Các thím bảo dài dòng thì em nhận cơ mà em muốn các thím hiểu từng người một . Em nhờ các thím vì em không biết em phải chọn con đường nào đứng đắn , vì cả 4 người đều có cảm tình sâu năng cả em nên em rất khó . Vì em không muốn sau khi em quyết định thì sẽ có người đau người khổ , cả 4 người đều có nổi khổ tâm riêng . Vì thế em không muốn làm điều gì khiến cho em phải ân hận về sau . Em nói thế mong các thím hiểu cho em . Em xin tiếp tục câu chuyện bên lề trước khi vào chủ đề chính .
Hai em A và B , các thím chắc biết sơ qua như thế rồi nhé , giờ em xin kể về em C . Một người con gái chắc có lẽ là ảnh hưởng nhiều nhất tới em . Sau cái ngày em tốt nghiệp đại học và bắt đầu đi làm ở công ty quảng cáo có tiếng cái đất Hn này. Em gặp người con gái cùng phỏng vấn với em . Nói là phỏng vấn cho nó có chứ thực chất là em có slot trong ấy rồi , vì có ông bác người quen trong đó . Lúc em ngồi ở phòng chờ phỏng vấn ấy có một cơ số người đi xin việc . Em thì yên tâm rồi với cả tự tin vãi ra . Ngồi vểnh râu chờ đến lượt , em nhìn xung quanh ấy thì thấy mặt mọi người ai cũng căng thẳng . Chắc bác nào đi phỏng vấn lúc ấy tinh thần rất khó tả vì không biết mình có xin được việc hay không . Em lân la một lúc thấy có một chú em rất xinh trai ( về sau mới biết là bị gay ) Em bắt câu chuyện làm quà :
E: chào cậu , cậu cũng phỏng vấn vào công ty này à , nhìn cậu có vẻ căng thẳng quá , relax đi đừng lo lắng tí lại không trả lời được .
Em xin phép gọi cậu ấy là cậu gay (CG)
CG : vâng , em xin vào phòng mark của công ty này 3 lần rồi , mong lần này em không toạch nữa .
E: ủ ôi , sao còn nhiều công ty cậu không vào lại chui vào công ty này
CG: thì em thích vì cty này có nhiều chi nhánh , với ở đây em mới có khả năng làm việc đúng ngành em thích .
Em với cậu này ngồi nói chuyện một lúc để cậu ấy giải tỏa căng thẳng , thấy cậu ấy cũng đỡ hơn trước ,tự tin lên nhiều . Tự khâm phục mình phát . Ngồi mãi mà chưa đến lượt mình , lúc ấy trong phòng còn lác đác mấy người , đúng lúc ấy anh Tào tháo nhắn tin đòi đàm thơ luận văn cơ , nên đứng dậy qua phòng wc. Lúc ấy em bực mình éo tưởng được các thím ạ . Cái biển " đang dọn vệ sinh , lên tầng trên " đúng cái room của man , còn của female thì chả thấy gì . Em đánh liều ngó vào trong phòng female xem có ai không , tại nếu phi lên tầng trên chắc em đóng bỉm luôn mất . Ngó quanh k có ai , em phi vào trong ấy chọn phòng giữa , vì theo kinh nghiệm khi con gái vào sẽ k vào phòng giữa trước . Mà cay hơn là lúc ngồi xuống đàm đạo rồi mới ngó cái chốt của nó hỏng rồi em nghĩ chắc chả có ai vào đâu . Lúc đang cao trào về văn thơ thì bỗng e nghe thấy tiếng chân đi vào , em giật mình nhưng vẫn giữ vững tinh thần . Em cố gắng k để nó kêu lên tiếng to , bỗng dưng cái cánh của bật mở , em chết điếng người trước mặt em là một cô gái xinh ôi thôi rồi . Em thề em nói sai em chết luôn , nhìn dáng em ấy thì thôi rồi ngất . Em há mồm định ú ớ nhưng k kịp , em kia thì nhìn em chằm chằm , em chỉ kịp lấy tay che quần thôi . Quả đấy có cái lỗ nào em chui được em chui ngay . Em kia bình tĩnh đóng cửa lại và tiếng chân xa dần , lúc ấy tim em mới từ từ đập chầm chậm lại . Em đành kết thúc đàm luận với anh Tào phi ra rửa tay , rồi thò mặt ra cửa xem có ai không , hít một hơi dài rồi đi ra. Em đi chầm chậm ra chỗ mọi người , và đúng cái lúc ấy cái cô em lúc nãy ngồi ngay cái chỗ khúc quẹo. Em đứng hình luôn , em ấy nhìn em rồi xong cắm mặt vào cái i bát của em ấy đọc tài liệu . Em nhẹ nhàng đi ra ngồi ngay sau , thỏ thẻ :
E: em gì à , đừng hiểu nhầm anh nhé , nhà vệ sinh nam bị hỏng anh đánh liều
EC: ....
E: em không trả lời , coi như là chúng ta chưa từng gặp nhau nhé . Anh cảm ơn
EC: ....
Em thờ phào nhẹ nhàng , tưởng chừng con bão qua rồi nhưng ai ngờ đâu. Em còn bị ăn hành cho đến bây giờ . Ôi cái cuộc đời , em tưởng chừng là qua hết rồi . Nhưng sau khi em ra khỏi phòng phỏng vấn . Đang đi rất hoành tráng ra khỏi cửa thì em nhìn thấy ở góc hành lang có một bóng người con gái đang đứng đấy . Em đi lại gần em ấy , vì em ấy đứng cạnh thang máy nên phải đi qua em ấy mới đến . Em vừa vượt qua em ấy thì bỗng nghe tiếng hét :
EC: Ê anh kia , lại tôi bảo
Em quay ngoắt lại , mặt thì em ấy thì , ngoắc ngoắc cái tay như kiểu gọi chó ấy ( nhớ lại vẫn cay ):
E: dạ chị gọi em ạ
EC: ra đây , tôi có ăn thịt anh đâu mà anh cứ như thấy hổ vồ thế .
E: dạ vâng
Khúm núm khép lại lại gần , tay gãi đâu em thỏ thẻ :
E: có việc gì không chị .
EC: không có việc gì , đưa điện thoại của anh đây
E:... ( oắt giờ phốt phát )
EC: đưa hay là bây giờ tôi bảo lúc này anh vào nhà vệ sinh nữ lúc tôi đi WC , a sẽ thành thằng biến thái và bị mọi người xa lánh ở công ty này đấy .
E: ... ( gặp mẹ nó cao thủ rồi )
Em đành đưa điện thoại cho em ấy , mở pass và nhìn len lén . Thấy em ấy tí toáy cái gì đấy rồi đưa máy cho em. Nhìn cái mặt khinh khỉnh em ghét dã man luôn . Thế có cục gạch em ném thẳng vào măt luôn , em và em ấy đi vào thang máy xong xuống dưới hầm lấy xe . Em ngồi lên con làn sóng thần thánh của em . Bỗng " két " Ec ngồi trên con mini cooper , thò ngón tay ra khỏi của và đưa ngón tay thổi vào mặt em xong buông câu :
EC: Đồ con trai bệnh hoạn
E: ...
Đứng con mẹ nó hình 5s sau khi nghe câu ấy đầu óc em ong ong lên xong chỉ nghe thấy tiếng cười của em ấy ,rất sảng khoái . Thế là em đi đứt rồi , em nói qua về EC . EC người Hà nội thuần gốc Thăng Long , từ đời cụ tổ em ấy đã ở cái đất này rồi , tốt nghiệp ngoại thương loại ưu , đang học thạc sĩ mark với em , body của siêu mẫu gầm cao mái thoáng , bố chức to trong cơ quan công an hà nội , mẹ làm bên tổng cục hải quan hà nội, nói chung gia phả thuộc loại cao cao lắm . Vậy mà em dính phải phốt ... ăn hành đủ kiểu ...
đêm nay em up nốt em D . Giờ em phải hộ tống Ec đi sn , thiêng như ma đốt rác cũng lên . Thân chào các thím nhé .