Ra khỏi nhà hàng rồi gọi taxi , hai mẹ trẻ thì tót lên xe trước để lại cho em xách cả đống đồ phía sau( thím nào cứ xác định là cầu hôn xong thì là sẽ phải trờ thành cánh tay đắc lực trong việc xách đồ cho vợ nhé ) . 20p sau em có mặt ở nhà bà chị , xách đồ lên phòng rồi cùng hai mẹ trẻ sửa soạn đồ đâu ra đấy . Xuống nhà ăn trưa với bà chị , bé Mít hôm này biết em về Vn hay sao mà mặt cứ buồn rười rượi nhìn trông tội tội . C cả D dùng hết cách để làm bé cười mà chả hiểu sao nó không cười đùa , mặt cứ như bánh đa ngâm nước ấy , nhìn đến là buồn cười . Em đành phải bế nó lên rồi nựng mấy câu bằng tiếng anh , xong để nó lên cổ kiệu đi mấy vòng nhà , chả hiểu sao cách của em lại hiệu quả . Mít cứ thế cười khanh khách tỏ vẻ sung sướng lắm , chơi một lúc em trao Mít cho bà vú để bà ấy cho Mít ăn . Em cùng chị cả hai mẹ trẻ cũng vào bàn ngồi ăn luôn . Chắc tại lâu lắm rồi mới gặp em rồi giờ em về nên bà ấy cũng buồn buồn thì phải . Không khí cứ nao nao làm sao ấy . Ăn xong ngồi uống trà rồi chuẩn bị ra sân bay luôn . Bà chị em tiễn bọn em ra tận taxi rồi dặn dò đủ thứ , em cũng bảo bà ấy nhớ về ăn cưới em . Xe chuyển bánh rời xa căn nhà thân thương thẳng tiến hướng sân bay . Lúc lâu sau em có mặt ở sân bay , làm tất cả thủ tục xong xuôi cũng là lúc lên máy bay . An tọa ở vị trí ngồi , cắm tay nghe bật bài " im comming home " của Lionel Richie lên và đắm mình trong nhịp nhạc . C và D hình như cũng mệt rồi nên ngủ từ lúc nào không biết . Ngồi nghe nhạc rồi thiếp đi lúc nào không hay , mơ mộng đủ thứ kiểu . Giật mình tình dậy vị thấy động , em mở mắt ra thì hóa ra là một ẻm tiếp viên đang kéo cái chăn lên cho em . Em mỉm cười gật đầu ngỏ ý cảm ơn , em ấy cũng cười lại nụ cười tươi như hoa . Định mở miệng thả mấy câu chữ ra thì bị một cái véo rõ đau ở hông bên trái , em quay ngoắt sang nhìn , hóa ra là D đang ngồi đọc cuốn tiểu thuyết " Cocktail tình yêu " .
Em: em dậy từ bh thế ?
D: em dậy được một lúc rồi , anh cứ cẩn thận cái tính trêu hoa ghẹo bướm đấy
Em: ô hay anh có làm gì đâu ?
D: em biết thừa anh vừa định trêu cái con bé kia chứ gì
Em: ơ em cũng đeo kính à ? ( giờ em mới để ý là D bị cận , bình thường toàn đeo áp tròng )
D: vâng , em thay đổi một tí , mà em bị cận nhẹ thôi đeo kính gọi là thôi
Em: xì , thôi anh ngủ thêm tí nữa đây , oáp
D: vâng , anh cứ ngủ đi tí nữa còn dậy
Em: mà còn tầm mấy tiếng nữa nhỉ
D: chắc khoảng 7 tiếng anh
Em: uhm có gì thì gọi anh nhé
D: vâng
Nhoài người sang hôn D , tự dưng thấy D đỏ bừng mặt e thẹn . Em lại thơm một phát vào má rồi thả mình vào giấc ngủ . Lúc sau thấy mặt lành lạnh em mở mắt ra , là C đang lau mặt cho em .
C: ngủ gì mà khiếp thế anh , nước mắt cứ tuôn là sao ? lại nhớ em nào à ?
Em: đâu , sao lại thế ?
D: lúc nãy anh nói mơ đấy " E ơi , anh nhớ em lắm E , em có hạnh phúc không ? " mà E là ai hả anh ?
Em: ơ , anh có nói thế à ?
C: vâng , em đang định xử tội anh đấy , E là đứa nào ?
Em: à thì , chỉ là một người đã từ lâu rồi , mà thôi em quan tâm làm gì ?
D: anh nói em nghe xem , E là ai ? mà anh phải bật khóc như thế ?
Em: à là một người đã mất , mà thôi anh không muốn nhắc lại
C: anh lại nhớ cô bé đó à ?
D: cô bé nào hả chị ?
C: first love
D: ơ
Em: thôi đừng nhắc đến nữa , để cho người ta yên đi , còn mấy tiếng nữa thế nhỉ ?
C: cơ trường báo còn khoảng 30p nữa , anh dậy đi là vừa
Em: uhm, anh đi rửa mặt cái đã
Em lách người ra khỏi chỗ ngồi , đi thẳng vào buồng vệ sinh . Táp nước lên mặt , nhìn kĩ khuôn mặt trong gương , thằng X trong kia cũng đang nhìn lại em với vẻ mặt ngơ ngác . Khuôn mặt có phần hốc hác đi , mắt hơi thâm quầng . Em lau tay khô rồi đi ra ngoài . Ít lâu sau cũng xuống đến sân bay , cuối cùng cũng về đến nhà . Việt Nam cũng tối rồi , uể oải đừng chờ hành lí chuyển ra . Mãi gần 11h em mới về đến nhà , móc chìa khóa mở cổng rồi xách hành lý vào nhà . Đèn trên nhà bật sáng , bà bác em lù lù đi ra mở cửa
Bác: mấy đứa mới về à ?
Em: dạ
C & D : dạ con chào bác
Bác: ăn uống gì chưa ?
Em: cháu chưa , nhà còn gì ăn không bác ?
Bác: còn , hôm nay linh tính thế nào nên nấu nhiều , may mà mấy đứa về giải quyết nốt nhé
Hai mẹ trẻ tung tăng chạy lên trước bỏ lại em với cái đống đồ , lắc đầu ngao ngán xách hết lên trên nhà rồi đi vào bếp . C cả D đang phụ bác em hâm lại đồ ăn , không đâu bằng nhà mình , cái không khí ấm áp và hạnh phúc này mà lại sắp phải xa nó rồi . Em xách hết đồ lên phòng rồi đi tắm , xong ra thả mình lên giường . Phê quá , thiếp đi lúc nào không hay . Bỗng có cảm giác nằng nặng ở trên người mở mắt ra là C đang nằm đè lên em mắt nhìn chằm chằm
Em: gì đấy ?
C: không em thích ngắm lúc anh ngủ
Em: có gì mà ngắm ?
C: nhìn mặt khoai sọ yêu yêu , nhưng ngu ngu kiểu gì đấy
Em: ngủ cái đầu em , này thì ngu này , ngu này ( em chọt chọt vào lườn C )
C: thôi thôi , buồn em
Tiện tay kéo C xuống , lại hôn C . Đang lãng mạn thì có tiếng " E hèm "
D: đóng phim tình cảm ít thôi
Em: eo có người ghen em ạ
C: em đi tắm đây , D em tắm luôn không ?
D: chị tắm trước đi , xong em tắm
C: rồi , hiểu , nhường lại chồng cho bà nhỏ nhé , yêu thế ( C đi qua véo má D )
C vừa đi khuất , em vẫy tay ra hiệu cho D lại gần , nhìn cái mặt phụng phịu của D khiến em suýt bật cười . Nhưng cũng ngoan ngoãn chui vào ngồi lên đìu em
Em: Ngốc
D: ai ngốc ?
Em: em chứ ai , hỏi ngố
D: kệ em
Em: em này , nếu anh lấy cả hai em có thấy sao không ?
D: ( hơi im lặng ) thú thật em cũng thấy hơi sao sao
Em: sao là sao ?
D: thì em thấy lạ thôi , vì đàn ông thường hay có bồ bịch với vợ nhỏ nhưng trong bí mật còn anh thì lại công khai
Em: nói rõ anh nghe xem nào ?
D: thì em không nghĩ là anh lại cầu hôn cả 2 , em cũng hơi bất ngờ . Kì lạ hơn là em lại đồng ý , em chấp nhận , nó có quá mù quáng không anh ?
Em: mù quáng á , cũng có nhưng em vẫn có thể lựa chọn người khác hơn anh mà ?
D: không có ai hết á , em chỉ chấp nhận anh . Cảm giác anh mang lại khác hoàn toàn những gì em đã trải qua
Em: vậy nếu cả hai mà lấy anh rồi , anh sợ sẽ gặp nhiều điều đàm tiếu lắm vì chả ai tự dưng lấy cả hai người về làm vợ cả
D: anh sợ thiên hạ nói à ? nếu anh sợ thì sao anh còn làm vậy ?
Em: vì anh yêu , yêu cả hai , anh không muốn làm ai phải khổ , ai cũng có những nối buồn riêng , trong tâm anh biết cả hai có nhiều điều nghĩ ngợi , nhưng anh vẫn chấp nhận khi một trong hai em ra đi , hoặc cả hai
D: em thì không bao giờ buông tay anh ra đâu ngốc ạ , vì em biết anh là một nửa còn lại của em
Em: hai người , mỗi người một nửa thì anh còn gì là người
D: thì kệ anh , chấp nhận như vậy thì anh phải chịu thôi
Em: uhm , vậy chắc mai nhà mình đi mua sắm nhé , dọn sang nhà mới
D: nhà nào ạ ?
Em: hôm em đi , anh với C đi mua nhà rồi , xong xuôi hết thủ tục , giờ chỉ việc mua đồ dọn về thôi
D: vậy á , ở đâu hả anh
Em: mai em sẽ biết , giờ anh cảm thấy hơi khó xử
D: khó xử việc gì anh ?
Em: em và C về ở với anh, thì sẽ có nhiều điều không hay , anh vẫn cứ nghĩ mãi điều này chả biết là rồi sẽ như thế nào
D:...
Một cái không khí im lặng bao trùm lên cả hai , đúng thật là ít có ai chấp nhận được cái kiểu gia đình như thế này . Mặc dù em có yêu cả hai , muốn cả hai ở bên mình . Nhưng đàn bà họ ích kỷ , họ không muốn chia sẻ tình cảm của họ với bất kỳ ai khác ngoài chồng . Vậy mà ở đây em đứng giữa hai sự lựa chọn một là em sẽ phải bước đi mà không có cả hai , hai là em sẽ phải sống ra sao . Cái ý nghĩ ngông cuồng ấy cứ quanh quẩn trong đầu . Thật sự là rất khó nghĩ , em định thôi nhưng D là người phá tan cái suy nghĩ ấy
D: em yêu anh , chị C yêu anh , và anh cũng yêu cả hai chúng em chứ ?
Em: uhm , tất nhiên rồi
D: vậy thì có gì phải nghĩ nữa nhỉ ? Như vậy là quá đủ rồi anh à , tất cả những gì anh làm cho chị C và cả em nữa . Đủ để bọn em hiểu với bọn em , anh là gì , anh sẽ là gì , và anh mãi là cái gì . Chỉ cần anh có niềm tin nơi bọn em , sẽ chẳng có gì là không được cả , dù bị thiên hạ đàm tiếu , thì có sao , bị thiên hạ chê thì có làm sao ( nước mắt của D tuôn ra theo từng câu nói ) . em và chị C đã vứt bỏ cái sĩ diện của đàn bà đi để theo anh , vậy giờ anh không phải nghĩ nữa , anh không cần nghĩ nữa . Lấy cả hai bọn em đi , em và chị C sẽ chăm sóc anh , em không muốn anh bỏ ai cả , dù là một trong hai .
C: D nói đúng đấy anh , kệ thiên hạ việc nhà mình , mình cứ lo thôi
Em: em vào khi nào đấy ?
C: lúc D bắt đầu hơi bị to tiếng ấy , nào thôi D không khóc nữa , mới về lại khóc nhè rồi này , xấu xí quá đi
D gục mặt vào vai C rấm rứt , mệt thật mới chỉ ở khởi đầu mà đã như thế này rồi , nếu sau này còn thì chẳng biết sẽ còn mệt như thế nào đây chứ . Em ôm lấy cả hai , vuốt tóc rồi hôn lên trán. Dù ổn thỏa về cả mặt tinh thần với cả hai người rồi . Còn gia đình em , dòng tộc , cả nhà C nữa , liệu họ có đồng ý không đây . Ôi đau đầu , quá đau đầu , có lẽ lúc này em cần một khoảng thời gian để suy nghĩ . Cái kế hoạch đi xa từ lâu rồi , giờ chắc đến lúc tiến hành nó để xem quyết định của cả hai người có thật sự khả thi hay không . Hay em sẽ là người biến mất , sẽ chẳng còn ai biết em ở đâu , cho đến khi họ tìm được người mới thay thế em trong tim . Em bảo D đi tắm rồi xuống ăn cơm , D cũng thôi khóc rồi ngoan ngoan đi tắm . Em cả C xuống nhà trước đợi D , lúc sau D xuống cả ba ăn xong rồi lại lục tục cbi đi ngủ , mặc dù vẫn chưa quen múi giờ cho lắm . Đêm đó ....