Tâm Manh

Chương 31: Lựa chọn (5)




Edit: Cải Trắng

Tìm hiểu một chút có thể thấy được, vào lễ tình nhân ở thành phố S có rất nhiều hoạt động diễn ra. Phương Dịch tổng hợp lại những địa điểm tổ chức hoạt động vào lễ tình nhân, hắn tìm qua một chút quả nhiên là tìm thấy tên Đổng Trạch Đào và Hàn Thanh, nhưng thất vọng ở chỗ hắn không tìm được tên của Liễu Tâm Nhan và Trần Lôi.

Đối mặt với kết quả này, hắn cảm thấy có chút thất vọng. Tang Vũ Hân pha một ly cà phê đưa tới trước mặt hắn, vỗ vỗ vai: " Có thể là chúng ta vẫn chưa tìm kỹ, chắc là làm sót mất hoạt động hai người này đăng ký. "

Quý Hạo Nhiên cũng nói: " Đúng vậy, đây chỉ là danh sách những hoạt động có quy mô lớn thôi, còn những nơi tổ chức hoạt động nhỏ chúng ta chưa tìm mà. "

Lục Trinh biết được kết quả liền sắp xếp lại công việc: " Vậy đi, Tiểu Tang, cô giúp Phương Dịch tiếp tục tìm danh sách. Còn lại chúng ta tới nơi tổ chức hoạt động mà Đổng Trạch Đào và Hàn Thanh đăng ký xem sao. "

Hàn Thanh và Đổng Trạch Đào đăng ký tham gia hoạt động ở một trung tâm, bình thường ở đây vào ngày hội nào cũng tổ chức một số hoạt động mới, rất thu hút người tham gia. Mỗi lần tổ chức hoạt động đều nhận không ít lời khen ngợi, cho nên quy mô tổ chức cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhiều người tham gia, và hoạt động vào lễ tình nhân cũng thế.

Quý Hạo Nhiên lúc đầu nghe thấy tên trung tâm sáng tạo này liền thấy quen quen, mãi tới khi đi vào trong một lúc, hắn mới nhớ ra: " Hèn gì tôi thấy tên trung tâm này nghe quen quen, hóa ra là nơi trước đây tôi từng tham gia hoạt động. "

Quý Hạo Dương cũng bừng tỉnh: " A, em cũng nhớ ra rồi. "

Lục Trinh quay đầu lại hỏi cậu: " Hoạt động gì vậy? "

Quý Hạo Dương liền trả lời Lục Trinh: " Là về cặp đôi song sinh, mấy năm trước có tổ chức hoạt động này. Khi đó có rất nhiều cặp song sinh tới thi đấu, hoạt động diễn ra rất thú vị. "

Quý Hạo Nhiên khoanh tay trước ngực, gật đầu nói: " Ừm, rất thú vị đó, mà cũng nhờ hoạt động lần đó tôi mới biết được em trai mình tới bên trái bên phải còn không phân biệt được. "

Quý Hạo Dương nghe xong lập tức phản bác: " Anh thì cũng hơn lắm đấy, chả biết thưởng thức gì cả. "

" Chậc chậc. " Nói xong, cả hai cơ hồ đều ngừng lại, vẻ mặt trào phúng nhìn đối phương, Quý Hạo Nhiên híp mắt bất mãn nói: " Những cặp song sinh nhà người ta thì thường tâm linh tương thông với nhau, mà em thì anh trai mình thích anh gì cũng không biết luôn. "

" Ha ha. " Quý Hạo Dương cười gian hai tiếng: " Em chỉ cần biết về mối tình đầu của anh là được. Đội trưởng, đội phó Giản, hai người không biết thì thôi, hồi còn học mẫu giáo anh ấy với một bạn nữ trong lớp còn hứa lớn lên sẽ sống với nhau, kết quả sang ngày hôm sau bạn nữ đó nhận nhầm tôi thành anh ấy, thế là tặng tôi không biết bao nhiêu bánh kẹo. Tất cả đều vào bụng tôi hết rồi. "

Giản Ninh cười khẽ: " Sau đó là cậu bị sâu răng rất lâu nhỉ. "

Quý Hạo Dương lập tức không nói được lời nào: "... "

Với hành động tự bê đá đập vào chân mình của Hạo Dương khiến cho Quý Hạo Nhiên sung sướng cười lớn: " Ha ha ha, đội phó Giản nói đúng, tên nhóc này xứng đáng bị thế. "

Lục Trinh cảm thấy đúng là nhức đầu, hai đứa này thật giống một đôi dở hơi: " Không phải hôm nay hai người tới đây để đâm chọc nhau chứ. "

" Không có, chúng tôi vô cùng nghiêm túc tới đây tra án. " Hai người lập tức khoác vai nhau, vẻ mặt nghiêm túc tỏ vẻ vô tội, một chút cũng không thể nhìn ra được mới vài giây trước hai người này còn đang cãi nhau.

Lục Trinh lắc lắc đầu: " Đúng là phục hai người. "

Nháo loạn một hồi, bốn người liền tiến về phía trung tâm sáng tạo, trước đó họ đã liên hệ với bên tổ chức kế hoạch cho ngày lễ tình nhân.

Bọn họ đi theo thư ký tới văn phòng, trung tâm này được thiết kế theo phong cách vô cùng trẻ trung và thời thượng. Dọc đường đi có thể thấy nhân viên ở đây đa số là những người trẻ tuổi, mà lần này người dựng kế hoạch cho lễ tình nhân cũng là một người khá trẻ, nhìn qua đoán chừng mới 27 28 tuổi thôi.

Điền Nghị Nhiên nhìn thấy nhóm người Lục Trinh liền đứng lên: " Chào mọi người. "

Lục Trinh tiến tới bắt tay với hắn: " Chào anh. Bọn tôi là người bên đội hình sự. "

Lục Trinh đợi Giản Ninh ngồi xuống ghế rồi mới bắt đầu nói thẳng vào chủ đề chính: " Lần này chúng tôi tới là hy vọng Điền tiên sinh có thể giúp chúng tôi điều tra một vụ án. "

Khuôn mặt Điền Nghị Nhiên tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn đợi mình bình tĩnh một chút mới nói: " Đương nhiên là có thể, tôi sẽ cố gắng trợ giúp mọi người, xin hỏi đó là vụ án gì vậy? "

Quý Hạo Nhiên trả lời hắn: " Án giết người, nạn nhân là một cặp vợ chồng, trước khi bị sát hại thì hai người đó đã đăng ký tham gia hoạt động vào dịp lễ tình nhân của trung tâm. "

Điền Nghị Nhiên nghe xong gật gật đầu: " Đúng, vào lễ tình nhân chúng tôi có tổ chức hoạt động, hơn nữa tôi là người lập kế hoạch. "

Lục Trinh hỏi: " Những người đăng ký tham gia hoạt động này đều là các cặp tình nhân sao? "

Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương nghe xong câu này, trong lòng hai người âm thầm phỉ nhổ, đây không phải là hỏi thừa sao, không phải người yêu thì tham gia cái hoạt động này làm gì!

Điền Nghị Nhiên vẫn nghiêm túc trả lời câu hỏi của anh: " Đúng vậy, đều là các cặp tình nhân và vợ chồng. "

Lục Trinh tiếp tục hỏi: " Vậy phương thức đăng ký tham gia hoạt động này như thế nào? "

Điền Nghị Nhiên đẩy đẩy mắt kính, mở miệng nói: " À, đăng ký qua mạng, đăng ký qua điện thoại, tới nơi đăng ký tham gia, nhưng đa số mọi người đăng ký qua mạng. "

Lục Trinh nói: " Vậy thì chắc hẳn người đăng ký rất nhiều? "

" Đúng là rất nhiều người đăng ký. " Nói tới đây trên khuôn mặt hắn không giấu nổi vẻ tự hào: " Nhưng không phải tất cả những người đăng ký đều được tham gia, chúng tôi chỉ chọn một phận những người đủ tiêu chuẩn thôi. "

Giản Ninh hỏi: " Tiêu chuẩn lựa chọn là gì? "

Điền Nghị Nhiên nhìn về phía Giản Ninh, trả lời: " Độ tuổi thích hợp từ 20 – 30 tuổi, thời gian yêu nhau và kết hôn trong vòng hai năm, sau đó những người được giữ lại sẽ có cơ hội được bốc thăm, 50 cặp được bốc thăm sẽ tham gia hoạt động. "

Lục Trinh nhíu mày, cảm thấy khó hiểu: " Vì sao lại trong vòng hai năm? "

Điền Nghị Nhiên lập tức giải thích: " Vì khi đó những cặp đôi đang trong thời kỳ yêu nhau nồng nhiệt và tân hôn, chúng tôi hy vọng những cặp đôi sẽ thông qua hoạt động lần này mà hiểu nhau hơn. "

Lục Trinh rốt cục cũng hiểu rõ, gật đầu: " Vậy nên những người đăng ký may mắn sẽ được ở lại tới cuối cùng và tham gia. "

" Đúng vậy. "

Lục Trinh nói: " Không biết Điền tiên sinh còn giữ danh sách những người đăng ký tham gia hoạt động không? "

Điền Nghị Nhiên nghĩ nghĩ một lúc: " Hiện tại chắc là vẫn còn giữ, tôi sẽ bảo người phụ trách sắp xếp lại một chút rồi đưa cho mọi người. "

" Được, cảm ơn. "

Giản Ninh: " Còn nữa, Điền tiên sinh, không biết anh có thể cung cấp cho chúng tôi một chút thông tin về nhân viên ở trung tâm sáng tạo không? "

Điền Nghị Nhiên chần chừ một chút rồi gật đầu: " À, có thể, không thành vấn đề. "

Tờ danh sách rất nhanh được sắp xếp xong, sau đó thì chuyển nó qua cho Phương Dịch, lần này thì tìm thấy tên Liễu Tâm Nhan và Trần Lôi.

Phương Dịch nhanh chóng gọi điện tới, báo cáo phát hiện mới với mọi người, Lục Trinh khi nghe máy còn mở loa ngoài: " Xem ra hiện tại có thể xác định hung thủ chọn lựa người bị hại từ hoạt động này. "

Phương Dịch ở đầu dây bên kia nói: " Đội trưởng, tôi đã kiểm tra qua rồi, Đổng Trạch Đào và Hàn Thanh là tới đó đăng ký còn Liễu Tâm Nhan và Trần Lôi là đăng ký qua mạng. "

Quý Hạo Nhiên: " Đúng rồi, vừa nãy tôi có hỏi Điền tiên sinh, danh sách những người cuối cùng tham gia sẽ không công bố trực tiếp ra bên ngoài, cho nên biết được danh sách người tham gia chỉ có nhân viên trong trung tâm thôi. "

Quý Hạo Dương nhìn danh sách tên: " Xem ra hung thủ là người đứng ở giữa, nhưng trong danh sách này có tới hơn 40 người. "

Phương Dịch gõ gõ bàn phím vừa trả lời điện thoại: " Trừ đi những nhân viên nữ, có tất cả 25 người. "

Giản Ninh mở miệng nói: " Độ tuổi từ 20 – 30 tuổi. "

Phương Dịch: " Vậy còn 19 người. "

Giản Ninh: " Những người chưa lập gia đình. "

Phương Dịch: " Ách, nói như vậy thì trừ đi 4 người nữa. "

Lục Trinh: " Hiện tại còn 15 người, giờ chúng ta sẽ phân công nhau ra điều tra 15 người này. "

" Được, tôi sẽ gửi danh sách tới di động của mỗi người. " Phương Dịch nói xong liền ngắt điện thoại.

Lục Trinh rất nhanh nhận được tin nhắn của Phương Dịch, anh xem qua tư liệu về 15 người kia, sau đó phân công một ít sang cho Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương.

Sau khi phân một ít sang cho Quý Hạo Dương, anh lại chú ý tới tờ giấy tuyên truyền trong tay cậu: " Quý Hạo Dương, cậu cầm cái gì trong tay đấy. "

Quý Hạo Dương đưa tờ giấy đó cho Lục Trinh: " Đây là tờ giấy nói về hoạt động lần này đó, xem ra rất phong phú, có trò chơi hỏi đáp, thử độ ăn ý giữa các cặp tình nhân, sự thân mật giữa hai người, rồi còn có trò cõng bạn gái thi chạy nữa,.. "

Nghe được một nửa, Giản Ninh liền lên tiếng cắt ngang lời cậu: " Từ từ, trò chơi thứ nhất là hỏi đáp sao? "

Quý Hạo Dương vẫn không hiểu ý cô cho lắm: " Ừm, đúng vậy. Đội phó Giản, có vấn đề gì sao? "

Tay cô nhẹ gõ gõ nhịp trên mặt bàn, cô xoay mặt lại đối mặt với mọi người, thanh âm trầm thấp: " Tôi đại khái đoán được quá trình hung thủ tra tấn rồi. "

***

Mí mắt Doãn Tử Hoa run rẩy, anh cảm thấy toàn thân choáng váng, anh chậm rãi mở mắt ra, anh lắc lắc đầu cho đỡ choáng, nhìn phía trước thấy bạn gái mình đang bất tỉnh.

" Mẫn Mẫn! Mẫn Mẫn! " Anh kêu to tên cô, anh muốn xác định xem cô có sao hay không, toàn thân anh lúc này bị buộc chặt trên ghế. Anh giãy dụa một lúc, phát hiện mình không tài nào thoát được, hắn nhìn xung quanh, giờ anh và bạn gái đang bị vứt ở một nhà xưởng. Chỉ có ánh trăng như pha lê từ phía cửa sổ hắt vào: " Mẫn Mẫn! Mau tỉnh đi, Mẫn Mẫn! "

Anh tiếp tục kêu to tên bạn gái mình.

Tựa hồ như nghe thấy tiếng gọi của người yêu, Tống Mẫn hơi nhíu mày, cũng chậm rãi mở mắt, nhẹ giọng gọi một tiếng: " Tử Hoa! "

Doãn Tử Hoa lập tức nói: " Mẫn Mẫn, là anh đây. "

Tống Mẫn rất nhanh phát hiện ra hoàn cảnh lúc này của hai người, người yêu và cô đều bị cột lấy, bốn phía đều là một mảng tối đen, không thể nghe được bất kỳ âm thanh nào khác ở đây: " Chúng ta, chúng ta sao lại ở chỗ này? Trời ạ, sao chúng ta lại bị trói, chúng ta bị bắt cóc sao? " Cô càng nói càng lộ ra vẻ sợ hãi, thanh âm nghẹn ngào, nước mắt cũng thi nhau rơi xuống.

Tuy trong lòng Doãn Tử Hoa vô cùng sợ hãi nhưng anh vẫn nhanh chóng an ủi Tống Mẫn: " Mẫn Mẫn, chúng ta sẽ không sao cả, chờ anh cởi dây trói xong sẽ cứu em. " Anh lại bắt đầu giãy dụa, bạn gái anh tuy rằng bị dọa một trận nhưng cũng bắt đầu tìm cách thoát khỏi dây thừng.

Cộp cộp cộp!

Nhà xưởng ban đêm vô cùng trống trải, tiếng bước chân rõ ràng khiến lòng người sợ hãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.