Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 97: Động tâm




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trên thực tế phương thức quản lý căn cứ của Cao Dương cùng với Sở Du Ninh có chút quan hệ, trước kia thời điểm sau khi thỏa mãn lúc hắn nhẹ nhàng ôm cô, có hỏi qua cô muốn căn cứ có bộ dạng như nào, Sở Du Ninh âm thanh dịu dàng, dịu dàng nói về xã hội không tưởng trong lòng cô, lúc ấy cô chỉ là thuận miệng nói, bởi vì đây cũng là tận thế, cho nên làm gì tìm được địa phương tốt đẹp như vậy, nhưng bởi vì chủ số thông minh quá cao, thuận miệng nói thôi cũng nói thật sự nghiêm túc, thậm chí nói quản lý xuống đơn giản như thế nào.

Chưa kể, thật sự Cao Dương nghe vào tai, hơn nữa còn bằng chính năng lực của mình đem cái xã hội không tưởng này thành lập ra.

Bởi vì tận thế tàn khốc so với tưởng tượng của Sở Du Ninh có chút khác biệt, nhưng khung lớn cụ thể cũng tạo ra được.

Giáo sư Lý cùng Lý Nhiên đi trên đường ở căn cứ không khỏi tán thưởng nói “Cao Dương này thật sự đúng là một nhân tài!”

Hai tròng mắt Lý Nhiên chớp chớp, nhịn không được nhìn về phía giáo sư Lý “Ba, con nghĩ….”

Giáo sư Lý dừng chân một chút, nhìn Lý Nhiên cau mày “Coi trọng Cao Dương?”

Lý Nhiên mím môi “Một người là thống lĩnh tương lai, một người là thống lĩnh hiện tại….” Đứa trẻ ngốc đều biết chọn, Lý Nhiên vĩnh viễn không quên được bộ dạng Cao Dương thâm tình nhìn Sở Du Ninh, một người đàn ông dịu dàng và tận tâm như vậy, ai có thể không động tâm được.

Giáo sư Lý nghĩ đến bộ dạng Sở Du Ninh, lại nghĩ đến dị năng của cô, tiếc nuối lắc lắc đầu. Ông không cảm thấy Cao Dương có thể cảm thấy hứng thú với Lý Nhiên.

“Ba!” Thấy giáo sư Lý lắc đầu, Lý Nhiên sổ ruột.

“Đi thử cũng được, nhưng phải hàm súc một chút, đừng để bị những người khác phát hiện, nếu không Cao Dương ở bên này không nắm được, Lôi Dịch ở bên kia cũng sẽ sinh ra khoảng cách.”

Giáo sư Lý suy nghĩ xa hơn so với Lý Nhiên, tuy rằng Cao Dương đang sắn là thống lĩnh, nhưng cũng chính vì nguyên nhân có quyền lợi để xuống tay cho nên không cần vì người phụ nữ mình không thích mà ủy khuất chính mình. Mà Lôi Dịch thì khác, hắn còn chưa có lên ngôi, vẫn phải nghe Lôi thống lĩnh nói, nếu Lôi thống lĩnh muốn hắn cưới, hắn cũng không có năng lực từ chối. Cho nên….. Ở bên Lôi Dịch vẫn đáng tin cậy hơn chút.

Cuộc đối thoại của Lý Nhiên bên này Cao Dương không biết, nhưng Triệu Tiêm Tiêm lại lần nữa gặp lại hắn…. Cao Dương không khỏi nheo đôi mắt lại.

Hắn rất vất vả dụ dỗ Sở Du Ninh mềm lòng với hắn, lại vì một câu của Triệu Tiêm Tiêm mà mất bình tĩnh làm Sở Du Ninh thương tâm, lấy tính cách quật cường kia của cô không khó tưởng tượng, con đường dụ dỗ vợ của hắn vừa nặng lại vừa xa. Những điều này tất cả đều do người phụ nữ trước mặt này mang đến….

Không cần hỏi, cũng biết Triệu Tiêm Tiêm bị kíƈɦ tɦíƈɦ bởi vì Cao Dương tốt với Sở Du Ninh mà tới, đặc biệt so sánh với sự lạnh nhạt mà Lôi Dịch đối với ả, Cao Dương quả thực không cách nào làm người khác bỏ qua, đặc biệt người phụ nữ mà hắn âu yếm lại là con đi*m Sở Du Ninh kia! Để ả nhìn Sở Du Ninh hạnh phúc? Không có khả năng!

Dựa vào cái gì mà con đi*m Sở Du Ninh kia hủy hoại hạnh phúc của ả sau đó lại chạy đến bên người Cao Dương hưởng thụ hạnh phúc! Con đi*m kia dựa vào cái gì!

Chính vì nguyên nhân như thế, Triệu Tiêm Tiêm mới ám chỉ cho Cao Dương là Sở Du Ninh không biết liêm sỉ con đi*m kia chủ động bò lên trên giường Lôi Dịch. Kể cả việc Cao Dương tận lực nhẫn nại, nhưng Triệu Tiêm Tiêm biết ả đã thành công.

Ngày hôm qua chỉ là bước đầu tiên ả trả thù, kế tiếp…. Triệu Tiêm Tiêm đoan chính hạ dáng người của ả xuống, hôm nay ả cố ý trang điểm qua, còn vừa vẽ chữ A lại vừa trang điểm kiểu khói. Lục Dĩ Minh tuy tốt, nhưng ả năm lần bảy lượt ám chỉ hắn cũng không dao động, vậy hắn cũng không cần phải hối hận, người đàn ông tốt cũng không phải có có một mình hắn.

“Đội phó Triệu.” Cao Dương giấu đi suy nghĩ lạnh lẽo nghiêm trọng có lễ gọi.

“Cao thống lĩnh!” Triệu Tiêm Tiêm hiên ngang cười, có chút hào khí của nữ hiệp, sau đó dừng lại một chút rồi mới nói “Chúng ta như này thống lĩnh Cao gọi tôi là đội phó Triệu quá khó xử rồi, không bằng tôi gọi anh là anh Cao, anh gọi tôi là Tiêm Tiêm được không?”

Trong mắt Cao Dương hiện lên một tia trào phúng, sau khi hắn lên làm thống lĩnh dạng phụ nữ gì muốn nhào vào ngực hắn mà hắn chưa thấy qua, Triệu Tiêm Tiêm không phải người thứ nhất cũng không phải là người cuối cùng…..

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.