Tân Nương Quỷ Vương

Chương 222: Chap-222




CHƯƠNG 222:

Khi rảnh rỗi không có việc gì làm, tôi tải từ trên mạng xuống một chương trình yoga, ở nhà tự mình luyện. Thứ này tốt, có thể giãn gân giãn cốt, chăm sóc hình thể, tốt cho cơ thể! Tôi cảm thấy so với ở một mình miên man suy nghĩ, cả ngày buồn bã không vui, còn không bằng tìm vài thứ tích cực để làm, ít nhất đối thể xác và tinh thần khỏe mạnh có lợi.

Nấu nước pha trà cũng là một việc gần đây tôi thích làm. Tên chết tiệt thích uống trà, khi anh không có việc gì làm sẽ ngồi ở đó uống trà tôi pha, sau đó xem tôi tập yoga. Anh vẫn luôn rất yên tĩnh, nhưng tôi luôn cảm thấy ánh mắt anh không đúng lắm, thỉnh thoảng hiện lên ánh vàng, dường như đang âm mưu điều gì đó.

Trong nhà có hệ thống sưởi hơi, cho nên tôi mặc áo ngắn tay quần soóc cũng không cảm thấy lạnh, tập yoga mặc quá nhiều cũng không thi triển được, nhưng bị tên chết tiệt nhìn chằm chằm như vậy, khi làm động tác ít nhiều sẽ cảm thấy không được tự nhiên, không thú vị.

Tôi thực hiện một loạt động tác cũng phải mất một giờ, sau khi làm xong toàn thân đổ mồ hôi, cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Tôi tắm xong quay vào phòng, chui vào trong chăn làm ổ, muốn thoải mái nghịch điện thoại, tên chết tiệt lại dính vào, ôm tôi hỏi: "Vừa rồi, em làm gì vậy?"

Tôi không suy nghĩ nhiều. Mấy ngày nay, anh nhìn lâu như vậy tới bây giờ mới đến hỏi, chắc hẳn là tự mình không suy nghĩ ra! "Hóa ra cũng có thứ anh không biết à? Đây là yoga, một loại vật động làm mềm cơ thể mà sinh viên nam nữ đều có thể làm được, cũng tốt cho cơ thể, nghe nói người mang thai làm cái này, khi sinh cũng sẽ dễ dàng hơn."

Tên chết tiệt xoa cằm cân nhắc một lát, chợt vén chăn của tôi lên và nhào tới, anh nói nhìn rất gian: "Mấy ngày nay ta nghiên cứu, có mấy tư thế thật sự không tệ, chúng ta thử xem đi!"

Ơ!

Tên chết tiệt háo sắc này, tôi còn tưởng anh đã tốt hơn, hóa ra vẫn luôn âm thầm bày ra chuyện này! Tôi đúng là suýt nữa thì phun máu lên trên mặt anh rồi. Nếu anh làm, nếu chẳng may không phân biệt được nặng nhẹ thì đứa trẻ trong bụng phải làm thế nào? Gần đây, phản ứng của cái bụng cũng càng lúc càng nhiều lần, tôi thật sự có chút lo lắng. "Đừng làm bậy! Với loại hành vi dã thú của anh, không sợ tổn thương đến bảo bối của anh sao? Nếu chẳng may anh không cẩn thận làm nó chết thì cũng đừng oán tôi đấy!"

Tên chết tiệt nằm ở trên người tôi lại không buông tha. Anh cúi đầu tới gần nhìn tôi nói: "Ba nó có năng lực như vậy, nó dám gặp chuyện không may thử xem! Nó có thể có động tĩnh là tốt nhất, nếu không ta còn không biết nó muốn ở lại trong người em bao lâu nữa."

Làm gì có người làm ba nào lại rủa đứa con chưa sinh ra của mình như vậy chứ!

Nghe anh nói vậy, tôi cũng thấy choáng váng. Nhưng xem như nể tình anh cố chấp như thế, tôi cũng không đành lòng từ chối anh.

Gần đây hình như làm không nhiều, nếu bởi vì chuyện đứa bé mà đẩy anh cho những người phụ nữ khác, nói thật, trong lòng tôi cũng khó chịu. Nhưng nếu đáp ứng yêu cầu của anh, tôi cũng khó có thể chống đỡ. Người này nhìn trẻ tuổi nhưng những người xưng vương không phải đều có nghìn năm công lực mới có khả năng chấn áp những con quỷ nhỏ kia. Chẳng lẽ anh cũng già như vậy? Không đúng, người già đáng lẽ không có nhu cầu trên phương diện này mới đúng. Anh rốt cuộc bao nhiêu tuổi, sao vẫn có sức lực tràn đầy như vậy.

Trong sự ỡm ờ, tôi lại rối rắm theo, hơn nữa còn ở dưới năng lượng cao của anh, tìm hiểu rất nhiều tư thế mới. Các loại động tác với độ khó cao, phối hợp với yoga tôi mới học được, khiến tôi phát huy tình trạng “sống về đêm” đến mức vô cùng nhuần nhuyễn. Ở dưới sự hướng dẫn của anh, tôi thế mà còn có thể kêu lên không biết xấu hổ, kích động như vậy, quên hết tất cả, quá mất mặt rồi!

Kết quả sau khi quá mức phóng túng chính là toàn thân bủn rủn đến cảnh giới nhất định, giẫm lên trên mặt đất lại giống như giẫm trên đám mây đang bay. Nhìn vẻ mặt chưa thỏa mãn của tên chết tiệt, tôi tự nhủ, nếu như đời này tôi lại luyện yoga chó má gì đó, tôi lại để anh nuôi.

Cuối tuần qua đi, trong điện thoại báo có tin nhắn. Vụ án có liên quan đến chuyện nữ sinh viên trường chúng tôi nhảy lầu đã có kết luận, chân tướng phía sau chuyện tự sát gần giống với lời Vương Quang Huy đã nói. Cô ta lén quan hệ với người thầy nào đó trong trường học của chúng tôi rồi mang thai, nhưng đối phương không giữ lời hứa, cô gái nhất thời suy nghĩ luẩn quẩn nên nhảy lầu.

Trong báo cáo không đưa ra tên của người thầy kia, chỉ báo cáo kết quả là người thầy đó đã bị trường học sa thải. Trường học lớn như vậy, thiếu một thầy giáo, không cần đoán cũng biết là ai. Tôi nghĩ tiếp theo sẽ có một thời gian dài sẽ bàn tán ầm ĩ, nhưng tôi không có chút hứng thú nào.

Một tuần mới bắt đầu, buổi sáng tôi tới trường học. Bình thường, Tiêu Linh và tôi đều tới đúng giờ, nhưng hôm nay cô ấy tới rất muộn!

Khi Tiêu Linh đi vào phòng học, tôi rõ ràng thấy giữa mi tâm của cô ấy có khí đen tụ lại, rõ ràng cô ấy đã bị thứ gì đó không sạch sẽ quấn lên. Trước mắt, quan hệ giữa tôi và cô ấy có chút căng thẳng, thậm chí không thể xem là bạn bình thường được. Nếu tôi đi tới nói với cô ấy những chuyện này, sợ rằng tám phần sẽ lúng túc xấu mặt nên không thể làm gì khác hơn là để ở trong lòng, nghĩ xem có thể có cách gì gián tiếp nhắc nhở cô ấy không.

Tranh thủ trước khi giáo viên bước vào, tôi khẽ hỏi tên chết tiệt xem có manh mối gì về chuyện này không, nào ngờ anh lại không hề khách sáo mà trách mắng tôi.

Tôi biết tên chết tiệt đang bất bình thay cho tôi. Tiêu Linh đối xử với tôi như vậy mà tôi còn muốn giúp cô ấy, nhưng thật sự có vài chuyện đã nhìn thấy lại không thể không quan tâm. Cô ấy có thể không xem tôi là bạn, nhưng bản thân tôi không bước qua được ngưỡng cửa lòng này.

"Cho dù không thể làm bạn tốt cả đời, nhưng ít ra cô ấy đã từng rất tốt với tôi! Cô ấy thật sự sắp bị quỷ vật quấn lên, anh làm vua của Quỷ giới, lẽ nào cũng không quan tâm? Chúng ta cứ xem như là kiếp tu hành, có thể tích chút công đức thì cố mà làm thôi!"

Quỷ Vương Dạ Quân xem thường hừ vài tiếng nói: "Bản vương còn cần phải tích đức sao? Ta không kéo xuống chút âm đức của cô ta cũng không tệ rồi! Em bớt lấy bản vương ra làm lý do đi. Nói cho cùng chính là em lo lắng cho cô ta, muốn giúp cô ta thôi, còn tìm những lời khoa trương nói ở trước mặt ta làm gì. Em nghĩ cách tới gần cô ta, làm rõ xem có chuyện gì xảy ra đi!"

Tôi cười hì hì, đã biết người này sẽ không có ý chí cứng rắn như vậy mà. "Anh không phản đối tôi à?"

"Em là người phụ nữ sẽ ngoan ngoãn nghe lời bản vương nói sao? Không cho em để ý, em còn không phải vẫn để ý à. Nhưng ta nói trước, ta sẽ không dính vào chuyện này. Bây giờ ta còn đang bị phạt, không thể quản chuyện trong Nhân giới. Em có thể có bản lĩnh tới gần cô ta thì cứ qua là được rồi."

Quỷ Vương Dạ Quân đã nói như vậy, tôi cũng không định để anh giúp tôi nữa. Anh ở lại Nhân giới là do bị phạt, để anh theo tôi xen vào chuyện của người khác, cũng thật sự không tốt lắm. Nhưng tôi phải làm sao mới có thể giúp được Tiêu Linh chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.