Tân Nương Quỷ Vương

Chương 261: Chap-261




CHƯƠNG 261

Mạc Thư Nhiên cứng nhắc dừng bước lại, cô không vui quay đầu lại nhìn mẹ mình một chút, ý thức được tôi và cô ấy ở bên ngoài, những người khác đều không nhìn thấy Quỷ Vương Dạ Quân và Vĩnh Hiên , cô ấy như không có chuyện gì xảy ra nói: “Không lạnh ạ. Nơi này xem pháo hoa tốt hơn trong thành phố, mẹ, mẹ mang Thành Khiêm vào được rồi, con còn muốn chơi một lát.”

Thím cả lắc đầu một cái, mang theo Mạc Thành Khiêm đi vào nhà. Chờ bọn họ đi rồi, Mạc Thư Nhiên mới bay nhào vào lòng Vĩnh Hiên , e thẹn nói: “Sao giờ mới đến?”

Trên khuôn mặt lạnh như băng của Vĩnh Hiên như có chút cảm xúc, cậu ta cau mày nói: “Đứng ngay ngắn đi, ở trước mặt Dạ Quân, không thể không có sức.”

Ôi, giọng điệu nói chuyện cũng khác rồi, tuy nói có chút trách cứ, nhưng đã số vẫn là mang chút ý nghĩa, nhưng không hề giống hỏa phán quan thiết diện vô tư nha.

Tôi hiểu rõ Vĩnh Hiên , nhưng Mạc Thư Nhiên không hiểu, cô ấy cắn cánh môi hoa không hiểu hỏi: “Vừa gặp mặt đã hăng hăng với em. Ai là Dạ Quân chứ? Sao lại vô lễ?”

Quỷ Vương Dạ Quân vung tay với Vĩnh Hiên , làm người hiền lành đi đến: “Hôm nay là đêm giao thừa, không cần để ý những quy củ kia. Có mang rượu tới không?”

Vĩnh Hiên gật đầu, vung tay lên, có thêm hộp đựng thức ăn: “Đều mang đến.”

Mạc Thư Nhiên bị Vĩnh Hiên bỏ quên không vui, cô dậm chân một cái chạy đến trước mặt tôi, hít mũi nói: “Anh ấy sợ anh rể như vậy, Dạ Quân là tên anh rể à? Em ghét anh ấy, lâu như vậy không đến thăm em, đến rồi lại hung hăng với em, sao anh ấy lại đối với em như vậy chứ?”

Tôi một tay che miệng Mạc Thư Nhiên , nhỏ giọng nói: “Cô gái à còn nói nữa sẽ gây họa đó. Anh rể em là vua của Quỷ Giới, Vĩnh Hiên là thuộc hạ của anh ấy, đương nhiên sẽ tôn trọng và kiêng kị anh ấy rồi. Sau này em nói chuyện cần phải có đầu óc, cẩn thận họa từ miệng mà ra. Chị nhắc nhở em, tư tưởng người bên kia không giống chúng ta, sau này em thấy chuyện quái dị cũng không cần sợ hãi nữa.”

“Quỷ Vương? Lợi hại vậy sao?”

Tôi suy nghĩ một chút, nói: “Coi như vậy đi. Những yêu ma quỷ quái kia, dường như đều phải nghe anh ấy. Nói chung, em nhớ kĩ lời chị là được rồi. Còn nữa, bọn họ là đến uống rượu, không phải tới thăm em, đàn ông mà, đến cái bộ dạng kia rồi, chúng ta không để ý đến bọn họ là được rồi.”

Mạc Thư Nhiên ngoác miệng ra nói: “Chị Thất Thất nói rất đúng, đàn ông thối đều như nhau, chúng ta không để ý tới bọn họ đi thả pháo hoa đi, ba mua một rương lớn pháo hoa, chúng ta thả nó một đêm.”

Cô gái nhỏ nghĩ rất thoáng, lôi tôi chạy vào nhà, lát sau hai chúng tôi mang ra một cái rương lớn, đặt ở giữa sân.

Mạc Thư Nhiên cẩn thận từng li từng lí nhóm lửa tâm hỏa, chạy đến bên cạnh tôi, chốc lát truyền đến một loạt tiếng xèo xèo phía sau, một quả cầu lửa xông lên trời, nổ ra, vô số đốm lửa nhỏ hình thành một vài bức tranh xinh đẹp, thật lâu vẫn chưa tản đi.

Tôi nghĩ pháo hoa này có lẽ rất đắt. Lớn như vậy trong nhà xưa nay chưa từng mua pháo hoa như vậy. Trong quá khứ bản thân nhìn người khác làm như vậy, không nghĩ tới năm nay có thể tự mình thả pháo hoa, vẫn là rất hài lòng.

Trên nóc nhà, Quỷ Vương Dạ Quân và Vĩnh Hiên ngồi đối diện nhau, dưới bầu trời đêm rực rỡ, làm nổi bật dung mạo tuyệt thế của hai người kia cùng dáng vẻ nâng cốc vui vẻ nói chuyện hào hiệp. Nhìn thấy trong mắt tôi có một tâm trạng khác.

Lão già chết tiệt không chơi với tôi, tôi trái lại thật ra không để ý chút nào. Nhưng Mạc Thư Nhiên lại không giống, nhìn khuôn mặt nhỏ của cô ấy, nội tâm cô gái này như vũ trụ nhỏ, có lẽ đang ấp ủ một vụ nổ lớn trước kia không có sau này cũng không có, lực sát thương rất mạnh mẽ.

Không thể nói trẻ con không hiểu chuyện, phụ nữ mà, nếu như bị đàn ông không nhìn đến, hẳn rất khó chịu đựng.

“Có muốn theo ta tới Quỷ Giới không? Hôm nay ở đó cũng có chút khác ngày thường, không quạnh quẽ như nơi này.”

Tôi nghe được tiếng nói của Quỷ Vương Dạ Quân, nhưng bởi vì cách một đoạn nên tôi nghe không rõ ràng, tôi nhìn anh có chút do dự. Thật ra thì, nói rằng không tò mò chút nào về Quỷ Giới là nói dối, dù sao cũng không cùng một thế giới, hơn nữa tôi cũng thực sự muốn biết đám quỷ ăn tết thế nào.

Mang Mạc Thư Nhiên vào nhà, lúc đi qua phòng khách, bị bà nội gọi lại cùng nhau ăn khuya, Mạc Thư Nhiên vốn dĩ muốn đồng ý, nhưng tôi cướp lời cô ấy nói buồn ngủ, chuẩn bị cùng Thư Nhiên đi tắm rồi đi ngủ.

Mạc Thư Nhiên không hiểu vì sao, nhưng thấy tôi nói đường đột cũng không phản bác, chỉ là sau khi theo tôi về phòng mới hỏi: “Chị Thất Thất, chị giờ trò quỷ gì vậy? Em nói buồn ngủ khi nào chứ? Hôm nay không phải nên thức đón giao thừa sao?”

Tôi che miệng cô ấy, nhìn ra ngoài một chút, xác định không có ai mới lên tiếng: “Nhỏ giọng một chút, có muốn tới Quỷ giới chơi với chị không? Hừng đông sẽ trở lại.”

Mạc Thư Nhiên nghe được lập tức hưng phấn gật đầu: “Đi chứ. Chỗ chơi thú vị như vậy sao lại không đi? Nhưng chúng ta là người sống, đi qua bên đó, chẳng lẽ muốn câu ra hồn phách giống trên TV sao?”

Tôi liếc Mạc Thư Nhiên một cái lắc đầu nói: “Đương nhiên là làm bộ ngủ rồi, hi vọng mẹ em sẽ không tập kích chúng ta lúc nửa đêm, bằng không liền thảm rồi.”

“Ý chị là trực tiếp đi qua? Sao có thể có chuyện đó?”

Lúc này Quỷ Vương Dạ Quân và Vĩnh Hiên đã quay lại phòng tôi, Mạc Thư Nhiên quay đầu lại nhìn họ một chút, lần này cô không có vọt thẳng tới, mà lạnh lùng quay đầu lại đối mặt với tôi, cô còn đang vì chuyện Vĩnh Hiên không để ý tới cô mà không vui. Cô gái nhỏ vẫn còn giả bộ, nhìn bề ngoài tăm tối vô cùng, thật ra trong lòng đã sớm vui như hoa.

Tôi gật đầu với Quỷ Vương Dạ Quân, anh giơ tay lên vẽ lên không trung một hang động màu đen, theo hai người bọn họ, tôi kéo Mạc Thư Nhiên đi vào hang động đen.

Bốn phía gió lạnh trùng trùng, tôi đã quen rồi, có điều Mạc Thư Nhiên vẫn còn có chút sợ sệt, cảm giác cô nắm tay tôi rất căng, khiến tôi đau.

Cũng may lối đi cũng không dài, rất nhanh chúng tôi đã đến Quỷ giới. Thế giới không giống, không khí không giống, nháy mắt, Mạc Thư Nhiên liền sụp đổ, cô cũng lại không kìm nén được nội tâm cuồng nhiệt như đứa trẻ hô to gọi nhỏ.

Đêm giao thừa ở Quỷ giới khiến tôi rất bất ngờ, nơi này đúng là náo nhiệt hơn chỗ chúng tôi rất nhiều. Bầu trời mờ mịt được pháo hoa rực rỡ tô điểm nên một sắc thái khác, trên đường phố có rất nhiều hàng hóa rực rỡ muôn màu, người người nhốn nháo, vô cùng náo nhiệt.

Bốn phía ít đi những tiếng quỷ khóc sói tru khiến người ta sợ mất mật, có thêm tiếng rao hàng rộn ràng nhốn nháo, còn có người hát tiểu khúc, làm bật lên bức tranh đường phố, còn có dựng sân khấu kịch, có người đứng đó hát hí khúc.

Quỷ Giới có rất nhiều hồn phách không muốn hoặc không thể đầu thai, nơi này giống như trạm chung chuyển của mỗi thời kì qua lại, người thời đại nào cũng có, họ dường như đã vượt qua thời gian, chậm rãi đứng chung với nhau nói chuyện, đây là Quỷ Giới tôi chưa từng thấy, chưa từng thấy phồn hoa như gấm.

Mạc Thư Nhiên không nhịn được trong lòng mừng như điên, cô lôi tôi vọt vào trong dòng người, nhìn đông nhìn tây một cái, món đồ nào cũng đầy lòng hiếu kì, lúc này cô đã sớm quên mất Vĩnh Hiên và Quỷ Vương Dạ Quân, chuyên tâm lôi tôi đi khắp nơi xem trò vui.

Tôi quay đầu lại nhìn Quỷ vương Dạ Quân một chút, thấy bọn họ đang chăm chú thảo luận gì đó, căn bản không chú ý chúng tôi đã chạy đi. Quên đi, tôi nghĩ còn chưa muốn làm phiền bọn họ, dù sao ở Quỷ giới, bọn họ có thể tìm thấy chúng tôi.

Rất nhanh, chúng tôi bị nhấn chìm trong đoàn quỷ, không nhìn thấy bóng người Quỷ Vương Dạ Quân và Vĩnh Hiên .

Mạc Thư Nhiên bị quầy bán đồ chơi nhỏ hấp dẫn, cô đi lên trước, cầm lấy đồ vật lên thưởng thức, vô cùng thích, muốn mua về.

Tôi thấy mấy món hàng bán cũng rất đặc biệt, đều là đồ tôi chưa từng thấy, cũng không biết dùng làm gì.

Ông chủ cúi đầu bày sạp hàng rất nhiệt tình giới thiệu hàng, lúc ông ấy ngẩng đầu lên, tôi phát hiện nét cười của ông ấy có chút thu lại, hoàn toàn biến sắc, cả người cảm giác kỳ lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.