Tân Nương Quỷ Vương

Chương 265: Chap-265




CHƯƠNG 265

Hít từng ngụm không khí lớn, cơ thể tôi bất giác bị co giật. Không cần soi gương cũng biết lúc này tôi thê thảm cỡ nào, nhưng không thể phủ nhận rằng, cảm giác sau cơn bão giông là cực kỳ khắc cốt ghi tâm, mỗi lần va chạm đều giống như khắc sâu vào tận xương tuỷ, khiến người ta khó quên.

Sau khi lấy lại sức, tôi bỗng nhớ lại đêm đầu tiên của Vĩnh Hiên và Thư Nhiên , tại sao sau khi làm xong chuyện Thư Nhiên lại vui vẻ giống như chú thỏ nhỏ mà tôi lại thê thảm như thế này chứ.

Tôi chớp mắt, lay lay Quỷ vương Dạ Quân ở bên cạnh, não hoạt động trở lại. "Này, anh nói xem có phải cái đó của Vĩnh Hiên rất nhỏ không?"

Quỷ vương Dạ Quân không hiểu ý tôi nên hỏi lại: "Cái đó là cái nào?"

Khoé miệng tôi giật giật, ngại ngùng nói: "Aiya, cái đó chính là cái đó đó! Sau khi làm xong chuyện, sáng sớm hôm sau Thư Nhiên đã chạy tới tìm tôi rồi, giống như người chẳng bị làm sao ấy, nhưng tại sao kết cục của tôi và cô hai lại thảm như vậy. Vĩnh Hiên và Thanh Minh là anh em sinh đôi, chắc chỗ đó cũng không chênh lệch lắm đâu nhỉ! Hơn nữa, anh lại cốc tôi! Đau quá đi!"

Không đợi tôi nói xong thì Quỷ vương Dạ Quân đã cốc vào trán tôi nói: "Hoá ra cái đó là chỉ cái này à! Nói rồi anh ta còn cố ý nhìn vào giữa hai chân mình, xấu xa nói: "Trong đầu nương tử trừ những thứ này thì còn chứa những gì thế, cả ngày nghĩ cái gì vậy?"

Tôi không nghe ra ý của anh, còn rất thành thật nói: "Thật đó! Anh không có vấn đề, tôi cũng không có vấn đề, nhìn cô hai và Thanh Minh chắc cũng không có vấn đề. Chúng ta giống nhau, chỉ có Thư Nhiên là khác, cho nên tôi cảm thấy cái đó của Vĩnh Hiên nhất định là rất nhỏ, nếu không thì sao lại thế được đúng không?"

Haha!

Quỷ vương Dạ Quân cười vang, chắc là anh bị lời nói của tôi chọc cười, thấy anh có thể cười thoải mái như thế, tôi cảm thấy mình rất ngớ ngẩn, sự thảm thương khi nói mà không đem theo IQ quả nhiên đáng sợ.

"Ta không có hứng thú với vấn đề dài ngắn to nhỏ ở chỗ đó của thuộc hạ, cho nên ta không biết! Nhưng với trực giác của đàn ông thì ta dám bảo đảm chắc chắn cậu ta không thiếu sót như em nghĩ đâu, cậu ta rất bình thường, cũng rất dịu dàng với phụ nữ, cho nên em đừng có đoán bừa nữa, để cậu ta biết được sẽ mất mặt lắm."

Vĩnh Hiên dịu dàng với phụ nữ, đùa sao? Với cái đức hạnh đó hả? Sao có thể chứ! Nhưng mà, tên chết tiệt này không có lý gì mà lại lừa tôi, anh ta nói Vĩnh Hiên không có thiếu sót về mặt sinh lý thì chắc là không có rồi, nhưng mà một người dịu dàng cũng không thể nào khiến người phụ nữ sau khi làm xong không có cảm giác gì đúng không!

Thư Nhiên nói, đêm đầu tiên của cô ấy ra rất nhiều máu, vậy chẳng phải sẽ rất đau sao? Nhưng tôi không nghe thấy cô ấy kêu đau mà!

Tôi nghĩ đến mức xuất thần, nghĩ thế nào cũng thấy đáng nghi. Quỷ vương Dạ Quân sáp lại gần rồi đột nhiên cắn vành tai tôi, vừa cắn vừa nói: "Trước mặt ta lại dám nghĩ đến cái đó của người đàn ông khác, nương tử to gan thật đấy!"

Chuyện này...

"Ơ kìa! Em cũng chỉ hỏi một chút mà thôi, dù sao Thư Nhiên cũng là em gái em, em làm chị chẳng lẽ quan tâm đến cuộc sống tình dục của em gái cũng không được sao? Chẳng lẽ như vậy cũng sai rồi? Hơn nữa, anh là chồng em, em cũng đâu có hỏi người đàn ông khác, chẳng lẽ như vậy cũng coi như vượt qua điểm mấu chốt của anh sao? Ôi, quên đi, sớm biết rằng anh là đồ cổ hủ, tư tưởng bảo thủ, sau này không hỏi anh nữa! Loại đề tài này đối với vợ chồng như chúng ta, cũng không phải chuyện ngượng ngùng gì mà không dám hỏi cả."

A!

Vành tai lại bị Quỷ Vương Dạ Quân cắn, tôi đạp anh ta một cái coi như kháng nghị, anh ta xoay người lại mặt âm trầm nói: "Đây là sự khác nhau mà em nói? Em cảm thấy có khoảng cách thế hệ trên tư tưởng của chúng ta sao? Dừng! Vi phu chưa bao giờ nói không thể nói những chuyện này, em có chuyện gì muốn hỏi, cứ việc hỏi, vi phu không ngại, lại nói về chủ đề phóng đãng, ta cũng có thể tán gẫu với em!"

Thôi, đừng nói dối đi! Rõ ràng là người lòng dạ hẹp hòi, khẩu thị tâm phi, còn nói chính mình không ngại! Không ngại, làm sao lại cắn ta, còn cắn ta những hai lần, đồ nói dối không biết ngại!

Đàn ông các anh từng lời nói ra khỏi miệng, một câu cũng không thể tín!

Hy vọng Vĩnh Hiên không có vấn đề gì, bằng không thật đáng thương Thư Nhiên nhà ta, chết rồi, còn phải sống một mình thờ chồng chết!

"À, đúng rồi, anh không phải luôn luôn kiêu ngạo thanh cao tự hào về bản thân sao? Đối với ai đều mang bộ dáng lạnh như băng xa cách, thế nào lại quan tâm đến Thư Nhiên như vậy, nhiệt tình với cô ấy thế, anh không phải có mưu đồ gì với cô ấy đấy chứ? Cô ấy là vợ của Vĩnh Hiên không thể xằng bậy được đâu."

Quỷ Vương Dạ Quân nghe xong nhướng mày nâng ngón tay lên, tôi vội vàng dùng hai tay che trước mặt hò hét :"Quân tử động khẩu không động thủ! Anh buông tay anh xuống, chúng ta từ từ nói chuyện."

Nghe thấy thế Quỷ Vương Dạ Quân cười chế nhạo, tôi nghĩ anh ta sẽ không lại làm gì tôi nữa, kết quả mới vừa buông tay xuống tay anh liền chọc vào gáy tôi" Ta thật sự phục em, chuyện gì cũng dám nói, việc gì cũng dám nghĩ, rốt cuộc em dựa vào cái gì mà sống đến tận bây giờ được? Ta thật sự rất tò mò muốn biết đấy!"

"Anh quan tâm tôi làm sao sống được đến bây giờ à, đương nhiên là ăn cơm để sống rồi! Ơ này, không được đổi đề tài, anh nói đi vì sao anh lại nhiệt tình với Thư Nhiên nhà tôi như vậy?" Tôi vứt hai tay anh ra, trừng mắt chất vấn nói.

"Cô ấy gọi ta một tiếng anh rể, tự nhiên ta phải đối xử với cô ấy tốt một chút rồi!"

Gì cơ? Một câu anh rể có thể thu mua được anh ta, thế thì giá của anh cũng quá rẻ đấy!

Từ từ, nếu thật sự như vậy, vừa rồi tôi gọi anh ta chồng ơi, anh ta không phải sẽ không hung dữ với tôi nữa sao ?

Về điểm này, còn phải nghiên cứu kiểm chứng them mới được, không thể tin tưởng hoàn toàn lời anh ta nói.

Trời sáng, tôi cùng với Mạc Thư Nhiên được đưa về nhân giới, lão đầu ở lại cùng với tôi.

Lúc này, nhân giới mới hơn sáu giờ sáng, bà nội cùng với ông bác tôi bọn họ chơi suốt đêm đều đã đi ngủ, cho nên cũng không ai biết chúng tôi đi ra ngoài giờ mới trở về.

Mạc Thư Nhiên vừa trở về liền kêu buồn ngủ, vừa ngã lên giường của tôi đã ngủ luôn, thật ra bị Quỷ Vương Dạ Quân lăn qua lăn lại như vậy, tôi cũng chưa ngủ được chút nào, hiện tại cũng buồn ngủ muốn chết, đắp chăn giúp Thư Nhiên , chính mình cũng lên giường nằm, chuẩn bị ngủ tiếp!

Mới vừa nhắm mắt lại, Mạc Thư Nhiên liền đụng vào, cô ấy đẩy tôi nói chuyện: "Chị Thất Thất, chúng ta tâm sự nhẹ nhàng, anh rể có thể nghe được hay không?"

Cái này, chị cũng không biết nữa!

"Quan tâm anh ta làm cái gì, em muốn nói chuyện gì cứ nói không cần để ý đến anh ta!"

Nhìn lại những hành vi trong dĩ vãng của Quỷ Vương Dạ Quân, anh ta có lẽ sẽ không để ý ta làm gì, nói chuyện gì đâu, có đôi khi tôi cũng tò mò, anh ta ở trong ngọc bội màu trắng, có phải mỗi tiếng nói, việc làm của tôi ở bên ngoài anh ta đều nghe được hay không? Có điều nếu không thấy phản ứng gì, tôi coi như anh ta đang ngủ không biết gì cả.

Mạc Thư Nhiên dạ một tiếng rồi buồn bã nói: "Vĩnh Hiên không đụng đến em! Anh ta có phải không thích em không!"

Ôi, trong lời nói này nghe như có chuyện xưa, đầu óc tôi lập tức tỉnh táo ngay, mở ra chế độ phụ nữ buôn chuyện, chẳng lẽ Vĩnh Hiên bị tôi nói trúng rồi, trên người anh ta có bệnh không tiện nói ra?

"Anh ta thật sự không động vào em? Thế đêm tân hôn đó, không phải đã xảy ra những chuyện kia sao?"

Mạc Thư Nhiên cắn cắn môi ấp úng nói: "Không có, ngày đó cũng không làm đến bước cuối cùng, bởi vì đau quá, em làm được một nửa liền khóc lóc như mưa , sau đó không có chuyện sau đó nữa rồi! Chính là, em ở trên mạng tra cứu, đều nói lần đầu tiên sẽ rất đau, lần thứ hai thì tốt rồi, nhưng anh ta vì sao vẫn không muốn chạm vào em đâu? Em cảm thấy anh ta không thích em!"

Ai, hóa ra chuyện đêm đó không có làm đến cùng, thảo nào cô gái nhỏ ngày hôm sau còn có thể hoạt bát như thế! Có điều không phải nói tiểu biệt thắng tân hôn sao? Hai người lâu như vậy không gặp, không làm chút gì cũng thật là kỳ quái .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.