Tặc Đảm

Chương 119: Thổ Hệ pháp sư giống như thần




{Chúng ta bị theo dõi, hình như là đạo tặc.} - Vân Thiên truyền âm với Vân Nghĩa nói.

{ A à, không phải là đạo tặc chứ, là ngươi lên hay ta lên?} - Vân Nghĩa hỏi, vẻ mặt không chút biểu tình.

Vân Thiên trầm mặc một hồi lâu nói:

{ Đối phương kĩ thuật cũng không tệ lắm, không ngờ có thể theo sau chúng ta lâu như vậy. Để cho ta tới đi, lát nữa ngươi đừng ra tay.} - Hai người đối phó một người, Vân Thiên và Vân Nghĩa không thèm làm những chuyện như vậy, bởi vì bọn họ cho rằng, đối phó với bất kì ai, chỉ cần một trong hai người ra tay là đủ rồi, đến mức chẳng thèm quan tâm tới thăng cấp, bởi vì so sáng với chiến đấu solo, bọn họ còn thích quần chiến hơn, là hai người đấu với một đám người khác.

Nhìn thấy Vân Thiên và Vân Nghĩa thấp giọng thảo luận cái gì, cùng với vẻ mặt thận trọng, Tiêu Ngự giật mình, chẳng lẽ mình đã bị phát hiện?

Vân Thiên và Vân Nghĩa tiếp tục đi lên phía trước, gặp phải ba con Thực Thảo quái. Pháp trượng của Vân Thiên vung lên, trên mặt đất xuất hiện một mảnh ao đầm lầy lội, lập tức tốc độ của ba con Thực thảo quái chậm lại. Vân Nghĩa lùi về phía sau vài bước, từng đạo lạc lôi thuật rơi xuống, thực lực của bọn họ rất mạnh, phỏng chừng không cần tới nửa phút, Vân Nghĩa có thể giết chết ba con Thực thảo quái này.

Làm người khác nghi hoặc chính là Vân Thiên ngoại trừ xuất ra một kĩ năng Nê Chiểu thuật, thì từ đầu tới cuối đều không có ra tay.

" Dù là không giết được bọn họ nhưng chạy thoát hẳn là không có vấn đề gì." Tiêu Ngự trong lòng suy nghĩ, cho dù hai pháp sư nọ đang cố ý dẫn dụ mình mắc bẫy, nhưng mình cũng không có chút sợ sệt gì.

- Chạy tới bên trái ba bước, rồi quay trở lại, đồ đần, lại chậm một bước rồi! – Vân Thiên nghiêm khắc răn dạy Vân Nghĩa, nhìn thấy Vân Nghĩa bị công kích tới rồi, trước mặt hắn đột nhiên nổi lên một bức tường bằng đất, chặn lại Thực thảo quái ở bên ngoài.

" Người này không ngờ lại là thổ hệ ma pháp sư." Tiêu Ngự có chút cảm thấy kinh ngạc, hỏa hệ, băng hệ, lôi hệ ba hệ ma pháp sư này là ba loại pháp sư bình thường nhất, mà thổ, thủy, mộc chúc phúc bốn hệ ma pháp sư này được công nhận là một trong những nghề nghiệp yếu ớt nhất, có rất ít người chơi chọn nghề nghiệp như vậy.

Nếu như pháp sư kia thật sự đúng là một pháp sư thổ hệ có kĩ thuật cao siêu, cũng không thể khinh thường được, thổ hệ có ma pháp khống chế so với các hệ khác mạnh hơn một chút, sở dĩ có rất ít người chọn nó bởi vì năng lực công kích của nghề nghiệp này kém muốn chết, cơ hồ là một nghề nghiệp khống chế phụ trợ thuần túy nhất.

Tiêu Ngự nhớ lại vừa rồi Vân Thiên và Vân Nghĩa nói chuyện phiếm, trong hai người bọn họ hình như Vân Thiên lợi hại hơn một chút, thổ hệ pháp sư có thật sự cường đại như vậy không?

Trầm mặc trong chốc lát, Tiêu Ngự chuẩn bị động thủ, vừa lúc ba con Thực thảo quái hấp dẫn chú ý của Vân Thiên và Vân Nghĩa, nếu không động thì thời cơ sẽ lỡ mất.

Tiềm hành!

Tiêu Ngự lợi dụng kĩ năng tiềm hành chậm rãi hướng tới gần Vân Thiên, gần trong gang tấc, song Vân Thiên vẫn trấn tĩnh như trước, thong dong chỉ đạo Vân Nghĩa chiến đấu như thế nào.

" Người này quả thật nhẫn nại, đến bây giờ còn không ra tay, đã lâu rồi không chơi đùa cùng đạo tặc." Vân Thiên mỉm cười.

Nhìn thấy vẻ mặt lúc này của Vân Thiên, Vân Nghĩa biết Vân Thiên đang hưng phấn, chỉ có một đối thủ có kĩ thuật cao siêu, Vân Thiên mới có thể cảm thấy hưng phấn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Thâu Tập!

Chủy thủ trong tay Tiêu Ngự hướng thẳng tới ót của Vân Thiên, nhanh như kinh hồng, lực lượng toàn thân của Tiêu Ngự tập trung hết vào tay phải, mong chờ trước khi Vân Thiên phản ứng thì kịp thời khống chế được hắn.

Vân Thiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, pháp trượng trên tay phải chỉ động đậy một chút.

Chủy thủ trên tay Tiêu Ngự chỉ còn cách cái ót của Vân Thiên một chút thì đột nhiên trên mặt đất hiện lên một cây Địa Thứ, tốc độ cực nhanh, đâm tới cánh tay của Tiêu Ngự.

Một cảm giác nguy hiểm từ dướt đất truyền tới, Tiêu Ngự rút tay trở về, vừa mới rút ra được một khắc này, một cây Địa Thứ đâm lên che chắn giữa Tiêu Ngự với Vân Thiên.

- Kĩ năng của đạo tặc có mục đích rất rõ ràng, cũng dễ dàng công phá nhất, chỉ cần biết phương hướng họ công kích, có thể dự đoán trước được động tác phía sau của họ, sau đó là tan rã công kích đó! – Thanh âm của Vân Thiên từ từ truyền tới, hắn thong thả xoay người nhìn về phía Tiêu Ngự.

- Ừ! – Vân Nghĩa ở bên cạnh lên tiếng, hắn vừa mới dùng Lạc Lôi thuật giết chết con Thực Thảo quái cuối cùng, đứng ở bên cạnh nghe Vân Thiên giảng thuật.

Tiêu Ngự trong lòng chấn động, một kích Địa Thứ mới vừa rồi mặc dù đơn giản, nhưng nội dung kĩ thuật lại cực kì cao, đầu tiên là cảm ứng được công kích, cùng dự đoán phương hướng công kích, tính toán tốc độ công kích, cuối cùng kịp thời thi triển Địa Thứ là tan rã công kích của Tiêu Ngư.

" Người này rất mạnh." Trong đầu Tiêu Ngự vừa hiện lên ý nghĩ này, không chỉ là mạnh mà là quá mạnh.

Địa Thứ: trụ cột kĩ năng Thổ hệ ma pháp sư, trụ cột sát thương 5, tốc độ thi triển cực nhanh, thời gian đóng băng kĩ năng cực ngắn, tổn hao nội lực 3, có thể kìm hãm động tác của địch nhân nhất định.

Một kĩ năng tiêu hao nội lực thấp, thương tổn do công kích có thể không cần tính tới, trong tay Vân Thiên lại có thể từ mục nát hóa thành thần kì, biến thành vũ khí trí mạng, không thể không làm cho Tiêu Ngự thán phục, Tiêu Ngự vừa mới lui lại sau. Lời nói không mang theo bất kì tia cảm tình nào của Vân Thiên làm cho Tiêu Ngự phẫn nộ, người này không ngờ đưa mình ra làm tư liệu sống chỉ đạo cho Vân Nghĩa, mà Vân Nghĩa thì đứng một bên nghiêm túc nghe, không hề có bộ dạng muốn động thủ chút nào.

Tiêu Ngự từ trước tới giờ chưa từng bị miệt thị như vậy, thanh âm của Vân Thiên tựa như thần cao cao tại thượng, phảng phất trong tay hắn nắm giữ sinh mạng người khác vậy.

" Coi thường sự tồn tại của ta sao?" Đôi mắt Tiêu Ngự càng thêm lạnh lùng, hắn không phải người dễ dàng chịu thua, mặc dù biết rõ Vân Thiên rất mạnh, nhưng Tiêu Ngự quyết định chơi đùa với hắn tới cùng.

Tiêu Ngự đột nhiên tăng tốc, vọt tới Vân Thiên.

Vân Thiên thong dong lui về sau, vừa vung tay, một bức tường đất xuất hiện trước mặt Tiêu Ngự, cùng với Địa Thứ thì Thổ Tường thuật cũng là trụ cột kĩ năng căn bản của thổ hệ pháp sư, ma pháp chướng ngại, không có bất kì thương tổn công kích nào cả.

Tiêu Ngự vượt qua tường đất, một thanh Địa Thứ từ mặt đất đâm lên, mặc dù Tiêu Ngự dùng tốc độ nhanh nhất né tránh nhưng vẫn bị đâm trúng một ít, 13 điểm thương tổn nhẹ nhàng hiện lên trên đầu hắn.

" Công kích rất yếu." Tiêu Ngự nhìn thấy giá trị thương tổn, sửng sốt một chút.

Vân Nghĩa đứng bên cạnh lại cười, bất kì kẻ nào lúc bị Địa Thứ công kích, đều sẽ sinh ra cùng một ý nghĩ, quả thật, thương tổn do công kích của Địa Thự cực kì yếu, nhưng là Vân Nghĩa cho rằng, đây là ma pháp cường đại nhất trong tất cả các ma pháp, cường đại tới mức đủ là các người chơi phải run rẩy.

Tiêu Ngự vừa định tiến tới, lại một bức tường đất xuất hiện trước mặt, ma pháp chướng ngại ghê tởm, Tiêu Ngự vừa vượt qua tường đất lại một thanh Địa Thứ từ dưới đất chui lên công kích lên người Tiêu Ngự, làm trên đầu hắn lại bốc lên hơn 10 điểm thương tổn.

" Địa Thứ kĩ năng thời gian đóng băng chỉ có hơn 6s?" Tiêu Ngự lúc này mới cảm thấy sự đáng sợ của kĩ năng này, dùng Thổ Tường thuật phối hợp với Địa Thứ, hơn nữa năng lực phản ứng cùng phán đoán chuẩn xác của Vân Thiên, chính là một tổ hợp hoàn mỹ tồn tại, hơn nữa Địa Thứ cùng Thổ Tường thuật đề mà ma pháp thuộc về phạm trù ma pháp rác rưởi nhất, nội lực tiêu hao cực nhỏ, lúc đối chiến cơ hồ có thể quên đi tiêu hao nội lực, có thể bảo trì công kích liên tiếp.

Từ lúc bắt đầu tới giờ, Tiêu Ngự vẫn chưa tới gần Vân Thiên được, Vân Thiên mỗi lần đều thong dong đi về sau vài bước, hết thảy đều trong khống chế của hắn, giống như mèo vờn chuột vậy.

" Quả thật rất mạnh, bất quá ta còn muốn thử một chút xem sao." Vân Thiên không thể nghi ngờ lại đối thủ cường đại nhất mà Tiêu Ngự gặp được từ trước tới nay, hắn không có chút uể oải, trái lại hai mắt lại bộc phát ra chiến ý mãnh liệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.