(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tiến sĩ K nằm ở trên bàn phẫu thuật với lòng căm hận, trong đầu tất cả đều là các cách để trả thù Sở Du Ninh, tầm mắt lạnh băng và ảo não của hắn từ từ quét toàn bộ phòng thí nghiệm… Có lẽ, hắn cần cải tạo phòng thí nghiệm một lần nữa.
Ngụy Tử Vi đòi các loại đồ bổ và đồ trang điểm từ chỗ Ngụy Tử Hân, còn cả quần áo và trang sức, chỉ cần cô ta không gây chuyện thì Ngụy Tử Hân liền đồng ý yêu cầu của cô ta. Cũng đáng nói, sau khi trang điểm Ngụy Tử Vi cũng khá xinh đẹp, chỉ là chân hơi ngắn và ngực có chút nhỏ. Cài này thì đúng là không thể bù đắp qua thời gian, nhưng nếu như mặc trang phục loli thì cũng coi như một loại phong cách khá phù hợp.
Tiền đề là… khí chất của cô ta có thể ngoan ngoãn và dễ thương một chút. Có thể tưởng tượng được một loli nhỏ xinh đẹp mỗi ngày đều trưng bộ mặt như người ta thiếu mình 800 vạn, thật sự là nhìn thấy cũng hết hứng thú.
Hôm nay người phụ trách đấu trường lại tới thêm lần nữa, đầu tiên là hắn theo thói quen liếc mắt nhìn hướng phòng của Sở Du Ninh một lần, sau đó đẩy cửa phòng của Ngụy Tử Hân. Tuy rằng Sở Du Ninh vẫn ru rú ở trong phòng nhưng tính ra ở trong chợ đen thì thư viện cũng chỉ là một căn phòng, người ngoài không biết đến sự tồn tại của cô nhưng mà thân là quản lý tiêu hồn động thì đều biết tới cô, chỉ với gương mặt kia, dáng người kia, làm gì có người đàn ông nào mà không mang chút tâm tư.
Rất nhiều người lúc làm t.ình với Ngụy Tử Hân đã yêu cầu Ngụy Tử Hân biến thành bộ dáng của Sở Du Ninh, nhưng đều bị Ngụy Tử Hân lạnh mặt từ chối. Không chỉ vậy cô ấy còn ám chỉ rằng Sở Du Ninh là người của ông chủ, nếu không muốn sống nữa thì cứ chạm vào cô, bằng không thì thành thật một chút.
Có thể ngồi lên tới được vị trí này thì mọi người đều rất quý trọng cái mạng của mình, nhưng tiếc mạng thì tiếc mạng nhưng trong lòng vẫn nhịn không được mà ảo tưởng. Đặc biệt là người phụ trách đấu trường, bình thường hắn cũng không dám mơ tưởng đến Sở Du Ninh, chỉ mới tưởng tượng thì phía dưới lập tức cứng, chẳng phân biệt bất kỳ trường hợp nào.
Người phụ trách đấu trường liếc mắt nhìn một cái, cũng chỉ là mới nhìn cái cửa phòng mà côn th*t đã cứng ngắc như muốn nổ mạnh, tóm lấy Ngụy Tử Hân đến cả màn dạo đầu cũng không thèm làm, cứ thế chọc thẳng vào.
Từ sau khi Sở Du Ninh tới, mấy tên nhân tình này của Ngụy Tử Hân đều như vậy, cả đầu óc đều là Sở Du Ninh, tuy rằng cô ấy đã phải chịu không ít đau khổ nhưng không nói một lời nào, cũng cũng không giận chó đánh mèo lên đầu Sở Du Ninh, đến nỗi càng ngày càng cảm thấy chán ghét đá đàn ông này.
Đang lúc người phụ trách đấu trường làm rất hăng say thì Ngụy Tử Vi đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong liền há hốc mồm, người phụ trách đấu trường cũng không để ý tới Ngụy Tử Vi, đã nhìn thấy dung nhan như châu như ngọc của Sở Du Ninh nên hắn càng không có hứng thú đối với phụ nữ trang điểm, huống chi hắn cũng biết dưới lớp trang điểm thì khuôn mặt của Ngụy Tử Vi bình thường như nào.
“A!” Ngụy Tử Vi la lên một tiếng: “Kinh tởm!” Dứt lời liền quay đầu đi.
Đúng lúc Sở Du Ninh đi ngang qua, nhìn bóng dáng của Ngụy Tử Vi trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo, người phụ nữ này dám nói Hân tỷ của cô kinh tởm! Cô ta, một người phụ nữ bị những người đàn ông dơ bẩn chơi thì làm gì có tư cách nói người khác kinh tởm!
Sở Du Ninh nhíu mày duỗi tay đóng cửa lại, vừa lúc đối diện với ánh mắt của người phụ trách đấu trường, chỉ thấy hai mắt của hắn như tỏa ra ánh sáng, nhìn chằm chằm vào Sở Du Ninh, động tác dưới thân càng ngày càng kịch liệt. Sở
Du Ninh mặt không biểu tình đóng cửa lại, xem ra cô phải hành động nhanh hơn rồi.
Đối với loại đàn ông giống như người phụ trách đấu trường thì hắc chiêu gì đó không thể khống chế được hắn, nếu như muốn giữ được các lợi ích thì phải dùng thứ mà hắn muốn nhất. Ví dụ như… thực lực mạnh hơn!
Sở Du Ninh nghĩ tới trái cây của Triệu Tiêm Tiêm, nếu như có thể tinh luyện năng lượng trong trái cây… thôi, tạm thời chỉ có thể nghĩ chút thôi, dù sao bây giờ cô cũng không dám đi quấy rầy tiến sĩ K, chờ hắn nguôi giận rồi sau này lại nói.
Đang nghĩ tới Triệu Tiêm Tiêm thì cô ta liền tới thư viện tìm Sở Du Ninh, lần này còn dắt theo một con chó con bên cạnh, đôi mắt to sạch sẽ, vóc dáng cũng không cao, tươi cười còn có chút đáng yêu, Sở Du Ninh nhướng mày: “Chưa thành niên à?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");