Tan Băng Rồi Đó Anh

Chương 12: Mất bạn oan




Hậu của tình yêu lốc xoáy là làm Mai thay đổi và người lãnh chưởng lại là Phan. Tự dưng Mai tránh mặt Phan, không còn tíu tít hỏi bài, không còn cùng đi ăn cơm, không đi thư viện, không làm bất cứ việc gì bên cạnh Phan nữa. Phan như mất đi một người bạn.

Cũng may đây là thời kỳ thực tập, mỗi người mỗi nơi nên chuyện này ít ai để ý. Vì như thế sẽ đỡ tai tiếng cho Mai, cũng là bớt đau khổ cho Mai.

Biết là Mai xấu hổ vì không nghe lời Phan nên giờ muốn lánh mặt, nhưng sau nhiều ngày mà Mai vẫn giữ nguyên sự im lặng thì Phan linh tính có điều gì bất thường. Không thể để yên, Phan quyết tìm Mai.

-Mình biết là sẽ có kết cục này, nhưng không ngờ lại kết thúc nhanh như thế. - Mai buồn rầu tâm sự.

-Mọi thứ đã qua rồi. Hắn lộ nguyên hình sớm như vậy thì càng may. Thế mới giúp cậu mau tỉnh táo.

-Cậu nói cũng đúng. – Mai gật đầu cười buồn – Nhưng nói thật, mình cũng không ân hận vì đã không nghe lời cậu.

-Sao vậy? – Phan nhíu mày.

-Mình hỏi cậu điều này nhé. Thế cậu có muốn yêu một người mà trước đó người ấy đã dành trọn tình cảm cho người khác rồi không?

Phan lại nhíu mày yên lặng. Mai tiếp, cũng với giọng buồn buồn.

-Không ai muốn vậy cả có phải không?

-Đúng vậy. Nhưng nếu yêu thật sự thì chỉ cần hiện tại. Quá khứ bỏ qua. – Phan quả quyết.

-Nhưng anh ấy không bỏ qua. Mà không hiểu sao mình lại thú nhận với anh ấy điều này. Với cậu mình vốn đã là con ngốc, giờ với anh ấy mình lại còn ngốc hơn.

-Không phải. Đừng dằn vặt mình như thế. Hắn không đáng để cậu thế này. Hắn đã có người mới rồi. Và đó chỉ là một lý do. Đừng tin hắn! – Phan sốt sắng.

-Nhưng mà mình muốn tin anh ấy. Anh ấy dù sao cũng làm mình thức tỉnh. Giờ đây mình thật sự hoang mang. Mình rất sợ mai kia lại bị rơi vào tình cảnh này tiếp.

-Không thể nào. – Phan lắc đầu – Cậu đừng lo. Chúng ta chỉ là bạn bè. Và điều này ai cũng biết.

-Nhưng từ nay, mình muốn mọi người thấy giữa chúng ta cũng không còn là bạn bè nữa.

-Sao cơ? Cậu vừa nói gì cơ?

Mai nhắm mắt như để lấy can đảm mà nói tiếp.

-Trước nay chúng ta vẫn là bạn bè. Có gì sai đâu, nhưng tình bạn giữa chúng ta lại luôn là dấu hỏi với mọi người. Tại sao thì cậu biết rồi đó. Nếu cậu muốn tốt cho mình, hãy để cho mình yên được làm theo những gì mình muốn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.