- Bây giờ ta không phải đang dốc sức cho đại công tử sao?
Cam Lỗi hỏi ngược lại.
Lý Quý Dương cười hắc hắc, ở đời sau hắn cũng chỉ là người làm công tác khảo cổ, nói trắng ra chính là con mọt sách, có nghiên cứu đối với đồ cổ cũng không có nghĩa có nghiên cứu với chuyện triều đình.
Tuy Cam Lỗi vẫn thường ho khan, nhưng sắc mặt tốt lên rất nhiều.
Một ngày này dựa theo quy củ thả một ngày nghỉ, làm cho mọi người nghỉ ngơi một chút, mà Cam Lỗi thì nghĩ Lý Quý Dương vì chiếu cố thân thể hắn, chín ngày nghỉ một ngày, là muốn cho hắn hòa hoãn chút khẩu khí đâu!
Ngày này rảnh rỗi Cao chiêm sự lại đến.
- Nhìn thấy ngươi như vậy, đã biết nghĩa mẫu cùng đại công tử ở trong cung mọi chuyện đều tốt!
Mời người vào phòng, nhìn bộ dạng cười a a của hắn liền hiểu được.
- Ngài không biết mà thôi!
Cao chiêm sự vui vẻ nói:
- Triệu Cơ phu nhân làm bốn bộ quần áo mùa hè cho quốc chủ, dùng nguyên liệu vải ngài tiến hiến, quốc chủ nhìn thật thích vô cùng, nguyên lai qua nhiều năm như vậy chỉ có Triệu Cơ phu nhân làm quần áo cho hắn, Vương Kiều phu nhân may vá không dính tay, nói là sợ mài thô bàn tay!
- Nga?
Lý Quý Dương nhướng mày, lời này nói ra thật sự làm cho người ta không nói được lời nào.
- Mấy ngày nay quốc chủ một lần cũng không gặp Vương Kiều phu nhân, đều là đi chỗ Triệu Cơ phu nhân!
Cao chiêm sự vui sướng khi thấy người gặp họa:
- Hiện tại Vương Kiều phu nhân luồn cúi khắp nơi, muốn gặp quốc chủ một mặt!
- Nghĩa mẫu đây?
Lý Quý Dương hỏi.
- Triệu Cơ phu nhân đương nhiên là ở trước mặt quốc chủ nói ra một lần, nói Vương Kiều phu nhân đại gia xuất thân, từ nhỏ đã có người hầu hạ, may vá cũng chỉ là chơi thôi, sao có thể nghiêm khắc buộc nàng làm quần áo cho quốc chủ mặc? Làm túc y còn có thể!
Lý Quý Dương thiếu chút nữa văng lên.
Túc y, hoặc gọi là túc đại, là xưng hô thời cổ đại, còn gọi là "vạt".
Triệu Cơ làm một bộ quần áo từ trong ra ngoài, từ đầu tới chân đều là thấy được, nhưng túc y ở thời đại này chỉ là hai mảnh vải trắng hợp lại với nhau, đơn giản lại dễ dàng học, vả lại làm cũng không khó khăn hay quá lâu.
Nhưng thứ này mặc trong giày, trừ phi cởi giày, nếu không là nhìn không thấy!
Đây không phải làm không công sao?
- Quốc chủ còn ban cho phu nhân thật nhiều đồ vật, lăng la tơ lụa, không thiếu một cái!
Cao chiêm sự thật cao hứng:
- Đại công tử cũng được quốc chủ chú ý cùng ban cho thật nhiều, ngay cả ngọc điêu mã mới được tiến hiến đều thưởng cho đại công tử, ngay cả Thành Giao công tử cũng muốn có, hắn trước tiên gặp qua ngọc điêu mã cầu quốc chủ, quốc chủ cũng chưa đáp ứng!
Thành Giao công tử không chiếm được, quốc chủ lại ban cho đại công tử!
Quốc chủ còn chưa lập thái tử, con cả đều thật trọng yếu, trước kia Thành Giao công tử nổi bật vô cùng, mẫu thân có xuất thân, nhà ông bà ngoại lại là người Tần, sau khi quốc chủ về nước hắn lại là đứa con giáng sinh đầu tiên, lúc ấy đại công tử còn ở Triệu quốc, còn không biết có thể an toàn trở về hay không, dù sao Tần Triệu hai nước thù hận quá sâu.
Nhưng mà bây giờ, trưởng công tử hoành không xuất thế, từ Triệu quốc trở về, Thành Giao công tử lại biến thành một lần nữa làm cho người ta cân nhắc.
Dù sao quốc chủ các quốc gia, nếu như không có gì ngoài ý muốn, đều là đứa con cả hoặc là con trai trưởng lên ngôi.
- Vậy là tốt rồi, làm cho đại công tử làm cho tốt, không cần làm chuyện dư thừa, chỉ cần hiếu thuận quốc chủ, học văn học võ cho tốt là đủ rồi.
Lý Quý Dương nghe xong lời Cam Lỗi, nói:
- Cho dù quốc chủ cho một ít tiểu quyền lợi cũng đừng dùng nhiều.
Chỉ cần làm đứa con hiếu thuận, không tham quyền mến thế, cấp cho quốc chủ cảm giác gia đình, có thể lung lạc tâm của quốc chủ.
- Dạ dạ, nhất định nói cho đại công tử, nhưng đại công tử nói quốc chủ chấp thuận lúc hắn được nghỉ ngơi, đi ra ngoài chơi, hắn muốn đến thăm thiếu gia.
Cao chiêm sự biết hai đứa bé thân nhau vô cùng cao hứng, hiện giờ toàn bộ tương lai tiền đồ của hắn đều dựa vào đại công tử đâu.
- Tốt, có thể ở lâu mấy ngày, nhưng gần đây trời nóng nực, đừng tới đây, đợi lập thu mát mẻ hãy tới, ta đã tìm nhà cửa trong Hàm Dương thành, sau này sẽ đi Hàm Dương thành, cũng có chỗ đặt chân.
Lý Quý Dương đang thu thập vàng làm cho Cao chiêm sự mang vào cung, loại tiền tài như vậy tuyệt đối không thể thiếu.
- Chuyện này ngài giao cho ta làm đi, dù sao ta phương tiện đó!
Vừa nghe lời này Cao chiêm sự liền nói.
- Ta đã gọi Lý Phúc đi làm.
Một chuyện không phiền hai người, vạn nhất đều mua dư rồi đây?
- Hắn chỉ là một người hầu, sao có thể mua được nhà cửa tốt?
Cao chiêm sự nói:
- Nhà cửa tốt đều giao dịch trong tay bọn quan viên.
Nếu Lý Phúc đi ra ngoài nhiều nhất chỉ là bình dân mua nhà cửa, có thể mua tốt bao nhiêu? Nếu là Cao chiêm sự, thì khác hẳn, hắn đại biểu chính là quan chức, hơn nữa hắn là chiêm sự gần người hầu hạ quốc chủ, quản chính là chuyện trong cung!
Nói trắng ra chính là ở trong mắt người ngoài hắn chính là quản sự của Tần Vương!
- Vậy được rồi, vậy phiền toái ngài, bao nhiêu tiền không cần lo lắng, đoạn đường tốt một chút, nhà cũng tốt, có hoa viên, cần khá lớn, có giường sưởi tường ấm, mùa đông không lạnh, mùa hè không nóng.
Lý Quý Dương yêu cầu còn rất nhiều:
- Tốt nhất là có cái ao nuôi cá!
Cao chiêm sự không ngại phiền, toàn bộ nhớ kỹ.
Lý Quý Dương cho hắn cầm theo đồ vật trở về, bởi vì trời nóng nực, lần sau đến phải qua lập thu, quá nóng đi đường dễ bị cảm nắng.
Chờ Cao chiêm sự đi rồi Lý Quý Dương gọi Lý Phúc dặn hắn không cần đi mua nhà trong thành Hàm Dương.
- Chẳng lẽ là thiếu gia sốt ruột?
Lý Phúc còn cho là mình chậm chạp không làm tốt nên làm cho thiếu gia tức giận.
- Không phải, Cao chiêm sự nói hắn có phương pháp tìm nhà tốt, ngươi cũng không cần làm việc giống hắn.
- Nếu là Cao chiêm sự đích xác tốt hơn tiểu nhân làm rất nhiều!
Lý Phúc nghe vậy mới yên tâm.
Lý Quý Dương cùng Lý Phúc đi qua sân của tiên sinh, bởi vì hôm nay nghỉ ngơi tiên sinh đang ngồi hóng mát dưới bóng cây trong sân, Lý Quý Dương nói cho hắn nghe chuyện Cao chiêm sự đã tới, cùng với chuyện xảy ra trong cung.
- Không sai, không sai!
Cam Lỗi ngồi trên ghế lắc mà Lý Quý Dương đặc chế cho hắn, cầm quạt phe phẩy:
- Quốc chủ đang chính trực tráng niên, không tranh mới là tốt nhất, ai thò đầu ra tranh, quốc chủ sẽ chán ghét mà vứt bỏ!
- Nếu quốc chủ không sống tới tuổi già, tráng niên cũng đã mất rồi đây?
Lý Quý Dương còn nhớ rõ Doanh Tử Sở chỉ trị vì ba năm, nghe nói là chết trên bụng nữ nhân, bị thượng phong mà chết, chết ám muội nên sách sử ghi chép cũng mơ hồ.
- Là ý gì?
Bàn tay cầm cây quạt của Cam Lỗi chợt khựng lại.
- Nếu quốc chủ tráng niên biến mất, người kế nhiệm sẽ khó mà nói.
Lý Quý Dương thở dài, hắn cấp gì đó cũng không biết giữ được mạng của hắn hay không.
Doanh Tử Sở đăng cơ đã là năm thứ hai, thêm một năm nữa..
- Nếu quốc chủ tráng niên biến mất, Tần quốc phải ngủ đông!
Cam Lỗi phe phẩy cây quạt:
- Quốc chủ đi vắng, như vậy vào chỗ chính là đại công tử.
- Vì sao không phải Thành Giao công tử?
Lý Quý Dương hỏi lại, bởi vì xem xu thế hiện tại, Thành Giao khả năng rất lớn.
- Thành Giao không được, thứ nhất hắn không phải trưởng không phải con lớn, thứ hai, thế lực nhà mẫu thân quá lớn, thứ ba, Lữ Bất Vi sẽ không để cho hắn kế thừa vị trí quốc chủ. Nếu muốn mạnh mẽ đăng cơ, Thành Giao công tử chỉ sợ sống cũng không lâu.
Cam Lỗi phân tích nói:
- Không phải con cả cũng không phải con trưởng, không kế thừa được vị trí quốc chủ, trừ phi Doanh Chính đại công tử vong, thế lực nhà mẫu thân quá lớn, không nhìn thấy Điền thị thay Tề, cũng không lâu dài.
- Một điểm cuối cùng, hiện giờ quốc chủ ủy quyền cho Lữ Bất Vi, ít nhất trong bảy tám năm là không có ý định thu hồi, nếu quốc chủ tráng niên biến mất, quyền khẳng định còn nằm trong tay Lữ Bất Vi, Thành Giao công tử có nhà ông bà ngoại của mình, sẽ không trọng dụng Lữ Bất Vi, nếu Thành Giao công tử thượng vị, trước tiên chính là thu quyền! Chỉ có Doanh Chính đại công tử, bởi vì mẫu thân có giao tình với Lữ Bất Vi, chỉ dựa vào điểm này Lữ Bất Vi cũng sẽ ủng hộ Doanh Chính đại công tử, mà không phải Thành Giao nhị công tử, chẳng những sẽ không ủng hộ, còn có thể toàn lực chèn ép.
Cam Lỗi nhắm mắt nói:
- Lấy lý do bảo trụ vị trí quốc chủ của đại công tử, hắn cũng sẽ không cho đại công tử sớm tự mình chấp chính, mà là cầm giữ triều chính, thậm chí là ra sách lập truyền, làm cho mình nổi danh thiên hạ. Chỉ vì hắn xuất thân rất hèn mọn..
May mắn hắn biết rõ lịch sử, bằng không càng thê thảm!.
||||| Truyện đề cử: Quấn Quýt Không Rời |||||
Bố trí xong phòng sách cho tiên sinh, tiếp theo là tạo ra đao bút, điểm này Lý Quý Dương có ý nghĩ khác, hắn đem văn phòng tứ bảo mang đi ra, trước cấp cho Cam Lỗi tiên sinh xem qua.
Văn phòng tứ bảo vừa ra, toàn bộ phần tử trí thức đều phải bái phục!
- Vật ấy rất tốt, rất tốt!
Nhất là giấy, hai mắt Cam Lỗi đều sáng lên.
- Dùng mấy thứ này so sánh với đao bút thẻ tre như thế nào?
Lý Quý Dương chỉ vào đồ vật hỏi hắn.
- Tự nhiên rất tốt!
Cam Lỗi dùng bút lông chấm mực viết vài chữ, bởi vì không quen thuộc bút lông, viết có chút xấu, Lý Quý Dương lập tức dùng bút lông viết chữ, dù sao cũng là người khảo cổ, đa số có đọc lướt về thư pháp, Lý Quý Dương cũng không ngoại lệ, thậm chí hắn bởi vì tò mò còn đi thi qua, ý đặc biệt luyện tập quán cát thể, nhưng hiện tại hắn viết chính là chữ tiểu Triện.
- Vật như vậy trước trộm luyện tập, không thể để cho người ngoài biết!
Cam Lỗi buông bút lông, nghiêm túc nói:
- Nhất là Lữ tướng bang.
- Dạ!
Lý Quý Dương cũng nghĩ như vậy.
Ngày thứ ba quản gia đại thẩm cho người mang tới quần áo mùa hè cho tiên sinh cùng Cam La tiểu thiếu gia, đều dùng nguyên liệu vải tốt nhất, từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới mỗi người mười bộ.
Lại làm cho mỗi nhi đồng đi học năm bộ trang phục học đường, lựa chọn là tiểu bào phục màu xanh nhạt thời Tần triều, mặc vào nhìn thấy thật đáng yêu, kể cả Lý Quý Dương đều thống nhất mặc như nhau.
Cam Lỗi khó hiểu:
- Vì sao phải như vậy?
- Làm cho tất cả mọi người lấy danh bạn học tương xứng, không lấy thân phận luận ưu khuyết điểm.
Lý Quý Dương sớm nghĩ kỹ lý do.
Ngay cả Cam La cũng có năm bộ trang phục học đường.
- Đúng là có tâm tư.
Cam Lỗi gật đầu, từ khi đi vào Lý gia trang, hắn cảm thấy nơi này có thật nhiều sự tình làm cho hắn luôn có cảm giác mới mẻ.
Trừ bỏ quần áo, mọi người đều dùng giấy cùng bút mực.
Bọn nhỏ chưa từng học qua thứ này, chỉ nghĩ ai cũng dùng giống nhau như thế.
Lý Quý Dương cũng không giải thích, tuy lão quản gia nhìn thấy mới mẻ nhưng hắn cũng chỉ có trình độ nửa vời, cũng không có nghi vấn gì khác.
Địa phương đi học nằm dưới bóng cây trong viện, vây quanh thật rộng rãi, ban đầu đương nhiên là cần dạy mọi người nhận thức văn tự Tần quốc.
Lý Quý Dương rất muốn lấy ra Thiên Tự văn, nhưng nghĩ tới bên trong đó có một ít đồ vật lại không dám làm.
Cho nên giáo án vẫn là Tần luật mà Lý gia trang chuẩn bị, Lý Quý Dương rốt cục có cơ hội hiểu được Tần luật đầy đủ là gì.
Bởi vì ở đời sau phay văn tự đứt gãy thật lớn, tuy Tần luật cũng được đào móc không ít thẻ tre, nhưng chữ cũng không còn đầy đủ.
Đối với việc Lý Quý Dương lựa chọn dùng Tần luật làm sách vỡ lòng, Cam Lỗi hơi suy nghĩ một chút liền hiểu được.
Ngày đầu tiên đi học, học hai chữ: Tần luật.
- Tần luật là gốc rễ trị quốc của Tần quốc chúng ta, năm đó..
Trước mặt Cam Lỗi bày một ly trà sâm, là Lý Quý Dương gọi tên như vậy.
Trên thực tế là nhân sâm ngâm nước, thả chút mật nhuận phổi, che chắn chút hương vị của nhân sâm.
Cam Lỗi vừa nói vừa uống trà, uống hết thì Thuần Nhã lại rót tiếp, Thuần Nhã đi theo Lý Quý Dương vào học đường là vì hầu hạ thiếu gia, nhưng lại bị hắn sai khiến đi hầu hạ tiên sinh.
Mỗi một lời giảng của Cam Lỗi đều thật có ý tứ, tinh tế phân tích đều là ý tứ trung quân ái quốc!
Những người này ngày sau đối với Tần quốc khẳng định trung thành và tận tâm!
Giữa trưa nghỉ ngơi hai canh giờ, Lý Quý Dương cho người mang đậu hủ canh, tiên sinh cũng đi theo uống một chén.
Lý Quý Dương cho bưng lên tám mâm đựng trái cây, đào, mận, táo, lựu, lê, cam quýt, anh đào cùng kiwi.
- Thiếu gia, có thể ăn sao?
Một nhi đồng bốn năm tuổi chạy tới giơ quả đào hỏi.
- Có thể, muốn ăn thì ăn.
Lý Quý Dương sờ đầu tiểu tử kia:
- Nhưng không cần ăn nhiều lắm, ăn hoa quả nhiều dễ dàng tiêu chảy.
- Dạ!
Tiểu tử kia gật đầu bỏ chạy.
- Tiên sinh cũng ăn một quả lê đi!
Lý Quý Dương nói.
- Được, nếm một chút.
Cam Lỗi ngồi trên giường, nhìn thấy một đám tiểu oa nhi chơi đùa dưới bóng cây, trong đó còn có tiểu Cam La.
Lý Quý Dương đã sớm cho người làm đồ chơi, kỳ thật thời đại này đồ chơi của tiểu hài tử đơn giản đều là trống bỏi, lão hổ làm từ vải bố linh tinh, hơn nữa nhi đồng nông gia càng không có gì để chơi đùa.
Mà Lý Quý Dương lại làm ra xếp gỗ, hoặc là trò chơi xếp hình, chỉ dùng đầu thừa đuôi thẹo làm ra, bớt việc cũng không lãng phí.
Còn có một ít xẻng nhỏ hay búa nhỏ làm từ gốm sành, nhìn thấy thật đáng yêu!
Có nhi đồng chơi bập bênh, có chơi nhảy dây, mười đứa bé ở trong sân chơi thật vui vẻ.
- Ăn canh, chơi, một lát gọi bọn hắn về phòng ngủ.
Lý Quý Dương sắp sắp xếp xong xuôi.
- Ân, cần ngủ một giấc.
Cam Lỗi cũng có chút mệt mỏi.
Một canh giờ sau Lý Quý Dương kêu bọn nhỏ vào phòng, bên trong có chuẩn bị địa phương, làm cho bọn nhỏ đi ngủ trưa, cũng làm cho tiên sinh nghỉ một chút.
Buổi chiều thức dậy rửa mặt, tinh thần, lại đi sân của tiên sinh tiếp tục học tập.
Lần này là viết chữ, tuy tiên sinh vừa dùng bút lông nhưng dù sao cũng từng dùng đao bút lâu năm, rất nhanh liền nắm giữ cách dùng bút lông, viết chữ cũng xinh đẹp.
Lý Quý Dương dùng quán cát thể, tiên sinh nhìn thấy đẹp cũng yêu cầu mọi người chiếu theo viết, thoạt nhìn thật sự chỉnh tề.
Nửa tháng sau rốt cục tiểu Cam La cũng không còn cảm thấy mệt mỏi, trên mặt cũng mập mạp hơn, thân thể béo hơn rất nhiều.