Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 45: Coi thường




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Triệu Tiêm Tiêm tức giận cả người phát run, làm sao bọn họ dám…. Làm sao dám vì một con đi*m mà dám đối với ả như vậy!

Triệu Tiêm Tiêm tức giận nghĩ rời khỏi đội ngũ của căn cứ hung dữ cho bọn họ nhận giáo huấn, nhưng mà …… Ả cùng với Lôi Dịch có suy nghĩ giống nhau, lợi ích của ả cùng Lôi Dịch đã sớm rắc rối khó gỡ vốn đã không thể tách rời.

Suy nghĩ việc rời đi làm gì dễ dàng như vậy.

Loại hoàn cảnh này của Triệu Tiêm Tiêm so với Sở Du Ninh không giống nhau, Sở Du Ninh vẫn phụ thuộc vào Cao Dương, cũng không có quyền lực thực sự, cho nên cô bỏ đi mà không chút do dự, nhưng nếu căn cứ kia có một phần của cô, cô còn có thể tiêu sái đi như vậy sao? Đi rồi thì về sau tất cả đều phải làm lại từ đầu, ai sẽ bỏ được!

Trên vách đá gió rất lớn, mọi người không thể không lấy túi ngủ ra, Triệu Tiêm Tiêm nằm ở trong túi ngủ đầu óc vô cùng hỗn loạn. Làm sao lại biết được là Lâm Phong đâu! Nếu như biết thuốc sẽ bị Lâm Phong uống, ả làm cái gì cũng sẽ không uống thuốc theo, như vậy thì năng lực của ả sẽ có đủ khả năng đánh cho Lâm Phong răng rơi đầy đất.

Vì lý do gì mà Triệu Tiêm Tiêm vẫn luôn khó chịu với chuyện của Lâm Phong? Điều này cùng với suy nghĩ của Sở Du Ninh là giống nhau, trình độ của Lâm

Phong quá thấp! Ngủ cùng Lâm Phong về sau sẽ dễ dàng bị giảm giá trị!

Đúng vậy, lời nói này tuy rằng là nói trắng ra nhưng đây chính là đạo lý như vậy.

Cũng giống như mọi người nếu thấy một người đàn ông đi ra từ nhà chứa rẻ tiền, cho dù anh ta lớn lên đẹp trai thì mấy người cũng sẽ cảm thấy ghê tởm không nuốt xuống giống nhau.

Lâm Phong so với Lôi Dịch mà nói cũng không đến mức thấp kém như vậy, nhưng cũng không phải cùng một cấp bậc với anh, Triệu Tiêm Tiêm ngủ cùng với Lâm Phong về sau mặc dù Lôi Dịch không cố ý suy nghĩ đến nhưng cũng khó tránh khỏi việc xem thường ả, huống chi…… Lâm Phong bởi vì hận Triệu Tiêm Tiêm mà dùng hết sức hạ thấp ả, trong thời gian ngắn còn tốt, nhưng thời gian dài Lôi Dịch có thể chịu được không?

Trái ngược với Triệu Tiêm Tiêm, lúc này Sở Du Ninh trở thành vầng trăng sáng mà Lâm Phong không thể xúc phạm, Lâm Phong trong lòng mang áy náy đối với cô, tình cảm tự nhiên đối với cô cũng bắt đầu thay đổi từ lúc đầu chỉ thuần túy là nhục dục đã thăng hoa.

Sở Du Ninh cũng không nghĩ sẽ cùng Lôi Dịch dùng chung một cái túi ngủ, nhưng bị Lôi Dịch dùng một câu nói liền khuất phục: “Em không sợ Triệu Tiêm Tiêm sẽ lợi dụng lúc em ngủ mà lại gần gϊết chết em? Nơi này chỉ có anh mới có thể bảo vệ được em!”

Nếu một lòng nhiệt tình muốn chết ngay từ lúc đầu kia đã qua, tất nhiên Sở Du Ninh vẫn muốn sống, nếu không cũng không thể ở tận thế chật vật lâu như vậy.

Sở Du Ninh tự thiết lập cho chính mình khả năng tiến lên, tấn công, phòng thủ, cho nên cuối cùng cũng thỏa hiệp cũng sẽ không làm cho người ta cảm thấy bị xâm phạm.

Ôm Sở Du Ninh trong lòng Lôi Dịch thỏa mãn thở ra một hơi.

Thật ra từ sau ngày đó mỗi ngày anh bắt đầu sinh hoạt trong sự áy náy, mà không chỉ là áy náy…. Mỗi lần thấy cô dùng mọi khả năng của mình thu lại ở một góc anh sẽ nghĩ đến việc kéo cô vào trong ngực nói câu thật xin lỗi.

Không nên coi thường sự áy náy của người đàn ông, có áy náy với có khả năng vô cùng, nếu mà đơn thuần là người đàn ông đểu giả Sở Du Ninh cũng sẽ không tặng chính mình cho anh, nếu mà ngu xuẩn thành như vậy còn bằng trực tiếp chết đi.

Sự áy náy mà Lôi Dịch ấp ủ trải qua trong khoảng này càng ngày càng nhiều, hiện giờ vừa lúc Triệu Tiêm Tiêm tìm đường chết mà tình cờ được giải tỏa, đúng vậy, nếu Triệu Tiêm Tiêm cũng cùng người đàn ông khác ngủ, thì việc hắn giữ người phụ nữ khác bên người cũng không có gì là không thể đi? Tận thế đều không phải là như thế sao….

Sở Du Ninh nằm ở trong lòng Lôi Dịch cả người cứng đờ, đặc biệt là cây gậy th*t của anh càng ngày càng cứng, cảm giác tồn tại càng ngày càng mạnh. Làm cho Sở Du Ninh không chịu được mà trốn ra phía trước, nhưng cô trốn một chút anh liền nhích người lên theo, túi ngủ lớn như vậy, cô có thể trốn đến nơi nào được?

Lôi Dịch vốn không nghĩ làm cái gì với cô, rốt cuộc thì mọi người đều ngủ ở một chỗ, một chút động tĩnh đều có thể nghe thấy.

Nhưng…. Lôi Dịch áp lực hít thở một hơi thật sâu, anh đã rất lâu rồi chưa làm, đối với Triệu Tiêm Tiêm không nâng lên nổi hứng thú, nhưng đối với Sở Du Ninh không phải vậy.

Điều quan trọng là…. Không phải Triệu Tiêm Tiêm cảm thấy anh không được sao? Vậy anh nên làm cho ả biết anh tốt như thế nào!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.