Tân Nương Quỷ Vương

Chương 456: Chap-456




CHƯƠNG 456: BÙ VÀO CHỖ TRỐNG

CHƯƠNG 456: BÙ VÀO CHỖ TRỐNG

Thiên Hựu nhịn tôi vài ngày, cuối cùng nhịn không được hỏi tôi: “Thật sự không cần đến nói một tiếng với Thiên Đế bên kia?”

Tôi đương nhiên biết nó đang nói tới chuyện Tử Diên là thuộc hạ của người mặc đồ đen, cho nên không quá để ý nói: “Việc này sau này hãy nói, hiện tại mẹ không muốn đi tìm anh ta, nếu anh ta muốn biết tự nhiên sẽ tìm đến mẹ, nói không chừng hiện tại đã biết rồi!”

Thiên Hựu dừng lại sau đó bình tĩnh nói: “Tử Diên đã chết, Thiên Đế không có khả năng không biết, sao trời thuộc về cô ta cũng đã tiêu vong cùng cô ta, không cần chờ Thiên Đế hỏi tới, cho nên mẹ vẫn nên đi một chuyến thì tốt hơn.”

Tôi vô cùng kinh ngạc nhìn nó hỏi: “Con, con biết Tử Diên chết rồi?”

Thiên Hựu tùy ý lật sách nói: “Không biết, đoán được mà thôi! Nếu cô ta không chết, mẹ cũng sẽ không chạy tới chỗ con mỗi ngày, mẹ sợ con nghĩ luẩn quẩn, trong lòng khó chịu! Lão thái bà, con cũng không phải trẻ nhỏ, chuyện quá khứ cứ như vậy trôi qua cũng tốt, chả sao cả! Chỉ là, con muốn biết cô ta có để lại lời nào hay không.”

Tôi do dự nói: “Cũng đã nói chả sao cả, đừng hỏi nữa, có vài lời, con không biết thì tốt hơn, đều qua rồi.”

Thiên Hựu ngẩng đầu nhìn tôi nói: “Mẹ, nói cho con đi, con không sao!”

Tôi vỗ vỗ bả vai của nó nói: “Mẹ cũng hy vọng con không sao! Lúc cô ta chết chỉ để lại hai câu. Cho dù là người hay thần, có đôi khi thật sự phải tin vận mệnh, cô ta chết trong địa ngục, hồn phi phách tán, bản thân tự sát! Con đừng suy nghĩ nữa, coi như trải qua một đường phong cảnh trong nhân sinh lữ đồ đi, sau khi đi qua, sẽ gặp được điều tốt hơn.”

Cuối cùng, tôi còn nói lại hai câu mà Tử Diên để lại cho Thiên Hựu nghe, nó không lên tiếng, nhưng nhìn ra được, nó rất khó chịu, hai câu nói mà Tử Diên để lại khiến nó chấn động rất lớn, đau dài không bằng đau ngắn, hy vọng nó có thể chịu đựng!

Chỉ là lời nó nói đã nhắc nhở tôi, Tử Diên chết, Thiên Đế nhất định biết, anh ta không tìm tôi, dĩ nhiên là chờ tôi đi tìm anh ta! Là người của Thiên giới, chết ở Quỷ giới bọn tôi, tôi đương nhiên phải đi lên nói rõ ràng với anh ta. Sau khi nghĩ xong, tôi bảo Thất Dạ chăm sóc Thiên Hựu, bay người đi đến Thiên giới.

Thiên Đế hiếm khi có thời gian, ở hồ sen ngắm hoa, bên người không có tuỳ tùng đi theo, tôi bước chậm đi đến phía sau anh ta nói: “Thiên Đế, tôi tới muốn nói với anh chuyện của Tử Diên.”

Nếu nói đến chơi tâm kế tôi khẳng định không bằng Thiên Đế, so với việc vòng vo vấn đề, chi bằng đi thẳng vào vấn đề thì tốt hơn, xem anh ta trả lời thế nào rồi nói sau!

Thiên Đế đưa lưng về phía tôi, nói: “Ừ, bản tôn biết rồi!”

Tôi còn chưa nói gì, anh ta đã biết rồi! Đây là nói anh ta đã biết Tử Diên chết rồi, hay là nói anh ta biết vì sao Tử Diên chết?

Trong khoảng thời gian ngắn, tôi không biết nên đáp lại thế nào, hai bên trầm mặc một lúc lâu, anh ta mới chậm rãi mở miệng hỏi: “Cô cảm thấy hồ hoa sen này thế nào?”

Tôi cân nhắc anh ta đang nghĩ cái gì, kết quả không hiểu sao lại hỏi vấn đề này, tôi nhìn hồ hoa sen nói: “Nở lâu không tàn, rất đẹp, nhân gian không có cảnh đẹp như vậy.”

Thiên Đế lắc đầu nói: “Đây chỉ là dáng vẻ cô nhìn thấy lúc này! Trong lúc hoa sen nở rộ, cũng có bông khác đã bắt đầu héo tàn, cũng có đã héo tàn! Hoa nở hoa rụng vốn là chuyện bình thường, đây là quy luật thiên nhiên! Có người phi thân thượng thần, cũng có người xuống mồ vì bùn, cho nên như vậy không có gì phải so đo, đều là số mệnh.”

Lúc này, tôi nghe hiểu được, hoá ra anh ta cũng không phải né tránh đề tài sống chết của Tử Diên, chẳng qua là tôi không nghĩ ra mà thôi! Thiên Đế không hỏi tôi vì sao Tử Diên chết, nhìn dáng vẻ của anh ta cũng không phải muốn hỏi, chỉ là cảm thấy chết rồi thì thôi, xem chuyện sống chết thờ ơ như vậy cũng là tôi không nghĩ tới.

“Mấy ngày nay Quỷ giới bận rộn, cho nên không thể kịp thời nói cho ngài, tôi lo ngài sẽ nghĩ nhiều, cho nên tới đây nói một tiếng! Cùng ngày đại hôn của Thiên Hựu và Tử Diên, tôi liền tìm người khác thay thế, đó cũng là chuyện bất đắc dĩ, mặc kệ nhiều khách khứa như vậy, cũng không tốt lắm, cũng sợ khiến người khác nhạo báng.”

Tôi tự mình nhắc tới việc này, dù cho có chút phiền muộn, nhưng đối với Thiên Đế không gì không biết, chủ động giải thích luôn luôn không sai.

Thiên Đế xoay người, anh ta tinh tế nhìn tôi nói: “Không sao! Mặc dù cô không tới nói một tiếng, bản tôn cũng sẽ không trách cô! Chỉ là cảm thấy một mình cô không dễ dàng gì, Thiên Ngạo không còn nữa, chuyện lớn nhỏ ở Quỷ giới còn cần cô phiền lòng lo liệu, thật sự rất khó cho cô, Phần Thất, có nghĩ đến tái hôn hay không? Về phương diện này bản tôn rất cởi mở, nếu cô có tâm tư này, vậy làm theo tâm nguyện của cô đi!”

Thiên Đế không phải một lần đề cập tới chuyện tái hôn, tôi không biết anh ta nói như vậy để làm gì, nhưng vẫn từ chối nói: “Đã quen rồi, ngược lại cũng không cảm thấy vất vả, huống hồ còn có Thiên Hựu, tôi không muốn tái hôn, cho nên, anh cả, sau này chúng ta đừng nói tới chuyện này nữa. Nếu không có việc gì, vậy tôi về trước.”

Thiên Đế không giữ lại tôi lại, để tôi rời đi.

Trở lại Quỷ giới, tôi trực tiếp đến Minh Điện, phát hiện tiểu tử thúi không ở đó, trên Minh điện, chỉ có một mình Thất Dạ vội vàng dọn dẹp cái bàn.

Trước kia Diệm Thiên Ngạo ở đây, trên Minh Điện trống không, anh không thích đặt bàn ở trên Điện, về điểm này Thiên Hựu lại không giống anh, từ sau khi nó lên làm Quỷ chủ, cái bàn này cũng không bỏ đi.

Sau khi nhìn thấy tôi, Thất Dạ lộ ra vẻ mặt khẩn trương, anh ta nói lắp: “Nương nương, Thiếu Quỷ chủ không ở đây.”

Thiên Hựu ở hay không ở cũng không khiến tôi chú ý quá nhiều, nhưng dáng vẻ hoảng loạn của Thất Dạ rất khả nghi.

Tôi đi lên trước liếc mắt nhìn đồ vật mà anh ta dọn dẹp, tất cả đều là giấy đã viết chữ, dường như đều là những lời Tử Diên để lại lúc còn sống, nhìn chữ viết đa số đều là Thiên Hựu tự mình viết. Thất Dạ vội vàng dọn dẹp, là sợ bị tôi nhìn thấy.

Tôi rút một tờ giấy hỏi: “Cả ngày, nó đều bận cái này? Đã uống rượu sao?”

Ánh mắt Thất Dạ loé lên nói: “Rượu thật ra không chạm vào, cái này quả thực viết rất lâu.”

Tôi gật đầu nói: “Không sao, anh làm việc đi, tôi đi tìm nó.”

Thất Dạ rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, tôi cũng mặc kệ anh ta, rời khỏi Minh Điện dạo vòng khắp nơi, cuối cùng ở hồ Hoa Thanh tìm thấy Thiên Hựu, nó lẳng lặng trôi nổi trên mặt nước, chỉ lộ ra đầu và bả vai.

Nghe thấy tiếng bước chân của tôi, nó cảnh giác ngồi dậy hỏi: “Người nào?”

“Mẹ! Ngoài mẹ già của con, còn ai có thể vào đây! Tiểu tử thúi, cả ngày không có chuyện gì sao? Chạy tới chỗ này nhàn nhã.” Tôi từ trong bụi hoa đi ra, nhìn mắt nó tức giận nói.

Thiên Hựu bơi tới bên cạnh hồ, sau đó miễn cưỡng nhảy lên bờ!

Tôi xoay người sang chỗ khác, tuy nói nó là con trai tôi, nhưng hiện tại nó đã trưởng thành, cái gì nên nhìn không nên nhìn, lòng tôi vẫn biết rõ.

“Ai nói con không có chuyện gì làm, con nhiều việc! Con còn không phải tới tắm một cái sao, đến nỗi nói con như vậy sao? Có đôi khi con thật sự hoài nghi, con có phải con ruột của mẹ hay không.” Vừa mặc quần áo, Thiên Hựu vừa lẩm bẩm oán giận.

“Con muốn tới tắm rửa, mẹ đương nhiên không nói con! Chỉ là nếu tâm trạng con không tốt liền đi ra ngoài một chút, giải sầu! Việc này với việc con có phải con ruột của mẹ hay không thì có cọng quan hệ gì! Bà đây mang thai con nhiều năm mới sinh ra con, con lại còn đùa giỡn?”

Thiên Hựu mặc chỉnh tề đi đến phía sau tôi vỗ bả vai tôi, ý bảo tôi có thể xoay người.

“Gần đây mẹ lạ lắm, tại sao lại đột nhiên tốt bụng để con ra ngoài chơi? Trước kia con muốn rời khỏi mấy canh giờ mẹ đều không vui! Không phải mẹ còn vì chuyện của Tử Diên mà lo lắng cho con đấy chứ, mẹ yên tâm, chuyện đã qua rồi, con không sao! Mẹ buông lỏng con như vậy, cẩn thận sau này con bay ra đượcc liền bay không trở lại!”

Tôi trừng mắt liếc nó một cái nói: “Đây không phải sợ con áp lực thành kẻ điên sao! Mẹ chỉ có một đứa con trai là con, mẹ không quan tâm con, ai quan tâm con! Chuyện làm không xong, lúc nên thả lỏng phải tận tình thả lỏng! Hiện tại con là chủ của Quỷ giới, trọng trách trên vai nặng nề, cho nên, con vẫn nên tự mình cân nhắc tâm trạng! Được rồi, không nói chuyện này, hay là con lại tìm phụ nữ, vậy cũng sẽ dễ quên đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.