(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Có lẽ sẽ người nói rằng nếu đàn ông có thể tìm gà vậy tại sao đàn bà không thể bao dưỡng vịt? Chẳng như thế nào cả, cuộc sống của mình là do mình tự lựa chọn, giống như việc uống nước ấm hay lạnh thì mình tự biết.
Nhưng… bạn cũng không thể kiểm soát được những người đàn ông đó sẽ nghĩ như thế nào về bạn, dù là thoải mái hay là chê cười thì mỗi người một ý kiến khác nhau, cuộc sống của bạn như nào thì đó là do bạn quyết định, nhưng nếu bạn lại đi chỉ trích cái nhìn của người khác vậy thì lại thành chê cười.
Hiện tại Triệu Tiêm Tiêm chính là cái người đáng chê cười này, cũng may… người ả đang đối mặt lại là Thẩm Hạo Nam, không phải Lôi Dịch, Lục Dĩ Minh hay thậm chí là Cố Đông. Ở trong lòng Thẩm Hạo Nam, Triệu Tiêm Tiêm là một người chị gái đã cứu mạng của hắn, nhìn thấy chị gái Triệu Tiêm Tiêm thành ra như này hắn chỉ là cảm thấy đau lòng.
Nhưng Thẩm Hạo Nam xem Triệu Tiêm Tiêm là chị gái, còn Triệu Tiêm Tiêm bây giờ lại chỉ nghĩ làm cho hắn trở thành người đàn ông của ả. Bây giờ ả chỉ muốn có một người đàn ông an ủi mình, dù là thân thể… hay là trái tim.. Hai mắt Triệu Tiêm Tiêm đẫm lệ mê mang nhìn Thẩm Hạo Nam, dưới ánh mắt không dám tin của Thẩm Hạo Nam, ả chậm rãi cởi bỏ từng nút thắt trên quần áo giải: “Làm t.ình với tôi đi.” Ả nói gần như là ra mệnh lệnh.
Thẩm Hạo Nam choáng váng, hắn không nghĩ tới Triệu Tiêm Tiêm sẽ làm ra loại chuyện này, hắn vội vàng xoay người, nhưng Triệu Tiêm Tiêm không chịu buông tha cho hắn: “Chẳng lẽ cậu đã quên mạng của cậu là do tôi cứu hay sao?” Triệu Tiêm Tiêm đã không thể thừa nhận một lần nữa bị đàn ông từ chối, lại còn đặc biệt người này là người ả nói gì nghe nấy, Thẩm Hạo Nam.
Thẩm Hạo Nam cả người chấn động, đúng là nếu không có Triệu Tiêm Tiêm thì hắn đã sớm chết, chết trước khi thức tỉnh dị năng, nhưng mà…
Nếu như không có Sở Du Ninh có lẽ Thẩm Hạo Nam vì ân cứu mạng sẽ mặc cho Triệu Tiêm Tiêm muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ đã không được… Hắn là một người chung thủy, thứ đồ được gọi là đàn bà này… một người là đủ rồi.
“Rất xin lỗi!” Thẩm Hạo Nam nói xin lỗi xong sau đó cũng quay đầu rời đi.
Quần áo trên người Triệu Tiêm Tiêm cởi được một nửa, vẻ mặt ả tái nhợt đứng ở trong gió, cả người giống như ngã vào hầm băng. Tại sao… tại sao lại như vậy? Vì sao lại biến thành như này?
Triệu Tiêm Tiêm cảm thấy lý do ả đi đến một bước này tất cả đều là do Sở Du Ninh, nếu như trước đây ả không đồng ý để cho con tiện nhân Sở Du Ninh kia
gia nhập vào tiểu đội của Lôi Dịch thì đã không xảy ra những chuyện như này: “Sở Du Ninh…”
Triệu Tiêm Tiêm hung hăng nghiến răng: “Tao nhất định phải làm cho mày sống không bằng chết!”
Chuyện này thật đúng là khó nói, Sở Du Ninh gia nhập vào tiểu đội của Lôi Dịch đúng thật là muốn tìm kiếm một người đàn ông cho cô, nhưng mà… nếu như không có ả giúp đỡ thì Sở Du Ninh cũng không thể dễ dàng tóm được Lôi Dịch như vậy.
Thực ra sau khi cô tóm được Lôi Dịch rồi nhưng mà Lôi Dịch cũng hoàn toàn không định sẽ từ bỏ Triệu Tiêm Tiêm, khi đó Triệu Tiêm Tiêm vẫn là cục cưng của cả tiểu đội Lôi Dịch như cũ, cho tới khi… ả hạ thuốc Lục Dĩ Minh.
Từ sau một khắc đó, tất cả đã không còn như trước, nói ả tự làm tự chịu khẳng định không sai, nhưng mà… nếu không phải do Sở Du Ninh quạt gió thêm củi thì ả cũng sẽ không thua thảm tới như vậy, thảm đến mức giá trị của bản thân tụt giảm như món một món hàng như vậy.
Nhưng… Sở Du Ninh cũng không thể chỉ bị đánh mà không phản kháng đúng không? Đây là đạo lý gì chứ. Vậy nên chỉ có thể nói Triệu Tiêm Tiêm có vận khí không tốt, đã chọc sai người, Sở Du Ninh cũng chẳng cần làm quá nhiều, thậm chí cô còn chưa bao giờ chủ động đi hại Triệu Tiêm Tiêm, nhưng mỗi lần cô đều có thể xác định đúng điểm yếu nhất để đánh vào cho nên mới không cần tốn nhiều sức đã khiến cho Triệu Tiêm Tiêm thua hết cả bàn cờ.
Ngay lúc Triệu Tiêm Tiêm sắp sụp đổ, Lâm Phong đi từ trong một góc ra: “Lúc cô tính kế Ninh Ninh có từng nghĩ đến ngày hôm nay?”
Triệu Tiêm Tiêm đột nhiên xoay người: “Anh có ý gì!”
Lâm Phong lạnh lùng cười: “Không phải cô muốn một cái dương sao… tôi tới để đưa cho cô một cái.” Nói xong, ở giữa không trung dần dần ngưng kết ra một con dã thú hung mãnh bằng kim loại, dã thú bằng kim loại có thân hình rất lớn, đôi mắt ẩn giấu kim quang, lại còn có thể cử động giống như nó thật sự đang sống, đáng sợ nhất chính là ở phần dưới của nó có một cái côn th*t giống như một cái chùy lớn, dữ tợn lộ ra ngoài.
Con dã thú kim loại vừa rơi xuống đất liền không tiếng động gầm lên, chính là cái kiểu mở miệng nhưng không phát ra tiếng, sau đó dẫm từng bước nặng nề về phía Triệu Tiêm Tiêm.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");