Tân Nương Quỷ Vương

Chương 197: Chap-197




CHƯƠNG 197:

Ở trước mặt tôi, từ trước đến nay Quỷ Vương Dạ Quân đều không keo kiệt bày ra khuôn mặt không gì sánh kịp của anh, cầm mặt nạ chơi đùa một chút mới nói: "Bọn họ đều chết trong tay phụ nữ, lúc còn sống, Âu Dương Kỳ cũng được xem là một nhà giàu, nhưng mà từ nhỏ cơ thể suy yếu mắc nhiều bệnh, mạng cũng không thọ. Vợ kết tóc của anh ta tằng tịu với đàn ông, không kịp đợi anh ta hết tuổi thọ đã xuất hiện suy nghĩ độc ác, âm mưu với người tình giết cả nhà Âu Dương, lợi dụng lúc anh ta ngủ say, cắt đứt cổ họng của anh ta, tạo thành một vụ cướp, cuốn đi gia tài, sau đó hai người bỏ trốn. Nhưng mà chém một dao kia xuống, cũng không lấy mạng của anh ta."

A! Nếu Âu Dương Kỳ vẫn chưa chết, vậy tại sao còn có oán hận sâu nặng như vậy?

Quỷ Vương Dạ Quân gõ gõ đầu tôi tiếp tục nói: "Lúc ấy Âu Dương Kỳ vẫn chưa chết, nhưng mà sau khi biết được đôi nam nữ kia giết hại cả nhà mình, đã thề độc muốn trả thù, vợ của anh ta và người tình sợ hãi trong lòng, cho nên tìm tới một cao nhân, sau khi sử dụng hết các loại cực hình tra tấn anh ta đến chết thì khóa linh hồn của anh ta trong xác chết và chôn cất bằng quan tài sâu dưới lòng đất! Âm hồn không thể thành quỷ, cũng không thể đầu thai, vì vậy cũng không thể báo thù!"

À, tôi hiểu rồi!: "Nguyên nhân anh ta có thể chạy ra ngoài là vì quan tài máu bị người ta đào ra, cho nên anh ta mới có thể nhìn thấy ánh mặt trời lần nữa, có đúng không?"

"Đúng vậy! Nếu anh ta ngoan ngoãn xuống âm phủ báo tin, đương nhiên ta sẽ không xử lý anh ta, chỉ tiếc, chôn cất nghìn năm làm oán hận càng ngày càng nặng, hại nhiều mạng người như vậy, cho dù khi anh ta còn sống có bị oan, hại người cũng phải bị trừng phạt, ta cũng không thể không ra tay xử lý anh ta!" Nói đến đây, hình như Quỷ Vương Dạ Quân cũng cảm thấy rất thương tiếc.

Cũng giống như người đáng thương chắc chắn cũng có chỗ đáng giận, tên chết tiệt cũng không phải loại vương giả không có tình cảm như cỏ cây.

Hai người đáng thương đều chết vì người phụ nữ gần gũi nhất với mình, tôi nghĩ người này cũng có lòng cảm thông, có lẽ không cảm thấy tất cả phụ nữ đều là loại người độc ác đâu!

Sờ má phải vẫn còn sưng của mình, trong lòng không nhịn được mệt mỏi chửi rủa! Phụ nữ còn không giơ cao đánh khẽ với phụ nữ, nói chi là đàn ông!

Loại chuyển giống Sở Hiên và Âu Dương Kỳ, trên đời này đã xuất hiện rất nhiều, mỗi ngày đều sẽ xảy ra vài lần, đã sớm nhìn chán rồi. Chỉ là cảm thấy bọn họ lấy oan khuất mình từng chịu để trút lên người vô tội là không đúng. Đã phạm sai lầm rồi thì phải chịu phạt.

Trong lúc nói chuyện, Vương phi và người phụ nữ diêm dúa kia đã được dẫn tới ngoài cửa, sau khi nghe thấy thông báo ở bên ngoài, Quỷ Vương Dạ Quân đeo lại mặt nạ, cho bọn họ đi vào.

Sau khi hai người phụ nữ quỳ xuống cúi chào thì đứng dậy, lúc nhìn về phía Quỷ Vương Dạ Quân, trời ạ, ánh mắt của từng người đều giống như sói đói, chỉ hận không thể lập tức xông đến gặm anh một hồi.

Ánh mặt lộ liễu này thật sự quá đáng sợ mà, khi tôi nhìn thấy cả người lập tức nổi cả da gà, phụ nữ động dục lên đúng là đủ đáng sợ mà, bây giờ, tôi xem như đã hiểu, vì sao bọn họ gặp tôi lại oán hận như vậy, thì ra đều là bị ham muốn không thể thỏa mãn làm hại.

Vương phi trông bình tĩnh hơn, còn người phụ nữ diêm dúa kia thì lại rục rịch, cô ta đi lên một bước õng ẹo gọi Dạ Quân một tiếng, sau đó nhìn thấy tôi thì không nói tiếp nữa, còn Vương phi kia mặc dù đang giả vờ bình tĩnh, những ánh mắt nhìn về phía tên chết tiệt đã hoàn toàn bán đứng cô ta, nếu không phải vì ngại có người ở đây, có lẽ đã sớm không còn hình tượng nhào tới, cởi quần áo của người đàn ông kia ra rồi.

Quỷ Vương Dạ Quân lạnh lùng lên tiếng hỏi: "Ngoài hai người các ngươi còn có ai đã đến đây không?"

Vương phi bình tĩnh nhìn tôi một cái rồi nói: "Chắc chắn không có người nào khác, Dạ Quân hỏi như vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Sắc mặt của người phụ nữ diêm dúa kia thay đổi liên tục, lúc cô ta nhìn tôi cũng đằng đằng sát khí.

Chóng mặt, tôi vẫn chưa có mở miệng, sao lại trêu chọc đến cô ta rồi!

Quỷ Vương Dạ Quân ngồi thẳng người, hai tay nhẹ nhàng đặt trên hai chân, rũ mắt hỏi: "Vương phi! Ngươi còn nhớ bản tôn từng nói gì không? Ta hy vọng các ngươi có thể hòa thuận ở chung, mà chuyện đã xảy ra hôm nay, ngươi giải thích thế nào? Làm người phía trên, chuyện Mạc Thất bị đánh nên xử lý thế nào đây?"

Vương phi lập tức quỳ xuống nói: "Dạ Quân, nô tì thật sự không biết chuyện! Từ sau khi cứu Tiểu Thập Thất từ Nhân giới đến khi đưa tới đây dưỡng thương, thiếp vẫn luôn đi theo cùng, đợi sau khi muội ấy tỉnh lại mới rời đi, lúc ấy, muội ấy vẫn rất tốt mà!"

Nói mấy câu đã chứng tỏ được bản thân trong sạch, còn không lộ dấu vết tiện thể nói công lao của mình ra một lượt, mưu kế nhỏ này, thật sự rất thông minh nha!

Người phụ nữ diêm dúa cũng quỳ xuống theo, cả người cô ta run rẩy, có thể nhìn ra bây giờ cô ta rất sợ hãi. Chờ sau khi Vương phi nói xong, cô ta cũng giải thích theo nói: "Dạ Quân tha tội, thiếp nghe nói Mạc Thất bị thương nên đến đây thăm hỏi, ai ngờ vừa gặp mặt cô ấy đã nói thiếp rắc rối, thiếp tức giận quá nên đánh nhẹ cô ấy một cái, ai ngờ cô ấy trở tay đã đánh lại thiếp mấy cái tát, thiếp không phải đồng loại với cô ấy, đương nhiên ngài sẽ không nhìn thấy vết thương trên mặt thiếp."

Ha!

Bây giờ tôi có xúc động muốn giết người! Sao một người có thể không biết xấu hổ như vậy chứ, nói dối trước mặt tôi, còn nói trôi chảy như vậy nữa! Tôi đánh người phụ nữ này lúc nào?

Bà đây không có bản lĩnh gì khác, nhưng vẫn có thể vẽ một tấm bùa quỷ trừ tà, tôi muốn đánh cô ta, dạy dỗ cô ta vẽ một lá bùa là có thể giết chết cô ta rồi, cần gì phải tự ra tay! Cô ta là quỷ, tôi là người, tôi muốn so đo đánh nhau với cô ta, cần phải dùng sức mạnh sao?

Lúc người phụ nữ này nói chuyện còn rất đáng thương, giống như tôi thật sự đánh cô ta rồi vậy, đúng là hài hước, cô ta không đi làm diễn viên phim người lớn hay phim hành động thật đúng là tiếc mà, giả vờ thật là giỏi!

Lúc đầu, tôi nghĩ có thể bớt một chuyện thì bớt một chuyện, có thể không tranh cãi với mấy người phụ nữ này thì sẽ không tranh cãi, bây giờ thì hay rồi, tôi nhẫn nhịn, người phụ nữ này thì được đằng chân lân đằng đầu, muốn đảo lộn đúng sai, vậy cái tát này tôi cũng không thể chịu được nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.