Tân Nương Quỷ Vương

Chương 382: Chap-382




CHƯƠNG 382: ĐỒ XẤU XÍ

CHƯƠNG 382: ĐỒ XẤU XÍ

Hiếm khi Tạ Linh Côn lại đối với một người tôn kính như vậy, chẳng những xưng hô với Tinh Hàn là các hạ, còn gọi anh ta là ngài, quả thực vượt quá sức tưởng tượng của tôi.

Có vẻ như Tạ Linh Côn và Tinh Hàn cũng coi như người cùng một thế hệ, nhưng nhìn dáng vẻ của anh ta đối với Tinh Hàn, ngược lại thật sự tôi cảm thấy anh ta đang có ý định kéo Tinh Hàn nhập bọn, trong đội có một nhân vật cấp bậc Thần Ma thực lực tự nhiên sẽ tăng lên không ít, như vậy đối chuyện tương lai anh ta cần làm, cũng sẽ có trợ giúp rất lớn.

Tinh Hàn bị câu nói sau cùng của Tạ Linh Côn đả động, sắc mặt anh ta khẽ biến, nhìn chằm chằm Tạ Linh Côn hồi lâu mới nói: "Chuyện tôi có thể hứng thú? Được, vậy thì chờ tôi trở về để cho tôi xem, nếu tiểu tử anh dám lừa tôi, tôi sẽ phá tan cái ổ này của anh."

Quẳng xuống lời hung ác, Tinh Hàn liền dắt tôi chạy ra ngoài, tôi quay đầu lại nhìn Tạ Linh Côn, anh ta cho tôi một cái ánh mắt thoải mái tinh thần, cũng không biết là ý gì.

Từ trong bức họa đi ra, chúng tôi trực tiếp rời khỏi cổ mộ đi vào biên giới hòn đảo, phía xa có một đảo hoang, đó chính là chỗ ở của Tinh Hàn, giờ phút này anh ta đang sững sờ nhìn qua hòn đảo kia, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.

Tôi chờ rất lâu, rốt cục không nhịn được mà hỏi: "Anh đang suy nghĩ gì vậy, phía trước chính là hòn đảo của anh à!"

Tinh Hàn quay đầu nhìn tôi một cái, có chút uất ức nói: "Tôi đang suy nghĩ làm thế nào để đi qua, nơi này cái gì cũng không có, chẳng lẽ lại bơi qua à!"

Chuyện này

Chuyện này sao lại hỏi tôi, làm sao tôi biết đi qua như thế nào được chứ.

"Được rồi, anh còn chưa nói cho tôi biết, anh thoát ra khỏi Quỷ giới như thế nào?"

Lúc Tinh Hàn không hung ác thật sự giống như đứa trẻ con, anh ta suy nghĩ rất nghiêm túc rồi nói ra: "Tôi bơi từ biển chết ra mà, chỉ là làm sao lại tới nơi này thì tôi cũng không biết, không nghĩ ra."

Được lắm! Anh không nhớ nổi tôi cũng không thể hỏi ra được gì, đành phải nói sang chủ đề khác: "Anh không nhớ mình làm cách nào chạy khỏi Quỷ giới, cũng không biết mình làm thế nào tới được hòn đảo này, vậy cuối cùng anh có biết làm thế nào đem tấm thân thể này của tôi trở thành hoàn chỉnh biến thành hoàn mỹ không, tôi cảnh cáo anh nhé, không được nói hai chữ không biết."

Tinh Hàn cười ngây ngô nói: "Đương nhiên, cái này tôi không thể quên được rồi!" Đột nhiên anh ta đứng dậy hướng về hải đảo phía trước mặt nói: "Tôi vừa mới xem rồi, từ nơi này trở về rất xa, nhưng cũng không thành vấn đề, chúng ta có thể bơi về được!"

Tôi nghe xong, thiếu chút nữa quai hàm đều rơi trên mặt đất, bơi về được, bơi cái đầu của anh đi mà bơi: "Anh thích bơi lội à, vậy tự anh bơi về đi thôi, tôi dùng ngự hành thuật đi sang, anh nhớ bơi nhanh lên nhé!"

Tôi cũng muốn mang Tinh Hàn đi cùng, chỉ là pháp lực của tôi còn chưa khôi phục hoàn toàn, không di chuyển được hai người, một mình bay còn được, cho nên tôi mặc kệ Tinh Hàn, ngự thuật bay lên trời, nhìn anh ta nhảy vào trong nước, tôi chỉ thấy một ánh sáng đỏ lóe lên anh ta đã bơi ra cách xa mấy mét.

Thật ra tôi đang rất buồn bực, biển chết ở Quỷ giới là nơi nào chứ, chỉ bằng một Tinh Hàn như bây giờ sao có thể trốn ra được chứ? Sẽ không cho nổ tung làm bị thương ai đi!

Không lo được nhiều như vậy tôi cưỡi gió mà đi, chợt phát hiện phía trước dưới mặt biển có một bóng đen lớn, đứng ở chỗ cao tôi nhìn vô cùng rõ ràng, mà giờ khắc này Tinh Hàn chính là đang bơi về hướng cái bóng đen kia.

Ý thức được có nguy hiểm, tôi hướng về phía Tinh Hàn bên dưới hô lên: "Tiểu quỷ, dừng lại, phía trước có nguy hiểm."

Nước biển rất sâu, chỉ là khối bóng đen kia nhìn không rõ là cái gì, cảm giác nó vô cùng lớn, mà lại đặc biệt nguy hiểm. Nếu là Tinh Hàn không nổi khùng gặp được cái đồ chơi này, tôi thực sự có chút lo lắng.

Khoảng cách từ cổ mộ đi ra đến hòn đảo là khá lớn, bây giờ muốn trở về nhờ Tạ Linh Côn hỗ trợ đã không kịp nữa, nếu gặp phải, chỉ có thể dựa vào bản thân mình tự giải quyết.

Tinh Hàn chìm ở trong biển căn bản không nghe được tiếng gào của tôi, không có cách nào khác, tôi không thể làm gì khác hơn là cấp tốc lao xuống, lúc tôi sắp đến mặt nước, bóng đen kia lập tức xông ra khỏi mặt nước mang theo từng trận bọt nước phun cho tôi một thân ướt đẫm nước.

Tôi lau đi giọt nước trên mặt, trừng lớn mắt xem xét, hù chết tôi rồi, bóng đen chìm ở dưới mặt biển lại là một con bạch tuộc khổng lồ.

Trước kia, tôi cũng đã từng xem trong phim anime, còn cả trong phim kinh dị nhìn thấy bạch tuộc khổng lồ như thế, tôi vẫn cho là đó chỉ là trong truyền thuyết, không nghĩ tới hôm nay mình coi như đã tận mắt nhìn thấy, nhìn đi, quá lớn, một con mắt cũng đã lớn bằng đầu tôi rồi, nó phun nước một cái cũng có thể tạo thành sóng lớn, tôi và Tinh Hàn nhỏ bé như thế này thật đúng là không đủ cho nó nhét kẽ răng.

Lúc này, Tinh Hàn từ trong nước biển bơi đến, sau khi anh ta thấy bạch tuộc không lồ liền cười ha hả: "Đúng đúng đúng, chính là mày, bạch tuộc nhỏ, trước đó chính là mày dẫn tao tới đây, bây giờ mày lại dẫn tao về! Suýt chút nữa tao đã quên mất mày, là tao bảo mày ở chỗ này chờ tao. Nhưng mày không ở bờ biển chờ tao, chạy tới nơi này làm gì?"

Trong nháy mắt tôi cảm thấy mình hóa đá, tôi không nghe lầm chứ, Tinh Hàn đang nói chuyện cùng con bạch tuộc khổng lồ, nó có thể nghe hiểu sao?

Lúc mới bắt đầu Tinh Hàn còn mừng rỡ như điên, bỗng nhiên sắc mặt anh ta biến đổi nhìn con bạch tuộc khổng lồ nói: "Sao mày lại biến thành lớn hơn rồi? Không phải chúng ta vừa mới tách ra sao? Mới có bao lâu mày đã trở nên lớn như vậy?"

Bạch tuộc khổng lổ giơ xúc tu lên, giữa không trung giác hút trên xúc tu còn đang vặn vẹo, rất nhanh liền đập tới vị trí của Tinh Hàn.

Tôi thấy Tinh Hàn nói nghiêm túc như vậy lại còn tưởng bọn họ quen biết, kết quả không nghĩ đến bạch tuộc khổng lồ này cũng rất nóng nảy, bắt đầu liền ra tay, ngay cả cơ hội đàm phán cũng không cho.

Vừa chạm vào mặt biển liền khuấy động ngàn con sóng, Tinh Hàn biến mất trên mặt biển, trong lòng tôi lộp bộp rơi xuống, cái tên này sẽ không bị nện chết như vậy chứ!

"Không, thả, ra! Một người, cũng không thả, ra!"

Bạch tuộc biết nói chuyện, mặc dù vẫn là ê ê a a nhưng tôi thật sự nghe thấy nó đang nói chuyện, ông trời của tôi ơi!

Tôi cuống quít rời ra một khoảng cách, tìm kiếm Tinh Hàn trên mặt biển, nếu anh ta xuất hiện, tôi cũng biết phải làm như thế nào, nhưng hết lần này tới lần khác ngay cả cái bóng người cũng không nhìn thấy, điều này khiến tôi đi cũng không được ở lại cũng không xong!

"Đồ xấu xí, mày nói mày sẽ không buông tha ai?" Tiếng nói của Tinh Hàn truyền đến từ phía dưới: "Bạch tuộc nhỏ của tao có phải bị mày ăn mất rồi hay không, mày phun ra cho bố mày."

Tôi vòng quanh bạch tuộc khổng lồ một vòng, rốt cục ở trên xúc giác của nó phát hiện ra dấu vết của Tinh Hàn, anh ta không hề bị nện chết, mà là bò lên trên thân thể của bạch tuộc khổng lồ.

Bạch tuộc khổng lồ đung đưa xúc giác kêu lên: "Tôi không phải đồ xấu xí, các người mới là, chẳng mấy chốc các người sẽ thành đồ ăn trong bụng tôi, tôi muốn ăn hết các người, ăn hết các người."

Tinh Hàn bị bạch tuộc khổng lồ kích thích tới tính tình, anh ta vung tay áo lên đập xuống đầu bạch tuộc khổng lồ: "Đem bạch tuộc nhỏ của tao phun ra, trả lại cho tao!"

Bề ngoài của bạch tuộc có màng dính rất trơn, cộng thêm ngâm mình ở trong nước biển, tầng màng dính này có tác dụng bảo vệ rất tốt, nắm đấm của Tinh Hàn đối với nó mà nói cũng chỉ giống như là gãi ngứa mà thôi, một chút lực uy hiếp cũng không có.

Tôi ở phía trên trong lòng thấy lo lắng, hướng về phía Tinh Hàn nói: "Nhóc con đừng nghịch nữa, tên này không dễ chọc chúng ta đi mau đi!"

Một con bạch tuộc thành tinh biết nói chuyện, nhìn thế nào cũng không bình thường, cái đầu lớn như vậy lại là ở trong biển, nếu có đánh nhau chắc chắn chúng tôi sẽ thiệt thòi rồi!

Tinh Hàn không thèm để ý tôi, anh ta không ngừng dây dưa với bạch tuộc khổng lồ kêu: "Phun ra, phun ra cho bố mày, nếu mày không trả lại bạch tuộc nhỏ tao sẽ giết chết mày!"

Tôi thật sự muốn trợn trắng mắt, đây là cái cái gì vậy! Tranh hơn thua cùng một con bạch tuộc, ngoài Tinh Hàn ra cũng không có người nào.

Vẻ mặt Tinh Hàn rất chân thành, anh ta hướng về phía bạch tuộc khổng lồ cắn răng nghiến lợi gào thét, tôi phát hiện ra ánh mắt của anh ta bắt đầu biến hóa, toàn thân tràn ngập sát khí, cùng với ngày đó ở trên đảo đối phó ác quỷ giống nhau như đúc!

Tên này này sắp nổi khùng!

Sau khi trong đầu tôi lóe lên ý nghĩ này, lập tức vứt xuống mặt biển một cái hạt giống dùng nguyên khí kết thành, hạt giống rơi xuống sau đó lập tức phồng lên nảy mầm, rất nhanh hình thành từng ngọn cây nho, dây dưa cùng nhau một chỗ hình thành một chiếc lồng cực lớn, đem bạch tuộc khổng lồ nhốt ở bên trong đó.

Tinh Hàn nhìn ngẩng đầu cổ quái nhìn tôi, ánh mắt lóe lên mê mang.

Tôi bĩu môi nói: "Không phải anh vừa mới muốn đánh nó giết chết nó sao? Còn chưa ra tay, nhanh lên, mặt trời sắp xuống núi rồi."

Nhận tin tức của tôi, Tinh Hàn vung nắm đấm lên đập lên người bạch tuộc khổng lồ, bạch tuộc khổng lồ bị đau bắt đầu liều mạng giãy dụa, nhưng cùng với việc nó không ngừng ưỡn ẹo thân thể, dây nho quấn trên người nó sẽ càng siết chặt, phía trên cũng quấn chặt nó không thả.

Lúc bắt đầu, tôi nhìn tác phẩm xuất sắc của mình còn rất đắc ý, nhưng về sau phát hiện thấy có chút không đúng, dây nho bắt đầu phát ra âm thanh đứt gãy, cũng không tạo nên thương tích gì cho bạch tuộc khổng lồ, chỉ ở trên da nó lưu lại một cái cái vết sẹo nhỏ, đây đối với bạch tuộc khổng lồ da dày thịt thô mà nói là không đáng kể chút nào.

Nhìn đến đây, tôi không khỏi hoảng hốt: "Nhóc con, nhanh chóng liền rời đi, tên kia sắp thoát ra rồi!"

Tinh Hàn lần nữa ngẩng đầu nhìn tôi, nhìn anh ta như có chút dừng lại, xem như nghe được tôi nói chuyện, nhưng động tác lại không hề dừng lại, chẳng những không có ý rời đi, ngược lại anh ta thật đúng là cùng bạch tuộc khổng lồ này đánh đấm: "Nó ăn mất bạch tuộc nhỏ của tôi, tôi sẽ giết chết nó!"

Thật giống như là trẻ con đánh nhau, tôi ở phía trên khuyên anh ta, anh ta cũng không thèm để ý tới tôi, nhảy đến trên thân bạch tuộc, bắt lấy dây nho dùng sức kéo một cái, gai nho cào rách bàn tay của anh ta, máu tươi từ trong lòng bàn tay rơi xuống.

Tôi nhìn máu tươi bốc cháy lên trong không khí, dây nho cháy lên hừng hực, những ngọn lửa kia đụng phải nước biển lúc cũng không hề bị dập tắt, mà dây nho của tôi ở trong ngọn lửa cũng không bị đốt thành tro tàn, nó giống như là có sinh mệnh giống như trên nước biển sinh sôi không ngừng cháy lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.