Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 160




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Muốn trèo lên cành cao thì kỹ thuật cướp đoạt dị năng của giáo sư Lý chính là bước đệm tốt nhất, cho nên hắn mới tạm thời nảy ra ý tưởng mang váy đến cho Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh đảo mắt, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, cô cười cười: “Rất xin lỗi, kế hoạch của anh phải thất bại rồi!”

Lục Dĩ Minh nhìn Sở Du Ninh bằng ánh mắt nóng bỏng, chậm rãi cúi người ghé vào bên tai Sở Du Ninh: “Cô biết không…” Hắn dùng giọng nói nhẹ nhàng: “Dáng vẻ tự tin của cô… rất đẹp…”

Sở Du Ninh quay đầu, ánh mắt Lục Dĩ Minh chợt lóe, hắn tiến lên phía trước một chút, thế cho nên môi của Sở Du Ninh vừa đúng lúc nhẹ nhàng chạm qua môi hắn.

Sở Du Ninh đột nhiên nheo mắt lại muốn duỗi tay đánh hắn nhưng mà Lục Dĩ Minh lại mặt mày hớn hở trốn về phía sau: “Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome*, nếu cô không muốn phối hợp thì tôi sẽ đổi một cách khác thôi, cũng không có gì ghê gớm hết.” Dứt lời hắn phất phất tay với Sở Du Ninh rồi nhanh chóng rời đi.

Cái tên này… đồ bại hoại văn nhã!

Cố Đông ở ngay phía sau Sở Du Ninh, tuy rằng hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau nhưng cũng không cố ky hắn cho nên ít nhiều hắn cũng nghe thấy được. Sở Du Ninh vừa quay đầu lại, đối diện với ánh mắt của Cố Đông, động tác của cô hơi chững, lúc này cô mới phát hiện vừa xảy ra chuyện gì, Lục Dĩ Minh, tên khốn này!

Lúc hắn vừa tới thì chào hỏi với Cố Đông trước, rồi sau đó rất tự nhiên đứng cạnh cô để nói chuyện, với cái bí mật kinh thiên của giáo sư Lý kia, nếu như Sở Du Ninh bị hấp dẫn thì tất nhiên Cố Đông cũng sẽ như vậy.

Lục Dĩ Minh thử từng chút một, càng ngày càng tới gần, cuối cùng còn CMN nhân cơ hội hôn trộm một cái tiếp…

Lúc ấy Sở Du Ninh không chú ý, Cố Đông có lẽ cũng đã quên mất phải phản ứng, sau đó đã bị tên cẩu nam nhân Lục Dĩ Minh kia dò ra được Sở Du Ninh và Cố Đông không phải quan hệ nam nữ chân chính!

Cái bánh kem lớn thế mà chỉ để đổi lại cái thôi sao? Chẳng lẽ Lục Dĩ Minh là người không có đầu óc như vậy sao? Không! Cái tên khốn khiếp này còn nhân cơ hội chứng tỏ danh vọng ở trước mặt Cố Đông, nếu như có thể được Cố Đông thu vào dưới trướng của hắn thì cũng coi như con hàng này đã kiếm được lời, còn nếu như không được thì cũng không phải hắn (LDM) không có phương án khác.

Sở Du Ninh nhìn về phía Cố Đông, phát hiện hắn giống như thật sự có chút động tâm, cũng đúng thôi, cái bánh kem lớn như vậy… ai mà có thể không động tâm được chứ. Nghĩ tới đây, Sở Du Ninh chớp mắt một cái nhìn về phía Cố Đông: “Ông chủ… ánh mắt phải nhìn xa hơn một chút…”

Ánh mắt Cố Đông hơi lóe lên: “Như nào?”

Sở Du Ninh cúi đầu thưởng thức chén rượu trong tay: “Tên khốn khiếp Lục Dĩ Minh này tuy rằng có chút thiếu đạo đức, nhưng mà… đúng thật là anh ta đủ thông minh, nếu như để lọt ra ngoài… nói không chừng có thể câu được một con cá lớn!”

Cố Đông nhướng mày: “Cô xác định là dây câu sẽ không đứt?”

Sở Du Ninh cười, nụ cười xinh đẹp quyến rũ đỉnh điểm: “Tên cẩu nam nhân này là người từ trước đến giờ nếu không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, cho dù chúng ta bỏ được thì cũng chưa chắc hắn đã cam lòng.” Cố Đông im lặng một lát: “Hy vọng cô sẽ không làm tôi thất vọng!”

Sở Du Ninh cười uống cạn ly rượu, cũng không nói câu nào. Tất nhiên cô sẽ không đặt cái mạng của mình vào trong tay người khác mặc cho người ta nắn bóp, kỹ thuật cướp đoạt dị năng sao? Là kỹ thuật khoa học hay là dị năng đây…

Sở Du Ninh đảo mắt, tầm mắt rơi vào trên người Lý Nhiên, Lục Dĩ Minh xứng đáng được thả ra bên ngoài, với năng lực của hắn, việc nắm một mảnh giang sơn thuộc về chính mình cũng chỉ là vấn đề theo thời gian mà thôi. Tới lúc đó hắn sẽ trở thành một trợ lực của chính bản thân mình. Còn về phần Lý Nhiên và giáo sư Lý…

Sở Du Ninh bây giờ không phải chính là cái đùi tốt nhất của bọn họ sao! Sở Du Ninh âm thầm nhìn xung quanh một vòng, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của giáo sư Lý ở trong một góc, có lẽ ông ta… cũng đang nhìn cô…

Nghĩ đến đây Sở Du Ninh lại lần nữa cầm lên một chén rượu, sau đó nâng về hướng của giáo sư Lý rồi uống một hơi cạn sạch.

Ánh mắt của giáo sư Lý đột nhiên lóe lên, thiếu chút nữa ông ta đã nhảy dựng lên.

Ông ta đương nhiên biết Ngụy Tử Hân là ai, đây là người có quan hệ gần nhất với chợ đen trong đám người ông ta đã từng gặp, nếu như bám được vào Ngụy Tử Hân cũng đồng nghĩa là có quan hệ mật thiết với chợ đen… Nghĩ đến đây, giáo sư Lý kích động tới nỗi tay cũng run rẩy.

Nhìn đi, có quyền lực, quá dễ dàng để đào góc tường… Sở Du Ninh vừa lòng nở nụ cười.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.