Tặc Đảm

Chương 261: Đột Thứ




Tiêu Ngự nhìn thoáng qua thuộc tính hạt châu.

Nguyệt Hùng Chi Châu: vật phẩm, Bạch Trang. Phòng ngự +3, huyết lượng +5, né tránh +1%. Có thể dùng để khảm nạm. Thăng cấp đồ vật, vật phẩm thăng cấp tiếp theo cần 2320 kinh nghiệm.

" Hạt châu này là thứ hiếm lạ a, có ai đối với này miếng hạt châu có hứng thú, mọi người cạnh tranh đấu giá đi." Tiêu Ngự nói ra, tổ chức đoàn thể đánh được trang bị tốt, hoặc là bán tiền chia đều, hoặc là đổi thành giá trị vinh quang, hoặc là giống như bây giờ, đội viên Đoàn đội ra giá. Hạt châu này nếu như cầm đổi vinh quang thì quá đáng tiếc.

Mặc dù Bạo Hùng là Tiêu Ngự tiêu diệt, nhưng trên thực tế không có đội viên hỗ trợ, Tiêu Ngự cũng không cách nào tiêu diệt Nguyệt Hùng. Đã tính cống hiến mà nói, tất cả đội viên trong Đoàn đội cống hiến đều là như nhau.

"Thứ này thuộc tính không tệ, chỉ là có thể hấp thu điểm kinh nghiệm, ta bỏ qua." Chanh nhìn thoáng qua thuộc tính chung, lắc lắc đầu, nói ra.

"Ta ra 300 kim." Ngưu Tử nói ra, hắn đối với hạt châu này có chút hứng thú, Bạch Trang đã có thuộc tính như vậy, ai biết sau này thăng cấp có hay không có hiệu quả đặc biệt gì?

"Ta ra 500 kim." Yêu Nghiệt nhìn nhìn thuộc tính của Nguyệt Hùng Chi Châu, suy nghĩ 1 lát nói ra.

"Hảo ta ra 600 kim."

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua mấy người bên cạnh, Kẹo Sa Ngã 1 vẻ mặt hững hờ, có chút thiếu thiếu bộ dáng hứng thú, vài người khác ban đầu vốn có chút động long, nhưng nghe đến giá cả đưa lên đến cao như vậy, cũng lặng im luôn.

"Ta ra 700 kim." Số Mệnh nói ra.

Để tránh bởi vì tranh đoạt đồ mà tổn thương hòa khí. Duy trì sự hài hoà trong các đội viên. Mỗi người chỉ cho phép ra giá 1 lần. Giá cao nhất thì được. Điều này đã trở thành thông lệ.

"Ta ra 900 kim." Tiêu Ngự nghĩ 1 tý nói ra. Bỏ thêm 200 kim. 1 hạt châu như vậy bán được 900 kim đã không tệ lắm rồi. Nếu như vượt qua 900 kim. Tiêu Ngự cũng sẽ dừng. Ai cũng không biết hạt châu sau khi thăng cấp thuộc tính có thể tăng bao nhiêu. Hơn nữa miếng hạt châu này còn có thể hấp thu kinh nghiệm. Lần đầu tiên thăng cấp đã muốn hấp thu hơn 2.000 kinh nghiệm. Sau này còn phải cần bao nhiêu? Chắc chắn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ thăng cấp.

900 kim này coi như là đánh bạc. Nếu như miếng hạt châu này sau khi thăng cấp thuộc tính gia tăng nhanh. Cũng đáng. Nếu như thuộc tính gia tăng rất ít. Phỏng đoán cũng chính là 1 đồ vật bỏ đi mà thôi.

Nhìn thoáng qua hành trang. Tổng cộng từ trước cộng mới thu thêm vào. Trong hành trang Tiêu Ngự còn có hơn 1.600 kim tệ. Chắc là cũng đủ xài.

Tiêu Ngự nói ra giá cuối. Các đội viên trầm mặc hồi lâu. Không có người nào tiếp tục tăng giá. Bọn họ cảm thấy tốn 900 kim để mua 1 cái đồ vật như vậy chắc chắn không đáng. Huống chi các đội viên trên người căn bản không có 1 số tiền lớn như vậy.

Sau khi khẳng định không ai tăng giá. Tiêu Ngự nhận lấy hạt châu. Giao dịch cho các đội viên mỗi người 90 kim tệ. Tiêu Ngự bản thân cũng coi như 1 phần trong đó. Cho nên tiết kiệm được 90 kim tệ.

Tiêu Ngự đem hạt châu thu vào, 1 luồng hơi thở linh hồn nồng đậm từ xác Bạo Hùng bốc lên, tiến vào linh hồn nhẫn trong tay Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự cảm giác được, khi hấp thu linh hồn Bạo Hùng, miếng phong ấn Phệ Hồn Nhẫn này đang lẳng lặng phát sinh biến hóa, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua mấy người chung quanh, bọn họ cũng không có phát hiện xác Bạo Hùng chết có gì khác thường.

Phệ Hồn Nhẫn đã liên tục hấp thu 3 cái linh hồn, Tiêu Ngự suy đoán, có hay không hấp thu đủ lượng linh hồn nhất định, mới có thể đem phong ấn Phệ Hồn Nhẫn giải trừ?

Tuy nhiên Tiêu Ngự cũng khẳng định được 1 điều, Phệ Hồn Nhẫn này tuyệt đối là 1 đồ vật không hề tầm thường, Tiêu Ngự đối với biến hóa của Phệ Hồn Nhẫn mơ hồ có chút mong đợi.

"Chúng ta trở về thôi." Tiêu Ngự nói ra, bọn họ nên trở về giao nhiệm vụ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, sắc trời đã dần tối, dưới chân núi 2 bên giao đấu không biết khi nào mới có thể thực sự đánh nhau, đàm phán 2 bên vẫn chưa kết thúc, nếu như thực sự đánh nhau, phỏng đoán không có 10 ngày nửa tháng thật đúng là không chấm dứt được.

Mọi người lấy ra hồi thành quyển trục, từng đạo bạch quang sáng lên.

Đám người Tiêu Ngự xuất hiện ở trong thành, hướng Dong Binh Công hội đi trả nhiệm vụ.

Đám người Tiêu Ngự lần thứ 2 xuất hiện ở trong đại sảnh Dong Binh Công hội, thấy được Đạo tặc đạo sư Ân Tư và tử tước Tư Mông, 2 người kia toàn thân mặc giáp da Đạo tặc xem ra vô cùng bình thường.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành?" Tử tước Tư Mông hơi kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy, đây là bản ghi chép nhiệm vụ." Tiêu Ngự đáp, đem bản ghi chép nhiệm vụ giao dịch cho tử tước Tư Mông. Tiêu Ngự đem vẻ mặt NPC tiến hành phân tích ngẫm lại, cho ra 1 cái kết luận rất thú vị, khi giao nhiệm vụ, NPC nhiệm vụ bình thường sẽ có nhiều phản ứng, theo thứ tự là nhíu mày, lạnh nhạt, vui vẻ, hưng phấn, giật mình ngây người 1 chút, Tiêu Ngự vừa nhìn thấy vẻ mặt của tử tước Tư Mông, đã hiểu nhiệm vụ lần này hoàn thành rất tốt.

Tử tước Tư Mông tiếp nhận bản ghi chép nhiệm vụ trong tay Tiêu Ngự, mỉm cười nói ra: "Nhiệm vụ - độ hoàn thành 98%, rất không tệ, đánh giá loại ưu."

"98%?" Tiêu Ngự nhíu đôi lông mày 1 chút, vì sao không phải 100%? Chẳng lẽ nơi đâu còn có cạm bẫy? ( ngu nhỉ nghĩ cái là ra - -- để mấy thằng gamer nó hồi thành chả 98% thì đòi gì nữa )

Bên cạnh mấy đội viên trái lại lại vô cùng hưng phấn, mỗi khi hoàn thành 1 nhiệm vụ, NPC nhiệm vụ sẽ cho 1 cái đánh giá, ở Dong Binh Công hội tạo được danh sách, được đánh giá tốt mà nói, mặc dù không có lợi nhuận trực tiếp, nhưng đối với tương lai mới thật là có lợi, đánh giá càng tốt, sau này sẽ có thể nhận được lợi ích càng cao, khen thưởng nhiệm vụ cũng càng cao.

Tiêu Ngự ngẫm lại, lại tìm không thấy rốt cuộc xảy ra vấn đề ở chỗ nào, độ hoàn thành càng cao điểm yêu cầu càng nhiều, chỉ có 98% có nghĩa là khen thưởng còn kém hơn rất nhiều.

Đối với vài người bên cạnh mà nói, 98% độ hoàn thành đã vô cùng không tệ, bọn họ không giống Tiêu Ngự đã tốt còn muốn tốt hơn.

Thấy được hình dáng Tiêu Ngự cúi đầu lặng im suy nghĩ, tử tước Tư Mông cười nhạt, nhìn thoáng qua Tiêu Ngự nói ra: "Ở doanh trại ngoài số người đã tiêu diệt, các ngươi không nên để cho 5 người kia chạy trốn."

Tiêu Ngự giật mình, hóa ra vấn đề là ở nơi này, không nghĩ tới mấy tên này cũng có thể ảnh hưởng đến độ hoàn thành của nhiệm vụ, trái lại làm cho Tiêu Ngự có chút bất ngờ.

"Đây là khen thưởng nhiệm vụ của các ngươi." Tử tước Tư Mông nói ra.

Hệ thống: ngươi thu được 133.050 kinh nghiệm.

Hệ thống: ngươi thu được 670 giá trị vinh quang.

Hệ thống: ngươi thu được 367 công trạng.

3 cái Hệ Thống Nhắc Nhở truyền đến, Tiêu Ngự và rất nhiều đội viên đều thăng 1 bậc, càng làm cho Tiêu Ngự hưng phấn nhất là, giá trị vinh quang của Tiêu Ngự đã đột phá 5.000 điểm, đã lên tới quân hàm Thiên phu trưởng.

Trong khoảng thời gian làm nhiệm vụ này tăng giá trị vinh quang quả thật rất sảng khoái.

Ngoài những khen thưởng này ra Tiêu Ngự còn thu được 1 quyển sách kỹ năng, [ Đột Thứ ].

Thấy sách kỹ năng lẳng lặng nằm trong hành trang, Tiêu Ngự tim bỗng nhiên tăng tốc, chẳng lẽ các nhiệm vụ liên hoàn này từng chốt đều có thể thu được 1 cuốn sách kỹ năng khen thưởng?

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua kỹ năng [ Đột Thứ ], là 1 cái kỹ năng công kích Đoản Cự Bạo ( bạo phát cự li ngắn ), thuộc về kỹ năng tập chung, không biết thi triển ra hiệu quả thế nào.

Các đội viên cùng xem xét thuộc tính đồ vật thu hoạch được, có rất nhiều trang bị cùng các loại vật phẩm tạp nham, Kẹo Sa Ngã và Chanh đều nhận được sách kỹ năng.

Tiêu Ngự, Kẹo Sa Ngã và Chanh nhận được ánh mắt cực kỳ hâm mộ của các đội viên, đối với Đạo tặc mà nói, giá trị của sách kỹ năng là không thể ước lượng, kỹ năng càng nhiều, thực lực càng mạnh.

Tiêu Ngự suy ngẫm 1 hồi, cùng 1 đội ngũ, mỗi đội viên thu hoạch khen thưởng lại có thể bất đồng? Tiêu Ngự phát hiện ra 1 vấn đề, đối với nhiệm vụ Đoàn đội độ cống hiến của games thủ càng lớn, thu hoạch khen thưởng càng cao. Ví dụ như Tiêu Ngự, Kẹo Sa Ngã và Chanh, ở trong nhiệm vụ Đoàn đội độ cống hiến rất cao, cho nên mới thu được 1 cuốn sách kỹ năng, các đội viên khác thì kém hơn chút nên không được.

Tiêu Ngự học tập kỹ năng [ Đột Thứ ], bỗng dưng phát hiện, [ Đột Thứ ] này cũng là 1 chiêu kỹ năng tiếp cận mục tiêu của thích khách.

Có kỹ năng [ Đột Thứ ], them nữa cấp bậc cũng đã thăng 1, nhiệm vụ tối nay đã càng có phần nắm chắc.

"Xin hỏi nhiệm vụ kế tiếp là gì?" Tiêu Ngự nhìn về phía tử tước Tư Mông nói ra.

"Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi, còn lại 8 vòng đều là nhiệm vụ ám sát, nếu như các ngươi có thể hoàn thành" tử tước Tư Mông thần bí cười, nhìn thoáng qua Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự cảm giác cái tên tử tước Tư Mông này thần bí như vậy, nhiệm vụ ám sát sao?

Tiêu Ngự không nén nổi đối với các nhiệm vụ này nảy sinh suy đoán, những nhiệm vụ này các vòng trước chắc đều không quan trọng, chỉ là khảo nghiệm, quan trọng nhất là 1 cái chốt cuối cùng, chẳng lẽ muốn ám sát người rất quan trọng sao?

Tiêu Ngự nhìn về phía tử tước Tư Mông, người này rất kín tiếng a, không biết ở trong đầu cất dấu cái gì.

"Các ngươi cố gắng là được rồi, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, người các ngươi sắp sửa ám sát, là 1 nhân vật trọng yếu của Ai Lạp Tây Á." tử tước Tư Mông khóe miệng để lộ ra 1 chút nụ cười quỷ dị, nói ra.

1 nhân vật trọng yếu của Ai Lạp Tây Á? Tiêu Ngự bỗng dưng giật mình, có thể ở Ai Lạp Tây Á xưng được là nhân vật trọng yếu, không phải là những người Lever 30 tinh anh bình thường kia, ít nhất cũng phải là người 50-60 Lever siêu cấp tinh anh, có thể có khả năng là cấp Truyền Thuyết, cấp Sử Thi anh hùng.

Tiêu Ngự đã thực sự xem thường, lấy thực lực 10 người bọn họ, cho những người đó đánh chắc không đủ để nhét kẻ răng, ám sát? Nói không chừng những NPC kia đứng cho đám người Tiêu Ngự đánh, đám người Tiêu Ngự cũng không cách nào loại bỏ được phòng ngự của đối phương. ( tức là miss um í mà )

"Không cần lo lắng, đến lúc đó tự nhiên có thể sẽ có biện pháp, sáng sớm ngày mai ta sẽ đem nội dung nhiệm vụ thứ 3 giao cho các ngươi." Tử tước Tư Mông nói ra, hướng bên trong Dong Binh Công hội đi vào.

"Các ngươi nói nhân vật trọng yếu của Ai Lạp Tây Á kia sẽ là ai?" Ngưu Tử không chờ được đã mở lời thảo luận, sau khi bọn họ nghe được tử tước Tư Mông nói, cũng rất là khó hiểu.

"Nhân vật trọng yếu của Ai Lạp Tây Á, trong toàn bộ Ai Lạp Tây Á cấp Truyền Thuyết, cấp Sử Thi thậm chí hạ cấp Thần Cấp anh hùng nhiều không đếm được, có thể xưng được là nhân vật trọng yếu, ít nhất cũng phải là 1 anh hùng cấp Sử Thi, có khi còn là Hạ cấp Thần Cấp anh hùng. Hắc hắc, có cái để nghịch a." T.r.u.y.ệtruyenfull.vn

"Nghịch cái rắm, gặp được loại người cấp này, chúng ta không bị đùa chết mới là lạ."

"Cái này cũng không chắc chắn, đừng quên, Ân Trạch Tư có 1 loại nhiệm vụ tên là nhiệm vụ dẫn đường."

"Nhiệm vụ dẫn đường?"

"Đúng vậy, chính là NPC đem năng lượng dẫn vào thân thể đến games thủ, khiến cho games thủ có thực lực vô cùng mạnh mẽ, do đó đạt tới tiêu chuẩn nhiệm vụ." Số Mệnh nói ra.

Nghe Số Mệnh nói, mắt Tiêu Ngự sáng lên, có thể đây mới là mấu chốt, 1 vòng cuối cùng nói không chừng chính là cái nhiệm vụ dẫn đường.

"Ám sát NPC cấp Sử Thi hoặc hạ cấp Thần Cấp, phỏng đoán có thể rất thú vị đây." Tiêu Ngự nghĩ tới đây, mỉm cười. ( cười cái chym dịch mệt vãi lều ra --""-- í )


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.