Tân Nương Quỷ Vương

Chương 273: Chap-273




CHƯƠNG 273:

Triệu Thu Hoạch đáp lại rất nhanh, chạy càng nhanh hơn.

Tôi không biết anh ta vui vẻ điều gì, cảm thấy cả ngày anh ta đều cười hì hì, dáng vẻ giống như không quan tâm đến cuộc sống mình tốt hay xấu, thật sự không biết rốt cuộc người có da mặt dày này là thiếu gốc gác hay tâm trí đã đạt đến cực đoan, thật không hiểu nổi.

Sau khi làm xong mọi chuyện, tôi mới về nhà bà nội, đã gần một giờ rồi.

Mạc Thư Nhiên thấy tôi thì đi ra đón, tò mò hỏi tôi đi đâu vậy, có những chuyện không nên nhiều lời, tôi thuận miệng đáp qua loa mấy câu rồi chuyển đề tài.

Lần đầu tiên nhìn thấy thi thể bị đốt thành xương đen, tình cảnh bi thảm trước khi chết của người đàn ông đó vẫn còn lưu lại trong tâm trí tôi, dáng vẻ làm cho người khác phát ngán, ngay cả Huyền hồn đan tôi cũng không ăn được.

Lắc đầu, hít sâu vào cũng ngửi thấy mùi máu tanh tràn ngập trong không khí, hy vọng cái chết của mộ tặc sẽ là điểm cuối, cũng hy vọng sẽ không có người dân nào mất mạng, tiền của người chết đương nhiên rất có lời, nhưng phải có số hưởng mới được.

Lúc sống làm nhiều việc thiện, sau khi chết mới có thể đầu thai vào nhà tốt. Người làm đủ trò xấu thì khi đi xuống Địa phủ sẽ phải chịu tội chết, không nói đến chuyện đầu thai, còn có thể hồn bay phách tán, cần gì phải vậy chứ?

Bận rộn cả buổi trưa, trên người dính đầy mồ hôi và máu tanh, tôi lấy quần áo chuẩn bị đi tắm, thuận tiện giải xui trên người.

Nông thôn không giống như thành phố, nơi tắm là một căn nhà đá không hề có thiết bị sưởi ấm nào, xung quanh còn bị gió lùa, bây giờ đang là mùa đông, đi tắm là một nỗi khổ.

Tôi vừa tắm vừa run cầm cập, tôi vốn mang tâm trí muốn tắm cho xong rồi ra ngoài cho nên cũng không tập trung vào việc tắm, bởi vì có như vậy tôi mới có thể cảm nhận được một chút tiếng động ở bên ngoài.

“Là ai? Ai đang ở trên đó?” Tôi nhìn lên phía trên đỉnh đầu hét.

Tôi nhớ tôi mới về thôn Ly không bao lâu, bà nội đã tìm người sửa chữa lại phòng tắm được xây bằng đá này, lúc công nhân rời đi quên dọn dẹp đá vụn trên nóc, tiếng bước chân dẫm lên đá vụn nghe rất rõ, vì vậy tôi dám khẳng định, chắc chắn trên nóc có người.

Tôi lập tức cầm quần áo che trước ngực, nhìn chằm chằm nóc nhà, sau một lúc im lặng thì tiếng động lại vang lên, tiếng bước chân đi xa. Tôi nhìn ra ngoài qua khe đá, quả nhiên thấy một bóng lưng, nhìn rất giống Triệu Thu Hoạch.

Đáng ghét, tên sắc quỷ không biết xấu hổ này, vậy mà dám nhìn trộm tôi tắm.

Chuyện này làm tôi rất tức giận, cũng trách mình không tốt, vì sợ lạnh nên để bạch ngọc trong phòng không mang theo, nếu Quỷ Vương biết chuyện này, chắc chắn tên sắc quỷ sẽ không sống sót. Không biết rốt cuộc người này đã nhìn thấy gì chưa, ngược lại tôi không thể tắm tiếp nữa, vội mặc đồ rồi đi ra ngoài.

Sau khi bà nội biết được chuyện này thì rất tức giận, muốn đi qua đó tính sổ.

Đương nhiên tôi cũng rất tức giận, nhưng chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, huống hồ Triệu Thu Hoạch cũng không phải người tốt, bị tên vô lại đùa bỡn, người xui xẻo vẫn là mình. Thứ hai, tôi cũng không chắc người nhìn trộm tôi có phải là Triệu Thu Hoạch không, do đó khuyên bà nội đừng làm lớn chuyện.

Bà nội dậm chân kéo ba đời tổ tiên của Triệu Thu Hoạch ra chửi một lượt mới hả giận, sau đó tìm ông ba tới giúp, sửa chữa nhà đá một lần nữa.

Trong tiếng chửi của bà nội, tôi mới biết ba Triệu Thu Hoạch chết sớm, cuộc sống riêng của mẹ anh ta không được tốt, danh tiếng trong thôn rất kém, người phụ nữ như vậy dạy dỗ con trai cũng không khá hơn chút nào, cho nên bây giờ nhà Triệu Thu Hoạch vẫn nghèo rớt mùng tơi, không có cuộc sống tốt. Tên Triệu Thu Hoạch này chính là người chuyên làm việc xấu.

Tôi về phòng, vừa mới cầm bạch ngọc đã nghe tiếng Quỷ Vương ở bên trong truyền ra: “Có phải em để ngoài tai những lời ta nói không, còn nhớ ta đã nói gì lúc trước không, nếu tháo bạch ngọc xuống, hậu quả tự em gánh lấy.”

Tôi le lưỡi nói: “Không phải vì tôi sợ lạnh sao! Nông thôn không giống như thành phố, không có bình nước nóng, chỉ có một căn nhà đá trống trải, trời đã lạnh còn mang nó trên người, anh muốn đông chết tôi à!”

Tên chết tiệt thấy tôi không sao cũng không nói gì nữa, tôi định nhân cơ hội này hỏi một số chuyện có liên quan đến khe núi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định không nên ỷ lại anh, tôi phải tự lập, cho nên lời đã đến bên miệng đành nuốt trở lại.

Trước kia, khi gặp khó khăn, tôi sẽ tìm tên chết tiệt tới giúp, cho nên chưa từng cảm thấy không có chuyện khó khăn nào không giải quyết được. Bây giờ nhìn lại, quả thực sự ỷ lại của tôi với anh đã đến mức độ làm tôi luôn nghi ngờ bản thân, không thể tiếp tục như vậy nữa, nếu không thì cuộc đời sẽ càng ảm đạm.

Tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc trong khe núi có thứ gì, lúc này sự tò mò ẩn giấu dưới đáy lòng nhắc nhở tôi phải tìm hiểu cho rõ, nhưng lý trí lại nói cho tôi biết, tôi không thể đi mạo hiểm, sự băn khoăn này thật sự rất ngứa ngáy khó nhịn!

Trong lúc rảnh rỗi, tôi lấy một cuốn sách có liên quan đến phong thủy chăm chú đọc, đây là cuốn sách tôi đã nhõng nhẽo đòi mãi mới lấy được từ chỗ ông ba, nghe nói nó có lịch sử lâu đời, những thứ được ghi chép trong đó đều rất thực tế, những thế hệ đời trước của tổ tiên phải mất cả đời để viết ra cuốn sách này, những bí ẩn trong này không phải người như tôi có thể đọc hiểu được.

Nói thì nói như thế, có điều con người tôi cũng kỳ lạ, càng không cho tôi đọc, tôi càng muốn đọc, nếu thật sự đọc không hiểu chẳng qua chỉ mất mặt mang trả lại là được, nhưng ngộ nhỡ tôi có năng khiếu thông minh xem được số mệnh, vậy không phải kiếm được lời sao! Ha ha, nói cách khác, năng khiếu của tôi chính là bản lĩnh thổi phồng sự việc.

Sách đã tới tay, quả thật đọc rất vất vả, tôi đã theo ông ba học đạo thuật đã một thời gian, mặc dù có tiến bộ, nhưng có rất nhiều chỗ vẫn đọc không hiểu, không thể làm gì khác là lật lật rồi ngẫm nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.