Chả biết em bị rơi vào cái chốn nào nữa , thần tiên không , quỷ ngục không , chả có cái mẹ gì , chỉ thấy một chốn ấy đen xì xì chả biết đang ở đâu cả . Chả hiểu gì luôn . Cố gắng dùng bộ não đánh thức bản thân , vô vọng vô lực . Nhưng rồi một chút gì đó ấm áp , lành lạnh . Cố gắng mở mắt ra rồi cuối cùng cũng thành công . Mọi thứ vẫn đen xì " ơ cái đệt chả lụa , vẫn còn ở trong mơ à , vãi mình " , nhưng hơi ấm từ hai bên tay truyền lên trên não xác nhận em tỉnh mẹ nó rồi còn gì . Ngóc đầu lên thì thấy hai cô nàng đang nằm ngủ ngon lành bên cạnh em , tay giữ chặt lấy tay em sợ như em sẽ buông mất . Mỉm cười vì mình không sao , lại làm hai người nay lo rồi . Người ngợm ê ẩm , hai hôm không làm gì rồi nên em cô gắng nhẹ nhang nhất có thể đi xuống khỏi giường . Bước chân đầu tiên khi chạn đất cảm giác hẫng vì nằm trên giường lâu quá không vận động nên chân mất cảm giác . Mát mát phê phê , sảng khoái thật . Lấy chăn đắp cho cả hai người con gái rồi nhẹ nhàng rón rén đi ra ngoài mở cửa . Hít một hơi không khí buổi đêm vào lồng ngực . Cảm giác đầu tiên là đau vãi cả lòi, nhưng cũng phê phê , giống kiểu lần đầu hút thuốc. sờ soạng mãi không thấy lúc sau em sực nhớ ra là mình đang nằm trong viện tưởng bao thuốc ở trong người . Lại phải rón rén đi vào trong , thò mặt ra ngoài cửa phòng . Không thấy bóng người , chán vãi . Bỗng em bị vỗ vai một cái , giật nảy mình quay lại thấy D đứng ngay sau rồi . Em ấy chìa bao mal với cái bật lửa cho em rồi cười rõ xinh , trong cái tình huống ánh sáng vàng vọt và chỗ nửa sáng nửa tối thế này , em thì yếu bóng vía sẵn , ED làm quả tí nữa em giật đứng tim mà thăng thiên tại chỗ luông. ED khẽ thì thầm :
ED: anh vẫn còn yếu , dậy làm gì ?
Em: ra ngoài kia đi em , để C ngủ
em cả D đi nhẹ nhàng ra chỗ ban công hành lang , phù may quá C vẫn ngủ (Hôm sau em mới biết là từ cái hôm lên đây C chưa hề chợp mắt , cả đêm chỉ ngồi trông em , chắc hôm nay thấy em tỉnh rồi nên cũng yên tâm ngủ )
Em: ban tối anh bị sao thế ?
ED: anh bị thiếu máu lên não , tại vết thương trên đầu gây mất máu cục bộ , mới cả anh nằm nhiều nữa thành ra anh bị ngất , bác sĩ bảo hôm nay đi chụp chiếu xem nó ntn .
Em: may quá , anh tưởng anh thăng rồi chứ
ED: hứ , em còn chưa cho anh thăng anh còn lâu mới thăng được , chồng yêu ạ
Em:gì gì , gì mà chồng yêu vớ vẩn
ED: bố anh bảo bọn em gọi là bố chồng , khác gì bh cả em và chị C với A là vợ anh , thế mà cũng hỏi đồ ngố
Em: ài dà , khổ quá bố anh hay trêu người nên thế đừng nghĩ là thật
ED: hừ , rồi , nhưng em thích thế giờ em mới hỏi anh
Em: ( vừa rút được điếu thuốc ra châm vào mỏ ) em cứ nói đi anh đang nghe
ED: tại sao anh giấu em ?
Em: giấu , mà giấu cái gì ?
ED: chuyện chị C với A gặp nhau sao anh không nói ?
Em: nói kiểu gì ?
ED: ơ hay , điện thoại , nhắn tin , gặp em ?
Em: em mới hay đấy , tối hôm đi cả C với A về thì anh bị đánh , về được đến nhà là phúc đức 3 đời rồi , chưa kịp nói với ai thì nằm trên đây rồi . Em đúng thật là quân dở hơi
ED: ơ , hay nhỉ , ai là người hâm ở đây hả
Nói xong em ấy ngồi phịch phát vào người em , ôi mẹ ơi , chúa ơi , giàng ơi , thiên long bát bộ ơi .. Đâu vãi cả mứt ra , đã thế còn xồ tới hôn em . Đang hút thuốc làm em sặc nhưng may mà không ho . D quàng tay qua cổ em hôn , những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt đẹp ấy . Lại một lần nữa thằng khốn nạn này làm người con gái ấy khóc . Vòng tay ôm lấy người con gái ấy , đáp trả lại nụ hôn ấy một cách vụng về ( các thím tự hiểu nhé) . Được cũng kha khá thời gian , em đẩy ED ra :
Em: rồi thôi ,để anh thở nữa , em ngồi lên người anh đau bỏ bố ra
ED: hix , ( trề cái môi ra nhìn yêu thế) ai bảo anh làm em yêu anh phát điên
Em: xời , có ai bắt đâu tự em muốn đấy chứ , mà gặp hai người kia em có gặp chuyện gì không ?
ED: chuyện gì là chuyện gì ?
Em: thì đấy đấy có xảy ra chuyện gì không ?
ED: anh hỏi làm gì , chuyện chị em phụ nữ , vô duyên
Em: ơ hay , em cứ coi anh là phụ nữ đi , kể anh nghe
ED: không , chuyện này chỉ em với hai người kia biết thôi không cho anh biết . Đợi đấy mà em kể
Em: xời , thôi tôi chả thèm
ED: thèm cũng chả có ở đấy mà mơ đi nhé , lè
Kéo D vào lòng ôm , cảm nhận hơi ấm , từng cái run rẩy của D làm em thấy vui vui . Khi ở bên D là lúc em cảm thấy bình yên nhất , với sự đáng yêu của D . Khó có ai mà kìm lòng được trước em ấy . Ngồi một lúc em cả D vào trong phòng , thấy C vẫn đang ngủ như con lợn nhìn buồn cười không chịu được . Cố nén cười , em vỗ vãi C gọi dậy :
Em: C , c dậy đi em
EC: hả , gì để em ngủ đi mới chợp mắt được một tí
Em: lên giường anh mà nằm đi , ngủ ở đây đau lưng lắm đấy
C ngẩng đầu dậy nhìn em rồi cười :
EC: anh dậy bao giờ thế ?
Em: lâu rồi , đủ để thấy tật xấu lúc ngủ của em .
EC: em làm gì có , sao anh không ngủ lúc nữa đi .
Em: điên ngủ 2 ngày rồi ngủ tiếp để người nó trương phềnh lên như xác ướp à ?
EC: hâm, để D lên ngủ trên giường cũng được em ngủ đây được rồi ?
Dỗ mãi hai cô nàng mới chịu lên giường em nằm , em thì ra ngoài ghế xếp ngồi . Giờ mới rảnh rỗi để check điện thoại . Nhiều cuộc gọi và tin nhắn từ mọi người hỏi thăm tình hình sk , đòi nợ , linh tinh ... có 20 cuộc gọi của B và 5 tn của em ấy nội dung đại loại hỏi sao em không bắt máy và k thèm nt , chán em ấy với cả sao rồi . Em thấy buồn cười vì con gái thường ít nt như vậy . Mở tin nhắn ra type mấy dòng cho em ấy
" em à , anh đang nằm viện mà , hôm nọ anh bị đánh gần chết đây , chán gì em đồ hâm "
nhấn nút send rồi mở nhạc nghe . Tưng máy rung rung , EB gọi rồi
Em: a lô bạn đang gọi vào hộp thư thoại, đề lại lời nhắn sau tiếng bíp nhé ... bíp bẹt bẹt ..
EB: còn trêu em nữa à ?
Em: xin để lại lời nhắn
EB: anh bị hâm à ?
Em: hâm cái đầu em , sao nghe giọng sụt sịt gì ấy
EB: em nhớ anh lắm anh biết không , mà anh ở viện nào , sao bị đánh , ai đánh
Em: từ từ thôi nói từ từ từng câu một em nói thế bố anh cũng chịu chả tl ngay được
EB: thế sao anh lại bị đánh , ai đánh anh ?
Em: anh hôm nọ bị người ta đánh vì đánh người ta nhập viện , còn ai đánh thì anh chả tả được cho em đâu
EB: trời ạ , làm gì mà lại đi đánh nhau hả anh đồ ngố này
Em: ai biết, trẻ trâu bây giờ muốn tỏ ra mình có lông nách nên phải có tí phong cách
EB: đồ hâm , anh ở viện nào ?
Em: anh ở Bạch mai
EB: vậy chiều em qua
Em: Nhưng anh bảo này !
EB: dạ anh cứ nói đi
Em: em lên sẽ gặp 3 người còn gái khác cũng như em đấy
EB: cái gì cơ ?
Em: họ giống như em đấy , cũng yêu anh , nhưng anh chả xác định được là anh yêu ai cả . Nên giống như em thôi yêu anh , nhưng anh không yêu lại chỉ có tình cảm với em
EB: hừ , thôi được rồi , vì em yêu anh quá rồi nên em sẽ gặp họ
Em:gớm nhỉ
EB: em xử tội anh sau vì giấu diếm em
Em: này anh cũng có nói rồi mà ?
EB: nhưng anh không bảo là bao nhiều người cả
Em: anh khốn nạn mà , vậy nên em cứ coi như chưa gặp anh đi
EB: anh nói cái gì đấy ?
Em: thì em nghe rõ rồi còn gì
EB: anh khốn nạn hay không em không cần biết, vì em thử anh rồi , và tình cảm dành cho anh cũng quá nhiều rồi . Giờ bảo em vứt đi em cũng không thể , em chọn cách đương đầu với người khác để giành anh về phía em. Em yêu anh , đồ khốn nạn
Em: ặc , anh hết thuốc chưa với các người rồi đấy.
EB: em chuẩn bị đi nấu đồ ăn sáng rồi đi học đây , chiều em qua chỗ anh sau . anh nhắn tin chỉ chỗ anh nằm cho em
Em: anh chả nhớ đâu , em cứ hỏi hướng dẫn ở bệnh viện , hỏi tên anh , hình như anh nằm ở khoa chấn thương thì phải .
EB: em nhớ rồi , anh nghỉ đi .
Em: uhm , em đi học đi , mang áo mưa đi , tí mưa đấy .
EB: em nhớ rồi , yêu anh nhiều .
Cúp máy , lại tự vấn mình " vì sao họ lại có thể yêu mình được nhiều như thế nhỉ ? , trong khi mình thì còn chưa xđ được là ai là ny mình " , nghĩ nhiều quá đầu lại đau rồi . Gió mát mát , cơn buồn ngủ lại ập đến rồi . Chìm vào giấc ngủ nào .. bé ơi ngủ ngoan ...