Tam Thiên Vị Diện

Chương 3: Bắc Chính Quân và Kiếm Trung Thần Hoàng: Sắp đi lên Đại Thiên Giới




""Có tìm được tung tích của Chính Hoàng đại ca không?"" - một thanh niên mũi cao, mày kiếm, ánh mắt trong suốt bén nhọn, nhìn qua ngũ quan cùng diện mạo, tám chín phần là giống với Bắc Chính Hoàng, chỉ khác với khí thế sóng yên biển lặng nhưng bàng bạc của Bắc Chính Hoàng, thanh niên này phản phất như thanh lợi kiếm, khí thế lăng lệ.Đồng thời, ẩn sâu chính là sự cương mãnh cùng chính khí lẫm liệt.

Đối diện với từng lời nói, cử chỉ của người thanh niên đều rỏa ra khí khái bất phàm, một lão giả bên cạnh có vẻ ưa thích không thôi, gật đầu, nhưng chợt nghe tới câu hỏi, liền trầm mặc thở dài.

Có vẻ là không tìm được đáp áp hợp lí, lão đành nói tránh đi:

""Ngươi yên tâm, với thực lực vấn đỉnh thiên hạ, ai có thể gây bất lợi đối với Chính Hoàng?"" - vừa nói, cũng cảm thấy an tâm hơn phần nào.Chính Hoàng là chưa từng ngã xuống!

""Chính Quân, ngươi đừng quên Chính Hoàng làm việc rất có nguyên tắc, có khi chính là đang bẩy Ma Thần tộc"" - thấy thanh niên còn phiền muộn, lão giả một lần nửa vấn an.

""Ân, chuyện này thôi vậy"" - thanh niên từ chỗ đả tọa đứng lên, thu hồi một chút khí thế lăng lệ của mình, hướng về lão già với một ánh mắt khắc thường, bên trong ẩn chứa một ít kiên định khó lay động.

""Kiếm thúc, thời điểm chín mùi rồi, đạo hạnh Thiên Chân vốn từ lâu đã viên mãn, trở thành Thần Vương, ta vừa có thể giúp gia tộc trọng chấn một số nơi, và...""

Bắc Chính Quân không biết từ lấy từ đâu dũng khí, đối mặt với sư phụ có sức mạnh thông thiên triệt địa của mình, Kiếm Trung Thần Hoàng, trầm giọng nói:

""Đệ tử cũng sẽ để ý đến việc tìm kiếm tung tích của Chính Hoàng đại ca"" - lời ra liền có phân lượng nhất định, hơn thế nửa, điều này, một Bắc Chính Quân bao năm đều nghe mình an bày, hiện giờ bước một bước lên con đường của riêng hắn, làm Mạt Nhật cảm thấy vừa vui mừng vừa buồn bã.

""Được, ngươi chờ đó, đợi Thiên Tầm Đan được đưa tới đã, còn có một số công pháp cùng võ kỹ vừa cần thiết...""

Mạt Nhật hơi cười cười, ánh mắt chìm vào một ít hồi ức, rút cuộc thần thần bí bí nói:

""Mà ngươi nhất định cũng sẽ cảm thấy hứng thú!"" - lời này khiến Bắc Chính Quân không khỏi sửng sốt, công pháp cùng võ kỹ, loại cao cấp nhất từ chính Thần tộc hắn chưa phải là chưa thấy qua, liệu có gì có thể làm hắn cảm thấy hứng thú?

""Nào, cùng ta đi tới Khảo Hạch Thần Điện"" - lời nói này chính là từ từ vọng lại, thân ảnh có chút gió sương đã biến mất từ lâu, có thể là quá nhanh, để lại một thân ảnh nhạt dần.

Bắc Chính Quân cũng không phải đèn dầu đã cạn, thân ảnh cũng trực tiếp huyễn hóa, vọt lên trên bầu trời của Trung Thiên Giới, theo sát sư phụ của hắn, tiến sâu vào một tầng mây dày đặc.

Trên tầng mây này, nếu là có thị lực đủ tốt, sẽ thấy được chân trời góc bể của toàn bộ Trung Thiên Giới, bởi vì nó chính là một trong số ít những điểm chung cực của thế giới này.

Ở giữa Trung Thiên Giới, chính là Thông Thiên Trụ chia làm 2 đầu, một dẫn xuống hạ thế yên bình, một dẫn lên nơi mà, không quản ngươi là Thần, cũng tùy tiện đều chết!

Bắc Chính gia tộc, là có quan hệ to lớn với Thần tộc cùng thực lực mạnh mẽ của riêng mình, nên có lối đi riêng, đây không phải là sợ chen lấn không đi được, cũng dễ hiểu, thường nhân có thể vào Đại Thiên Giới sao?

Chưa cần nói tới việc không trở thành Chưởng Khống Giả sẽ bị Đại Thiên Giới bài xích, mà ở đó, Thiên Chân cũng chỉ là loại sâu kiến thấp hèn nhất!

Đại Thiên Giới phức tạp, một chiến trường quá mức huyết tanh, nếu là đi lên bằng Thông Thiên Trụ, phỏng chừng có ""may mắn"" 8/10 phần là sẽ bị chặn đánh, không thì cũng bị lôi vào đại chiến.

Thông Thiên Trụ làm việc rất ồn ào, chỉ cần có người đi lên, đều sẽ đánh động bốn phương, nếu là có người bên mình tới cứu viện, không cần vội mừng, bên kia nhất định sẽ sang hỏi thăm!

Cũng vì thế, Thần tộc lẫn Ma Thần tộc đều cho xây dựng điểm trung chuyển bí mật của mình, thật ra là sau một thời gian dài cũng không còn bí mật, chỉ là ở đó sẽ có trọng binh canh gác.

Khảo Hạch Thần Điện chính là điểm trung chuyển này, mà nó, đúng với cái tên của mình, sẽ là nơi khảo hạch Chưởng Khống Giả tương lai!

Đại Thiên Giới là một chiến trường mà ở đó mạng sống treo lủng lẳng tùy tiện đều rớt cái bẹp, cũng có chưa vô số mưu mô cùng chiến thuật đánh trận đỉnh cao.

Ví dụ, Bắc Chính Quân lần này muốn lên, thứ nhất mà nói, chính là phải chờ.Khảo hạch tư chất, ban phát phẩm dược đề thăng trở thành Thần Vương, vốn đã mất không ít thời gian.Còn có, dù là Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ như Bắc Chính Hoàng đột ngột trở về, dù biết hắn sẽ là trợ lực to lớn, cũng như cũ phải chờ!

Việc này liên quan tới hàng trăm mối khác, Thông Thiên Trụ ồn ào, là bởi vì Thần Tức được vận dụng, tiến hành câu thông hai phương thế giới, sinh ra năng lượng bạo động, việc này không phải là nói chơi.

Nếu là từ Thông Thiên Trụ đi lên, vừa ra khỏi thông đạo thì chạy xa xa ra một tí là được, sau đó chiến đấu hẳn còn kịp, xui xẻo liền bị ép ở tại cổng ra, thì khả năng cao sẽ thụ thương rồi dẫn đến cái chết, vì dù gì năng lượng để mở ra 2 bên thế giới rất kinh khủng, mà tại cổng ra chính là nơi năng lượng đó được phóng xuất.

Một cái thông đạo đi lên mà thôi, Thiên Chân đã rất khó qua được, đây cũng là để cảnh cáo người thường, chiến trường của Thần không tùy tiện gia nhập được!

Từ Khảo Hạch Thần Điện đi lên, chính là căn cứ cơ bản do thế lực của mình duy trì, dĩ nhiên năng lượng trong lúc này sẽ bị áp chế, để kẻ đi lên có thể an toàn, đón nhận sự bảo hộ của các lão binh.Điều này, sẽ dẫn tới bên có người đi lên rơi vào bị động, áp chế năng lượng so với thần hoàng đánh ra, lại còn canh chừng sói dữ khắp nơi nhòm ngó, không dễ chút nào...!

Bởi thế, mọi nước đi dù là nhỏ nhất đều phải được tính toán cẩn thận!

Có người muốn lên?Được, trước tiên đợi bọn ta bàn kế hoạch tác chiến cái đã!

Sau đó, phiền ngươi lại chờ, bọn ta phải rút về gần căn cứ dần dần, mà phải càng bí mật mới càng tốt!

Mà bởi vì Hoành Thiên Thần Hoàng biến mất, dẫn tới Ma Thần tộc chiếm lĩnh thượng phong, thậm chí còn động tay động chân với Trung Thiên Giới, Thần tộc cũng không thể đứng nhìn.

Phân bố người xuống, an bài bảo hộ cho kẻ đi lên, không phải ngày một ngày hai là được.

Khảo Hạch Thần Điện, là một tòa thành trôi nổi trên mây, đứng ở điểm chung cực của Trung Thiên Giới, nơi này có phòng ngự hết sức sâm nghiêm, cường giả vô số, không chỉ phòng hộ kẻ địch từ trên đánh xuống và từ dưới đánh lên.Nơi này còn có một đám người hết sức lợi hại, chuyên môn khảo hạch Chưởng Khống Giả!

Kiếm Trung Thần Hoàng với thời hạn nghỉ phép 500 năm tự tay nuôi dạy Bắc Chính Quân, chính là đợi một ngày này.

""Vốn dĩ còn muốn đợi hắn trưởng thành hơn, không nghỉ tới Bắc Chính Hoàng vừa biến mất, tên này đã gấp đến không thể gấp hơn!"" - Mạt Nhật đã lâu quy ẩn, nhớ tới Chính Hoàng đồng bạn đã lâu chưa thấy qua, giờ mình tự tay nuôi lớn đứa em vong niên của hắn, cũng đều muốn đi hết rồi, trong lòng là cảm khái muôn phần.

""Đuổi theo khá lắm, so với Thiên Địa Ám thân pháp chiến đấu của Bắc Chính Hoàng mặc dù thiếu đi lực lượng, nhưng là so với bộ pháp Niết Vân của ta về nhanh nhẹn chính là cân bằng!"" - Mạt Nhật, Kiếm Trung Thần Hoàng, người từng sát vai với các tồn tại kinh khủng nhất, cũng có chút khâm phục.

""Hắn thiếu chỉ là tu vi thôi, chẳng lẽ sau này ta sẽ lại bị vượt qua lần nửa?"" - Mạt Nhật, Kiếm Trung Thần Hoàng đương kim trung thượng Thần Hoàng trấn thiên hộ địa, uy danh lẫm lẫm cũng có lúc tự ti như thế!

""Sau chuyện này, cũng là nên chạm đến Thái Thượng Thần Hoàng, không thể ở mãi trung thượng được rồi, vấn đỉnh xem ra có hơi xa vời, dù vậy, ta tin bản thân cũng sẽ là một nhân vật lớn!"" - Mạt Nhật chưa bao giờ là một người tầm thường, chỉ là bị các tồn tại vấn đỉnh thiên hạ như Hoành Thiên Thần Hoàng, Trấn Ma Thần Hoàng, Bá Cơ Thần Hoàng che lấp đi quang mang cường giả mà thôi.

Mà, Thái Thượng Thần Hoàng đã rất kinh khủng lắm rồi, chỉ có top 3 trên Chưởng Thiên Bảng là Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ mà thôi, xếp ở thứ tư, năm, sáu, bảy lần lượt Ma Tiên Thần Hoàng, Quỷ Yển Thần Hoàng, Tử Mẫn Thần Hoàng, Ma Đồ Thần Hoàng tứ đại Thần Hoàng của Ma Thần tộc, cũng chỉ vừa vặn so với Thái Thượng Thần Hoàng mạnh hơn một chút.

""Mạnh hơn ta không phải là vì so với ta chém giết nhiều hơn sao?Ta đây ngược lại phải đi trông trẻ!"" - Mạt Nhật có chút cảm khái mà nói, hắn vì 500 năm gác kiếm, sinh ra chút tự ti, nhưng là rất nhanh liền lấy lại bản tính cao ngạo vốn có.Hắn tin vào việc lần nửa trở lại chiến trường của Thần - Đại Thiên Giới, bản thân sẽ trở lại đỉnh cao vốn có.Bởi vì, chỉ có ma luyện, mới là liều thuốc thúc đẩy tu vi cao nhất, huống hồ, đây chính là ma luyện với Thần!

Hắn, Mạt Nhật, người đời biết đến dưới danh hiệu Kiếm Trung Thần Hoàng, vào thời kì đỉnh cao, đã từng đồng công đồng thủ với Hoành Thiên Thần Hoàng tiến vào lãnh địa Ma Thần tộc, cái Thiên Địa Kiếm hắn dùng toàn lực đánh ra, đã từng chấn diệt làm trọng thương 13 Thần Hoàng Ma Thần tộc!

Thân ảnh như một Phá Thiên Chi Kiếm đặt chân lên sảnh trước của Khảo Hạch Thần Điện, khiến cho toàn bộ con người ở đây đều bị kinh động, toàn bộ nhân vật tồn tại trong đây, bao gồm cả một Thái Thượng Thần Hoàng khác đều hướng sự chú ý về Mạt Nhật.

Nhất thời, cảm giác uy danh lẫm lẫm xưa cũ tràn về, Mạt Nhật một bộ mặt xuân phong đắc ý tùy ý bước vào, trong lòng hét lớn:

""Đệ Bát cái gì? ta đây sẽ lần nửa trở thành Đệ Tứ Thần Nhân, cũng là chuyện chắc như ván đã đóng đinh!Đứng dưới bọn Tứ Ma Hoàng thật sự bực chết, bọn chúng còn quá rởm, cho ta đứng dưới 3 kẻ kia thì thật ra cũng rất thoải mái, vì bọn hắn đều là quái thai cả, ít nhất không cần tự ti!"" - Mạt Nhật khuôn mặt biến đổi trăm lần, lần nửa trở về khuôn mặt đạo mạo.

Hắn bước vào, khí thế tràn ra như phong vân càn quét thiên địa, không khí tự khắc trầm xuống, 2 tên Thiên Chân đỉnh phong gác cổng chân như mềm ra, giống như bị lợi kiếm cắt gân vậy!

Đối diện nhân vật tối thượng này, chỉ có vị Thái Thượng Thần Hoàng mới dám ra tiếp đón, một người béo tốt hơi cười cười chạy ra, dùng lễ của vãn bối gập người đúng một khoảng làm Mạt Nhật hấp hí mắt cười, sau đó lanh lợi nói:

""Kiếm Trung tiền bối, ngài thật sự nghỉ phép quá lâu a, A, sau lại già đi như này"" - có người muốn nhịn cười đã không chịu nổi, vừa rồi Kiếm Trung Thần Hoàng còn trước mặt hắn dùng hình thái của một lão già mà trưng ra bộ mặt xuân phong đắc ý.

Người béo tốt kia cả người hơi rung động, để lại Mạt Nhật mặt như tro tàn.

""Bổn tọa không chấp ngươi Vấn Thiên Thần Hoàng tiểu bối, ta chính là dẫn theo đệ tử đến để khảo hạch, chuẩn bị trước một viên Thiên Địa Thần Vương đan đi, ngươi nghe không lầm đâu, chính là loại tốt nhất đấy, hắn là một thiếu gia công tử, cần được hầu hạ thật tốt, hắn đã ăn Thiên Tăm đan từ trước rồi."" - lời này có chút bá đạo nói ra, nhưng là đã ăn Thiên Tăm đan, còn hảo hảo tới được chỗ này, Trình Vân Lãng không dám chậm trễ, vội quay người lại, muốn chạy vào trong tự mình đem ra Thiên Địa Thần Vương đan...

Chỉ thấy, Mạt Nhật người này thậm chí không nói liền đã động thủ, tốc độ quá nhanh, Trình Vân Lãng vốn là người trải qua Thần Ma Chiến, không hề do dự mở ra Thần Tức của mình, vừa vặn khống chế nó bao phủ lấy mình, mới vất vả theo kịp tốc độ của Kiếm Trung Thần Hoàng.

Một tay làm kiếm chém ngang đến trước ngực hắn, chỉ là trong thời gian đó tất cả con người ở đây, đều là tu vi từ Thiên Chân trở lên, đều cảm thấy phảng phất chính mình đều bị phong ấn tại chỗ!

Bất ngờ qua đi sau đó liền là chấn kinh, Trình Vân Lãng rõ ràng so với hắn mạnh hơn không ít, mà còn phải sử dụng Thần Tức, tốc độ mới miễn cưỡng theo kịp.

""Mình thiếu điều đã lấy ra Pháp Bảo, hắn mới chỉ là dùng tay làm kiếm!""

""Không được, không cần Pháp Bảo!"" - Trình Vân Lãng nghiến răng.

Trình Vân Lãng cảm thấy một tay là kiếm kia sắc bén đến mức mình cản không được, nên sớm thu tay phòng thủ, cả người kim quang sáng lạn, không dám lơ là dùng cả 2 tay hướng về 1 tay của Mạt Nhật chống đỡ.

Cường giả Thần Hoàng đối chiến, bất quá tay chân chạm nhau chỉ nghe ""bịch!bịch!bịch"" chẳng khác so với đánh nhau thông thường, nhưng là chỉ có người trong cuộc mới biết được sự thật.

Trình Vân Lãng ăn quả đắng, trên khuôn mặt béo tốt hơi co rút, cảm thấy cánh tay có thể sánh với Chân Thần Pháp Bảo tê rần! Đây là lực thân thể đã ngoài tỷ vạn cân!

Đối mặt hắn, Mạt Nhật, cả người phong vân kinh đạm, một tay chấp ở sau lưng, một tay chỉ xéo mặt đất, cả người như chỗ nào cũng là kiếm, ria mép, lông lỗ mũi, lông mi,... tất cả đều là kiếm!

Sau khi đã thu kiếm, ngoại trừ có hơi bất ngờ với thủ pháp khó xuyên qua cùng tâm tư không xem thường kẻ địch của Trình Vân Lãng.Mạt Nhật hoàn toàn là ung dung cười cười, sau đó đi thẳng vào trong.

Trình Vân Lãng có hơi sợ rồi, khúm núm như trẻ em mắc tội đi theo sau, cũng không ai đợi Bắc Chính Quân.

Rất nhanh, sau đó truy tới là một thanh niên tuấn tú, cả người tràn ngập khí tức bá đạo không che dấu cũng không cố ý phóng thích, giống như là chuyện tự nhiên mà có.

Bắc Chính Quân, trên đường bị mười hai Thái Thượng Thiên Chân chặn đường, bọn họ còn la lớn rằng nếu không lấy được Thiên Tằm Đan trên người bọn họ, hắn, đương kim Bắc Chính Hoàng em trai, sẽ không cần tới Khảo Hạch Thần Điện nửa.

Kết quả là, Bắc Chính Quân thậm chí rất nhanh liền theo tới, trong miệng vẫn còn nhai nhai, bộ mặt vì ""làm ít hưởng nhiều"" mà bớt đi mấy phần bất mãn sau trận chiến vừa rồi.

Lúc này trong một góc của sảnh trước Khảo Hạch Thần Điện, một cô bé chừng 17-18 tuổi há hốc miệng, một bộ dáng không tin được nhìn về Bắc Chính Quân nhàn nhã.

Tên có đề, bốn chữ: Đan Dung Minh Châu, cũng là một Thiên Chân đỉnh phong, có vẻ như, nhìn ở trên ngực áo thấy kí hiệu của một viên đan, khí phách tỏa ra tựa như một thế giới hình cầu, là người của một gia tộc luyện đan - một trong các thành phần của Luyện Dược Sư.

Lúc này, tại phàm giới - Tiểu Thiên Giới.Trên nóc nhà của Dương Gia, chính là một thân ảnh, có thể nói là rất bình thường.

"Du Lang, nhanh, chuẩn bị tiến hành Chiến Thần Anh Khí""

Hư ảnh có hơi chút khựng, nhưng cuối cùng là vẫn bảo trì trầm mặc tuân theo mệnh lệnh, ngay lập tức cả người Bắc Chính Hoàng phất lên ánh sáng màu vàng hoàng kim đã từng chứng kiến cái chết của rất nhiều tồn tại đỉnh thiên lập địa.

Nhưng hắn thật ra ngoài có chút anh tuấn và chính khí lẫm liệt, trông vẫn rất bình thường.

""Ai bảo ta phải lẻn vào mà không để kết giới của Dương gia phát hiện chứ!Việc gì cũng phải cẩn thận, nếu không có bản tính này, ta đã chôn thây trên Đại Thiên Giới từ lâu rồi, nói cũng lạ, kết giới này giống như là của một đứa nhóc Thái Thiên Quân gieo xuống?"" - chỉ còn tiếng nói vọng lại, thân ảnh đã biến mất trên nóc nhà.

Cũng chính là Thần Hoàng vấn đỉnh, khi đối phó với một cái kết giới, như cũ không chút nào dám tùy tiện.

Hậu quả của Thần Ma Chiến để lại!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.