Thời gian nhanh chóng trôi qua, sáng hôm sau Quân Huyền hắn liền rủ Thanh Thúy học tỷ đi cùng tới quảng trường xem thử tân sinh đại chiến ra sao. Thanh Thúy cũng liền đồng ý, nàng vốn thân với Tiểu Ly nên liền rủ Tiểu Ly đi cùng.
Ba người liền nhanh chóng tiến tới quảng trường học viện, nơi chuẩn bị võ đài cho tân sinh đại chiến. Quân Huyền hắn luôn khó hiểu vì sao hắn và Tiểu Ly đều đứng top đầu bảng diệt yêu thú mà đến khi tân sinh đại chiến lại không có chút động thái nào được mời hay gọi đến?
Mãi đến khi hỏi Thanh Thúy, Quân Huyền hắn mới hiểu dần ra. Hóa ra tân sinh đại chiến này, học viện sẽ dựa theo tu vi bảng của tân sinh mà mời đến. Quân Huyền và Tiểu Ly ở hồn hệ luôn là một ẩn số về tu vi.
Dù khi mới nhập học hắn từng đứng đầu bảng tu vi này nhưng theo thời gian gần đây cập nhật tin tức, Quân Huyền không có chiến tích hiển hách được chứng kiến, cộng thêm hắn tham gia luyện đan môn nên người xếp bảng tu vi này liền đẩy xếp hạng của Quân Huyền ra ngoài top hai mươi.
Mà ra ngoài top hai mươi liền không có thư mời tới, Tiểu Ly thì càng ẩn số hơn nên theo tu vi bảng nàng còn đứng ngoài top năm mươi.
Chiến tích hiển hách ở đây là nói đến khiêu chiến cách học viên cũ có tu vi cao. Ai chiến thắng người có tu vi cao nhất liền được xếp hạng đứng đầu, cứ xếp theo tu vi xuống dần mà thành một bảng. Người xếp hạng đầu tiên là tân sinh có thể đánh thắng được học viên có tu vi nhân huyền cảnh ngũ tầng, không phải do tu vi của tân sinh đạt đến ngũ tầng đó mà còn nhờ một chút ngoại lực bên ngoài.
Top hai mười có ba gương mặt mà Quân Huyền quen biết đó là hai nữ thần và Lục Hoành. Quân Huyền có chút cảm giác như bị Lục Hoành ngồi lên đầu vậy, là bại tướng dưới tay hắn mà xếp hạng còn cao hơn cả hắn? Chưa dừng lại ở đó, Lục Hoành trong top hai mươi đương nhiên có thư mời tham chiến, còn hắn chỉ đến hóng. Đúng là mất mặt một phần.
Trung tâm quảng trường một diễn võ đài được dựng lên sừng sững hiên ngang, xung quanh đông đảo thiếu niên của hai bên bắt đầu túm tụm lại có chút mong chờ chứng kiến trận đấu diễn ra, trong đám đông của học viện và tông môn cũng có không ít thanh thúy thiếu nữ đứng nhìn với đôi mắt nhìn xung quanh nhưng cũng làm chí khí nam tử chuẩn bị ra đấu đá tăng lên không ít.
Trên đài cao của diễn võ đài có một vị giám thị lão sư bước ra, cầm một tờ giấy èm èm hai tiếng trên cổ bắt đầu nói:
- Lần này tân sinh đại chiến diễn ra sẽ theo bốc thăm mà chi chiến, tân sinh bên học viện được đánh số từ một đến hai mươi. Bên tông môn sẽ được đánh số từ hai mươi đến bốn mươi.
Vừa nói giám thị vừa chỉ thay vào một bàn sau được xếp ra sau lưng mình, trên bàn gỗ có hai ống tre to chứa hai mươi thanh tre được đánh số và tên của thí sinh trên đó. Ống tre bên phải là tên học viên từ số một đến số hai mươi của học viện, ống tre bên trái là chứa những thanh tre đánh tên và số của hai mươi người bên tông môn.
- Phần thưởng sẽ đưa cho bên thắng nhưng năm nay có nhiều hơn một quy định đó là bên thắng dù là tông môn hay học viện các cao tầng đều không được chia sẻ một phần nào của phần thưởng.
- Mà phần thưởng này sẽ chia cho học viên có thể đánh thắng được nhiều người nhất. Nếu có thể đánh thắng được toàn bộ liền lĩnh trọn bộ phần thưởng.
Lão sư vừa dứt lời liền khiến đám đông ồ lên, những người tham gia chi chiến cũng càng thêm chí khí chiến đấu. Lĩnh trọn bộ phần thưởng là điều ai cũng muốn, mà phần thưởng này không chút tầm thường. Dù chỉ là tân sinh chi chiến nhưng phần thưởng đặt ra cũng là một bộ võ kỹ huyền cấp, một bộ hồn kỹ huyền cấp mà một vũ khí huyền cấp, còn có thêm ba viên đan dược tam phẩm giúp đột phá cảnh giới.
Nếu tân sinh chiến thắng được nhiều là hồn tu liền thưởng đan dược giúp đột phá hồn lực, huyền giả tu thì liền thưởng đan dược đột phá huyền lực. Phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh.
- Đan dược tam cấp, phần thưởng này đúng là mê hoặc lòng người. – Quân Huyền hắn cảm thán lên lời, đối với hắn võ kỹ và hồn kỹ đều không phải thiếu thốn gì. Võ kỹ hắn có Thiên Thư, một bảo tàng khai thác đến chết còn chưa hết võ kỹ.
Hồn kỹ hắn nhận từ Vân Lam cũng là không thiếu. Binh khí huyền cấp kia đúng là đáng để Quân Huyền để tâm nhưng hắn vẫn muốn nâng cao cảnh giới trước tiên nên đan dược hắn vẫn chú trọng nhất.
- Tam cấp thì chưa là gì so với năm trước, năm trước thay toàn bộ phần thưởng kia bằng một viên tứ cấp: Phá Thiên Đan. Đan dược này giúp người nào không đột phá được từ địa cảnh lên thiên cảnh thì ăn vào liền phá được chướng ngại mà thẳng đường đột phá luôn. – Thanh Thúy bên cạnh Quân Huyền lấy điều được chứng kiến ra kể lại.
Tiểu Ly bên cạnh nghe hai người nói cũng trầm trồ một phen, nàng tu vi như này cũng là một thân tự túc không hề có chút tài nguyên dược thảo nào bổ sung cả. Nhưng nghe hai người nói nàng cũng muốn có thử một viên đan dược tam cấp, xem thử rốt cuộc công hiệu nó đến thức nào?
- Thật sự là các tay chơi ra phần thưởng mà. – Quân Huyền không khỏi không cảm thán.
Bấy giờ, phía Tây của diễn võ đài, nơi các cao tầng của tông môn và học viện đều đang ngồi ở đây quan sát trận đấu. Hai ghế ngồi được xếp có phần cao hơn, trung tâm chính giữa thể hiện sự quan trọng có hai nam tử đang ngồi.
Một nam tử thân ảnh quen thuộc với các học viên học viện, nam tử này dù gương mặt bình thường luôn tỏ ra không chính trực nhưng khi ngồi đây, gương mặt trở lên cực kỳ nghiêm túc lại, có nét ảm đạm. Nam tử này đương nhiên là viện trưởng học viện.
Bên cạnh ghế viện trưởng cũng là một nam tử độ tuổi đã tầm bốn mươi, thân hình có chút gầy gò, gương mặt hơi tiều tụy một chút nhưng ánh mắt trên gương mặt lại toát lên sự sát khí làm cho người khác phải ái ngại.
Ngồi sau hai người này cũng là hai nhân vật quan trọng lần lượt là Vân Lam và một nữ tử khác bên kia, thân phận phó tông chủ âm hương môn. Cảnh giới nàng cũng là huyền cảnh cường giả không thua kém Vân Lam chút nào. Có lẽ ở đây nàng có thể chiến bại tất cả trừ ba người đang ngồi hàng ghế bên cạnh và phía trên. Đằng sau bốn người này cũng đều là cao tầng học viện và tông môn.
- Lục viện trưởng lần này tân sinh đại chiến mong rằng có thể chứng kiến được các trận chiến bùng nổ. Đừng như các năm trước bên ta áp đảo triệt để.
Thân ảnh gầy gầy ngồi trên ghế cạnh Lục Ngôn, tay cầm chén trà thưởng thức, hờ hững nói.
- Tông chủ yên tâm, ta nghe nói trong tân sinh lần này có con trai của viện trưởng đây, trận chiến sẽ cực kỳ gay go. Sợ bên tông môn chúng ta khó ai địch nổi a.
Nữ tử đằng sau thanh âm có phần nhỏ nhẹ nhưng câu nói ra đều là muốn đâm chọt thêm.
- Tân sinh chi tranh này Ảnh tổng chủ đây và phó tông chủ cũng đừng đắc ý quá sớm. Biết đâu trong lứa tân sinh của học viện ta lại có kì tài chưa lộ diện. – Vân Lam có chút nóng nảy liền đáp lại.
Nàng vẫn luôn nghĩ nếu Quân Huyền tham chiến, chẳng lẽ với bản lĩnh của hắn lại không thể kích bại năm người hay sao? Dù có thể kích bại năm người chưa hoàn toàn đã nắm chiến thắng nhưng sĩ khí cho tân sinh học viên tăng thêm không nhỏ. Há chẳng phải là một chuyện tốt cho học viện hay sao, chỉ là không biết ai là người thiểm cận sắp xếp bảng tu vi tân sinh mà để Quân Huyền ra ngoài top hai mươi, có phần đáng hận.
- Con trai ta quả thật chưa chắc có thể thay đổi cục diện nhưng bên trong tân sinh biết đâu lại xuất hiện một long đầu đảo thế, tông chủ và phó tông chủ đây cũng đừng sớm nói ý mỉa mai. – Lục Ngôn từ nghĩ không chút kiêng kị nào đều nói thẳng ra.
Hai bên tông môn và học viện vốn không có ưa gì đâu, đơn giản những màn chi tranh đấu đá này đều là do hoàng thất sắp đặt. Hoàng thất muốn các học viện đều có thể tạo ra anh tài giúp đế quốc nên liền kiếm các tông môn đẳng cấp tương xứng, tạo ra những trận chi tranh đôi bên.
Nhưng cái đạt được lại không như hoàng thất mong muốn, tông môn có đẳng cấp ngang hàng với học viện hoàng thất ít nhất cũng phải đạt tới tông môn ngũ phẩm. Mà từ tông môn ngũ phẩm đổ lên căn cơ đều là sâu không thấy đáy, các đệ tử được tông môn tuyển chọn cũng không phải là qua loa mà vào được, thậm chí yêu cầu tuyển chọn còn cao hơn học viện đặt ra.
Chính vì lí do đó mà các trận chiến đặt ra như tân sinh đại chiến, đệ tử tinh anh đại chiến học viên cấp cao, những thứ này tông môn đều đạt phần thưởng nhiều hơn học viện.