ngươi vậy mà cũng tới?

Ánh mắt của Khương Thái Xung lóe lên, chậm rãi nói.

Đồng thời hắn liếc nhìn Khương Tư Nam, trong lòng hơi sầu lo, nếu Khương Tư Nam không nhanh chóng vượt qua Tâm Ma Kiếp, đến lúc đó Chí Tôn đến đây càng ngày càng nhiều, chẳng những Lôi Đế Tiên Kinh không cách nào bảo trụ, chỉ sợ còn có thể ảnh hướng đến một hồi đại chiến khủng bố.

Giống như Hắc Vô Thường cùng Bạch Vô Thường, chính là hai đại Chí Tôn của Quỷ Vương tông, Quỷ Vương Tông cũng là một Đại Thánh Địa của Tây Cực Châu, chẳng qua vừa chính vừa tà, nghe nói là đã nhận được Thượng Cổ Quỷ Đế truyền thừa, ngày bình thường hành tung quỷ bí, rất khó nhìn thấy.

Chưa từng nghĩ, hôm nay lại bị Lôi Đế Tiên Kinh hấp dẫn tới, ngay cả Hắc Bạch Vô Thường cũng xuất động.

Hai người Hắc Bạch Vô Thường nghe nói là đồng bào huynh đệ, nhưng lại tu luyện công pháp hoàn toàn trái lại, hơn nữa cực kỳ am hiểu hợp kích, hai người liên thủ, cường giả Chí Tôn căn bản không phải đối thủ, coi như là Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung, trên mặt cũng lộ ra kiêng kị.

- Hắc hắc, nghe nói ở đây xuất hiện Lôi Đế Tiên Kinh, năm đó Lôi Đế cùng Quỷ Đế là hảo hữu, Lôi Đế Tiên Kinh này nên quy Quỷ Vương Tông ta!

Thanh âm của Hắc Vô Thường phiêu miểu mà âm lãnh, trên mặt tái nhợt lộ ra nụ cười quỷ dị nói.

- Không tệ không tệ, vật ấy cùng Quỷ Vương Tông ta hữu duyên, các ngươi vẫn là mời trở về đi, ân, tiểu tử này cũng cùng Quỷ Vương Tông ta hữu duyên, tương lai có hi vọng trở thành đệ tử Quỷ Vương Tông ta!

Hắc Vô Thường nhìn thoáng qua Khương Tư Nam trong sương mù, con mắt sáng ngời, rung đùi đắc ý cười nói.

Khương Thái Xung khí cực mà cười, không nghĩ tới Hắc Bạch Vô Thường bá đạo như vậy, chẳng những muốn cướp Lôi Đế Tiên Kinh, ngay cả Khương Tư Nam cũng muốn đoạt về Quỷ Vương Tông.

Nếu Khương Tư Nam gia nhập Quỷ Vương Tông, vậy chỉ sợ Khương tộc sẽ trở thành trò cười cho tất cả mọi người.

- Hắc Bạch lão quỷ! Lôi Đế Tiên Kinh này là cơ duyên của Thiên Đế Sơn ta, cùng Quỷ Vương Tông các ngươi một chút quan hệ cũng không có.

Mộ Dung Quán lạnh lùng nói.

Ba người bọn họ đều liếc nhìn Khương Thái Xung, biết rõ giờ phút này không phải thời điểm nội chiến, coi như lại có thù hận, giờ phút này cũng chỉ có thể buông ra nhất trí đối ngoại.

Khương Thái Xung không có lên tiếng phản bác, xem như tạm thời chấp nhận.&


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.