Tân Nương Quỷ Vương

Chương 100: Chap-100




CHƯƠNG 100: HÀNH VI BỈ ỔI.

CHƯƠNG 100: HÀNH VI BỈ ỔI.

Chương Tử Quyết ngừng một hồi lâu rồi nói: “Chỉ là cô ấy nghĩ tôi có bạn gái rồi thì sẽ không còn gần gũi với cô ấy nữa nên cô ấy mới giận. Tôi thích Khả Quân là vì tính cách cô ấy thẳng thắn, có gì nói nấy, không lo nghĩ nhiều. Từ cấp hai đến cấp ba, cô ấy đều để tóc ngắn, trông rất ngầu, ban đầu mới quen tôi còn tưởng cô ấy là nam, tôi và cô ấy cũng đánh nhau sứt đầu mẻ trán rồi mới quen nhau! Nhưng hôm đó, cô ấy uống say, chỉ tay vào bạn gái tôi rồi chất vấn tôi, nói chung là làm loạn cả lên sau đó thì bực tức bỏ về.”

Tôi nhìn Chương Tử Quyết, mắt chớp chớp, có tin hay đây! “Tôi đoán, Triệu Khả Quân chắc chắn hỏi anh, giữa cô ấy và người phụ nữ của canh, anh sẽ chọn ai, phải không? Sau đó ép anh không được qua lại với người không được chọn kia, đúng chứ?”

Chương Tử Quyết bật cười. “Phụ nữ trên thiên hạ này đều là người một nhà à? Sao cô đoán chuẩn vậy!”

Ách!

“Tôi không biết rõ, chỉ là muốn biết chi tiết thôi, cuối cùng thế nào? Anh chọn ai?”

“Chịu thôi! Tôi cũng rất giận, dù sao cũng là tiệc sinh nhật của tôi mà bị họ làm loạn thành ra như thế, trước mặt bao nhiêu người như thế nữa, tôi cũng mất mặt lắm!” Chương Tử Quyết thở dài. “Tôi vốn còn tưởng chuyện này cứ thể trôi qua, ai ngờ bạn gái tôi cứ nằng nặc bắt tôi chấm dứt với Khả Quân, còn muốn tôi xóa hết thông tin liên lạc với cô ấy. Tôi thấy yêu cầu này của cô ấy hơi quá đáng, hơn nữa tôi cũng không thích bị phụ nữ thao túng nên bọn tôi chia tay! Khả Quân cũng về bên tôi, chúng tôi vẫn là bạn như cũ, chỉ là không nhắc đến chuyện ngày hôm đó nữa. Tôi nghĩ cô ấy sẽ không làm phiền tôi vì vấn đề này, dù sao chúng tôi cũng quen biết nhiều năm rồi.”

Nguyên nhân, hậu quả đều là nghe Chương Tử Quyết nói, tôi cũng không hoàn toàn hiểu được hết mối quan hệ của ba người này, tôi chỉ mong có thể sớm giải quyết chuyện này, dù sao đều sống chung dưới một mái nhà, tình hình thế này cũng chẳng có lợi với ai. Hơn nữa mấy ngày nữa là bắt đầu huấn luyện quân sự rồi, đến lúc đó tôi sẽ rất bận, không còn nhiều thời gian để giải quyết chuyện này nữa.

Về đến phòng, tôi lấy ngọc bội màu trắng xuống rồi lắc lắc: “Tên chết tiệt kia, ra đây!”

Một hồi lâu ngọc bội vẫn không có phản ứng gì, tên đó lại ra ngoài lăn lộn rồi sao?

Thôi vậy, tìm tên đó sau vậy, cô ngủ lát đã, mới nằm xuống, tiếng của tên chết tiệt đó từ trong ngọc bội truyền ra, chỉ một chữ. “Hừ”

Tên chết tiệt, rõ ràng có trong đó mà còn giả vờ không để tâm đến mình! Rõ ràng vì lúc trước mình khen Chương Tử Quyết đẹp trai, lại ở trong nhà anh ta lâu như vậy nên mới bất mãn với cô đấy mà! Tên này, đúng là đồ nhỏ nhen.

Cô khoanh chân ngồi trên giường, tay chọc vào ngọc bội trắng, nói: “Ra đi, ở một mình trong đó không thấy chán à! Ra đây với tôi đi, có mình tôi chán lắm, chúng ta cùng bàn chuyện đời nào!”

“Không! Trong tim em chưa từng có ta, xem lời ta nói là đánh rắm hả? Hừ, có chuyện rồi mới nhớ đến ta, không có chuyện gì thì chạy đến chỗ tên đàn ông khác, em biết hành vi này gọi là gì không? Tiểu nhân! Ngày xưa chỉ có tiểu nhân và phụ nữ là khó nuôi, em có cả hai.”

Đạo lý quái quỷ gì thế này! Mỗi lời anh nói cô đều nghe đấy được không hả? Cả một mùa hè cô đều gói mình như xác ướp rồi, anh ta còn bất mãn gì nữa, còn tên Trần Tú Tài kia, hình như cô chưa từng chủ động đến tìm hắn mà, sao lần nào cũng nói kiểu này chứ, phiền thật đấy!

Cô hít thở sâu, chọc chọc ngọc bội rồi nói: “Ai da, đường đường là nam tử hán mà còn nhỏ nhen thế hả! Ra đây chơi với tôi đi, cả ngày tôi chưa gặp anh rồi, không quen!”

Nổi hết cả da gà, cô còn không biết mình có bản lĩnh này đấy, buồn nôn kinh!

“Hừ! Em nhớ cho ta, tên ta không phải tên chết tiệt, gọi ta là tướng công, phu quân, quan nhân đều được, nhưng không được gọi ta là tên chết tiệt!”

Hả? Thì ra nước đổ đầu vịt là thế này à, cô quên mất ban đầu Vô Thường huynh bảo mình nói gì với ngọc bội rồi.

Hi hi! Cô cười, gật đầu nói: “Được được được, lần sau không gọi tên chết tiệt nữa là được chứ gì! Anh đại nhân đại lượng, cho tôi chút tin tức nội tình đi! Triệu Khả Quân đó có lai lịch gì thế, lần này tôi không kiếm tiền đâu mà chỉ vì yên bình thôi, nếu không Chương Tử Quyết đó ngày nào cũng cứ dày vò thì tôi cũng mệt chết mất thôi, đúng không.”

Không nói thì thôi chứ nói ra làm tên chết tiệt đó càng thêm hưng phấn. “Em cũng biết là không tốt à, vậy em giải thích cho ta nghe, sao ở đây lại có thêm một tên đàn ông nữa hả? Tại sao hai người lại sống chung nhà? Không phải chuyện tốt em làm sao?” Ngữ điệu của tên chết tiệt ngày càng lạnh, cằm của cô sắp bị hắn nâng lên trần nhà rồi.

Cô đàng hoàng nói: “Tiền nhà ở đây đắt như thế, tôi lấy đâu tiền mua nhà chứ, chút tiền này thuê được phòng như thế này là tốt lắm rồi. Tôi nói này, chúng ta có thể nào đừng dùng con mắt cổ hủ của anh để nhìn chuyện hiện tại không, nên phải có ý thức đổi mới đi, nếu không chúng ta nói thế nào cũng không hiểu nhau được đâu!”

Tên chết tiệt đó chỉ trừng mắt nhìn cô, không nói gì, thế là, cô cười cợt nhả, nói tiếp: “Anh nghĩ xem, Chương Tử Quyết này là vì bị thứ bẩn thỉu bám lấy nên mới phải tìm người ở chung thôi, chẳng phải là vì sợ sống một mình sao! Nếu mà chúng ta đuổi được các thứ đó đi khỏi người anh ta, đợi anh ta khôi phục bình thường rồi thì không chừng không muốn sống chung với chúng ta nữa, dọn đi luôn ấy chứ! Tôi thấy anh ta xuất thân cao quý, ra ngoài còn phải có người theo sau hầu hạ, chắc chắn là cậu chủ lớn nên không muốn sống cùng đám người nghèo chúng ta đâu. Nể mặt tôi, giúp đi mà!”

Tên chết tiệt đó đặt một bàn tay lên trên mặt cô, đến nỗi làm mặt cô biến dạng. “ Bản tôn nhìn thấy mặt của em còn không lớn bằng tay ta, em đây là lớn mặt muốn bản tôn thay mình làm những chuyện vớ vẩn này sao!”

Cô đẩy tay anh ra, nói: “Mặt tôi đâu to bằng mặt anh chứ! Đừng tưởng tay anh to là ghê gớm lắm, ngực của bà đây còn to hơn của anh nhiều, so không!”

Không đánh lại anh, thôi thì đấu miệng cũng được!

Cả ngày đến tối cứ bày ra bản mặt khó ở, cũng không biết là học ai nữa, chỉ biết đặt quy tắc cho phụ nữ, xì, bên cạnh nhiều phụ nữ như thế, chắc là cũng chẳng có ai thật lòng, người như anh, ai thích được chứ, cùng lắm là sợ anh mà thôi! Tìm đâu ra người chăm chỉ, siêng năng, ngoan ngoãn như mình chứ. Ấy vậy mà cũng không biết đối xử với mình tốt một chút, tưởng mình không dám chạy thật à, giờ là thế kỷ 21 rồi, hôn nhân tự do, đợi sinh con ra, sớm muộn cũng bye bye với anh.

Nhớ lại người phụ nữ thướt tha lần trước gặp được ở Quỷ giới đã biết ngay hậu cung của anh là những loại hàng thế nào rồi, nhìn là biết cũng chẳng thường đâu, mà mình cũng không thèm ghen tuông hay đóng phim cung đấu với những người phụ nữ đó, không phải sống sót với hai tay đầy máu thì là bị ám sát, dù sao cũng không có kết cục tốt đẹp gì, vậy nên kiên quyết không trở thành vật hy sinh của hủ tục.

Nhưng mà cô cũng chỉ thầm nghĩ thôi chứ không thể nói ra được, nếu mà nói ra thì chắc tiêu mất.

Quỷ vương Dạ Quân vứt áo choàng, sải bước tới giường, chỉ vào cô, ngoắc ngoắc tay nói: “Qua đây, phục vụ ta!”

Cô nhướn mày, mới vậy mà lại muốn rồi!

Quỷ vương Dạ Quân thấy cô không có động tĩnh gì, nhếch khóe môi tà ác nói: “Xoa bóp!”

Ách!

Là cô suy nghĩ bỉ ổi à? Tên này tốt vậy, chỉ bảo mình đến mát xa thôi sao?

Bóp vai, đấm lưng, bóp đùi, làm hết rồi, cơ bắp của tên này sao vẫn cứng quá trời! Có thấy anh tập gym đâu, cơ bắp này luyện kiểu gì vậy?

Bóp một hồi lâu, Quỷ vương Dạ Quân nhắm mắt hưởng thụ, không có biểu hiện gì, cô không nhịn được nói: “Nói đi, giúp hay không?”

“Có khi nào ta không giúp em không? Đừng nói vi phu mình tệ thế chứ!” Quỷ vương Dạ Quân mở mắt, nói: “Ta cũng không thể bảo vệ em mọi lúc được, em thích gây họa như thế, không dạy em chút chiêu, sau này chắc chắn sẽ chịu thiệt! Chẳng phải em muốn học pháp thuật sao? Ta dạy em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.