Tâm Ẩn - Minh Dã

Chương 20




"Bảo bối, nên thức dậy thôi, nếu không sẽ đến trường muộn" Tâm tình Lâm Cận Nam sung sướng hôn gương mặt Lâm Luật một cái, sau đó liền từ trên giường ngồi dậy.

Lâm Luật chỉ cảm thấy trên mặt càng lúc càng nóng, đặc biệt lúc nghe được Lâm Cận Nam gọi nàng là bảo bối, nàng cảm thấy trong lòng có một dòng điện tê dại đang chạy khắp nơi. Kiếp trước làm con gái của Lâm Đường, cũng không được Lâm Đường gọi bảo bối thân mật như vậy, thì ra còn có loại quan hệ thân mật hơn cả mẹ con, Lâm Luật cảm thấy quan hệ chuyển biến như vậy khiến nàng vui vẻ, nàng thích cảm giác càng thêm thân mật cùng Cận Nam, thân mật đến nỗi Lâm Luật cho rằng không ai có thể cướp đi Cận Nam.

Sau khi Lâm Luật đem cảm giác khô nóng trên mặt đè ép xuống liền lập tức rời giường, nàng nhìn thấy Lâm Cận Nam đang xoay lưng về phía nàng đánh răng. Lâm Luật đang suy nghĩ, Cận Nam có thể làm việc thân mật với nàng, vậy có phải nàng cũng có thể làm việc thân mật với Cận Nam? Lâm Luật đang suy nghĩ, thì vươn tay từ phía sau ôm lấy Lâm Cận Nam.

Lâm Cận Nam đột nhiên bị ôm lấy có chút hoảng sợ, nhưng sau khi ngửi thấy hương thơm của cô bé kia thì liền để Lâm Luật ôm, chỉ là không nghĩ tới Lâm Luật dĩ nhiên cũng lớn mật đặt tay lên khối mềm mại của nàng, nàng thế nào đã quên, năng lực học tập của người này không hề thấp.

Thật ra Lâm Luật cũng là cố lấy dũng khí mới dám đặt tay lên nơi mềm mại của người yêu, sau khi cảm giác được Lâm Cận Nam ngầm đồng ý, cảm giác yêu thích không muốn buông tay khiến Lâm Luật nhớ vào trong xương cốt, càng thêm lớn mật, học theo Lâm Cận Nam trước đó đối đãi nàng, xoa nắn hai khỏa mềm mại.

Lâm Cận Nam cảm giác thân thể trong tay Lâm Luật cũng sắp hòa tan rồi, đây không phải diễn biến như trong dự định của nàng, nàng dự định trước hết hưởng dụng thân thể trẻ tuổi kiều diễm của Lâm Luật, mà không phải bản thân bị hưởng dụng trước, vì vậy Lâm Cận Nam nắm lấy bàn tay bắt đầu làm càn của Lâm Luật.

"Lâm Luật, bây giờ đi rửa mặt, chờ ăn xong bữa sáng rồi đến trường" Lâm Cận Nam nghiêm trang nói với Lâm Luật.

Giọng điệu của Lâm Cận Nam nghiêm túc mang theo vài phần mệnh lệnh khiến Lâm Luật có chút khó hiểu, nàng đoán không ra suy nghĩ của Cận Nam, nếu như nói Cận Nam không thích nàng chạm vào vậy thì ngay từ đầu Cận Nam đã ngăn nàng rồi, nhưng nàng ấy ngầm đồng ý rồi một hồi lâu sau lại dùng thái độ khác biệt đến ngăn nàng lại.

Lâm Luật có chút thấp thỏm nhìn Lâm Cận Nam, nàng lại một lần nữa không biết bản thân làm Cận Nam không hài lòng ở chỗ nào.

"Sao phải cẩn trọng như vậy, tôi cũng sẽ không ăn em" Lâm Cận Nam đưa tay nhéo khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Luật cười đến cực kỳ ôn nhu nói, nàng cảm thấy Lâm Luật trông gà hoá cuốc.

Lâm Luật tựa hồ hiểu một chút rồi, bởi vì Trung Quốc có một câu châm ngôn hình như gọi là giấu đầu lòi đuôi.

Lâm Luật ăn xong bữa sáng, Lâm Cận Nam đưa nàng đến trường, trước khi Lâm Luật xuống xe Lâm Cận Nam hôn nàng, đầu lưỡi đi vào trong miệng nhưng chỉ một chút, Lâm Luật cảm thấy rất mất mát bởi vì thời gian quá ngắn nàng vẫn chưa kịp phản ứng, nàng cảm thấy bản thân cũng có thể đem đầu lưỡi đi vào miệng Cận Nam mới đúng.

Lâm Cận Nam bảo Lâm Luật đừng trốn học, đến buổi chiều tan học nàng trở lại đón Lâm Luật.

Dĩ nhiên Lâm Luật không dám không nghe lời, chỉ đành ở trường học cả ngày, chỉ là cả ngày này trong đầu nàng hiện lên đều là hình ảnh lúc thân mật cùng Lâm Cận Nam, nàng biết bản thân thích hành động thân mật của Cận Nam, thậm chí nàng khẩn cấp muốn đem bản thân cho Cận Nam hưởng dụng, sau đó cũng có thể hưởng dụng Cận Nam, nàng mơ hồ biết ý nghĩ của Cận Nam rồi.

Đêm đó, Lâm Luật dự định đem bản thân dâng hiến cho Lâm Cận Nam, dầu tiên là nàng đi tắm, chờ Lâm Cận Nam tắm xong bước ra nàng bắt đầu cởi áo ngủ trên người, lộ ra thân thể xinh đẹp.

Lâm Cận Nam nhìn Lâm Luật ở trên giường bắt đầu cởi quần áo, dáng vẻ thật câu người, Lâm Cận Nam kiềm chế xúc động muốn hung hăng chiếm đoạt thiếu nữ trước mặt, ung dung thản nhiên nhìn thân thể trơn mềm mê người như quả vải của Lâm Luật.

"Cận Nam....." Lâm Luật kiềm chế không được e thẹn, nhẹ nhàng gọi tên Lâm Cận Nam.

"Ơi?" Lâm Cận Nam nhướng mày đáp lại.

"Mời... hưởng dụng..." Sắc mặt Lâm Luật đỏ bừng nói.

Lâm Cận Nam khẽ cười, nàng đã biết Lâm Luật nhất định sẽ chủ động dâng hiến cho nàng, nhưng nàng cũng không dự định đơn giản như vậy mà hưởng thụ, càng là mỹ vị càng phải thưởng thức thật tốt, một ngụm một ngụm mà ăn, từng miếng từng miếng nuốt vào, nếu không sẽ không nếm được tư vị trong đó. Tư vị mà hai kiếp nàng chưa từng nếm qua, sao có thể qua loa như vậy đây?

"Em thuận theo như vậy, khiến tôi rất không có cảm giác thành tựu, làm sao bây giờ?" Lâm Cận Nam nhẹ giọng hỏi.

Lâm Luật nghe vậy lần nữa không biết làm sao nhìn Lâm Cận Nam, nàng đột nhiên nhớ đến bạn bè người nhân tạo của nàng từng oán giận nói, con người thật là khó hầu hạ, trước đây Lâm Luật cũng không cảm thấy Lâm Đường khó hầu hạ nhưng hiện tại nàng thực sự cảm thấy Lâm Cận Nam rất khó hầu hạ. Muốn hưởng dụng chính là nàng ấy, hiến dâng cho nàng ấy, nàng ấy lại cảm thấy không có cảm giác thành tựu, Lâm Luật cảm thấy Lâm Cận Nam hiện tại dường như rất thích khi dễ nàng khiến nàng không biết làm sao.

Lúc Lâm Luật còn đang vì Lâm Cận Nam khó khăn mà sinh hờn dỗi thì Lâm Cận Nam bất tri bất giác đã đến trước mặt Lâm Luật, sau đó ngồi trên đùi Lâm Luật, môi dán lên môi Lâm Luật, bắt đầu nụ hôn cuồng nhiệt triền miên tràn ngập dục vọng, cũng thỏa mãn nguyện vọng đem đầu lưỡi đưa vào trong miệng Lâm Cận Nam của Lâm Luật.

Lâm Cận Nam tra tấn Lâm Luật, nàng hôn môi Lâm Luật, ngón tay vuốt ve mỗi một tấc da thịt của Lâm Luật, khơi dậy dục vọng trong thân thể Lâm Luật nhưng nàng lại thủy chung không chịu dập tắt lửa cho Lâm Luật, nàng một lần lại một lần trêu đùa như vậy.

Lâm Luật mê luyến những hành động thân mật Lâm Cận Nam đối với nàng, âm thầm chịu đựng khó chịu vì dục vọng không được thỏa mãn, nàng biết đây là dục vọng của thân thể con người thì ra là cảm giác này, muốn sống muốn chết, mà người cho nàng cảm nhận này cũng chỉ là Lâm Cận Nam người đã từng là Lâm Đường. Nàng đối với Lâm Cận Nam gần như là chấp niệm một cách biến thái, khiến nàng muốn dựa vào Cận Nam gần hơn nữa, càng gần hơn nữa, cho dù có bao nhiêu gần cũng vẫn thấy thiếu. Lâm Đường nàng đã từng thích vô luận như thế nào cũng không để nàng gần gũi nàng ấy như vậy.

Lâm Cận Nam nhìn thân thể bị dục vọng tra tấn đến đỏ bừng, ý cười lại càng nồng đậm, nàng không biết từ lúc nào thì nàng đối với Lâm Luật lại có một loại dục vọng chiếm hữu gần như biến thái như vậy, mặc dù lúc Lâm Luật bị dày vò, thì thân thể của nàng cũng bị dày vò như thế. Nàng biết dù là lý trí hay thân thể, Lâm Luật đối với nàng đều là thần phục vô điều kiện.

Lâm Cận Nam biết, dục vọng sẽ nở ra đóa hoa tươi đẹp.

Chính văn hoàn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.