- Còn không cảm ơn thiếu gia?
Lý Phúc vừa nghe liền mỗi người đạp một cước, làm cho hai người quỳ xuống đất phục lạy cảm ơn thiếu gia ban tên cho.
- Cảm ơn thiếu gia! Cảm ơn thiếu gia!
Hai người vô cùng cao hứng hô.
Lý Quý Dương gọi họ đứng dậy, còn hỏi thăm hai người bao nhiêu tuổi, có vợ con gì chưa?
Hai người này là người thành thật, cùng tuổi, cùng quê, nhưng quê hương của họ năm đó gặp tai họa bị đốt sạch, hai người tòng quân lên chiến trường, sau khi bị bắt lại bị bán vào Lý gia trang.
Bởi vì trong nhà của hai người không còn ai, trước khi ra chiến trường trộm bái làm huynh đệ, kết nghĩa!
Hiện tại hai người giống như là thân huynh đệ chiếu ứng lẫn nhau, bởi vì đều biết làm thợ mộc, lúc mới tới Lý gia trang nếm qua một ít đau khổ, sau đó lại tốt hơn một chút, bởi vì có tay nghề biết sửa chữa đồ vật bằng gỗ, nhờ vậy ngày tháng cũng tốt hơn nhiều.
Lý Quý Dương cho bọn họ trước tiên làm xe học bước, đồ gỗ tuy không linh hoạt như thời đại của hắn, nhưng ở thời đại này có thể nói là một cách tân, nhất là tiểu ròng rọc, Lý Quý Dương sợ bọn họ nghe không hiểu còn liên tục giải thích nửa ngày.
Cuối cùng hai người đều nói nghe rõ, sau đó rời đi.
Lý Quý Dương cảm thán:
- Thuần Nhã, ngươi nói hai người bọn họ làm được không?
- Hẳn là được đi?
Thuần Nhã cũng không dám khẳng định:
- Tuy lời của thiếu gia nói nô tì nghe không hiểu lắm, nhưng bọn họ nghe hiểu là được, nếu làm không tốt thiếu gia phạt bọn họ không cho ăn thịt!
- Bỏ đi, để nhìn xem!
Lý Quý Dương không dám khẳng định hai người làm ra được hay không, làm ra có giống như trong ý muốn của hắn hay không.
Kết quả qua thêm mấy ngày xe học bước được đưa tới trước mặt Lý Quý Dương, bánh xe dùng chính là thiết mộc!
Lý Quý Dương đẩy đẩy, cảm giác cũng giống như xe học bước đời sau, thậm chí càng tốt hơn!
- Tốt!
Lý Quý Dương cao hứng:
- Hôm nay ngày lành, giết dê ăn thịt, ăn canh!
Thuần Nhã vui vẻ đi nhà bếp thông tri.
- Chiếu theo hình dáng này làm trăm cái, sau này trong nhà nhi đồng nhiều, chờ khi bọn họ học bước đi, dùng xe học bước này!
Lý Quý Dương nói.
- Dạ!
Lý Lâm cùng Lý Sâm lớn tiếng ứng, bởi vì bọn họ cũng có vợ, vợ Lý Lâm cũng mới có thai, mà vợ Lý Sâm đại khái thêm năm sáu tháng là có thể sinh.
Vật này vừa nhìn là chuẩn bị cho tiểu hài nhi, bọn họ chỉ cần làm xong rồi để đó, chờ nhi đồng cần dùng lại tiếp tục đo lường độ cao cho nhi đồng, sau đó cho bọn họ trực tiếp luyện tập đi đường.
Loại ý nghĩ này làm sao bọn hắn không nghĩ tới đây?
Đúng là thiếu gia, đầu óc linh quang!
Lý Quý Dương làm xong xe học bước liền mang tới chỗ Lan nãi mẫu.
Khi Lan nãi mẫu nghe Thuần Nhã nói thiếu gia là vì tiểu thiếu gia nghĩ ra làm xe học bước, Lan nãi mẫu lại khóc!
- Ngài làm sao vậy?
Thuần Nhã bị dọa nhảy dựng lên.
- Thiếu gia đây là cô đơn muốn cho tiểu thiếu gia nhanh to lớn, có thể đi có thể chạy.
Lan nãi mẫu nghĩ nghĩ nói.
Cũng không trách thiếu gia mong mỏi tiểu thiếu gia mau mau trưởng thành.
Thuần Nhã quay về thuật lại cho Lý Quý Dương nghe qua, còn làm cho Lý Quý Dương hiểu lầm có ai khi dễ Lan nãi mẫu đâu.
- Ai dám khi dễ nàng a? Hiện tại nàng mỗi cách ba ngày lại tắm rửa một lần, so với ai khác đều sạch sẽ, mỗi ngày thay quần áo cho tiểu thiếu gia, một bộ chưa bao giờ mặc hai ngày, sạch sẽ đều muốn đem cả phòng đều lau một lần!
Thuần Nhã nói:
- Ăn còn ngon hơn bất cứ ai khác!
- Người ta là một người ăn cơm, còn có một hài nhi cần cho bú sữa đâu!
Lý Quý Dương nhìn ra ngoài:
- Ngươi còn tốt hơn, một người ăn no, cả nhà không đói bụng!
Đầu tháng ba, hại hai trận mưa tuyết, đường sá lầy lội không chịu nổi, Cao chiêm sự cũng không đến, nhưng lúc ở tháng hai Lý Quý Dương cũng đã tặng không ít đồ vật đi vào, nhất thời hẳn là không thiếu thứ gì.
Hơn nữa thời tiết ấm dần, Lý Quý Dương muốn đi xem Hàm Dương thành một chút.
Lúc ở hiện đại, hắn từng khảo cổ qua di chỉ của Hàm Dương thành, nhưng đó đều là di chỉ hoàng cung, cũng không phải đô thành.
Ngay lúc đó quy mô thật lớn, dù hiện tại Tần Thủy Hoàng vẫn còn là một cự hài mười tuổi, nhưng Tần Vương cung khẳng định là không nhỏ.
Đây là tư liệu lịch sử khó được.
Hắn còn muốn mời một vị tiên sinh trở về, dạy bọn họ đọc sách biết chữ, chính hắn nửa mù chữ, còn có một nhóm nhi đồng trong nhà cũng vậy.
Hơn nữa gần đầy thu nhập của hắn ngày càng tốt, ngoài vàng bạc châu báu, còn có ngọc thạch, bảo thạch, trân châu, hổ phách, lục tùng thạch, hồng mã não vân vân, đều là tinh phẩm!
Lý Quý Dương gọi Lý Trung tới:
- Thu thập một sân viện, đến lúc đó chúng ta cùng đi Hàm Dương thành, mời tiên sinh trở về, dạy mọi người học tập văn tự Tần quốc, thân làm người Tần ngay cả văn tự của quốc gia mình cũng không biết, chẳng phải làm cho người chê cười?
- Đã sớm chuẩn bị xong rồi!
Lý Trung nghe xong thật kích động:
- Trước kia sân mà đại công tử cùng nhị công tử đọc sách luôn được quét tước.
Nói xong lại thấy hối hận.
Rõ ràng trong nhà còn có sân viện dùng đọc sach, hơn nữa cũng mời nổi tiên sinh, năm đó lại một mình đưa đi ngũ thiếu gia!
- Vậy là tốt rồi, hiện tại thu thập đi ra, tìm chỗ ở cho tiên sinh, không thể quá kém, gẩy bốn đại thẩm, hai gã sai vặt qua hầu hạ, mấy ngày nữa thời tiết tốt lắm ta với ngươi đi Hàm Dương thành, mời tiên sinh tốt nhất là cả gia đình, như vậy cũng bớt việc.
Lý Quý Dương chậm rãi tính toán.
.