Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 155




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lục Dĩ Minh phát hiện dường như Thẩm Hạo Nam có tâm sự, cũng không biết hắn làm như thế nào mà từ dưới lớp áo choàng dày nặng kia phát hiện hắn có tâm sự. Lục Dĩ Minh cảm thấy Thẩm Hạo Nam là một người vô cùng đơn giản, mỗi ngày đều trốn ở dưới áo choàng, chỉ có gặp được Triệu Tiêm Tiêm mới có thể có một chút phản ứng.

Nhưng từ sau lần trước sau khi cùng Sở Du Ninh ở bên nhau về hắn liền trở nên không giống như trước, ở phương diện khác còn không rõ ràng, nhưng khi Triệu Tiêm Tiêm gọi hắn, hắn cũng chưa có phản ứng, điều đó rất khả nghi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Ngay từ đầu Lục Dĩ Minh cho rằng hắn một sớm phá thân, ngày hôm sau người cho hắn phá thân còn chạy, gặp một chút kích thích cũng là bình thường. Cho

đến khi…hắn phát hiện ra Thẩm Hạo Nam dấu diếm mua một cái nhà. Vì sao nói là dấu diếm? Bởi vì nhà ở không phải là dùng tên của hắn mua, đi mua nhà giúp người khác cũng không phải là nhận thức của mọi người, điều này thật sự khả nghi.

Từ đó về sau hắn vẫn luôn đi chợ, hôm nay mua một món dụng cụ cho gia đình, ngày mai mua một món trang trí gì đó trong nhà, còn có chăn đệm mới tinh cùng với… nữ trang?

Một khắc khi nhìn thấy nữ trang kia, Lục Dĩ Minh hiểu rõ, nhà ở này là chuẩn bị cho Sở Du Ninh. Lục Dĩ Minh không khỏi cười, đứa trẻ thì chính là đứa trẻ, tâm tư vẫn luôn đơn thuần như vậy, chẳng qua mới chỉ là ngủ một đêm, vậy mà đã chịu ảnh hưởng lớn như vậy.

Vậy người phụ nữ như Sở Du Ninh kia, hắn cũng có thể khống chế sao?

Nguyên nhân chính là vì Lục Dĩ Minh hiểu Thẩm Hạo Nam, cho nên thời điểm phát hiện hắn có chút không thích hợp, đầu tiên liền nghĩ tới việc khả năng có quan hệ cùng Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh quay lại căn cứ Chiến Lôi? Còn bị Thẩm Hạo Nam gặp được… Nếu gặp được, Thẩm Hạo Nam sao có thể thả cho cô rời đi? Trừ phi… ánh mắt Lục Dĩ Minh hơi hơi lóe lên, hắn có lý do không thể không thả.

Lúc này Lục Dĩ Minh còn chưa biết Sở Du Ninh đã không phải là người phụ nữ mà trước kia cần phải sống dựa vào đàn ông.

Trước kia Lục Dĩ Minh từng dùng tinh thần lực đánh dấu lên Sở Du Ninh, tuy rằng đánh dấu bị xoá bỏ một cách mạnh mẽ, nhưng hắn lại nhớ kỹ sóng tinh thần lực của Sở Du Ninh. Lục Dĩ Minh ngẫm nghĩ, thả tinh thần lực ra ngoài.

Tinh thần lực của Lục Dĩ Minh đã tăng cấp lên cấp 6, cho dù căn cứ Chiến Lôi rất lớn, chỉ cần hắn sử dụng sức mạnh cũng có thể làm cho tinh thần lực lan tràn đến mỗi một góc trong căn cứ, chỉ cần biết được vị trí cụ thể của Sở Du Ninh, muốn tìm được cô cũng không khó. Nhưng mà…

Tinh thần lực của hắn còn chưa lan tràn ra đến khu biệt thự, đã bị một luồng tinh thần lực cường đại cản trở. Lục Dĩ Minh không khỏi sửng sốt, phương hướng kia…

Lôi Nguyệt là chị của Lôi Dịch, ngày thường đều rất quen thuộc với đội viên của chiến đội Lôi Dịch, Lục Dĩ Minh tất nhiên biết Lôi Nguyệt lại coi trọng người đàn ông nào, lại còn cãi nhau trước mặt thủ lĩnh, nói cái gì mà không phải hắn thì không gả.

Gần đây nhất thủ lĩnh Lôi bị cục diện rối rắm nháo loạn của Lôi Dịch làm cho nổi trận lôi đình, lại nghe nói Lôi Nguyệt coi trọng một người đàn ông, đầu óc so với căn cứ Chiến Lôi còn lớn hơn, mặc kệ Lôi Nguyệt nháo như thế nào, hắn cũng không để ý tới cô.

Đương nhiên… nếu thủ lĩnh Lôi thật sự trợ giúp ngược lại… Ông chủ khẳng định sẽ làm ông có thêm kiến thức về thế giới này sẽ có bao nhiêu hắc ám.

Lục Dĩ Minh hơi hơi nhấp môi, vòng qua căn biệt thự này hướng về phương hướng khác xem xét. Không có, bất cứ nơi nào đều không có bóng dáng của Sở Du Ninh. Như vậy… tầm mắt hắn lại lần nữa rơi xuống phương hướng của căn biệt thự kia, Sở Du Ninh lui tới với người mà Lôi Nguyệt coi trọng?

Tạm thời được ở khu biệt thự toạ lạc tại nơi tốt nhất, chứng minh đám người kia có thực lực vô cùng mạnh mẽ hung hãn, điều đó có phải đã nói lên hay không… Sở Du Ninh đã tìm được chỗ dựa mới?

Lục Dĩ Minh nghĩ, khác với Thẩm Hạo Nam, Lục Dĩ Minh sẽ không cho rằng Sở Du Ninh vì hôn sự của Lôi Dịch mà tới. Nhưng mặc kệ cô vì lý do gì mà trở lại căn cứ Chiến Lôi, lần này… hắn sẽ không lại để cho cô cơ hội rời đi.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.