Tài Năng Tuyệt Sắc

Chương 107




Việc Đại hoàng tử bị hạ độc rất căng thẳng, không có bất kỳ chuyển biến.

Thần điện Quang Minh không tìm ra được bất cứ bằng chứng gì để chứng minh Nhị hoàng tử kêu Khắc Lâm Sắt hạ độc Đại hoàng tử, Hy Nhĩ gia cũng không có bằng chứng để chứng minh Khải Sắt Lâm vô tội.

Tình hình rất căn thẳng

Một ngày trước Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ đã vội vã rời đế đô, bởi vì Thần điện đã biết tin, Khắc Lôi Nhã xuất hiện ở Tư Duy Nặc, hơn nữa còn đang bị người đuổi giết. Khắc Lý Phu không có bất kì nghi ngờ gì đối với người bạn lâu năm của mình, vội vã cùng Lao Nhĩ đi đến Tư Duy Nặc cứu Khắc Lôi Nhã.

Hai ngày sau khi Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ đi, mới xảy ra vụ hạ độc này.

Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm. Thừa nhận mình nghe theo Nhị hoàng tử hại độc Đại hoàng tử! Ngày mai sẽ phải xét xử công khai!

"Làm sao có thể!" Ở trong nhà Phỉ Phổ Tư, thiếu chút nữa Khắc Lôi Nhã mất khống chế đứng dậy lật cái bàn, nàng vỗ bàn rống giận với Tập Ít Kì, "Làm sao có thể! Ở đâu ngươi biết được tin này? Người nào tạo tin tức giả?"

"Ở Đế đô ai cũng biết. Ngày mai sẽ phải xét xử công khai nữa đó." Tập Ít Kì rất uất ức nói, toàn bộ đế đô ai cũng biết hết, làm sao hắn có thể nói láo?

"Không thể nào! Ta đã bí mật gặp mẹ ta. Mẹ ta không thể nào làm như vậy!" Trong lòng Khắc Lôi Nhã vô cùng lo lắng, tức giận, lo lắng. Nàng như mất hết đi lý trí.

"Thánh Nữ đại nhân, bình tĩnh một chút." Phỉ Phổ Tư vội vàng lên tiếng, "Trong chuyện này có điểm rất đáng nghi. Nói thế nào, mẹ người không thể nào hạ độc Đại hoàng tử."

"Nhưng, không ngoại trừ nàng uy hiếp." Tập Ít Tư bình tỉnh bổ sung.

"Ngươi phải bình tỉnh, Thánh Nữ đại nhân bình tỉnh!" Tập Ít Kì chỉ sợ Khắc Lôi Nhã sẽ phát tiết lên căn phòng này. Bởi vì khi Khác Lôi Nhã khôi phục thực lực, bọn họ giật mình đến nổi miệng cũng không thể khép lại. Thực lượng Khắc Lôi Nhã đã là cấp bậc Thánh Ma Đạo Sư rồi! Còn trẻ như vậy, lai có thành tựu như vậy, trưởng thành thì?! Nếu như bọn họ biết Khắc Lôi Nhã vẫn còn giấu thực lực của mình, thật ra đã đạt tới Pháp thần, không biết họ sẽ như thế nào?

Khắc Lôi Nhã tâm trạng từ từ bình phục, bình tĩnh lại. Chậm rãi ngồi xuống suy nghỉ: "Không, mẹ ta sẽ không bị uy hiếp. Không có bất kỳ ai thể uy hiếp mẹ ta." Khắc Lôi Nhã tỉnh táo nói.

"Thế nguyên nhân là gì?" Tập Ít Kì nháy mắt, không có cách giải quyết" không bị uy hiếp. Không bị lợi dụng, không thể nào. Ngưới nói không gì có thể uy hiếp mẹ ngươi, vậy tại sao mẹ ngươi lại thừa nhận minh hạ độc?!"

Khắc Lôi Nhã cau mày, ngón tay gõ lên mặt bàn.

"Chẳng lẽ là......" Phỉ Phổ Tư chợt lên tiếng, nhưng lại không nói hết câu.

"Chẳng lẽ cái gì?" Khắc Lôi Nhã cau mày vội hỏi.

"Chẳng lẽ ý nghỉ bị khống chế!" Phỉ Phổ Tư trầm giọng nói.

"Không thể nào." Tập Ít Kì hừ lạnh, "Loại thủ đoạn quê mùa này, người có chút thực lực đều nhìn ra. Người bị khống chết ánh mắt sẽ mờ mịt, ngốc thế. Nếu thực lực người khống chế cao hơn chút nữa thì người kiểm tra cũng sẽ phát hiện ra thôi."!! Không thể nào." Phỉ Phổ Tư trầm ngâm, vuốt cái cầm mập mạp của hắn suy tư.

"Có ngoại lệ không?" Khắc Lôi Nhã biết nếu muốn không chế ý nghỉ không phải là chuyện đơn giản. Người làm phép trừ Tinh Thần cực mạnh, muốn khống chế người mà không lộ sơ hở, thì tương đối khó.

"Nghe đồn, có Á Thần Khí, có thể khống chế suy nghĩ của mọi người, không có bất cứ biểu hiện nào bất thường, cho dù có kiểm tra cũng không thể phát hiện." Phỉ Phổ Tư cau mày nói, sau đó lai lắc đầu, "Không thể nào, Á Thần Khí đã biến mất năm trăm năm rồi. Không thể nào xuất hiện. Không thể nào rơi vào tay Thần điện Quang Minh. Á Thần Khí thao túng tinh thần, trừ phi là Pháp Thần mới có thể phá."

"Có khi Thần điện Quang Minh đã gặp với mẹ ta?" Khắc Lôi Nhã trầm giọng hỏi.

"Không có. Bởi vì việc này rất quang trọng, không cho bất cứ ai vào thăm. Cả Nhị hoàng tử và công chúa còn có Công Tước Hy Nhĩ, đều không cho phép vào thăm."Phỉ Phổ Tư khẳng định nói.

"Hừ!" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, không cho phép vào thăm, không có nghĩa là không cách nào đi vào để gặp mẹ nàng. Nàng chính là một ví dụ rất tốt.

"Thánh Nữ đại nhân, kế tiếp chúng ta phải làm sao?" Phỉ Phổ Tư hỏi.

Khắc Lôi Nhã trầm mặc, chợt đứng dậy, lạnh lùng nói: "Hiện tại ta phải đi gặp mẹ ta một chút, xem coi chuyện gì đang xảy ra. Các ngươi chờ ta trở về bàn kế hoạt lần nữa.’’

"Không có khả năng." Phỉ Phổ Tư nhẹ nhàng lắc đầu, trầm giọng nói."Hiện tại Gia Lạc viên không chỉ có kỵ sĩ cuồng phong điền canh giữ, còn có hang ngũ Sư Thứu. Thậm chí thần điện Quang Minh thần điện cũng phái người trông chừngkhông ai có thể vào được."

Khắc Lôi Nhã lập tức hiểu, lần này, thần điện Quang Minh tốn không ít công sức.

"Ngày mai sẽ phải tiến hành xét xử công khai, dĩ nhiên là không cho phép bất luận kẻ nào vào thăm. Ta đoán chừng, chổ ở của mẹ người cũng có rất nhiều người canh giữ ở cửa, căn phòng kia cũng sẽ có kết giới. Dù sao,lần xét xử này kết quả rất quan trọng."Phỉ Phổ Tư nói.

"Nhà Hy Nhĩ có động tĩnh gì không?" Khắc Lôi Nhã khẽ hí mắt, trong mắt bắn ra tia ánh sáng lạnh. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nhà Hy Nhĩ không lẽ không có động tĩnh gì.

"Thánh nữ đại nhân cha rất nóng nảy, một mực muốn gặp nhị hoàng tử điện hạ. Còn Công tước đại nhân, thì rất trầm tĩnh bình thản, vẫn không có động tác. Khi mẹ ngài chính miệng thừa nhận mình hạ độc mưu hại thì biết trong chuyện này có gì đó không đúng, yêu cầu được gặp mẹ ngươi. Xác nhận xem me ngài có bị khống chế tinh thần hay không. Nhưng thần điện Quang Minh hết sức phản đối." Phỉ Phổ Tư đem tất cả mọi việc nói.

"Thần điện Quang Minh không có tư cách phản đối." Khắc Lôi Nhã cười lạnh.

" Dĩ nhiên bọn họ không có tư cách phản đối. Nhưng, Hoàng đế lại ủng hộ Thần điện Quang Minh, người ở Gia Lạc viên, đang xét xử không thể cùng người nhà gặp mặt." Phỉ Phổ Tư nhướng chân mày khinh thường nói, "Việc này, thay đổi là đo Hoàng đế." "Ôi mẹ nó! Như vậy ép nhà Hy Nhĩ, không sợ nhà Hy Nhĩ tạo phản sao?" Tập Ít Kì khoa trương nói, "Binh huyền nằm trong tay nhà Hy Nhĩ mà."

"Hoàng đế biết ranh giới cuối cùng ở đâu." Tập Ít Tư liếc mắt xem thường Tập Ít Kì, Tập Ít Kì im lặng.

"Ngày mai xét xử công khai, Thánh nữ đại nhân, chúng ta nên làm thế nào?" Phỉ Phổ Tư trầm giọng hỏi.

Khắc Lôi Nhã trầm mặc, trong mắt đầy bất an.

"Sư phụ ta ở đây?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.

"Mấy ngày trước đã vội vã rời đế đô cùng Giáo Chủ Hồng Y Lao Nhĩ của thần điện Quang Minh, không biết vì chuyện gì." Phỉ Phổ Tư biết rất nhiều tin tức.

"Chúng ta có đi cứu người không?" Tập Ít Kì hưng phấn hỏi.

"Không." Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng lắc đầu, trong chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ. Mẹ lại gặp người trong Hoàng gia. Thừa nhận hạ độc mưu sát Đại hoàng tử. Việc này, làm rối loạn tất cả kế hoạch của nàng. Ông nội có tính toán gì đây? Chuyện này xử lý như thế nào, phải làm sao mới cứu mẹ đây?

"Nhưng nếu có thể trong lúc xét xử công khai, chứng minh mẹ ngài là bị người khác khống chế tinh thần nên mới nói như vậy, hơn nữa nếu chứng minh người khống chế là Đại hoàng tử hay người của Thần điện Quang Minh, tình thế sẽ chuyển ngược lại." Phỉ Phổ Tư hắng giọng nói.

"Nhưng nếu, nhưng nếu thật sự người đó có Á Thần Khí? Có biện pháp phá giải không?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.

"Có, nhưng rất mạo hiểm." kiến thức Phỉ Phổ Tư rất nhiều, lập tức trả lời, "Trong lúc đối phương thi triển khống chế tinh thận mẹ ngài. Ngài cũng thi triển khống chế tinh thần lên mẹ ngài, thì 2 lực tinh thần này sẽ đấu tranh với nhau. Người thắng sẽ có tất cả, nếu như là đối phương thắng, chẳng những đối phương có thể khống chế tinh thần, còn làm tinh thần của ngài bị thương rất nặng, có thể biến thành người tàn phế." Phỉ Phổ Tư có chút tiếc hận nói, "Nếu như sư phụ của ngươi Khắc Lý Phu đại nhân ở đây, cũng không sợ Á Thần Khí của Thần điện Quang Minh. Pháp Thần có thể phá bỏ sự khống chế của Á Thần Khí." Phỉ Phổ Tư than thở.

"Thánh nữ đại nhân không nên mạo hiểm. Nếu đối phương thật sự có Á Thần Khí thì rất nguy hiểm." Tập Ít Tư tỉnh táo khuyên.

"Ta hiểu rồi." Khắc Lôi Nhã gật đầu lạnh nhạt nói, "Các ngươi không cần làm gì cả. Chuyện này, ta sẽ tự mình giải quyết. Ta đã đồng ý với Giáo Chủ, sẽ không mang tính mạng người Thần điện Hắc Ám ra đùa giỡn."

"Thánh nữ đại nhân......", Phỉ Phổ Tư mở miệng nói, Khắc Lôi Nhã phất tay nói, "Không cần nói. Nếu như mà ta thật sự cần các ngươi ta sẽ nói. Trận pháp Truyện Tống kia của Nhĩ Bỉ Lai rất tốt. Nhưng trong đế đô tràn ngập ánh sáng không thể thi triển. Hơi thở bóng tối quá nồng, sẽ bị phát hiện. Nếu như ta cần, sẽ cho các ngươi biết."

"Tất cả rui xuống đi, ta cần yên tỉnh một lúc." Khắc Lôi Nhã không đợi những người khác nói chuyện, phất tay ý bảo tất cả mọi người đi xuống.

Hai huynh đệ Tập Ít muốn nói những lai thôi, Phỉ Phổ Tư nháy mắt ý bảo bọn họ cũng rời đi.

Mọi người đã rời đi, Khắc Lôi Nhã lẳng lặng ngồi trên ghế, rơi vào trầm tư.

Ở đế đô tràn đầy ánh sáng, thần Hắc Ám sẽ không mạo hiểm mà xuất hiện. Sư phu cũng không có ở đây, mẹ lại mở miệng thừa nhận mưu sát Đại hoàng tử. Không phải quá mức trùng hợp sao?

Khắc Lôi Nhã trầm tư, nếu như mình xuất hiện tại nhà Hy Nhĩ, sẽ làm mọi chuyện nghiêm trọng hơn.Hiện tại ngoài mặt nhà Hy Nhĩ và Thần điện Quang Minh không có việc gì. Nhưng nếu mình xuất hiện thì mặt hồ sẽ gợn sóng.

Rối loạn! Trong lòng rối bời!

"Chiêm chiếp!"

"Ôi ôi!"

Bạch Đế và Hắc vũ đứng trên vai Khắc Lôi Nhã, kêu lên, giống như đang an ủi Khắc Lôi Nhã.

Khắc Lôi Nhã cười cười, sờ sờ hai vật nhỏ, đứng dậy đi về phòng ngủ. Tầng 11 trong Liên Hoa Bảo Giám, nàng mơ hồ cảm nhận được, chỉ một chút nữa nàng sẽ có đột phá quan trọng. Cũng có thể là phải nguy hiểm sống chết mới có thể... Đột phá, Hiện tại tốc độ tu luyện Liên Hoa Bảo Giám của Khắc Lôi Nhã hơn trước rất nhiều.

Phủ Hy Nhĩ.

"Cha, ngày mai sẽ phải xét xử. Thật không có cách nào sao? Khải Sắt Lâm nhất định là bị khống chế. Nhất định!" trong thư phòng Lạp Cách vừa vội vừa giận đối nói to với Công Tước Cổ Đốn.

"Dĩ nhiên ta biết." Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh, "Ta nói với ngươi rất nhiều lần rồi, không phải ta nói rất nhiều lần rối mà sao con vẫn nóng giận mất bình tĩnh?"

"Con không thể bình tĩnh được. Nếu như tội danh thành lập, tánh mạng Khải Sắt Lâm sẽ khó bảo toàn, cha nói sao con có thể bình tĩnh được?!" Lạp Cách mất hết lý trí nói.

"Con cho rằng ta không nóng lòng?! Nếu như tội danh Khải Sắt Lâm thành lập, chẳng những nàng bị mất mạng, bất lôi cho Nhị Hoàng tử, nhà Hy Nhĩ cũng rất nguy hiểm!" Công Tước Cổ Đốn đè nén tức giận trong lòng, nhỏ giọng gầm Lạp Cách. Trong lòng ông rất tức giận. Muốn ngồi ngoài xem mọi việc, Á Lực Khắc trợ giúp Đại hoàng tử, Tẫn Diêm thầm trợ giúp Nhị hoàng tử. Mặc kệ ai ngồi lên ngôi hoàng đế, mình cũng chắc thắng. Giờ Nhị hoàng tử lai bị hãm hại. Á Lực Khác lại phản bội nhà Hy Nhĩ!

Lạp Cách cắn răng, trong lòng tức giận, trong mắt cha, lợi ích gia tộc vĩnh viễn là quan trọng nhất. Nhưng nếu lần này không phải bởi vì liên lụy tới tương lai nhà Hy Nhĩ, liên lụy tương lai người thừa kế ngôi vị hoàng đế, cha nhất định sẽ không tìm cách cứu Khải Sắt Lâm. Không! Tuyệt đối không để Khải Sắt Lâm bị bất cứ tổn thương nào!

"Ngươi đi xuống đi, ta sẽ xử lý. Khi xét xữ ta tự có quyết định." Công Tước Cổ Đốn không nhịn được phất tay ý bảo Lạp Cách đi xuống.

Lạp Cách há mồm còn muốn nói gì đó, Công Tước Cổ Đốn khẽ quát lớn: "Ta cho ngươi đi xuống, nghe không hiểu sao?" Trong giọng nói uy nghiêm và không kiên nhẫn khiến Lạp Cách ngậm miệng. Lạp Cách liếc nhìn Công Tước Cổ Đốn, cau mày bực tức bỏ đi.

Một lúc sau khi Lạp Cách đã đi, tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi." Công Tước Cổ Đốn có chút mệt mỏi bại ngồi trước bàn đọc sách, lạnh nhạt nói.

Cửa bị đẩy ra, là Ô Mã Lý.

"Đại nhân." Ô Mã Lý vào phòng, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Công Tước Cổ Đốn, cẩn thận gọi.

"Ô Mã Lý, mọi chuyện thế nào rồi?" Công Tước Cổ Đốn vuốt vuốt trán của ông.

"Người đã tìm được, chỉ là, có thể phá giải khống chế tinh thần Khải Sắt Lâm hay không, cũng không biết." Ô Mã Lý cau mày trầm giọng nói. Dù sao thần điện Quang Minh đã ra tay thì cũng rất khó phá giải.

"Cố hết sức, nếu như không được thì dủng biện pháp thứ hai." Công Tước Cổ Đốn than thở, " Đứa bé Lạp Cách này, khi nào mới có thể trưởng thành, làm người lớn đây.!"

"Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu, đang muốn nói gì đó lại thôi.

"Sao thế?" Công Tước Cổ Đốn nhìn thấu Ô Mã Lý muốn nói cái gì, vì vậy mở miệng hỏi.

"Mặc dù tiểu thư Khắc Lôi Nhã không cho ta nói với đại nhân, nhưng ta phải nói, tiểu thư đã âm thầm trở lại đế đô rồi. Thực lực lại tăng lên." Ô Mã Lý không biết thực lực thực sự của Khắc Lôi Nhã.

"Cái gì? Khắc Lôi Nhã trở lại?" Công Tước Cổ Đốn là vừa mừng vừa sợ, rồi lại lo lắng. Khắc Lôi Nhã có rất nhiều tình cảm đối với Khải Sắt Lâm, hắn biết. Nếu lúc này Khắc Lôi Nhã xuất hiện, lập trường của Khắc Lôi Nhã không thể khống chế được.

"Tiểu thư vốn là ở tại nhà ta, nhưng mấy ngày trước đã không thấy tăm hơi. Nhưng nhất định tiêu thư vẫn còn ở đế đô. Thần điện Quang Minh cũng không biết tiểu thư đã trở lại." Ô Mã Lý khẳng định nói.

"Vậy thì tốt, nó không xuất hiện là tốt nhất." Công Tước Cổ Đốn thở phào.

"Nhưng mà, đại nhân, ngươi có nghĩ tới, xét xử ngày mai. Tiểu thư sẽ không xuất hiện sao? Tiểu thư rất tình cảm rất sâu nặng với phu nhân." Ô Mã Lý cau mày nặng nề hỏi.

"Ngươi phái người canh chừng chung quanh hội trường xét xử, một khi phát hiện nó lập tức ngăn trở mang nó rời khỏi." Công Tước Cổ Đốn nặng nề khác thường nói, "Nó là tương lai của nhà Hy Nhĩ. Hơn nữa tuyệt đối không thể để cho nó thấy kế hoạch thứ hai." Coi như lần này Đại hoàng tử thất bại, địa vị và thực lực của thần điện Quang Minh cũng sẽ không rung lây. Trận này đấu tranh kết thúc, tất cả còn là sẽ về như trước kia.

"Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu đồng ý. Nhưng trong lòng có chút phiền muộn, nhà HY Nhĩ có được địa vị như bây giờ, người trước mắt ông có công rất lớn. Để nhà Hy Nhĩ đứng vững, hy sinh Khải Sắt Lâm, cái giá này quá lớn. Nếu, làm như vậy, thật sự tốt sao? Nếu kế hoạch này bị Khắc Lôi Nhã và đại nhân Lạp Cách biết, hậu quả sẽ như thế nào? Ô Mã Lý không dám nghĩ tới. Hiện tại ông hy vọng nhất là ngày mai đại hội xét xử có thể tìm ra Khắc Lôi Nhã, ngăn cản Khắc Lôi Nhã ở bên ngoài. Ông không muốn đứa bé kia chịu một chút tổn thương nào.

Hôm sau, Xét xữ công khai Hy Nhĩ Khải Sắt Lâm. Dĩ nhiên là xét xử ở Hội trường hoàng gia.

Một ngày kia, quý tộc đế đô ùn ùn kéo tới. Cũng biết, xét xữ hôm nay cũng sẽ quyết định vị trí Hoàng Thái Tử. Người căm ghét nhà Hy Nhĩ càng thêm hả hê chờ xem kịch vui. Người lệ thuộc vào nhà Hy Nhĩ dĩ nhiên là lo lắng trùng trùng, chưa từng chống lai quyền năng của thần điện Quang Minh không biết sẽ như thế nào.

Trong đại sảnh phòng xét xử, chia làm hai bên, một bên là thần điện Quang Minh và người của Đại hoàng tử, bên còn lại là nhà Hy Nhĩvà người của Nhị hoàng tử.

Trong lòng Ô Mã Lý có chút lo lắng, đến bây giờ, Khắc Lôi Nhã còn chưa xuất hiện. Chuyện này không bình thường. Ông hiểu Khắc Lôi Nhã, nhất định Khắc Lôi Nhã sẽ xuất hiện tại nơi này.

Lần này người bán quyết trước nay chưa từng thấy, chủ thẩm là hoàng đế bệ hạ, bồi thẩm là Thừa Tướng đại nhân.

Khi Khải Sắt Lâm bị đưa đến thì Lạp Cách vội vàng nhìn Khải Sắt Lâm, muốn đứng lên, lại bị Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh một tiếng ngăn lại.

Vẻ mặt Khải Sắt Lâm bình tĩnh, khí sắc cũng rất tốt, lửng thững đi vào. Ánh mắt trong suốt, thần thái rất tự nhiên. Không thể phát hiện ra bị khống chế tinh thần.

Sau khi Hoàng đế ngồi xuống, trong đại sảnh yên tĩnh trở lại. Lạp Cách khẩn trương nhìn Khải Sắt Lâm, siết chặt quả đấm.

"Như thế nào?" Công Tước Cổ Đốn quay đầu hỏi nhỏ người bên cạnh.

Người nọ lắc đầu, trầm mặc không nói.

Ánh mắt Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo. Không cách nào phát hiện Khải Sắt Lâm bị người khác khống chế, như vậy chỉ có dùng phương pháp kia. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể chuyển bại thành thắng rồi! Khải Sắt Lâm... trong lòng Công Tước Cổ Đốn khẽ than thở, trong lòng áy náy. Nhưng là lập tức biến mất. Người làm việc lớn, không thể bị tình cảm khống chế! Có một ngày Lạp Cách sẽ hiểu đạo lý này ông mới có thể an tâm giao nhà Hy Nhĩ lại cho hắn.

Khải Sắt Lâm ngửa đầu nhìn về phía Hoàng đế, không đợi câu hỏi hoàng đế bệ hạ,liền nói. Rõ ràng từng câu một: "Tham kiến hoàng đế bệ hạ, ta bị nhị hoàng tử sai khiến hạ độc Đại hoàng tử, mọi chuyện là như vậy. Tất cả mọi việc đều đo ta làm. Rượu và thức ăn được đem vào cung cũng đã qua kiểm tra. Ta bị ép buộc, tất cả đều đo Nhị hoàng tử sai khiến. Ta chỉ phụng lệnh hành sự." Ngụ ý rất rõ ràng, thức ăn và rượu trước khi đem vào cung không có độc, nàng đã hạ độc khi mời rượu Đại hoàng tử. Lí đo này, toàn bộ mọi việc đều đo Nhị hoàng tử.

Lời Khải Sắt Lâm vừa ra, trong đại sảnh rất xôn xao. Sắc mặt Hoàng đế cũng biến hóa, nhàn nhạt nhìn về phí Giáo Hoàng và Công Tước Cổ Đốn, đang âm thầm quan sát phản ứng của hai người. Vẻ mặt của Giáo Hoàng không đổi, chỉ lẳng lặng ngồi ở đó. Sự xuất hiện của Giáo hoàng đã khẳng định lập trường ủng hộ Đại hoàng tử. Càng làm cho những người ủng hộ Đại hoàng tử an tâm. Nhưng cũng có người rất bất mãn. Hướng Thần điện cúi đầu, chưa từng có chuyện này. Từ nay về sau, vương quyền sẽ phải phụ thuộc vào thần quyền. Rất nhiều người vẫn không cách nào tiếp nhận được chuyện này.

Còn Công Tước Cổ Đốn vẻ mặt lạnh lùng. Lạp Cách liền kích động mất khống chế.

"Khải Sắt Lâm! Nàng làm sao có thể nói như vậy. Bệ hạ, Khải Sắt Lâm là bị người khác khống chế tinh thần! Mới có thể nói ra những lời nói! Khải Sắt Lâm, ngươi tỉnh lại!" Lạp Cách kích động đứng lên, tức giận hầm hừ.

"Hầu tước Lạp Cách, xin chú ý lời nói của ngài. Thái độ của ngài không phù hợp với một Qúy Tộc. Không phải lúc các người cãi nhau." Hoàng đế không nhanh không chậm nói, vẻ mặt uy nghiêm, giọng nói công bằng. Nhưng trong lòng Hoàng đế hiện lên một tia khoái cảm. Nhà Hy Nhĩ luôn luôn tự cao, hắn cũng phải nhường 3 phần, từ nay về sau, tất cả đều không còn.

Hoàng đế nháy mắt Thừa Tướng đại nhân, Thừa Tướng đứng lên cất cao giọng nói: "Ma pháp sư hoàng gia sẽ kiểm tra xem Khải Sắt Lâm có bị khống chế tinh thần hay không. Dĩ nhiên, Nhà Hy Nhĩ và thần điện Quang Minh cũng quyền phái người kiểm tra."

"Ngồi xuống!" Công Tước Cổ Đốn đứng thẳng khẽ quát Lạp Cách.

Lạp Cách nhìn chằm chằm vào Khải Sắt Lâm, Khải Sắt Lâm vẫn như cũ không quay đầu nhìn hướng bên này. Lạp Tây Á ngồi bên bàn chông, nhìn Khải Sắt Lâm rất lo lắng. Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử không dám ngẩng đầu. Cũng không dám nhìn về phía Khải Sắt Lâm, lại càng không dám nhìn Lạp Cách. Lãnh Lăng Vân trầm mặc, sắc mặt âm trầm. Sắc mặt Liễu Tuyết không chút thay đổi, nhưng trong lòng có chút thất vọng. Tại sao, Khắc Lôi Nhã không đến. Nếu đến thật tốt, nhất định sẽ có một màn kịch vui.

"Đi đi." Công Tước Cổ Đốn nói với người bên cạnh ông.

Ma pháp sư Hoàng gia kiểm tra Khải Sắt Lâm kiểm, cất cao giọng nói: "Bẩm báo bệ hạ, tất cả bình thường."

Dứt lời, trong đại sảnh xôn xao.

Sắc mặt Lạp Cách của đã chợt biến, hắn lại muốn đứng dậy mở miệng nói gì, lại bị Công Tước Cổ Đốn nhẹ nhàng vỗ vai. Chỉ một chưởng rất nhẹ, đã làm cho Lạp Cáchkhông cách nào di chuyển, cả người không có hơi sức, bất lực ngồi xuống ghế.

Thần điện phái một Đại Giáo Chủ, kiểm tra cũng không có gì bất thường. Mọi người lại ồ lên. Nếu như Thần điện nói tinh thần của Khải Sắt Lâm bị khống chế, vậy mới khì quái.

Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn rất bình tĩnh, cục diện này nằm trong dự liệu của ông. Cũng đến lúc tiến hành kế hoạch hai. Kế hoạch này tất nhiên sẽ không để cho Lạp Cách biết. Không cách nào phá bỏ khống chế, vậy cũng chỉ có phá hủy tinh thần Khải Sắt Lâm, tinh thần Khải Sắt Lâm sẽ cắn trả, lộ ra khác thường. Dù chỉ một tia khác thường, cũng đủ rồi.

Người bên cạnh Công Tước Cổ Đốn chậm rãi đứng dậy, đi về hướng Khải Sắt Lâm.

"Chậm đã!"

Chợt, đột ngột một giọng nói lạnh lẽo vang lên, giọng nói không lớn, lại rất rõ truyền tai mất cả mọi người.

Mọi người ngạc nhiên, người nào lại dám ở chỗ này lên tiếng ngăn cản. Trong đại sảnh náo loạn, mọi người quay đầu nhìn về phía giọng nói kia. Tất cả mọi người ngẩn ra khi nhìn thấy một người đứng yên trước cửa.

Trước cửa đại sảnh, một cô gái có máy tóc vàng mắt xanh đang đứng ngạo nghễ, sắc mặt lạnh băng, con ngươi xanh biết âm trầm, mặc áo đen, chậm rãi từng bước đi vào, cả người phát ra một cổ khiên quyết khó tả. Thu hút ánh mắt mọi người.

Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã

Đúng là Khắc Lôi Nhã!

Trong đại sảnh các quý tộc nói nhỏ với nhau.

Sắc mặc Công Tước Cổ Đốn và Giáo Hoàng rốt cuộc cũng thay đổi.

Khắc Lôi Nhã làm sao lai xuất hiện ở nơi này!

Có thể thấy Khắc Lôi Nhã đã có quyết định lựa chọn, sẽ cùng bên còn lai đấu tranh quyết liệt! Sau nàng lai trở về, nàng sắp làm cái gì, tất cả mọi người hoàn toàn không biết.

"Chủ tế đại nhân, ngươi đã đến." Liễu Tuyết Tình đứng dậy, mỉm cười dịu dàng chào hỏi Khắc Lôi Nhã. Đáy mắt Giáo Hoàng lộ ra tia tán thưởng, Liễu Tuyết Tình không hổ là người mà ông coi trọng. Biết nhắc nhớ Khắc Lôi Nhã thân phận hiện tại của nàng, cũng nhắc nhở mọi người trong đại sảnh và cả người nhà Hi Nhĩ, Khắc Lôi Nhã không chỉ là người nhà Hi Nhĩ, mà còn là Chủ tế của thần điện Quang Minh.

Liễu Tuyết Tình mỉm cười đi đến: "Chủ tế đại nhân, ngài tới trễ. Chổ ngồi của ngài là chỗ này."

Lãnh Lăng Vân cau mày, đáy mắt thoáng qua chán ghét và tức giận. Liễu Tuyết Tình cố ý! Mà Giáo Hoàng cũng chỉ híp mắt nhìn tất cả mọi việc.

Mọi người của Công Tước Cổ Đốn cũng nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, tâm trạng đang treo lơ lững.

Không khí trong đại sảnh im lặng ngay cả một cây kim rơi cũng không có. Mọi người như ngừng hô hấp, vô số ánh mắt chăm chú nhìn vào Khắc Lôi Nhã. Đang đợi lựa chọn của Khắc Lôi Nhã.

Chọn nhà Hi Nhĩ hay thần điện Quang Minh?

Trong lịch sử đã có quá nhiều người vì ‘Đại Nghĩa Diệt Thân’, chọn Thần điện Quang Minh đối đầu quyết liệt với gia tộc.

Như vậy, hôm nay, cô gái này sẽ lựa chọn như thế nào?

Khắc Lôi Nhã ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn Liễu Tuyết Tình, sắc mặt vẫn lạnh băng tiến về phía trước, đi đến trước mặt Khải Sắt Lâm.

Rốt cuộc Khải Sắt Lâm xoay người, đối mặt với Khắc Lôi Nhã. Đáy mắt Khải Sắt Lâm gợn sóng khắc thường.

Mọi việc kiến Liễu Tuyết Tình có chút xấu hổ, ánh mắt thoáng qua một tia sát ý. Trước mặt mọi người, Khắc lôi Nhã không them cho nàng một chút mặt mũi. Nhưng trong lòng thì rất vui, ý Khắc Lôi Nhã, chỉ sợ là sẽ không đứng về bên Thần điện. Liễu Tuyết Tình xoay người trở về vị trí, lai bắt gặp ánh mắt của Lãnh Lăng Vân. Ánh mắt Lãnh Lăng Vân không che giấu được căm hận và tức giận khiến lòng của Liễu Tuyết Tình cả kinh, càng thêm lo lắng. Nhưng lai nghĩ lai, chỉ cần Khắc Lôi Nhã vạn kiếp bất phục, Lãnh Lăng Vân sẽ là của mình. Cuộc sống dài hơn! Nhất định có thể lấy được lòng của Lăng Vân, bởi vì Huyên Huyên chính át chủ bài!

Mọi người trong đại điệnbắt đầu bàn tán, thái độ này của Khắc Lôi Nhã, có ý gì?

Giáo Hoàng híp mắt, ánh mắt sâu sắc.

"Tỷ tỷ!" Lạp Tây Á hưng phấn nhỏ giọng gọi. Lo lắng trong lòng đã lắng xuống, tỷ tỷ xuất hiện, tất cả mọi chuyện cũng sẽ giải quyết ổn thỏa.

"Khắc, Khắc Lôi Nhã......" ánh mắt phức tạp Lạp Cách nhìn Khắc Lôi Nhã, trong lòng cảm xúc ngổn ngang.

Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti cũng kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã, bọn họ cũng không nghĩ tới Khắc Lôi Nhã lai xuất hiện ở nơi này.

Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn càng ngày càng khó coi. Rốt cuộc Ô Mã Lý đang làm cái gì? Khắc Lôi Nhã có thể vào đại sảnh! Nếu như Khắc Lôi Nhã đứng về phía Thần điện, thì rất bất lợi, sẽ bị mọi người trong thiên hạ phỉ nhổ. Nếu như Khắc Lôi Nhã đứng về nhà Hi Nhĩ, chính là công khai đối địch với Thần điện, là Chủ tế phản bội thần điện. Hậu quả không tưởng nổi!

Khắc Lôi Nhã không nên xuất hiện ở nơi này!

Tất cả ánh mắt đều nhìn nàng! Mặc kệ nàng lựa chọn như thế nào, dường nào cũng là đường cùng.

Lãnh Lăng Vân ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt không thể dời khỏi nàng. Nàng tới, nàng vẫn phải tới! Nàng biết mình sắp đối mặt với cái gì không?

"Tham kiến bệ hạ." Khắc Lôi Nhã hang lễ, lạnh lùng nói, "Mẹ của ta có khống chế tinh thần hay không, lập tức sẽ biết ngay. Ta hi vọng bệ hạ có thể minh xét rõ ràng mọi việc, đem người là phép không chế, đem người hạ độc ra trước công lý, sẽ không khiến cho một người phụ nữ nhu nhược một mình lảnh hết tội đanh không đúng này. Chân tướng bị che giấu, tất cả trách nhiệm đều đổ lên người phụ nữ nhu nhược, chắc hẳn chuyện sẽ làm toàn bộ người trên đại lục cười nhạo, khinh thường, lưu lai trong lich sữ như một vết nhơ." Khắc Lôi Nhã ngạo nghễ nói, lời nói truyền khắp đại điện, đến tai mỗi người.

Qúa phách lối! Lời nói vô lễ!

Gương mặt Hoàng đế tức đến xanh mét. Lửa giận trong mắt bắn thẳng đến cô gái trước mắt. Nói ra những lời này! Cười nhạo ông ngu muội sao? Thật ngông cuồng! Nàng có biết nàng đang nói gì không, đang nói chuyện với ai!

"Nhưng mà, ta tin tưởng bệ hạ anh minh thần vũ, nhất định sẽ tìm ra hung thủ mà nghiêm trị." Khắc Lôi Nhã cười nhạt, lạnh giọng nói.

"Người đem mẹ ta khống chế tinh thần đang có mặt trong đại điện này! Ngồi ở kia, Con trai lớn của bệ hạ. Điều này nói lê cái gì? Vu khống hãm hại, vô sỉ hạ lưu! Ti bỉ xấu xa! Người như vậy, có thể làm hoàng đế sao? Nếu có thể, An Mạt Cách Lan mà đo vị hoàng đế này lãnh đạo, u tối trong có ánh sáng." Khắc Lôi Nhã vươn tay, chỉ về phía Đại hoàng tử lạnh giọng nói.

Tiếng ồ lên xuất hiện trong đại sảnh. Mặc dù mội người đều biết đây là một âm mưu, cũng biết lời khai của Khải Sắt Lâm có vấn đề. Như mọi việc bị cô gái này nói ra, trần trụi. Phơi bại lộ trước mặt mọi ngườikhông thể nào tưởng tượng nỗi!

"To gan! Không có chứng cớ vu oan hoàng tộc là tội chết! Bắt nàng lại!" Một kỵ sĩ Hoàng gia dứng bên cạnh Hoàng đế tức giận quát. Hoàng đế không lên tiếng, coi như ông cũng ngầm cho phép. Nên thị uy với cô gái cuồng vọng này một chút. Chắc hẳn thần điện Quang Minh sẽ không phản đối. Coi như cảnh cáo nhà Hi Nhĩ.

Ngay lập tức một tiểu đội kỵ sĩ Hoàng ra bao vây lấy Khắc Lôi Nhã.

Không ai có phản ứng gì.

Khắc Lôi Nhã cười lạnh, nhẹ nhàng vung tay lên.

Không hề báo trước một cổ hơi thở cuồng bạo từ Khắc Lôi Nhã phát ra.

Lực lượng đáng sợ của Khắc Lôi Nhã đánh bay Kỵ sĩ Hòang gia ra ngoài điện. Mất đi thăng bằng, nặng nề đụng vào tường, trên lầu trên lan can, từ từ ngã xuống đất. Một đội kỵ sĩ Hoàng ra nằm trên mặt đất, phía dưới là một bãi máu, bất động. Thương thế kia, chỉ sợ mấy năm mới có thể bình phục.

Trong đại sảnh một mảnh yên tĩnh. Dường như mọi người có thể nghe được tiếng hô hấp của chính mình.

Thực lực của Khắc Lôi Nhã, lại Thánh Ma Đạo Sư!

Hoàng đế sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phái cô gái đó. Nàng đã đạt tới cấp Thánh Ma Đạo Sư! Thực lực của nàng đã kinh khủng thế rồi hả Thật hay giả vậy?

Sắc mặt của Giáo Hoàng càng ngày càng khó coi, đáy mắt lóe thâm trầm càng thêm kinh người. Khắc Lôi Nhã biết mình đang làm gì sao? Khiêu kích uy nghiêm của Thần điện, đối địch với Thần điện. Cho rằng ông không dám làm gì nàng? Âu Lai Nhã ngồi bên cạnh Giáo Hoàng trầm mặc, ánh mắt quỷ dị thủy chung nhìn Khắc Lôi Nhã. Nàng lai không để ý, theo nàng chiêm tinh thì hôm nay sẽ xảy ra dị tượng, cho nên mới cùng Giáo hoàng đến đây.

Sắc mặt Đại hoàng tử càng trầm xuống. Khắc Lôi Nhã không quan tâm đến quan hệ với Thần điện, công khai chống lại hắn. Thực lực của nàng càng làm hắn đau đầu.

"Có phải vu oan hay không, chúng ta lập tức có thể thấy rõ ràng."Khắc Lôi Nhã cười lạnh. Nụ cười của nàng khiến mọi người như rơi vào hàng băng.

Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử kích động đứng dậy, phẫn nộ quát: "Ngươi có chứng cớ gì? Tại sao ngươi vũ nhục Đại hoàng tử Điện hạ!"

Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, trong nháy mắt, một cổ lực mạnh mẽ đáng sợ đánh về phía lòng ngực Á Lực Khắc.

Im hơi lặng tiếng, cả người Á Lực Khắc không còn sức lực, máu tươi chậm rãi chảy ra, tứ như vậy té xuống. Sắc mặt Đại hoàng tử chợt biến, vươn tay đỡ Á Lực Khắc. Á Lực Khắc còn hơi thở, nhưng tu vi của hắn toàn bộ bị phế, kinh mạch đứt đoạn, sẽ không bao giờ còn là một chiến sĩ. Trở thành một tên phế nhân!

"Ngươi xuống tay với anh em ruột thịt của mình!" cắn răng giọng Đại hoàng tử căm hận.

Khác Lôi nhã lạnh nhạt nói: "Súc sinh không có tư cách ngồi ở đây."

Đại sảnh xôn xao, không ai có thể nghĩ đến Khắc Lôi Nhã lai đám đáng người! Trong mắt nàng còn có Hoàng đế sao? Có người trong lòng rất hả hê. Á Lực Khắc phản bội gia tộc, dồn mẹ mình vào chỗ chết. mọi người không muốn nhìn thấy cảnh tượng này.

Nhưng, trong lòng mọi người hiểu. Quyết phát quyết nằm trong tay người có thực lực. Khắc Lôi Nhã là Thánh Ma Đạo Sư, giống như một ngọn núi lớn đứng vững vàng trước mặt mọi người.

Sắc mặt Giáo Hoàng càng thêm âm trầm, cũng như trước mặt mọi người tát ông một bạt tai.

Mặt Hoàng đế đen thui. Hành động của Khắc Lôi Nã không chỉ coi là tát ông một bạt tai! Không chỉ tát một bên, mà còn tát luôn bên còn lai, cuối cùng còn nhổ vào mặt ông!

Nhưng, trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã biểu hiện thực lực thật sự của mình làm cho tất cả mọi người kinh hãi. Người bên cạnh Đại hoàng tử bên không ai dám đứng ra nói gì cả.

Tầm mắt của mọi người chăm chú vào cô gái xinh đẹp này. Sợ hãi, ghen tỵ, sùng bái, không thể tin......

trong lòng Lạp Cách kích động không thôi rồi lại vô cùng lo lắng. Tên súc sinh Á Lực Khắc kia, vì nhất thời mềm lòng không kịp ra ta giết hắn rồi bị Đại hoàng tử ngăn lai. Hôm nah Khắc Lôi Nhã cũng đã trừng trị hắn nhưng, kế tiếp phả làm sao đây? Lòng Lạp Cách níu chặt. Lạp Tây Á hưng phấn nắm chặt quả đấm, nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, đáy mắt là kích động là sùng bái.

Trong lòng Liễu Tuyết Tình rất hung phấn. Khắc Lôi Nhã lại ở đánh nhau ở đây! Thật ngu ngốc! Ha ha, tất cả đều phá hủy, tất cả không còn kịp rồi. Lần này Khắc lôi Nhã quyết liệt với Thần điện, đối dịch với Thần điện. Lãnh Lăng Vân nhìn Khắc Lôi Nha, ánh mắt lo lắng. Nhìn thấy vẽ mặt lo lắng của Lãnh Lăng Vân, ánh mắt của Liễu Tuyết Tình càng cay nghiệt.

"Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã!" Hoàng đế tức giận, gầm lên.

Khắc Lôi Nhã giống như không nghe không thấy, quay đầu lạnh nhạt nói"Ta sẽ phá không chế tinh thần cho mẹ ta, các ngươi rất nhanh sẽ biết được sự thật."

"Xin Bệ hạ bớt giận, Khắc Lôi Nhã tuổi còn nhỏ, không biết chuyện." Lập tức đứng lên Công Tước Cổ Đốn sợ hãi nói. Nhìn như sợ hãi, thật ra thì không hề. Như thế nào Hoàng đế lại không biết.

"Xin bệ hạ ân chuẩn, cho Khắc Lôi Nhã phá hủy khống chế tinh thần cho Khải Sắc Lâm." Công Tước Cổ Đốn khom người, giọng nói cung kính.

Ánh mắt Hoàng đế âm trầm, chỉ có chấp thuận. Thân phận Khắc Lôi Nhã rất đặc biệt. Người nhà Hi Nhĩ, đồ đệ bảo bối của Khắc Lý Phu, Chủ tế thần điện Quang Minh, mặc dù bây giờ quyết liệt với thần điện Quang Minh thần, nhưng Thần điện lai không có thái độ gì, ông không biết nên quyết định như thế nào. Nhất là, cô gái này là Thánh Ma Đạo Sư.

Giáo Hoàng im lặng. Trong lòng ông đang cân nhắc. Nữ thần muồn Khắc Lôi Nhã, nhưng nàng lai công khai đối địch cùng Thần điện. Hiện tại phải làm sao? Xử lý nàng như thế nào phải trở về xem ý Nữ Thần vậy. Người khống chế tinh thần của Khải Sắc Lâm hết sức lo lắng. Làm sao có thể phá được! Chỉ có Pháp Thần mới có thể. Muốn phá thì chỉ có thể là Khắc Lý Phu nhưng đã cùng Lao Nhĩ rời khỏi Đế đô rồi.

Khắc Lôi Nhã vươn tay, đặt trước trán Khải Sắt Lâm, từ từ trên tay phát ra ánh sáng màu vàng.

Nháy mắt trong đại sảnh yên tĩnh lại, mọi người tập trung nhìn động tác của Khắc lôi Nhã. Ngay cả Hoàng đế cũng cau mày nhìn động tác Khắc Lôi Nhã.

Khắc Lôi Nhã không thể nào phá khống chế tinh thần. Ngay cả Giáo Hoàng đốc toàn lực, người ngồi sau lưng Giáo hoàng hét lên một tiếng kì quái, phun ra một ngụm máu tươi, cả người tê liệt co quắp ngã xuống đất, hai mắt trắng bệch. Vừa nhìn đã biết bị tinh thần cắn trả.

Tiếng ồn ào như muốn phá tung trần nhà!

Mặt Giáo Hoàng biến sắc. Có thể phá khống chế tinh thần! thực lực của Khắc lôi Nhã đến đâu? Lực tinh thần của nàng rốt cục mạnh đến thế nào? Pháp Thần? Không! Không thể nào! Năm nay nàng mới tròn mười năm tuổi, làm sao có thể đột phá Pháp Thần?!

"Sự thật đã bày trước mắt. Là Đại hoàng tử hãm hại Nhị hoàng tử điện hạ. Thân phận của người kia chắc không cần ta nói thì bệ hạ cũng sẽ điều tra rõ ràng." Ánh mắt lạnh Khắc Lôi nhã nhìn Hoàng đế, nói từng chữ.

Hoàng đế cố chống lại ánh mắt Khắc Lôi Nhã, chẳng biết vì sao, sau lung mồ hôi lạnh đang chảy xuống. Ánh mắt này, rất lạnh lùng, làm người ta chết khiếp!

"Xảy ra chuyện gì?" Khải Sắt Lâm xoa xoa đầu mình, có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn xung quanh, "Ta có một giấc mộng kì quái. Không thể không chế được lời nói của mình." Khải Sắt Lâm cau mày suy tư, đem mọi việc nói ra.

"Không có việc gì rồi. Mẹ, chút nữa chúng ta có thể trở về nhà." Khắc Lôi Nhã quay đầu dịu dàng mỉm cười với Khải Sắt Lâm.

Mọi việc như mất hết khống chế.

Tất cả mọi việc, đều là mọi người chấn động. Sắc mặt Đại hoàng tử tái nhợt. Tình thế bậy giờ chắc chắn hắn đã thất bại.

"Im lặng!" Ngồi bên trái Hoàng đế Thừ tướng đại nhân lân tiếng quát to.

Nhưng trong đại sảnh vẫn ồn ào không dứt. Chuyện như vậy, phải giải quyết làm sao?

Hai con ngươi quỷ dị của Âu Lai Nhã vẫn như cũ nhìn Khắc Lôi Nhã, trong lòng nàng chợt căng thẳng, nhắm mắt lại rồi đột nhiên mở mắt, thân thể khẽ run rẩy.

Dị tượng mà chiêm tinh thấy được hôm qua, chính là cảnh tượng này?

Trong lòng Âu Lai Nhã rung động, hoảng sợ, không thể tin.

Giáo Hoàng cảm thấy sự khác thường của Âu Lai Nhã. Âu Lai Nhã chưa bao giờ như thế. Nhất định là chuyện không tầm thường.

" Âu Lai Nhã?" Giáo Hoàng quay đầu nhỏ giọng hỏi.

"Giáo Hoàng đại nhân, ta không nhìn lầm, cô gái kia......" giọng nói Âu Lai Nhã càng ngày càng thấp, cuối cùng không còn nghe thấy tiếng, mà thành ma pháp tuyền âm, chỉ nói cho một mình Giáo hoàng nghe.

"Cái gì? Ngươi xác định?!" Sắc mặt Giáo hoàng thay đổi đến đáng sợ, trong mắt là sự hoảng sợ chưa từng có.

Âu Lai Nhã khó khăn gật đầu, trong mắt cũng không che giấu kinh hãi.

"Bệ hạ, trong thần điện có việc gấp, ta đi trước." Giáo Hoàng đứng dậy, có chút gấp gáp cắt, không để ý phản ứng Hoàng liền xoay người vội vã rời đi. Đám người Âu Lai Nhã theo sát phía sau. Liễu Tuyết Tình rất ngạc nhiên, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn là đuổi theo sát đi lên. Lãnh Lăng Vân nhìn thật sâu mắt Clare, lúc này mới chậm rãi rời đi.

Người của Thần điện Quang Minh nhanh chống rời đi.

Vẻ mặt Đại hoàng tử cực kỳ bình tĩnh. Hắn lẳng lặng nhìn Á Lực Khắc đang nằm trong ngực hắn, đáy mắt yên tĩnh.

Lợi thế đã qua.

Vị trí hoàng đế, cuối cùng không có duyên với mình......

Tất cả mọi người kinh ngạc nghi ngờ không biết tại sao Thần điện Quang minh lai rời đi nhanh như vây. Rốt cuộc trong Thần điện đã xảy ra chuyện gì, khiến ngay thời điểm mấu chốt như vây mà lai rời đi.

Cứ thế bỏ mặc Đại hoàng tử thôi?

"Ngày khác phấn quyết. Phiên toà kết thúc! Tạm thời Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm có thể được bảo lãnh." Thừ tướng tuyên bố ý tứ của Hoàng đế rồi cũng vội vã rời đi. Mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Thái độ của Thần điện thay đổi làm cho bọn họ không biết phải giải quyết như thế nào.

Trong đại sảnh huyên náo.

Có người vui có kẻ buồn.

"Mẹ, chúng ta về nhà." Khắc Lôi Nhã mỉm cười dắt lấy tay Khải Sắt Lâm, rời đi.

"Khắc Lôi Nhã." Công Tước Cổ Đốn tiến đến, sắc mặt phức tạp, vừa buồn vừa vui. Vui là trận này ông đã thắng, thực lực Khắc Lôi Nhã thật đáng sợ. Lo lắng chính là Khắc Lôi Nhã đã quyết liệt với Thần điện Quang Minh, hậu quả không thể lường trước được. Mặc dù Khắc Lôi Nhã đã trở thành một cường giả, nhưng thực lực thần điện không người nào đón được.

"Tỷ tỷ, thật lợi hại. Tỷ thật sự rất lợi hại a." tuổi Lạp Tây Á còn quá nhỏ, dương nhiên sẽ không suy nghĩ quá nhiều. Nàng chỉ biết tỷ của nàng rất uy phong, cứu thoát mẹ.

"Khắc Lôi Nhã, cám ơn con......’’ Lạp Cách tiến đến có chút khó sử nói qua.

Khắc Lôi Nhã cười nhạt: "Ta không phải vì ngươi, ta chỉ là vì mẹ."

" Khắc Lôi Nhã, con, con còn......" tâm tình Khải Sắt Lâm của giờ khắc này không người nào có thể hiểu. Cuồi cùng Khắc Lôi Nhã lại vì nàng má chóng đối với thận điện Quang Minh. trong con ngươi Khải Sắt Lâm lóe lệ quang, tay nắm chặc tay Khắc Lôi Nhã.

"Về nhà rồi hãy nói." Công Tước Cổ Đốn trầm giọng nói.

Mọi người gật đầu, quả thật nơi này không phải chổ để nói chuyện.

Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti đứng tại chỗ, đứng xa xa nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt dầy phức tạp, có đau thương, có vui mừng. Không lời nào có thể nói ra được. Bọn họ không tiến đến để nói chuyện cùng Khắc Lôi Nhã, bởi vì, bọn họ biết. Bọn họ đã không còn tư cách nói chuyện cùng với nàng.

Mọi ngườ trong đại sảnh nhường đường, cho người nhà Hi Nhĩ đi ra ngoài. Xung quanh im lặng như hến. Bọn họ đều hiểu, nhà Hi Nhĩ, sẽ một lần nữa đứng trên đỉnh cao danh vọng. Cũng không ít người đang lo lắng cho cô cái xinh dẹp này vốn là Chủ tế của thần điện Quang Minh, tiền đồ rộng mở, hôm nay lai cùng thần điện đối địch, ngày sau, sẽ như thế nào đây?

Đại điện của thần điện Quang Minh.

Âu Lai Nhã thành kính quỳ gối trước tượng Nữ Thần, yên tĩnh giống như một pho tượng.

Không có ai xung quanh, Bọn người Giáo hoàng đứng ở bên ngoài. Âu Lai Nhã đang kết nối với Nữ Thần, lắng nghe ý chỉ của Nữ Thần.

Lòng Lãnh Lăng Vân dâng lên dự cảm chẳng lành, nhưng không biết tại sao, lại không nói ra được.

Hồi lâu, Trong Điện phá ra một tiềng ‘phich’, mọi người vội vàng đi vào, phát hiện Âu Lai Nhã mặt trên đất, khuôn mặt mệt mỏi.

" Âu Lai Nhã!"Giáo Hoàng tiến lên đỡ Âu Lai Nhã, vội vàng gọi.

Âu Lai Nhã chậm rãi mở mắt, thần thái mệt mỏi. Mỗi lần lắng nghe ý chỉ của Nữ thần, nàng đề mệt mỏi. Âu Lai Nhã nhìn Giáo Hoàng, đôi môi khẽ mở, không phát ra âm thanh. Mà dùng ma pháp truyền âm, giọng nói nhẹ nhàng hết sức rõ ràng truyền vào đầu Giáo Hoàng.

Bằng bất cứ giá nào, phải giết chết Khắc Lôi Nhã.

Còn phải hủy diệt linh hồn của nàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.